Bị Nhốt
Phù Hoa
2024-11-18 20:50:45
Chú ngữ nghe không hiểu càng niệm càng nhanh, cảm giác choáng váng nhẹ bẫng này cũng đang không ngừng tăng thêm. Tầm mắt Mai Lật xuyên qua một tầng mơ hồ, thầy Phu nhân Pegg lộ ra một cái tươi cười.
Mai Lật miễn cưỡng thanh tỉnh, trong lòng mắng to –– bà cười cái rắm! Phi, hiện tại tôi đang sống tốt, vừa mới tìm được bạn trai, muốn thịt tôi, nằm mơ!
Có lẽ là bởi vì ý niệm của cô quá mãnh liệt, cái loại choáng váng thoát ly này giảm bớt, thân thể của cô và tay phu nhân Pegg hình thành một loại trạng thái lôi kéo vì diệu.
Ở trạng thái kỳ diệu này, hết thảy chợt yên lặng xuống dưới, ở giữa không trung bị cô giãy giụa mang theo tro bụi ngưng tụ. Cô thấy một con mèo đen dẫm bước ưu nhã tới gần.
Là mèo đen Phỉ Thúy!
Con mèo đen này chưa bao giờ cho cô sở, giống như hành tẩu ở khe hở không ai có thể nhìn thấy, vung cái đuôi nhẹ quét ở trên mặt cô một chút.
Trong nháy mắt, Mai Lật cảm giác mình rơi xuống đất thật mạnh. Mèo đen biến mất, chú ngữ của phu nhân Pegg tan thành một mảnh, nổi không thành câu.
Mai Lật đang kinh hồn chưa định, phu nhân Pegg nhìn qua lại sắp tức điên rồi, thần sắc dữ tợn mà bóp cô cô hô to, "Vì sao! Vì sao người vẫn không thể thoát ly khối thân thể này!”
"Đây là thân thể thuộc về ta!”
“Lực lượng của ta...... Ta còn muốn càng nhiều lực lượng!”
Bà ta đột nhiên quay đầu nhìn Hersha, Hersha đã chạy vội đến cầu thang, muốn từ đó thoát đi.
Phu nhân Pegg vươn một bàn tay, nỉ non với bóng dáng Hersha.
Nháy mắt, cầu thang đi thông lên lầu biến mất, Hersha hét lên một tiếng, lui ra phía sau một bước té ngã trên đất.
Mai Lật thấy rõ ràng, mỗi lần phu nhân Pegg dùng một chủ ngữ, màu tóc đỏ sẽ phai nhạt một phần, thân thể cũng càng bạc nhược một phần.
Trong lòng cô cũng nảy sinh ác độc, thấy phu nhân Pegg muốn đứng dậy đi giết Hersha, trở tay túm chặt lấy tay phu nhân Pegg quả thực có thể được gọi là hung khí.
Ta mẹ nó làm chết ngươi!
Mai Lật cũng mặc kệ vết thương trên tay mình, thậm chí bộc phát ra một cỗ sức lực làm phu nhân Pegg cũng nhất thời không thể tránh thoát.
Hersha quay đầu lại nhìn, biểu tình càng thêm sợ hãi bất lực. Cô ấy muốn chạy, nhưng cầu thang đã biến mất, không biết hướng nào mới có thể chạy đi.
Mai Lật lại hô to nhắc nhở: "Cầu thang vẫn ở tại chỗ, đi lên trên!”
Hersha không nhìn thấy, nhưng cô có thể thấy, cầu thang bị Phu nhân Pegg làm biến mất rõ ràng còn tại chỗ.
Phu nhân Pegg bị cô năm lần bảy lượt bám trụ, không kiên nhẫn mà một lần vùng thoát khỏi cô, tóc nổ tung nhào về Hersha, "Cho tao trái tim của mày!”
Hersha hét lên một tiếng, nhìn trước mắt trống rỗng, nhắm mắt nhấc chân dẫm lên.
Tay phu nhân Pegg sắp sửa túm lấy phía sau lưng Hersha, tầng hầm ngầm đột nhiên lay động.
Chấn động quá mức kịch liệt, có bùn lầy vẩn đục từ đỉnh đầu chậm rãi thẩm xuống, vừa lúc tích ở dưới chân phu nhân Pegg.
Bà ta ý thức được cái gì, hai mắt hơi hơi trợn to, ngẩng đầu nhìn lại, "Sao có thể!”
Trong phòng này có một vòng ma pháp yêu tinh chúc phúc, không được bà ta cho phép, quái vật đầm lây không thể tiến vào!
Đỉnh đầu chấn động càng ngày càng lợi hại, động tĩnh quả thực như là toàn bộ ngôi nhà đều sắp sụp đổ. Phu nhân Pegg trơ mắt nhìn tầng hầm ngầm vỡ một khối, lộ ra khuôn mặt quái vật đầm lầy, trong lòng hối hận không thôi.
Bà ta sớm nên cầm tù gia hỏa chiếm cứ thân thể Mellie ở trong phòng, không nên để cô chạy loạn nơi nơi, thế nhưng để cô trêu chọc phiền toái lớn như vậy!
Là bà ta xem thường cô!
Ai biết quái vật đầm lầy có thể vì cô làm được đến tình trạng này.
Mai Lật nằm trên mặt đất, đau đầu kịch liệt, cổ tay và cổ chân vì thoát khỏi yêu tinh khống chế mà rách ra vết thương còn đang không ngừng đổ máu, nhiễm đỏ váy cô.
Cô nhất thời không động đậy được người, nhưng đột nhiên, trong tầng hầm ngầm tràn ngập mùi máu tanh lại ngửi được hơi thở nước mưa và cỏ xanh.
Khí vị này phá vỡ đình trệ trong tầng hầm ngầm, đi vào bên cô.
Cô thấy một bàn tay duỗi đến trước mắt.
Là tay quái vật đầm lầy, nhưng tay giống như bị hòa tan, đang không ngừng chảy xuống bùn lỏng, hình dạng cũng trở nên kỳ quái.
Lúc trước nhẫn cỏ cô đeo cho hắn còn dính ở trên ngón tay, cái vòng bện từ cỏ khô đang bị bùn loãng hòa tan bao phủ.
Cô không chút do dự bắt lấy cái tay, "Đáng yêu......"
Xé rách nhà, Cơ hồ đem một tòa nhà biến thành đầm lầy, quái vật đầm lấy đầu tiên thò xuống một bàn tay, thực nhanh toàn bộ thân thể nửa hòa tan chen vào tầng hầm ngầm. Giống một khối bùn rơi xuống, bắn lên một đám bùn.
Theo hắn đến, toàn bộ tầng hầm ngầm đều chậm rãi biển thành vũng bùn.
Xuyên qua cái lỗ hắn phá vỡ, có thể nhìn thấy hơn nửa căn nhà bên ngoài bị hủy hoại, cùng với bầu trời đêm đen nhánh.
Thân hình quái vật đầm lầy cao gầy bò dậy, tiến đến bên Mai Lật.
Mai Lật lúc này mới thấy rõ, mặt hắn đang ở biến hình hòa tan, thân hình càng tan đi hơn một nửa, nửa cái ngực hoàn toàn biến mất.
Nhưng chính hắn hoàn toàn không thèm để ý, cặp tròng mắt màu xám nhìn cô trong chốc lát, liền vươn đôi tay nâng cô lên, tựa hồ muốn bể cô.
Mai Lật giãy giụa ngồi dậy, tự mình đầu nhập vào ôm ấp của hắn, ôm đầy người bùn.
Mắt thấy quái vật đầm lầy muốn mang cô đi, Phu nhân Pegg lại không lo đến Hersha nữa, bà ta còn có thể đi tìm người khác lấy trái tim để tạm thời duy trì lực lượng, nhưng Mellie chỉ có một, nếu cô chạy, bà ta liền không còn cơ hội.
Từ trong vạt áo bà ta lấy ra một cái vòng cổ đá quý màu xanh lá, nắm trong tay nhanh chóng há miệng ngâm xướng.
Tầng hầm ngầm phủ kín viên đá màu trắng, theo bà ta ngâm xướng tản ra quang huy ánh trăng.
Rất nhiều bóng dáng yêu tinh đêm trăng nửa trong suốt từ viên đá sinh ra, chúng nó tay nắm tay, quay chung quanh thành vòng, một đám vòng tròn lớn nhỏ không đồng nhất, tầng tầng lớp lớp vây lấy quái vật đầm lầy và Mai Lật, cơ hồ giống như xiềng xích khóa bọn họ lại.
Mai Lật miễn cưỡng thanh tỉnh, trong lòng mắng to –– bà cười cái rắm! Phi, hiện tại tôi đang sống tốt, vừa mới tìm được bạn trai, muốn thịt tôi, nằm mơ!
Có lẽ là bởi vì ý niệm của cô quá mãnh liệt, cái loại choáng váng thoát ly này giảm bớt, thân thể của cô và tay phu nhân Pegg hình thành một loại trạng thái lôi kéo vì diệu.
Ở trạng thái kỳ diệu này, hết thảy chợt yên lặng xuống dưới, ở giữa không trung bị cô giãy giụa mang theo tro bụi ngưng tụ. Cô thấy một con mèo đen dẫm bước ưu nhã tới gần.
Là mèo đen Phỉ Thúy!
Con mèo đen này chưa bao giờ cho cô sở, giống như hành tẩu ở khe hở không ai có thể nhìn thấy, vung cái đuôi nhẹ quét ở trên mặt cô một chút.
Trong nháy mắt, Mai Lật cảm giác mình rơi xuống đất thật mạnh. Mèo đen biến mất, chú ngữ của phu nhân Pegg tan thành một mảnh, nổi không thành câu.
Mai Lật đang kinh hồn chưa định, phu nhân Pegg nhìn qua lại sắp tức điên rồi, thần sắc dữ tợn mà bóp cô cô hô to, "Vì sao! Vì sao người vẫn không thể thoát ly khối thân thể này!”
"Đây là thân thể thuộc về ta!”
“Lực lượng của ta...... Ta còn muốn càng nhiều lực lượng!”
Bà ta đột nhiên quay đầu nhìn Hersha, Hersha đã chạy vội đến cầu thang, muốn từ đó thoát đi.
Phu nhân Pegg vươn một bàn tay, nỉ non với bóng dáng Hersha.
Nháy mắt, cầu thang đi thông lên lầu biến mất, Hersha hét lên một tiếng, lui ra phía sau một bước té ngã trên đất.
Mai Lật thấy rõ ràng, mỗi lần phu nhân Pegg dùng một chủ ngữ, màu tóc đỏ sẽ phai nhạt một phần, thân thể cũng càng bạc nhược một phần.
Trong lòng cô cũng nảy sinh ác độc, thấy phu nhân Pegg muốn đứng dậy đi giết Hersha, trở tay túm chặt lấy tay phu nhân Pegg quả thực có thể được gọi là hung khí.
Ta mẹ nó làm chết ngươi!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mai Lật cũng mặc kệ vết thương trên tay mình, thậm chí bộc phát ra một cỗ sức lực làm phu nhân Pegg cũng nhất thời không thể tránh thoát.
Hersha quay đầu lại nhìn, biểu tình càng thêm sợ hãi bất lực. Cô ấy muốn chạy, nhưng cầu thang đã biến mất, không biết hướng nào mới có thể chạy đi.
Mai Lật lại hô to nhắc nhở: "Cầu thang vẫn ở tại chỗ, đi lên trên!”
Hersha không nhìn thấy, nhưng cô có thể thấy, cầu thang bị Phu nhân Pegg làm biến mất rõ ràng còn tại chỗ.
Phu nhân Pegg bị cô năm lần bảy lượt bám trụ, không kiên nhẫn mà một lần vùng thoát khỏi cô, tóc nổ tung nhào về Hersha, "Cho tao trái tim của mày!”
Hersha hét lên một tiếng, nhìn trước mắt trống rỗng, nhắm mắt nhấc chân dẫm lên.
Tay phu nhân Pegg sắp sửa túm lấy phía sau lưng Hersha, tầng hầm ngầm đột nhiên lay động.
Chấn động quá mức kịch liệt, có bùn lầy vẩn đục từ đỉnh đầu chậm rãi thẩm xuống, vừa lúc tích ở dưới chân phu nhân Pegg.
Bà ta ý thức được cái gì, hai mắt hơi hơi trợn to, ngẩng đầu nhìn lại, "Sao có thể!”
Trong phòng này có một vòng ma pháp yêu tinh chúc phúc, không được bà ta cho phép, quái vật đầm lây không thể tiến vào!
Đỉnh đầu chấn động càng ngày càng lợi hại, động tĩnh quả thực như là toàn bộ ngôi nhà đều sắp sụp đổ. Phu nhân Pegg trơ mắt nhìn tầng hầm ngầm vỡ một khối, lộ ra khuôn mặt quái vật đầm lầy, trong lòng hối hận không thôi.
Bà ta sớm nên cầm tù gia hỏa chiếm cứ thân thể Mellie ở trong phòng, không nên để cô chạy loạn nơi nơi, thế nhưng để cô trêu chọc phiền toái lớn như vậy!
Là bà ta xem thường cô!
Ai biết quái vật đầm lầy có thể vì cô làm được đến tình trạng này.
Mai Lật nằm trên mặt đất, đau đầu kịch liệt, cổ tay và cổ chân vì thoát khỏi yêu tinh khống chế mà rách ra vết thương còn đang không ngừng đổ máu, nhiễm đỏ váy cô.
Cô nhất thời không động đậy được người, nhưng đột nhiên, trong tầng hầm ngầm tràn ngập mùi máu tanh lại ngửi được hơi thở nước mưa và cỏ xanh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Khí vị này phá vỡ đình trệ trong tầng hầm ngầm, đi vào bên cô.
Cô thấy một bàn tay duỗi đến trước mắt.
Là tay quái vật đầm lầy, nhưng tay giống như bị hòa tan, đang không ngừng chảy xuống bùn lỏng, hình dạng cũng trở nên kỳ quái.
Lúc trước nhẫn cỏ cô đeo cho hắn còn dính ở trên ngón tay, cái vòng bện từ cỏ khô đang bị bùn loãng hòa tan bao phủ.
Cô không chút do dự bắt lấy cái tay, "Đáng yêu......"
Xé rách nhà, Cơ hồ đem một tòa nhà biến thành đầm lầy, quái vật đầm lấy đầu tiên thò xuống một bàn tay, thực nhanh toàn bộ thân thể nửa hòa tan chen vào tầng hầm ngầm. Giống một khối bùn rơi xuống, bắn lên một đám bùn.
Theo hắn đến, toàn bộ tầng hầm ngầm đều chậm rãi biển thành vũng bùn.
Xuyên qua cái lỗ hắn phá vỡ, có thể nhìn thấy hơn nửa căn nhà bên ngoài bị hủy hoại, cùng với bầu trời đêm đen nhánh.
Thân hình quái vật đầm lầy cao gầy bò dậy, tiến đến bên Mai Lật.
Mai Lật lúc này mới thấy rõ, mặt hắn đang ở biến hình hòa tan, thân hình càng tan đi hơn một nửa, nửa cái ngực hoàn toàn biến mất.
Nhưng chính hắn hoàn toàn không thèm để ý, cặp tròng mắt màu xám nhìn cô trong chốc lát, liền vươn đôi tay nâng cô lên, tựa hồ muốn bể cô.
Mai Lật giãy giụa ngồi dậy, tự mình đầu nhập vào ôm ấp của hắn, ôm đầy người bùn.
Mắt thấy quái vật đầm lầy muốn mang cô đi, Phu nhân Pegg lại không lo đến Hersha nữa, bà ta còn có thể đi tìm người khác lấy trái tim để tạm thời duy trì lực lượng, nhưng Mellie chỉ có một, nếu cô chạy, bà ta liền không còn cơ hội.
Từ trong vạt áo bà ta lấy ra một cái vòng cổ đá quý màu xanh lá, nắm trong tay nhanh chóng há miệng ngâm xướng.
Tầng hầm ngầm phủ kín viên đá màu trắng, theo bà ta ngâm xướng tản ra quang huy ánh trăng.
Rất nhiều bóng dáng yêu tinh đêm trăng nửa trong suốt từ viên đá sinh ra, chúng nó tay nắm tay, quay chung quanh thành vòng, một đám vòng tròn lớn nhỏ không đồng nhất, tầng tầng lớp lớp vây lấy quái vật đầm lầy và Mai Lật, cơ hồ giống như xiềng xích khóa bọn họ lại.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro