Chương 30 - Hành Thích
Đánh giá:
10.0
/10 từ 33 lượt
Tế tửu (*) Cơ gia của Quốc Tử Giám có một bí mật ít người biết, từ nhỏ bởi vì bát tự xung khắc mà Cơ gia trưởng nữ không được cha thương nương yêu, nàng có một muội muội sinh đôi lưu lạc ở bên ngoài.(*)Tế tửu: Tên chức quan thời xưa, đứng đầu Quốc tử giám, tức là vị hiệu trưởng của ngôi trường này.
Cảnh ngộ cuộc sống của hai tỷ muội nuôi ra hai loại tính tình hoàn toàn tương phản.
Tỷ tỷ yếu đuối dễ bắt nạt, đơn thuần không lõi đời. Muội muội có thù tất báo, giết người không chớp mắt.
Bởi một trận phong vân triều đình mà chịu tai bay vạ gió.
Tỷ tỷ bị thiết kế gả cho đối thủ một mất một còn của phụ thân… Trấn Phủ Sứ Hoắc Hiển nhận giặc làm cha, ác danh vang xa.
Người này thủ đoạn âm độc, làm bạn với hoạn quan, vô số người thóa mạ hắn trơ trẽn, mấu chốt là hắn còn sa vào sắc đẹp, cơ thiếp ở hậu trạch vô số kể cứ như một ổ yêu tinh, người nào người nấy đều không phải đèn cạn dầu.
Mọi người đều thầm mặc niệm cho nàng, nhưng lại không biết đã thay xà đổi cột, kiệu hoa đưa đến Hoắc gia kia đã sớm không phải là đóa tiểu bạch hoa thuần khiết gì.
-
Đêm thành thân, đối mặt với phu quân lời đồn vang xa trong đêm tân hôn, Cơ Ngọc Lạc ra vẻ sợ hãi, cả người run rẩy như cầy sấy, run rẩy đến mức khiến mình hôn mê bất tỉnh.
Hoắc Hiển cảm thấy thật không thú vị, mấy ngày chưa từng đặt chân vào hậu trạch.
Một ngày ngẫu nhiên trở về phòng đi ngang qua tiểu viện trước đình, thấy ái thiếp nào đó ở trong nước đạp nước cầu cứu, mà tiểu kiều thê trong đêm tân hôn tự mình dọa mình đến ngất xỉu thì ngồi ở một bên sơn móng tay, giọng điệu thờ ơ nói:
“Gấp cái gì, không chết được.”
Mấy cơ thiếp khác quỳ ở một bên run lẩy bẩy, trận thế cứ như gặp phải tổ tông sống.
Hoắc Hiển ung dung nhìn.
Sau đó, hắn nhìn bọt nước trong suốt trên cổ mỹ nhân, ánh mắt đen tối khó hiểu…
Chậc. Đúng là tổ tông, tổ tông của hắn..
Hoắc Hiển là ác quỷ vạn người khinh bỉ, đi theo con đường chúng bạn xa lánh, cho đến khi gặp được một người, nàng đứng trước núi đao biển lửa đưa cho hắn lưỡi dao chém sóng.
Cho dù mục nát trong sử sách, ta cũng mục cùng hắn.
Chó điên (trung khuyển) phản diện × phúc hắc mỹ nhân
P/S:
Thể xác và tinh thần nam chính đều trong sạch, ổ yêu tinh trong văn án chỉ để trưng mà thôi
Cảnh ngộ cuộc sống của hai tỷ muội nuôi ra hai loại tính tình hoàn toàn tương phản.
Tỷ tỷ yếu đuối dễ bắt nạt, đơn thuần không lõi đời. Muội muội có thù tất báo, giết người không chớp mắt.
Bởi một trận phong vân triều đình mà chịu tai bay vạ gió.
Tỷ tỷ bị thiết kế gả cho đối thủ một mất một còn của phụ thân… Trấn Phủ Sứ Hoắc Hiển nhận giặc làm cha, ác danh vang xa.
Người này thủ đoạn âm độc, làm bạn với hoạn quan, vô số người thóa mạ hắn trơ trẽn, mấu chốt là hắn còn sa vào sắc đẹp, cơ thiếp ở hậu trạch vô số kể cứ như một ổ yêu tinh, người nào người nấy đều không phải đèn cạn dầu.
Mọi người đều thầm mặc niệm cho nàng, nhưng lại không biết đã thay xà đổi cột, kiệu hoa đưa đến Hoắc gia kia đã sớm không phải là đóa tiểu bạch hoa thuần khiết gì.
-
Đêm thành thân, đối mặt với phu quân lời đồn vang xa trong đêm tân hôn, Cơ Ngọc Lạc ra vẻ sợ hãi, cả người run rẩy như cầy sấy, run rẩy đến mức khiến mình hôn mê bất tỉnh.
Hoắc Hiển cảm thấy thật không thú vị, mấy ngày chưa từng đặt chân vào hậu trạch.
Một ngày ngẫu nhiên trở về phòng đi ngang qua tiểu viện trước đình, thấy ái thiếp nào đó ở trong nước đạp nước cầu cứu, mà tiểu kiều thê trong đêm tân hôn tự mình dọa mình đến ngất xỉu thì ngồi ở một bên sơn móng tay, giọng điệu thờ ơ nói:
“Gấp cái gì, không chết được.”
Mấy cơ thiếp khác quỳ ở một bên run lẩy bẩy, trận thế cứ như gặp phải tổ tông sống.
Hoắc Hiển ung dung nhìn.
Sau đó, hắn nhìn bọt nước trong suốt trên cổ mỹ nhân, ánh mắt đen tối khó hiểu…
Chậc. Đúng là tổ tông, tổ tông của hắn..
Hoắc Hiển là ác quỷ vạn người khinh bỉ, đi theo con đường chúng bạn xa lánh, cho đến khi gặp được một người, nàng đứng trước núi đao biển lửa đưa cho hắn lưỡi dao chém sóng.
Cho dù mục nát trong sử sách, ta cũng mục cùng hắn.
Chó điên (trung khuyển) phản diện × phúc hắc mỹ nhân
P/S:
Thể xác và tinh thần nam chính đều trong sạch, ổ yêu tinh trong văn án chỉ để trưng mà thôi
Danh sách chương truyện Chương 30 - Hành Thích
Danh sách chương truyện Chương 30 - Hành Thích
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150