Áo Choàng Và Qu...
Phù Hoa
2024-11-18 20:50:45
Tấm da dày làm mềm xong được đặt ở một góc hải đăng, Mellie nỗ lực dùng dao cắt ra, chia tấm da lớn thành từng miếng, dùng để làm nệm, còn chuẩn bị làm quần áo giày.
May quần áo đổi với cô mà nói là việc rất đơn giản, hết thảy vấn đề trong sinh hoạt đều không làm khó được cô, nhưng công cụ khuyết thiểu, nên cô chỉ có thể làm được thực đơn sơ -- bất quá "đơn sơ" này đối với hiểu biết của Muri đã thuộc về tinh xảo.
Hắn còn mặc quần áo lúc trước bị bọn kỵ sĩ thánh đường chém ra rất nhiều vết rách, Mellie thoáng thích ứng rét lạnh vùng địa cực liền nghĩ cách vá cho hắn, đáng tiếc bộ áo choàng từng được hắn khoe khoang đã thật sự rách nát không thành hình, lại mất một miếng to, đã không vá lại được.
“Ta lại bắt một ma thú động bằng là có áo choàng mới.” Muri nghĩ thầm, lúc trước cô cũng thực thích cái áo choàng đó, lần này phải bắt hai con ma thú động bằng, làm hai cái áo choàng, hắn một cái, cô một cái.
Nghĩ vậy, hắn liền có chút ảo não lúc trước sao không bắt thêm mấy con ma thú động bằng.
Ma thú động bằng không khó giết, nhưng tìm và bắt nó đều thực phiền toái. Chúng nó hàng năm sống dưới lớp băng, cách lớp băng thật dày cũng có thể nghe được tiếng đi lại trên mặt tuyết, vừa có động tĩnh liền chạy trốn ra xa, rất ít khi chui ra từ trong động bằng, ở trong nước lại linh hoạt, dù nhảy vào trong nước cũng không đuổi kịp.
Con lần trước hắn bắt kia thật sự gian nan, khi đó tuổi hắn còn không lớn, đổi diện ma thú khác thì tò mò, gặp ma thú gì chưa thấy đều muốn đè lại nhìn cho rõ ràng. Lần đầu tiên nhìn thấy ma thú động băng, nó muốn chạy, hắn liền trực tiếp nhảy vào trong động bằng đuổi theo, thiếu chút nữa bị dòng nước chảy xiết dưới lớp băng cuốn đi.
Sau khi ham thích mới mẻ qua đi, hắn liền lười lãng phí khí lực đi bắt thêm, có một chiến lợi phẩm là đủ rồi.
Hiện giờ không giống, nói với Mellie về áo choàng, hắn lập tức nghĩ ra đi bắt hai con ma thú động bằng trở về, trong lòng cũng không ngại phiền toái.
Mellie ôm áo hắn cởi ra vá miếng rách cho hắn, "Lần sau gặp được, ta làm áo choàng mới cho cô, làm hai lớp, trong ngoài đều trơn trượt không dính nước.”
Muri càng cảm thấy chờ mong, nếu không phải bên ngoài trời tối, không thể để lại Mellie một mình, hiện giờ hắn đã đi ra ngoài tìm.
Gấu nhỏ muốn mặc quần áo mới đang nghĩ ngợi tới áo choàng, Mellie đã vá xong áo, rũ rũ, treo ở bên đống lửa.
“Quần cũng đưa cho tôi đi, đầu gối bị cọ rách ra rồi.” Mellie thuận miệng nói xong, Muri liền thuận tay cởi quần đưa cho cô.
Hiện tại hắn là một con gấu trắng triệt triệt để để không mặc quần áo, toàn thân đều là lớp lông tuyết trắng mềm mại, bày ra tư thế ngồi giống như người ở chỗ kia, sẽ chỉ làm người ta cảm thấy đáng yêu, mà không làm người ta cảm thấy ngượng ngùng.
Cho nên Mellie nhìn hắn rất nhiều lần. Thứ đáng yêu luôn làm cho người ta khó có thể cự tuyệt.
Muri cũng không cảm thấy có gì, từ nhỏ hắn học mặc quần áo là ông nội dạy cho, hắn không phải nhân loại thuần túy, chỉ theo bản năng mà bắt chước, kỳ thật không có bao nhiêu thẹn thùng lúc lõa lồ thân thể. hắn gặp ma thú, không có con nào mặc quần áo, chỉ có hắn mặc mới chính là thứ kỳ quái nhất.
Khi còn nhỏ mới vừa được ông nội nhặt về, ông dạy hắn nói chuyện, bảo hắn mặc quần áo, Muri thực không vui, cảm thấy những quần áo đó trói buộc thân thể không thoải mái.
Khi đó hắn cũng không có quần áo thích hợp, một bộ là quần áo của ông nội sửa lại trong lên trên người, to rộng thùng thình, luôn kéo trên mặt đất. hắn mặc quần áo bò lên cầu thang hẹp của ngọn hải đăng, vừa không cẩn thận vướng đến vạt áo liền sẽ lộc cộc lộc cộc từ phía trên lăn xuống giống quả cầu, ngã đến đầu óc choáng váng.
Hắn còn thích chạy loạn lộn xộn nơi nơi, đi đánh nhau với ma thú chạy ngang qua, không bao lâu bộ quần áo sẽ trở nên rách tung toé.
Ông nội thở ngắn than dài mà vá quần áo cho hắn, một chút cũng không thuần thục, hắn cũng như bây giờ, rung rung lông trắng trên người ngồi ở bên đống lửa nhìn, còn muốn đi quấy rối.
đã qua thật lâu, đây là hình ảnh nơi sâu thẳm trong ký ức của hắn.
Mellie cúi đầu vá quần áo, nói nói đều là cười vui, không giống ông nội trong trí nhớ cứ mãi trách cứ hắn. Ông nội qua đời từ rất sớm, cảnh tượng như vậy ở trong trí nhớ cũng chỉ có vài lần, qua đi đã lâu, hình ảnh liền trở nên mơ hồ ảm đạm, giống như đống lửa đã tắt.
Bây giờ đèn hải đăng lại sáng lên, Muri được chiếu sáng, cảm giác toàn thân ấm áp dễ chịu đến choáng váng.
Mellie vá quần, thuận miệng trả lời Muri đối diện, bỗng nhiên phát hiện Muri co tới ngồi bên người mình, lông mềm màu trắng chạm vào trên người cô. Mellie ngẩng đầu nhìn, thấy hắn ngồi đứng đắn, hai tay đặt ở đầu gối, giống ngọn núi nhỏ đáp bên cạnh cô, bỗng nhiên có vẻ nghiêm túc lên.
Cô cũng lặng lẽ nhích lại gần bên hắn.
thật là quá tuyệt vời, dựa vào mềm mại lại ấm áp.
Cái đệm mới làm đã tầng tầng chất da lông lên, nằm ở bên trên có thể làm người ta chìm vào trong, lại đắp một tầng ở trên người, tay chân lạnh bằng cuối cùng có thể ẩm lại, Mellie ngủ rồi.
Nhưng Muri có chút không quen cô không nằm ở trên người mình, thấy cô ngủ, lặng lẽ cuộn cô vào trong cái chăn lông, bọc đến kín không kẽ hở rồi đặt ở trên người mình, sau đó gấu nhỏ ôm cái "gối ôm” dài dài này ngủ.
Mellie nóng đến mặt đỏ bừng tỉnh lại, phát hiện mình là động không thể động.
Cô từ bỏ cái giường mới, vẫn cứ quay về ngủ trên gấu nhỏ mềm mại biết tự động nóng lên, lại đắp lên hai tầng chăn lông ở trên người.
Mỗi ngày buổi sáng vừa tỉnh lại, Muri có thể thấy cô xõa mái tóc dài màu đỏ ở trên lớp lông màu trắng trước ngực mình.
Nhìn qua thật là đẹp mắt... Muốn quần áo màu đỏ như vậy. Muri nghĩ.
Quần áo màu đỏ đã không có, hắn đành tích cực tìm kiếm tung tích ma thú động bằng, muốn sớm một chút có được một bộ áo choàng mới, hắn ở trên cánh đồng tuyết tìm kiếm bằng động nứt ra, chờ ở bên cạnh, đợi vài ngày cũng không chờ được nửa bóng dáng ma thú động bằng.
Hơi thở của hắn quá nguy hiểm, dù canh ở cửa động, ma thú động bằng cũng không dám nổi lên.
Càng bắt không được, hắn càng không phục, tìm được mười mấy động bằng ngày ngày qua lại lắc lư, rốt cuộc có một ngày xa xa thấy một con ma thú động bằng hoạt động ở chung quanh.
Ma thú sinh sống ở trong nước dưới đáy động bằng đầu tròn vo, da lông màu xám, ở trên mặt bămg nhìn dị thường rõ ràng.
May quần áo đổi với cô mà nói là việc rất đơn giản, hết thảy vấn đề trong sinh hoạt đều không làm khó được cô, nhưng công cụ khuyết thiểu, nên cô chỉ có thể làm được thực đơn sơ -- bất quá "đơn sơ" này đối với hiểu biết của Muri đã thuộc về tinh xảo.
Hắn còn mặc quần áo lúc trước bị bọn kỵ sĩ thánh đường chém ra rất nhiều vết rách, Mellie thoáng thích ứng rét lạnh vùng địa cực liền nghĩ cách vá cho hắn, đáng tiếc bộ áo choàng từng được hắn khoe khoang đã thật sự rách nát không thành hình, lại mất một miếng to, đã không vá lại được.
“Ta lại bắt một ma thú động bằng là có áo choàng mới.” Muri nghĩ thầm, lúc trước cô cũng thực thích cái áo choàng đó, lần này phải bắt hai con ma thú động bằng, làm hai cái áo choàng, hắn một cái, cô một cái.
Nghĩ vậy, hắn liền có chút ảo não lúc trước sao không bắt thêm mấy con ma thú động bằng.
Ma thú động bằng không khó giết, nhưng tìm và bắt nó đều thực phiền toái. Chúng nó hàng năm sống dưới lớp băng, cách lớp băng thật dày cũng có thể nghe được tiếng đi lại trên mặt tuyết, vừa có động tĩnh liền chạy trốn ra xa, rất ít khi chui ra từ trong động bằng, ở trong nước lại linh hoạt, dù nhảy vào trong nước cũng không đuổi kịp.
Con lần trước hắn bắt kia thật sự gian nan, khi đó tuổi hắn còn không lớn, đổi diện ma thú khác thì tò mò, gặp ma thú gì chưa thấy đều muốn đè lại nhìn cho rõ ràng. Lần đầu tiên nhìn thấy ma thú động băng, nó muốn chạy, hắn liền trực tiếp nhảy vào trong động bằng đuổi theo, thiếu chút nữa bị dòng nước chảy xiết dưới lớp băng cuốn đi.
Sau khi ham thích mới mẻ qua đi, hắn liền lười lãng phí khí lực đi bắt thêm, có một chiến lợi phẩm là đủ rồi.
Hiện giờ không giống, nói với Mellie về áo choàng, hắn lập tức nghĩ ra đi bắt hai con ma thú động bằng trở về, trong lòng cũng không ngại phiền toái.
Mellie ôm áo hắn cởi ra vá miếng rách cho hắn, "Lần sau gặp được, ta làm áo choàng mới cho cô, làm hai lớp, trong ngoài đều trơn trượt không dính nước.”
Muri càng cảm thấy chờ mong, nếu không phải bên ngoài trời tối, không thể để lại Mellie một mình, hiện giờ hắn đã đi ra ngoài tìm.
Gấu nhỏ muốn mặc quần áo mới đang nghĩ ngợi tới áo choàng, Mellie đã vá xong áo, rũ rũ, treo ở bên đống lửa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Quần cũng đưa cho tôi đi, đầu gối bị cọ rách ra rồi.” Mellie thuận miệng nói xong, Muri liền thuận tay cởi quần đưa cho cô.
Hiện tại hắn là một con gấu trắng triệt triệt để để không mặc quần áo, toàn thân đều là lớp lông tuyết trắng mềm mại, bày ra tư thế ngồi giống như người ở chỗ kia, sẽ chỉ làm người ta cảm thấy đáng yêu, mà không làm người ta cảm thấy ngượng ngùng.
Cho nên Mellie nhìn hắn rất nhiều lần. Thứ đáng yêu luôn làm cho người ta khó có thể cự tuyệt.
Muri cũng không cảm thấy có gì, từ nhỏ hắn học mặc quần áo là ông nội dạy cho, hắn không phải nhân loại thuần túy, chỉ theo bản năng mà bắt chước, kỳ thật không có bao nhiêu thẹn thùng lúc lõa lồ thân thể. hắn gặp ma thú, không có con nào mặc quần áo, chỉ có hắn mặc mới chính là thứ kỳ quái nhất.
Khi còn nhỏ mới vừa được ông nội nhặt về, ông dạy hắn nói chuyện, bảo hắn mặc quần áo, Muri thực không vui, cảm thấy những quần áo đó trói buộc thân thể không thoải mái.
Khi đó hắn cũng không có quần áo thích hợp, một bộ là quần áo của ông nội sửa lại trong lên trên người, to rộng thùng thình, luôn kéo trên mặt đất. hắn mặc quần áo bò lên cầu thang hẹp của ngọn hải đăng, vừa không cẩn thận vướng đến vạt áo liền sẽ lộc cộc lộc cộc từ phía trên lăn xuống giống quả cầu, ngã đến đầu óc choáng váng.
Hắn còn thích chạy loạn lộn xộn nơi nơi, đi đánh nhau với ma thú chạy ngang qua, không bao lâu bộ quần áo sẽ trở nên rách tung toé.
Ông nội thở ngắn than dài mà vá quần áo cho hắn, một chút cũng không thuần thục, hắn cũng như bây giờ, rung rung lông trắng trên người ngồi ở bên đống lửa nhìn, còn muốn đi quấy rối.
đã qua thật lâu, đây là hình ảnh nơi sâu thẳm trong ký ức của hắn.
Mellie cúi đầu vá quần áo, nói nói đều là cười vui, không giống ông nội trong trí nhớ cứ mãi trách cứ hắn. Ông nội qua đời từ rất sớm, cảnh tượng như vậy ở trong trí nhớ cũng chỉ có vài lần, qua đi đã lâu, hình ảnh liền trở nên mơ hồ ảm đạm, giống như đống lửa đã tắt.
Bây giờ đèn hải đăng lại sáng lên, Muri được chiếu sáng, cảm giác toàn thân ấm áp dễ chịu đến choáng váng.
Mellie vá quần, thuận miệng trả lời Muri đối diện, bỗng nhiên phát hiện Muri co tới ngồi bên người mình, lông mềm màu trắng chạm vào trên người cô. Mellie ngẩng đầu nhìn, thấy hắn ngồi đứng đắn, hai tay đặt ở đầu gối, giống ngọn núi nhỏ đáp bên cạnh cô, bỗng nhiên có vẻ nghiêm túc lên.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô cũng lặng lẽ nhích lại gần bên hắn.
thật là quá tuyệt vời, dựa vào mềm mại lại ấm áp.
Cái đệm mới làm đã tầng tầng chất da lông lên, nằm ở bên trên có thể làm người ta chìm vào trong, lại đắp một tầng ở trên người, tay chân lạnh bằng cuối cùng có thể ẩm lại, Mellie ngủ rồi.
Nhưng Muri có chút không quen cô không nằm ở trên người mình, thấy cô ngủ, lặng lẽ cuộn cô vào trong cái chăn lông, bọc đến kín không kẽ hở rồi đặt ở trên người mình, sau đó gấu nhỏ ôm cái "gối ôm” dài dài này ngủ.
Mellie nóng đến mặt đỏ bừng tỉnh lại, phát hiện mình là động không thể động.
Cô từ bỏ cái giường mới, vẫn cứ quay về ngủ trên gấu nhỏ mềm mại biết tự động nóng lên, lại đắp lên hai tầng chăn lông ở trên người.
Mỗi ngày buổi sáng vừa tỉnh lại, Muri có thể thấy cô xõa mái tóc dài màu đỏ ở trên lớp lông màu trắng trước ngực mình.
Nhìn qua thật là đẹp mắt... Muốn quần áo màu đỏ như vậy. Muri nghĩ.
Quần áo màu đỏ đã không có, hắn đành tích cực tìm kiếm tung tích ma thú động bằng, muốn sớm một chút có được một bộ áo choàng mới, hắn ở trên cánh đồng tuyết tìm kiếm bằng động nứt ra, chờ ở bên cạnh, đợi vài ngày cũng không chờ được nửa bóng dáng ma thú động bằng.
Hơi thở của hắn quá nguy hiểm, dù canh ở cửa động, ma thú động bằng cũng không dám nổi lên.
Càng bắt không được, hắn càng không phục, tìm được mười mấy động bằng ngày ngày qua lại lắc lư, rốt cuộc có một ngày xa xa thấy một con ma thú động bằng hoạt động ở chung quanh.
Ma thú sinh sống ở trong nước dưới đáy động bằng đầu tròn vo, da lông màu xám, ở trên mặt bămg nhìn dị thường rõ ràng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro