Chương 13
Thành Nam Hoa Khai
2024-07-12 13:33:42
Edit: Chây
–
Lúc Hạ Đằng còn đang suy tư nên nói với chủ nhiệm lớp như thế nào thì Từ Lãng lại nói cho cô là anh đã giải quyết xong rồi.
Vì thế, Hạ Đằng đau khổ dọn ra ngoài.
Các bạn trong lớp chỉ biết Hạ Đằng dọn ra ngoài ở nhưng cũng không biết cô ở cùng với Từ Lãng cho nên cũng không gây nên đề tài lớn gì.
Bởi vì là lớp 12 nên mọi người cũng không có thời gian xem TV hay xem phim cho nên cũng không phát hiện bên trong một ít phim truyền hình, phim điện ảnh có một diễn viên quần chúng mọi người quen mặt.
“Ngày mai cùng đi xem phim đi.” Buổi tối trước khi ngủ Từ Lãng sửa bài thi của Hạ Đằng, sau đó nói với Hạ Đằng.
Hạ Đằng chớp mắt: “Được.”
Tới rạp chiếu phim rồi mới phát hiện tên phim muốn xem có chút quen thuộc.
“Tên bộ phim rất quen nha, giống như nghe qua ở đâu đó rồi.” Hạ Đằng cầm vé xem phim nói.
“Cậu lên Baidu tra dàn diễn viên chính một chút?” Từ Lãng nói.
Hạ Đằng vô cùng ngoan ngoãn, thật sự đi tra Baidu, sau đó nhìn thấy trong một chuỗi tên quen thuộc có tên của mình trong đó.
Chính là bộ phim cô diễn nữ số 3 kia.
“Quào quào~” Hạ Đằng hưng phấn không thôi, may là còn được Từ Lãng ngăn lại.
Hạ Đằng cũng biết không thể quá lộ liễu, đi đến bên cạnh Từ Lãng nói: “Thật hưng phấn quá đi, lần đầu tiên tớ đi rạp chiếu phim xem phim ấy vậy mà lại xem phim tớ đóng!!”
“Về sau cơ hội như vậy còn rất nhiều. Muốn bắp rang với Coca không?” Từ Lãng hỏi.
“Muốn!” Hạ Đằng vẫn áp chế không nổi bản thân mình kích động.
Bọn họ xem suất chiếu lúc 9h30, hơn nữa hôm nay chiếu lần đầu, cường độ tuyên truyền lại không đủ lớn cho nên cũng không có nhiều người.
Trừ hai người bọn họ thì ngoài ra còn có mấy người, đều ngồi ở hai hàng cuối cùng.
Lúc vừa mới bắt đầu Hạ Đằng ăn bắp rang, xem đến say sưa ngon lành.
Rồi từ từ, cô không ăn bắp rang nữa, Coca cũng không uống, nước mắt chảy ròng ròng.
Từ Lãng ở bên cạnh nhìn, cảm thấy đáng yêu vô cùng.
Bởi vì Hạ Đằng rơi lệ đều là những tình tiết cô diễn.
Từ Lãng đưa khăn giấy cho Hạ Đằng, lúc này cũng phát hiện mấy nữ sinh ở phía sau cũng đang khóc.
Ở đây chỉ còn mỗi một mình anh vẫn đang lý trí xem phim.
Lúc hết phim, Từ Lãng phát hiện mắt Hạ Đằng đã sưng lên vì khóc: “Xem nó thấy thật là tuyệt vọng…”
Từ Lãng không nhịn được, sờ đầu Hạ Đằng: “Cậu có phải ngốc hay không, đó là cậu diễn, không phải là thật.”
Hạ Đằng vào lúc này bỗng nhiên bừng tỉnh: “Đúng rồi, lúc tớ đóng máy Tiểu Giang còn chào tạm biệt tớ, thế nhưng mà tớ vẫn cảm thấy thật là khổ sở…”
Từ Lãng thở dài một hơi: “Có thể là đây là lần đầu tiên cậu xem phim cậu đóng mà bản thân cậu khóc như người xem, còn khóc đến chân thật cảm động như thế…”
“Đúng vậy, đây là tớ diễn… tớ diễn thế nào? Có kéo chân sau mọi người hay không?” Lúc này Hạ Đằng lại nghĩ tới một việc khác, lo lắng hỏi.
Lúc trước người diễn nữ chính vẫn luôn nói cô xuất thân không phải khoa diễn, kéo thấp trình độ của đoàn phim.
Tuy rằng lúc ấy thiếu tiền, có tiền là được, ai còn quản kéo hay không kéo thấp trình độ đoàn phim, thế nhưng cô vẫn rất để ý điều này.
“Kỹ thuật diễn đại biểu cho toàn bộ bộ phim.” Từ Lãng vừa đi vừa nói: “Sắp tới hẳn là sẽ có không ít kịch bản tới tìm cậu.”
“Tớ sẽ ngoan ngoãn thi đại học, thi xong rồi lại nói!” Hạ Đằng lập tức bảo đảm nói.
“Ừ.” Từ Lãng nhớ tới một chuyện: “Cậu có thể đăng ký một tài khoản Weibo, như vậy thì cậu có thể xem đánh giá của fans dành cho cậu.”
Mặt Hạ Đằng đỏ lên, đúng rồi, Từ Lãng vẫn chưa biết cô đã có Weibo.
Ừm, lại đăng ký một cái.
Sau khi Hạ Đằng tạo xong tài khoản thì được Weibo chính thức của phim và của đạo diễn lúc trước tag vào.
Vì thế lập tức có mấy trăm fans. Chủ yếu là hôm nay chiếu lần đầu, hơn nữa Hạ Đằng chỉ là nữ số 3, cho nên nhiệt độ không cao.
Hạ Đằng rất hưng phấn: “Tớ có phải đăng cái gì không?”
“Tớ chụp cho cậu một tấm ảnh, cậu đăng lên chào hỏi là được rồi.” Từ Lãng hy vọng kiếp này không có nhiều người bôi đen Hạ Đằng như vậy nữa cho nên đương nhiên là đắp nặn nhân thiết tốt cho cô trên mọi phương diện.
“Cậu ngoan ngoãn làm bài tập đi.” Từ Lãng nói.
“À.” Hạ Đằng gật đầu, sau đó vùi đầu làm bài tập.
Tuy rằng Từ Lãng không lăn lộn trong giới giải trí nhưng cũng biết cái gì gọi là tương phản.
Nữ số 3 bất kể là kỹ thuật diễn hay là nhân thiết đều nghiền áp nam nữ chính.
Mà mọi người chỉ ở rạp chiếu phim xem phim công với bởi vì trang điểm trong phim với kỹ thuật diễn đương nhiên sẽ cho rằng nữ số 3 là một người phụ nữ trung niên, lúc này tuôn ra thông tin nữ số 3 không chỉ là thiếu nữ trẻ xinh đẹp mà hơn nữa còn sắp thi đại học.
Tương phản như vậy, vừa hấp dẫn tầm mắt lại dễ dàng hút fans.
Quả nhiên, sau khi Hạ Đằng đăng Weibo đầu tiên, phong cách của toàn bộ bình luận phía dưới đều là như này.
“Mẹ vợ, hóa ra con gái của mẹ lớn như vậy hả?”
“Mẹ vợ, mẹ đóng phim thật tốt! Về sau con sẽ đối tốt với con gái mẹ, tuy rằng con cũng là nữ…”
“Vừa thấy người đẹp đã ở dưới bình luận gọi người ta là mẹ vợ, mấy người cũng quá tuỳ tiện, không giống tôi, tôi đi xếp gạch kiếm tiền, mẹ vợ đợi con nha.”
Hạ Đằng vốn cho rằng sẽ khen cô xinh đẹp, sẽ kinh ngạc vậy mà cô lại trẻ tuổi như vậy, kết quả tất cả bình luận đều đang gọi cô là mẹ vợ.
Hạ Đằng bất đắc dĩ lại đăng một tin mới: “Tôi mới 18 tuổi, mấy anh chàng với mấy chị gái gọi tôi là mẹ vợ này, mấy người muốn làm gì thế? [hình ảnh] [hình ảnh]”
Hình ảnh là hai tấm khác nhau, một cái là hình chụp nhân vật trong phim, một cái khác là ảnh chụp ngày thường của cô.
Trong bình luận cũng có người đi hỏi đạo diễn, đăng hình đạo diễn trả lời lên.
“Trời ơi, ấy vậy mà thật sự là một người! Quả thật không dám nghĩ tới!”
“Tổn thọ, mẹ vợ của tôi biến thành cô vợ nhỏ của tôi!”
Từ Lãng phát hiện Hạ Đằng còn rất để ý cái nhìn của các fan.
Hai người ở chung càng lâu, Từ Lãng càng phát hiện ra Hạ Đằng là một người rất mềm yếu và hồn nhiên, cô có nguyên tắc, luôn đối xử với thế giới bằng sự dịu dàng.
Điều này làm cho anh không nhịn được nhớ tới kiếp trước, kiếp trước một mình cô đối mặt với nhiều chỉ trích như vậy, cô vượt qua bằng cách nào đây?
“Từ Lãng, trưa ăn gì đây?” Hạ Đằng nhìn Weibo trong chốc lát thì đã không còn hứng thú.
“Cậu muốn ăn cái gì?”
“Thịt thịt thịt ~ chỉ cần có thịt thì gì cũng được ~” Đôi mắt Hạ Đằng sáng lấp lánh.
Từ Lãng cũng có Weibo cá nhân, không có việc gì sẽ xem Hạ Đằng đăng gì mới.
Không giống với kiếp trước Hạ Đằng cả trăm năm không lên Weibo lấy một lần, kiếp này Hạ Đằng ngày nào cũng sẽ đăng tin mới.
Đại đa số đều là hôm nay giữa trưa ăn thịt gì, ăn rất ngon.
Bình luận bên dưới cũng rất hài hòa.
–
Lúc Hạ Đằng còn đang suy tư nên nói với chủ nhiệm lớp như thế nào thì Từ Lãng lại nói cho cô là anh đã giải quyết xong rồi.
Vì thế, Hạ Đằng đau khổ dọn ra ngoài.
Các bạn trong lớp chỉ biết Hạ Đằng dọn ra ngoài ở nhưng cũng không biết cô ở cùng với Từ Lãng cho nên cũng không gây nên đề tài lớn gì.
Bởi vì là lớp 12 nên mọi người cũng không có thời gian xem TV hay xem phim cho nên cũng không phát hiện bên trong một ít phim truyền hình, phim điện ảnh có một diễn viên quần chúng mọi người quen mặt.
“Ngày mai cùng đi xem phim đi.” Buổi tối trước khi ngủ Từ Lãng sửa bài thi của Hạ Đằng, sau đó nói với Hạ Đằng.
Hạ Đằng chớp mắt: “Được.”
Tới rạp chiếu phim rồi mới phát hiện tên phim muốn xem có chút quen thuộc.
“Tên bộ phim rất quen nha, giống như nghe qua ở đâu đó rồi.” Hạ Đằng cầm vé xem phim nói.
“Cậu lên Baidu tra dàn diễn viên chính một chút?” Từ Lãng nói.
Hạ Đằng vô cùng ngoan ngoãn, thật sự đi tra Baidu, sau đó nhìn thấy trong một chuỗi tên quen thuộc có tên của mình trong đó.
Chính là bộ phim cô diễn nữ số 3 kia.
“Quào quào~” Hạ Đằng hưng phấn không thôi, may là còn được Từ Lãng ngăn lại.
Hạ Đằng cũng biết không thể quá lộ liễu, đi đến bên cạnh Từ Lãng nói: “Thật hưng phấn quá đi, lần đầu tiên tớ đi rạp chiếu phim xem phim ấy vậy mà lại xem phim tớ đóng!!”
“Về sau cơ hội như vậy còn rất nhiều. Muốn bắp rang với Coca không?” Từ Lãng hỏi.
“Muốn!” Hạ Đằng vẫn áp chế không nổi bản thân mình kích động.
Bọn họ xem suất chiếu lúc 9h30, hơn nữa hôm nay chiếu lần đầu, cường độ tuyên truyền lại không đủ lớn cho nên cũng không có nhiều người.
Trừ hai người bọn họ thì ngoài ra còn có mấy người, đều ngồi ở hai hàng cuối cùng.
Lúc vừa mới bắt đầu Hạ Đằng ăn bắp rang, xem đến say sưa ngon lành.
Rồi từ từ, cô không ăn bắp rang nữa, Coca cũng không uống, nước mắt chảy ròng ròng.
Từ Lãng ở bên cạnh nhìn, cảm thấy đáng yêu vô cùng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bởi vì Hạ Đằng rơi lệ đều là những tình tiết cô diễn.
Từ Lãng đưa khăn giấy cho Hạ Đằng, lúc này cũng phát hiện mấy nữ sinh ở phía sau cũng đang khóc.
Ở đây chỉ còn mỗi một mình anh vẫn đang lý trí xem phim.
Lúc hết phim, Từ Lãng phát hiện mắt Hạ Đằng đã sưng lên vì khóc: “Xem nó thấy thật là tuyệt vọng…”
Từ Lãng không nhịn được, sờ đầu Hạ Đằng: “Cậu có phải ngốc hay không, đó là cậu diễn, không phải là thật.”
Hạ Đằng vào lúc này bỗng nhiên bừng tỉnh: “Đúng rồi, lúc tớ đóng máy Tiểu Giang còn chào tạm biệt tớ, thế nhưng mà tớ vẫn cảm thấy thật là khổ sở…”
Từ Lãng thở dài một hơi: “Có thể là đây là lần đầu tiên cậu xem phim cậu đóng mà bản thân cậu khóc như người xem, còn khóc đến chân thật cảm động như thế…”
“Đúng vậy, đây là tớ diễn… tớ diễn thế nào? Có kéo chân sau mọi người hay không?” Lúc này Hạ Đằng lại nghĩ tới một việc khác, lo lắng hỏi.
Lúc trước người diễn nữ chính vẫn luôn nói cô xuất thân không phải khoa diễn, kéo thấp trình độ của đoàn phim.
Tuy rằng lúc ấy thiếu tiền, có tiền là được, ai còn quản kéo hay không kéo thấp trình độ đoàn phim, thế nhưng cô vẫn rất để ý điều này.
“Kỹ thuật diễn đại biểu cho toàn bộ bộ phim.” Từ Lãng vừa đi vừa nói: “Sắp tới hẳn là sẽ có không ít kịch bản tới tìm cậu.”
“Tớ sẽ ngoan ngoãn thi đại học, thi xong rồi lại nói!” Hạ Đằng lập tức bảo đảm nói.
“Ừ.” Từ Lãng nhớ tới một chuyện: “Cậu có thể đăng ký một tài khoản Weibo, như vậy thì cậu có thể xem đánh giá của fans dành cho cậu.”
Mặt Hạ Đằng đỏ lên, đúng rồi, Từ Lãng vẫn chưa biết cô đã có Weibo.
Ừm, lại đăng ký một cái.
Sau khi Hạ Đằng tạo xong tài khoản thì được Weibo chính thức của phim và của đạo diễn lúc trước tag vào.
Vì thế lập tức có mấy trăm fans. Chủ yếu là hôm nay chiếu lần đầu, hơn nữa Hạ Đằng chỉ là nữ số 3, cho nên nhiệt độ không cao.
Hạ Đằng rất hưng phấn: “Tớ có phải đăng cái gì không?”
“Tớ chụp cho cậu một tấm ảnh, cậu đăng lên chào hỏi là được rồi.” Từ Lãng hy vọng kiếp này không có nhiều người bôi đen Hạ Đằng như vậy nữa cho nên đương nhiên là đắp nặn nhân thiết tốt cho cô trên mọi phương diện.
“Cậu ngoan ngoãn làm bài tập đi.” Từ Lãng nói.
“À.” Hạ Đằng gật đầu, sau đó vùi đầu làm bài tập.
Tuy rằng Từ Lãng không lăn lộn trong giới giải trí nhưng cũng biết cái gì gọi là tương phản.
Nữ số 3 bất kể là kỹ thuật diễn hay là nhân thiết đều nghiền áp nam nữ chính.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mà mọi người chỉ ở rạp chiếu phim xem phim công với bởi vì trang điểm trong phim với kỹ thuật diễn đương nhiên sẽ cho rằng nữ số 3 là một người phụ nữ trung niên, lúc này tuôn ra thông tin nữ số 3 không chỉ là thiếu nữ trẻ xinh đẹp mà hơn nữa còn sắp thi đại học.
Tương phản như vậy, vừa hấp dẫn tầm mắt lại dễ dàng hút fans.
Quả nhiên, sau khi Hạ Đằng đăng Weibo đầu tiên, phong cách của toàn bộ bình luận phía dưới đều là như này.
“Mẹ vợ, hóa ra con gái của mẹ lớn như vậy hả?”
“Mẹ vợ, mẹ đóng phim thật tốt! Về sau con sẽ đối tốt với con gái mẹ, tuy rằng con cũng là nữ…”
“Vừa thấy người đẹp đã ở dưới bình luận gọi người ta là mẹ vợ, mấy người cũng quá tuỳ tiện, không giống tôi, tôi đi xếp gạch kiếm tiền, mẹ vợ đợi con nha.”
Hạ Đằng vốn cho rằng sẽ khen cô xinh đẹp, sẽ kinh ngạc vậy mà cô lại trẻ tuổi như vậy, kết quả tất cả bình luận đều đang gọi cô là mẹ vợ.
Hạ Đằng bất đắc dĩ lại đăng một tin mới: “Tôi mới 18 tuổi, mấy anh chàng với mấy chị gái gọi tôi là mẹ vợ này, mấy người muốn làm gì thế? [hình ảnh] [hình ảnh]”
Hình ảnh là hai tấm khác nhau, một cái là hình chụp nhân vật trong phim, một cái khác là ảnh chụp ngày thường của cô.
Trong bình luận cũng có người đi hỏi đạo diễn, đăng hình đạo diễn trả lời lên.
“Trời ơi, ấy vậy mà thật sự là một người! Quả thật không dám nghĩ tới!”
“Tổn thọ, mẹ vợ của tôi biến thành cô vợ nhỏ của tôi!”
Từ Lãng phát hiện Hạ Đằng còn rất để ý cái nhìn của các fan.
Hai người ở chung càng lâu, Từ Lãng càng phát hiện ra Hạ Đằng là một người rất mềm yếu và hồn nhiên, cô có nguyên tắc, luôn đối xử với thế giới bằng sự dịu dàng.
Điều này làm cho anh không nhịn được nhớ tới kiếp trước, kiếp trước một mình cô đối mặt với nhiều chỉ trích như vậy, cô vượt qua bằng cách nào đây?
“Từ Lãng, trưa ăn gì đây?” Hạ Đằng nhìn Weibo trong chốc lát thì đã không còn hứng thú.
“Cậu muốn ăn cái gì?”
“Thịt thịt thịt ~ chỉ cần có thịt thì gì cũng được ~” Đôi mắt Hạ Đằng sáng lấp lánh.
Từ Lãng cũng có Weibo cá nhân, không có việc gì sẽ xem Hạ Đằng đăng gì mới.
Không giống với kiếp trước Hạ Đằng cả trăm năm không lên Weibo lấy một lần, kiếp này Hạ Đằng ngày nào cũng sẽ đăng tin mới.
Đại đa số đều là hôm nay giữa trưa ăn thịt gì, ăn rất ngon.
Bình luận bên dưới cũng rất hài hòa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro