Nhóc Zombie Chỉ Muốn An Nhàn Thôi
Chương 15
2024-08-22 22:10:57
Hàm răng đạo sĩ tê dại, hắn là người đầu tiên lên tiếng phá vỡ bầu không khí im lặng ở trong xe, “Trông cô ta, thật sự không có vấn đề gì chứ?”
*
Không biết tại sao sau khi xe được khởi động một lần nữa, đèn trong xe đã sáng lên rất nhiều.
Vẻ mặt của tất cả mọi người đều trở nên rõ ràng hơn, sau chuyện vừa rồi đằng sau xe đã không còn ai bình tĩnh nổi, chỉ có nét mặt của cậu trai đứng cạnh ghế lái là vẫn không hề thay đổi, luôn tỏ ra thờ ơ.
Bây giờ mọi người gần như có thể chắc chắn rằng cậu ta là mặt đơ, nhưng không ngờ đúng ngay lúc này cậu ta lại nở nụ cười nhẹ.
Cậu lười biếng đứng đó dưới ngọn đèn mờ trên đỉnh đầu, sống lưng thẳng tắp, đang cúi đầu nhìn chằm chằm mặt tài xế mà cười khẽ, trái cổ tinh xảo hơi nhúc nhích.
Trước lúc thu tay về, cậu còn giúp nữ tài xế vén một chút tóc lên bên tai, trong mắt cậu còn có một tia sáng nhạt khi nhìn cô ta.
Khoảnh khắc đó, Chúc Song Song suýt chút nữa thì không muốn làm fan mẹ nữa[1].
[1] TRƯỚC ĐÓ CSS NHÌN NT NHỎ YẾU NÊN SINH RA CẢM GIÁC MUỐN CHE CHỞ, NHƯNG GIỜ NHÌN NT ALPHA QUÁ NÊN BẢ MUỐN LÀM FAN BẠN GÁI, FAN EM GÁI :)) KIỂU Z Á.
Cô cũng tò mò: “Thật sự không có vấn đề sao?”
Ninh Túc nhìn tài xế nói: “Ừ, trông ổn lắm.”
Hộp sọ của tài xế vẫn còn tốt chán, xét về hình dáng khung xương thì rất đẹp, chắc hẳn hồi còn da còn thịt khá là ưa nhìn.
Hốc mắt vô cùng to, bên trong là một đôi mắt đẫm máu, nhìn vết máu hẳn là mới được bỏ vào.
Son môi đỏ tươi thực chất là dùng lưỡi rắn dán lên, hàng mi thì từ những chiếc chân nhện đen tạo thành, còn mái tóc uốn xoăn sau lưng thực ra là những xúc tu của sinh vật màu đen nào đó không xác định.
—— Có vẻ trước đó quý cô xương khô này đã chăm chút makeup qua.
Sau khi nghe lời nhận xét của Ninh Túc khi gã cơ bắp hỏi cậu rằng tài xế trông như thế nào, lưỡi rắn trên môi cô ta bỗng kéo dài ra tạo thành một nụ cười.
Trong miệng trào ra những sinh vật màu đen.
Là từng con dơi nhỏ.
Trong mắt chúng có ánh sáng xanh nhàn nhạt, trên cánh có gai xanh nhìn thẳng vào Ninh Túc.
Ninh Túc không thể hình dung được biểu cảm quá giống con người của chúng.
Khi nghe tên diễn viên bảo Ninh Túc chạm lên mặt tài xế, hai con dơi nhỏ bay lên trán tài xế rồi duỗi dài cổ ra, son môi trên hộp sọ cũng hơi run lên một chút.
*
Không biết tại sao sau khi xe được khởi động một lần nữa, đèn trong xe đã sáng lên rất nhiều.
Vẻ mặt của tất cả mọi người đều trở nên rõ ràng hơn, sau chuyện vừa rồi đằng sau xe đã không còn ai bình tĩnh nổi, chỉ có nét mặt của cậu trai đứng cạnh ghế lái là vẫn không hề thay đổi, luôn tỏ ra thờ ơ.
Bây giờ mọi người gần như có thể chắc chắn rằng cậu ta là mặt đơ, nhưng không ngờ đúng ngay lúc này cậu ta lại nở nụ cười nhẹ.
Cậu lười biếng đứng đó dưới ngọn đèn mờ trên đỉnh đầu, sống lưng thẳng tắp, đang cúi đầu nhìn chằm chằm mặt tài xế mà cười khẽ, trái cổ tinh xảo hơi nhúc nhích.
Trước lúc thu tay về, cậu còn giúp nữ tài xế vén một chút tóc lên bên tai, trong mắt cậu còn có một tia sáng nhạt khi nhìn cô ta.
Khoảnh khắc đó, Chúc Song Song suýt chút nữa thì không muốn làm fan mẹ nữa[1].
[1] TRƯỚC ĐÓ CSS NHÌN NT NHỎ YẾU NÊN SINH RA CẢM GIÁC MUỐN CHE CHỞ, NHƯNG GIỜ NHÌN NT ALPHA QUÁ NÊN BẢ MUỐN LÀM FAN BẠN GÁI, FAN EM GÁI :)) KIỂU Z Á.
Cô cũng tò mò: “Thật sự không có vấn đề sao?”
Ninh Túc nhìn tài xế nói: “Ừ, trông ổn lắm.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hộp sọ của tài xế vẫn còn tốt chán, xét về hình dáng khung xương thì rất đẹp, chắc hẳn hồi còn da còn thịt khá là ưa nhìn.
Hốc mắt vô cùng to, bên trong là một đôi mắt đẫm máu, nhìn vết máu hẳn là mới được bỏ vào.
Son môi đỏ tươi thực chất là dùng lưỡi rắn dán lên, hàng mi thì từ những chiếc chân nhện đen tạo thành, còn mái tóc uốn xoăn sau lưng thực ra là những xúc tu của sinh vật màu đen nào đó không xác định.
—— Có vẻ trước đó quý cô xương khô này đã chăm chút makeup qua.
Sau khi nghe lời nhận xét của Ninh Túc khi gã cơ bắp hỏi cậu rằng tài xế trông như thế nào, lưỡi rắn trên môi cô ta bỗng kéo dài ra tạo thành một nụ cười.
Trong miệng trào ra những sinh vật màu đen.
Là từng con dơi nhỏ.
Trong mắt chúng có ánh sáng xanh nhàn nhạt, trên cánh có gai xanh nhìn thẳng vào Ninh Túc.
Ninh Túc không thể hình dung được biểu cảm quá giống con người của chúng.
Khi nghe tên diễn viên bảo Ninh Túc chạm lên mặt tài xế, hai con dơi nhỏ bay lên trán tài xế rồi duỗi dài cổ ra, son môi trên hộp sọ cũng hơi run lên một chút.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro