Nhất Niệm Hoa Khai

Giải Độc Cứu Ng...

2024-12-04 23:55:02

Ngay sau đó, những người khác đều chạy tới, Lạc Ly cũng chạy tới.

"Phong chủ không có ở đây, phải làm sao bây giờ?"

"Các ngươi tránh ra, để ta xem xem." Lạc Ly nói

"Ngươi biết cái gì, nhìn cũng không thấy gì." Một đệ tử không kiên nhẫn nói, hiển nhiên hắn đã sớm bất mãn với việc Lạc Ly có thể trở thành đệ tử thân truyền của phong chủ Thiên Độc Phong.

Lạc Ly liếc hắn một cái, không để ý tới hắn, nàng đi tới, nhìn thấy đệ tử trên tay có một vết cắt lớn, máu đen.

"Ngươi gặp phải loại độc thảo gì?" Yến Tương Lạc hỏi.

Người nọ vẫn ngữ khí không tốt nói: “Nói ngươi có thể giải được sao?”

“Là loại này sao?” Lạc Ly không để ý tới thái độ không tốt của hắn, chỉ vào chỗ hắn đứng một gốc cây lây dính vết máu độc thảo hỏi.

“Đúng vậy.” Giọng điệu của người đàn ông vẫn không tốt, nhưng có lẽ vì độc tính nên giọng nói của anh ta yếu hơn một chút.

Lạc Ly đi đến dược điền gần đó, dùng linh lực hái một lá cỏ độc, đưa cho hắn: "Ăn đi, liền có thể giải độc cho ngươi."

"Ngươi đùa cái gì vậy, còn ngại hắn trúng độc chưa đủ sau sao? Có người lập tức hô.

"Cái này thật sự có thể giải độc cho hắn, không ăn sẽ bị trúng độc mà chết. Ăn vào có lẽ còn có cơ hội sống sót, không đợi được sư phụ ta quay lại cứu ngươi." Lạc Ly nhắc nhở đệ tử tạp dịch trúng độc.

Đệ tử trúng độc nhìn nàng, hiểu được lời nàng nói đều là sự thật. Cho dù bây giờ phong chủ của Thiên Độc Phong có quay lại, hắn cũng không thể chờ được ngài cứu. Hắn đã có thể cảm nhận được chất độc đang lan tràn trong người. thân hình.

Nếu kết quả là tử vong, tốt nhất nên thử một lần, đề phòng chất độc của hắn có thể chữa khỏi. Tuy rằng hắn cũng ghen tị với Lạc Ly, nhưng trong thâm tâm hắn vẫn hiểu rõ, phong chủ Thiên Độ Phong sẽ không vô duyên vô cớ thu Lạc Ly làm đệ tử, hơn nữa hắn là đệ tử thân truyền duy nhất.

Sai khi nghĩ cẩn thận, hắn dùng linh lực lấy lá cỏ độc mà Lạc Ly thu thập được cho vào miệng, nhai rồi nuốt xuống.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Một lúc sau, hắn phát hiện chất độc trong cơ thể mình đã thực sự được loại bỏ.

Hắn ta vội vàng thi lễ nói: “Đa tạ sư thúc ân cứu mạng.”

Lạc Ly xua tay nói: “Chuyện nhỏ không tốn sức mà thôi. Nhưng mà các ngươi nếu chăm sóc độc thảo, cũng không hiểu biết gì qua độc thảo dược tính là sao? Nói chung, nếu gieo trồng độc thảo, bên cạnh đều có giải độc dược thảo cùng nhau gieo trồng."

Nghe xong lời của nàng, mọi người có mặt đều nói: "Chúng ta không học độc dược, nhận thức độc thảo làm gì?"

"Vậy các ngươi không luyện chế độc đan sao?" Lạc Ly thật sự không hiểu ý tứ này, chẳng lẽ trở thành luyện đan sư bọn họ liền không cứu người trúng độc sao?"

“Chúng ta đều biết giải độc đan đan phương, bên trong yêu cầu độc thảo chúng ta đều nhận biết." Có người tự tin nói.

Lạc Ly không nói nên lời, “Ta cuối cùng cũng biết tại sao có một số đệ tử luôn chết vì trúng độc ở Thiên Độc Phong. Cho dù ngươi không muốn học cách chế tạo độc nhưng vì sự an toàn của bản thân, các ngươi cũng phải nhận thức chút nơi này độc thảo, thời khắc sinh tử có thể cứu mạng."

Nhìn thấy vẻ mặt suy tư của mười người, Lạc Ly lại nói: "Cỏ độc trồng ở đây đều có thuốc giải, nếu ra ngoài luyện tập sẽ không lường trước được cỏ độc mình gặp phải, rất nhiều cỏ độc nếu chạm vào liền độc phát thân vong chỗ nào cũng có, khi đó các ngươi còn cảm thấy nhận thức giải độc thảo vô dụng sao."

Nói xong câu đó, Lạc Ly cũng không nói thêm gì nữa, có nghe hay không là tùy bọn họ.

Chẳng phải bọn họ đều đến Tiên Vân Môn học luyện đan sao? Mặc dù đệ tử tạp dịch mỗi ngày phải làm rất nhiều việc. Tuy nhiên, Những người như họ thực sự rất may mắn. Công việc của họ có liên quan đến luyện đan thuật. Kỳ thực chỉ cần muốn học luyện đan thì làm việc gì không quan trọng, tạp dịch để tử cũng có thể đi học tập. Có học đường cùng thư đường, có thể tự mình học, cũng có thể đi nghe giảng. Chỉ cần chăm chỉ một chút, có thể học được rất nhiều điều.

Nhưng tất cả những điều này đều đòi hỏi một thái độ tốt,

Nhìn nàng rời đi bóng dáng mười người đều không lên tiếng, đặc biệt là lúc trước trào phúng nàng cũng không thấy gì tên kia đệ tử, cảm thấy xấu hổ.

Bọn họ nơi đó nghĩ đến Lạc Ly cư nhiên đối với độc như vậy hiểu biết, lúc này bọn họ mới ý thức được. Thiên Độc Phong phong chủ lựa chọn đồ đệ sao có thể kém cỏi, tất nhiên phải có chỗ hơn người.

Này không phải nhìn ra chỗ hơn người, vừa tới liền nhận thức như vậy độc thảo, còn biết cái kia có thể giải độc, này cũng không phải là một ngày hai ngày, một năm hai năm có thể làm được, tất nhiên là hiểu biết nhiều dược thảo tới trình độ nhất định.

Một hồi lâu, có một đệ tử nói: "Ta cảm thấy Ly sư thúc nói rất đúng, chúng ta liền không luyện độc nhưng là nhận thức một chút này đó độc thảo, đối chính chúng ta cũng có lợi, ít nhất không có bị trúng độc mà chết."

“Nhưng làm sao chúng ta biết được những loại cỏ độc này? ” Có người lo lắng nói.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Chúng ta có thể hỏi Ly sư thúc a."

“Nàng có thể dạy chúng ta được không?”

"Hẳn là có thể đi, chúng ra cũng không học luyện độc đan, chỉ là nhận biết một chút độc thảo, biết loại nào có thể giải độc là được."

"Thư đường không phải có sách về dược thảo sao, chúng ta đi xem trước, có cái gì không hiểu, không tìm được có thể hỏi sư thúc, thế này tốt hơn. Dù sao, sư thúc cũng vừa mới bái sư. Cũng không có nhiều thời gian giải thích cho chúng ta." Nghe bọn họ nói chuyện, đệ tử tạp dịch vừa được Lạc Ly cứu nói.

Hắn rất rõ ràng nội tâm của những người này, nhìn thấy Lạc Ly không có bất mãn với bọn họ nói xấu, bọn họ càng được nước làm tới. Chẳng phải biết Ly sư thúc bất quá là vì không muốn để mình chết, làm Thiên Độc phong danh tiếng càng lan rộng.

Đối với bọn họ cái này đệ tử tạp dịch thái độ nàng căn hản không thèm để bụng. Nàng là đệ tử thân truyền, tương lai thành tựu không phải bọn họ có thể so sánh. Tại sao hắn lại phải quan tâm đến thái độ của những con tôm nhỏ này?

Nhưng chuyện xảy ra ngày hôm nay khiến hắn rất cảm động, hắn không thể tự sa ngã. Ngày trước tình nguyện làm đệ tử tạp dịch cũng chẳng phải là vì để ở lại sao, còn không phải là muốn học hỏi đên nhiều thứ hơn. Lúc này mới mấy nămm, bản tâm như thế nào đã không thấy tăm hơi đâu.

Không thể không nói, trong mười tên đệ tử tạp dịch cũng có người hiểu, Lạc Ly không biết nàng hôm nay hành động cùng một phen lời nói, thay đổi một cái đệ tử tạp dịch vận mệnh.

Sau một vòng đi dạo, đã biết sư phụ gieo trồng nhưng loại gì độc thảo, cũng liền không lại nhiều chú ý. Thấy phòng bếp còn chưa có làm xong, liền đến thư đường đọc sách.

Đến khi xây phòng bếp người tới báo nàng, phòng bếp đã xây xong. Hỏi nàng xem có hay không nơi nào cần cải biến, Lạc Ly mới rời thư đường đi đến phòng bếp xem.

Bọn họ thự sự dụng tâm, rộng rãi và tiện lợi, sau này cuối cùng nàng cũng đã có một căn bếp đểu sử dụng.

Nàng không biết rằng mình sẽ ở trong Tiên Vân tông bảo lâu, nhưng dù có ở lại bao lâu đi chăng nữa thì nàng cũng phải đối xử tốt với cơ thể mình. Cuối cùng có một cái cơ thể khỏe mạnh không dễ, bởi vậy ở thức ăn trên nàng không nghĩ tạm.

Ở Tiên Vân tông gạo cùng thức ăn đều không phải đồ ăn thường. Đều là linh gạo và linh đồ ăn, chứa đựng linh khí, ăn vào vô luận là đối với cơ thể vẫn là tu luyện đều có trợ giúp rất lớn.

Thiên Độc phong phong chủ trở về, nhìn thấy đến mới xây dựng phòng bếp mùi thức ăn tỏa ra. Làm hắn này băng lãnh cô độc Thiên Độc phong có một chút hơi người.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nhất Niệm Hoa Khai

Số ký tự: 0