Nhóc Cưng May Mắn Được Sủng Đến Cạn Lời Ở Tận Thế

Chương 49

2024-10-09 21:07:35

Đương nhiên là có thể, 777 giúp Vãn Vãn đổi hạt giống tương ứng, bởi vì ngày hôm qua đã hoàn thành nhiệm vụ thứ hai, shop bách hóa lại được giải trừ một phần quyền hạn. 777 còn tri kỷ mà đổi gạo nữa, bởi vì nó biết loài người luôn muốn ăn cơm.

[Vãn Vãn, cháu hỏi xem người nhà của cháu thích ăn rau gì, chúng ta sẽ gieo trồng loại đó, ngày mai sẽ có thể thu hoạch.]

Mọi người biết được Vãn Vãn lại muốn vào không gian trồng rau, cho nên đều lục tục nói ra loại rau củ yêu thích của mình.

"Khoai tây, rau xanh, bông cải xanh…" Vãn Vãn nhớ kỹ tất cả, trí nhớ của cô nhóc rất tốt đấy!

Sau khi Vãn Vãn tiến vào không gian, nhóc phát hiện không gian lại lớn hơn một chút rồi. Nho và dâu tây tối hôm qua trồng đã nảy mầm, chú hệ thống nói chờ đến buổi tối sẽ có thể được ăn nho và dâu tây tươi mới, nghĩ đến đã rất vui.

Vất vả gieo trồng những thứ cần thiết, Vãn Vãn mệt đến thở hồng hộc, điều này thật sự là hoạt động quá sức nhất đối với một bạn nhỏ bốn tuổi rưỡi, cô nhóc rót một cốc nước từ trong suối nguồn rồi uống một ngụm, thoải mái mát lạnh cực kỳ.

Cô nhóc đi ra ngoài với bánh mì và nước suối giống như tối hôm qua, cây bánh mì ngày hôm qua bị hái mất một nửa thế mà đã lớn lên đầy ắp, chỉ chờ Vãn Vãn đến hái thôi.

Cây bánh mì vươn cành khô ra vỗ nhẹ lên đầu Vãn Vãn, chọc cho Vãn Vãn cười không ngừng.

Cảm ơn món quà từ cây bánh mì và suối nguồn một lượt, Vãn Vãn thắng lợi trở về.

Nửa đêm ăn bữa khuya, buổi sáng mọi người cũng không đói bụng lắm, lúc Vãn Vãn không có ở đó, người nhà họ Lục cũng không nhàn rỗi, bọn họ đi quét tước sân.

Vẫn là Diệp Khê nghĩ đến: "Thời tiết nóng lên, vậy chẳng phải chuột chết trong sân sẽ thối rữa nhanh hơn sao?"

Cho dù mọi người ai cũng đeo khẩu trang, nhưng khi vừa mở cửa ra, mùi chua nồng kia thật sự là một lời khó nói hết, không khí cũng nóng cay mắt.

Mọi người đều bị huân đến mức nôn khan, vừa nôn vừa quét tước, khắp sân đầy chuột chết, trong sân thực sự là một đống hỗn độn, giống như thể vừa bùng nổ một trận động đất lớn vậy.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Sau khi quét tước xong, bọn họ cảm thấy trên người mình cũng bị ám mùi hôi thối của chuột chết.

Nhìn thời gian, đã là giữa trưa, cái nắng như thiêu đốt chiếu vào đầu, càng thêm nóng bức, ngay cả không khí cũng trở nên cực nóng, đứng ngoài trời bị từng đợt sóng nhiệt ập vào, đến cả hô hấp cũng khó chịu.

Thật sự không còn cách nào khác, chỉ có thể lấy nước lạnh lau người, thay bộ quần áo khác mấy ngày chưa thay.

Chờ đến khi Vãn Vãn trở về, mọi người đều đang nghỉ ngơi.

"Hôm nay con đã chọn một hương vị bánh mì khác, khác với ngày hôm qua đó."

"Vãn Vãn, hu hu hu, em là thần của anh!" Lục Minh Dục được ăn ngon muốn khóc, tại sao trước đây anh lại không cảm thấy bánh mì có thể ngon như vậy hả! v(ಥ ̯ ಥ)v

Nhiệt độ đã lên tới 40°, mãi cho đến hai giờ chiều, nhiệt độ vẫn duy trì ở mức này và không thay đổi nữa.

"Chẳng lẽ sẽ không thay đổi nữa sao?"

"Không thể nào, tận thế sẽ không mềm lòng như vậy đâu." Lục Minh m phủ nhận suy đoán của mình.

Sự thật đúng như cô dự đoán, cực nóng thực thụ vẫn còn ở phía sau.

Nếu như có điều hòa, 40 độ như này cũng không có gì đáng kể, chỉ cần ở yên trong phòng điều hòa là có thể vượt qua, mấu chốt là không có điện.

Cái 40 độ này chỉ có thể cắn răng chịu đựng qua, từng đợt sóng nhiệt phả thẳng vào mặt, chỉ ngồi yên đó không làm gì mà toàn thân đã toát hết mồ hôi, mồ hôi ướt đẫm, vô cùng khó chịu.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nhóc Cưng May Mắn Được Sủng Đến Cạn Lời Ở Tận Thế

Số ký tự: 0