Biến Hóa
Phù Hoa
2024-11-18 20:50:45
La Ngọc An cũng đột nhiên muốn học hắn chọc ghẹo một chút, rời khỏi trò chơi, điểm vào một trò chơi khác, "Chúng ta xem trò chơi mới đi, còn có rất nhiều trò chơi, mỗi một trò chúng ta đều nhìn xem, nói không chừng Nhị ca thích đó.”
Cô ấn vào một trò chơi rút thẻ, mới ra không lâu, mười phần lửa nóng. Mới vừa vào trò chơi không bao lâu, cô đã bị công năng đa dạng làm hoa mắt. Ngày thường kỳ thật cô không phải thích chơi trò chơi, đều không hiểu lắm hiện tại những trò chơi trong di động này có nhiều công năng như vậy.
"Ừm, chúng ta đây trực tiếp rút thẻ đi.” Cô dù không hiểu, ở trước mặt Nhị ca đồ cổ lớn tuổi thì cũng không quá mức rụt rè, trực tiếp đi đến phân đoạn rút thẻ.
Cô điểm một cái, thấy trên màn hình xuất hiện nhân vật, bên gương nhân vật tóc bay bay kia mặt vươn một ngón tay, hư hư ấn lên trên màn hình di động.
"Nhị ca hỏi hắn là ai sao? Em xem giới thiệu...... A, thần khống chế gió? Đây là một thần? Tim đập bụp bụp bụp...... Ách....." La Ngọc An rời khỏi trò chơi, cô cảm thấy vẫn chơi rắn tham ăn thôi.
Nhưng vốn dĩ một trò rắn tham ăn đã có thể đủ thì thị thần lại dường như phát hiện trò chơi khác trên di động cũng rất không tồi, chuẩn bị tìm hiểu thêm chút nữa, ấn loạn vài mây con khác trên màn hình. La Ngọc An chỉ có thể nhận mệnh click mở cho hắn xem, trong lòng bỗng nhiên cảm giác hình như mình đang dạy dỗ ông cổ nội 90 tuổi chơi di động.
"Cái này là phần mềm chi trả, cái này là phần mềm đọc tiểu thuyết, cái này là phần mềm mạng xã hội...A? Chỗ này đã thêm hai thị nữ?”
La Ngọc An có chút kinh ngạc mà nhìn cái chân dung ghi chú tên thị nữ, giới thiệu cho thị thần, "Dùng cái này liên hệ, có thể đánh chữ có thể phát giọng nói, còn có thể trò chuyện tức thời, liên lạc video, thật giống như mặt đối mặt. Nhị ca còn nhớ sao, lúc trước chúng ta có nhìn thấy một cô gái gọi video về nhà.”
Ngón tay thị thần lại bắt đầu ấn ấn ấn.
La Ngọc An click mở cho hắn xem, vừa không cẩn thận ẩn xuống trò chuyện video, hơn nữa đối phương thực nhanh kết nối. Màn hình di động lập tức xuất hiện một lão thái thái thị nữ đang ngủ đến mơ mơ màng màng, bà ấy tựa hồ dậy uống nước, không thấy rõ người nào phát video đã kết nối, tùy tiện liếc liếc mắt nhìn một cái.
Trong video xuất hiện La Ngọc An còn có thị thần mặt vô biểu tình sau lưng cô, điện thờ tản ra ánh sáng màu đỏ làm bối cảnh. Lão thái thái ngạc nhiên, hoàn toàn thanh tỉnh, ly nước trong tay rơi đổ trên mặt đất.
"Xin lỗi, tôi không cẩn thận ấn phải, bà cứ nghỉ ngơi." La Ngọc An nhanh chóng cúp trò chuyện video, ngửa mặt nhìn thị thân một cái, bỗng nhiên ôm di động cười ra tiếng.
"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha!” Cô cười ngã vào trong lòng ngực thị thần, đầu chổng lên bụng hắn, cười đến cả người run rẩy.
Cái tay lạnh lẽo ấn ở trên má cô, "Đứa bé nghịch ngợm.”
La Ngọc An cười biến thành buồn cười, chôn mặt ở trong lòng ngực hắn, trong lòng nghĩ, nếu không có mặt nạ, trên mặt Nhị ca hiện tại, hắn cũng là cười, hắn sẽ cùng cười với cô.
Vẫn tư thế này, cô tiếp tục giới thiệu cho thị thần phần mềm khác trên di động.
"Cái này là phần mềm gọi cơm, bên trong đều là đồ ăn uổng...... Xem, các loại đồ ăn đều có." La Ngọc
An tùy tiện đóng lại chuẩn bị rời đi, bị một bàn tay sờ sờ mặt, đành phải dừng động tác lại, đưa ra cho thị thần sau lưng xem.
Thị thần xem rất cẩn thận, rất có thú vị, điểm điểm một thứ trong đó, "Ăn cái này.”
"Nhị ca không phải ăn không được sao?" La Ngọc An bất đắc dĩ, "Là để em ăn a? Nhưng mà chúng quanh chỗ chúng ta đây đều là rừng rậm, không có cửa hàng, đều vượt quá phạm vi đưa hàng, hơn nữa đã đêm khuya, nếu không, ngày mai em ăn được không?”
"Cái này.”
"Được, cái này cũng ăn, em đều thêm vào giỏ hàng.”
Cất chứa một đồng lớn cơm hộp lung tung rối loạn, thị thần lúc này mới cho phép cô rời khỏi phần mềm. La Ngọc An rời khỏi, lại click mở một phần mềm nghe hát, tùy tiện phát bài tình ca đang lưu hành.
Ngày thường nghe bài này hắn cũng được, chính ở đây dưới hoàn cảnh này, tiếng ca tinh tế của giọng nữ hơi mang ai oán ưu thương, cùng hết thảy điện thờ quang mang màu đỏ, như thể nào cũng có bầu không khí phối nhạc phim kinh dị, hơn nữa thị thần còn không hề phản ứng.
La Ngọc An nhớ tới ngày trước ở trên đường các ông bà hàng xóm đều thích nghe ca kịch, vì thể tìm hỉ khúc phát ra. Tiếng hát ê ê a a trong bầu không khí này, tựa hồ càng thêm có cảm giác phim kinh dị.
Thị thần nói: "Ta từng nghe rồi.”
La Ngọc An: "Nhị ca nghe loại ca kịch này, khi nào?”
Thị thần: " Một đoạn thời gian trước kia.”
La Ngọc An suy đoán: "50 năm trước?”
Thị thần vươn ba ngón tay.
La Ngọc An: "Ba mươi năm...... 300 năm a?”
Cuối cùng cô bắt đầu truyền phát tấu hài, cái này tốt rồi, hai vị đại sự tấu hài anh một lời tôi một câu đùa xướng, toàn bộ bầu không khí điện thờ thần bí quỷ dị bị hoàn toàn phá hỏng.
Thị thần ngoài ý muốn còn rất thích nghe tấu hài này, chẳng qua di động không còn điện, không thể nghe bao lâu. Điện thờ không cần phải nói, hoàn toàn không có chỗ có thể nạp điện.
La Ngọc An buông di động, "Di động hết pin, ngày mai sạc lại nghe tiếp.”
Nói xong lại bị cái tay lạnh căm căm sờ soạng mặt.
La Ngọc An: "..... Nhị ca, rạng sáng ba giờ, anh muốn bây giờ em đi ra ngoài tìm chỗ sạc cho di động sao?”
Sáng sớm dậy, thị nữ nói với một thị nữ khác: "Tối hôm qua, phu nhân đã phát trò chuyện video cho tôi, ta thấy cô ấy và thị thần."
Lão thái thái thở dài: "Bà bị áp lực quá lớn, mới có thể có giấc mộng cổ quái này, gần đây xác thật đã xảy ra không ít chuyện, bà gọi bác sỹ tới đây nhìn xem, lại kiểm tra đi.”
Cô ấn vào một trò chơi rút thẻ, mới ra không lâu, mười phần lửa nóng. Mới vừa vào trò chơi không bao lâu, cô đã bị công năng đa dạng làm hoa mắt. Ngày thường kỳ thật cô không phải thích chơi trò chơi, đều không hiểu lắm hiện tại những trò chơi trong di động này có nhiều công năng như vậy.
"Ừm, chúng ta đây trực tiếp rút thẻ đi.” Cô dù không hiểu, ở trước mặt Nhị ca đồ cổ lớn tuổi thì cũng không quá mức rụt rè, trực tiếp đi đến phân đoạn rút thẻ.
Cô điểm một cái, thấy trên màn hình xuất hiện nhân vật, bên gương nhân vật tóc bay bay kia mặt vươn một ngón tay, hư hư ấn lên trên màn hình di động.
"Nhị ca hỏi hắn là ai sao? Em xem giới thiệu...... A, thần khống chế gió? Đây là một thần? Tim đập bụp bụp bụp...... Ách....." La Ngọc An rời khỏi trò chơi, cô cảm thấy vẫn chơi rắn tham ăn thôi.
Nhưng vốn dĩ một trò rắn tham ăn đã có thể đủ thì thị thần lại dường như phát hiện trò chơi khác trên di động cũng rất không tồi, chuẩn bị tìm hiểu thêm chút nữa, ấn loạn vài mây con khác trên màn hình. La Ngọc An chỉ có thể nhận mệnh click mở cho hắn xem, trong lòng bỗng nhiên cảm giác hình như mình đang dạy dỗ ông cổ nội 90 tuổi chơi di động.
"Cái này là phần mềm chi trả, cái này là phần mềm đọc tiểu thuyết, cái này là phần mềm mạng xã hội...A? Chỗ này đã thêm hai thị nữ?”
La Ngọc An có chút kinh ngạc mà nhìn cái chân dung ghi chú tên thị nữ, giới thiệu cho thị thần, "Dùng cái này liên hệ, có thể đánh chữ có thể phát giọng nói, còn có thể trò chuyện tức thời, liên lạc video, thật giống như mặt đối mặt. Nhị ca còn nhớ sao, lúc trước chúng ta có nhìn thấy một cô gái gọi video về nhà.”
Ngón tay thị thần lại bắt đầu ấn ấn ấn.
La Ngọc An click mở cho hắn xem, vừa không cẩn thận ẩn xuống trò chuyện video, hơn nữa đối phương thực nhanh kết nối. Màn hình di động lập tức xuất hiện một lão thái thái thị nữ đang ngủ đến mơ mơ màng màng, bà ấy tựa hồ dậy uống nước, không thấy rõ người nào phát video đã kết nối, tùy tiện liếc liếc mắt nhìn một cái.
Trong video xuất hiện La Ngọc An còn có thị thần mặt vô biểu tình sau lưng cô, điện thờ tản ra ánh sáng màu đỏ làm bối cảnh. Lão thái thái ngạc nhiên, hoàn toàn thanh tỉnh, ly nước trong tay rơi đổ trên mặt đất.
"Xin lỗi, tôi không cẩn thận ấn phải, bà cứ nghỉ ngơi." La Ngọc An nhanh chóng cúp trò chuyện video, ngửa mặt nhìn thị thân một cái, bỗng nhiên ôm di động cười ra tiếng.
"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha!” Cô cười ngã vào trong lòng ngực thị thần, đầu chổng lên bụng hắn, cười đến cả người run rẩy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cái tay lạnh lẽo ấn ở trên má cô, "Đứa bé nghịch ngợm.”
La Ngọc An cười biến thành buồn cười, chôn mặt ở trong lòng ngực hắn, trong lòng nghĩ, nếu không có mặt nạ, trên mặt Nhị ca hiện tại, hắn cũng là cười, hắn sẽ cùng cười với cô.
Vẫn tư thế này, cô tiếp tục giới thiệu cho thị thần phần mềm khác trên di động.
"Cái này là phần mềm gọi cơm, bên trong đều là đồ ăn uổng...... Xem, các loại đồ ăn đều có." La Ngọc
An tùy tiện đóng lại chuẩn bị rời đi, bị một bàn tay sờ sờ mặt, đành phải dừng động tác lại, đưa ra cho thị thần sau lưng xem.
Thị thần xem rất cẩn thận, rất có thú vị, điểm điểm một thứ trong đó, "Ăn cái này.”
"Nhị ca không phải ăn không được sao?" La Ngọc An bất đắc dĩ, "Là để em ăn a? Nhưng mà chúng quanh chỗ chúng ta đây đều là rừng rậm, không có cửa hàng, đều vượt quá phạm vi đưa hàng, hơn nữa đã đêm khuya, nếu không, ngày mai em ăn được không?”
"Cái này.”
"Được, cái này cũng ăn, em đều thêm vào giỏ hàng.”
Cất chứa một đồng lớn cơm hộp lung tung rối loạn, thị thần lúc này mới cho phép cô rời khỏi phần mềm. La Ngọc An rời khỏi, lại click mở một phần mềm nghe hát, tùy tiện phát bài tình ca đang lưu hành.
Ngày thường nghe bài này hắn cũng được, chính ở đây dưới hoàn cảnh này, tiếng ca tinh tế của giọng nữ hơi mang ai oán ưu thương, cùng hết thảy điện thờ quang mang màu đỏ, như thể nào cũng có bầu không khí phối nhạc phim kinh dị, hơn nữa thị thần còn không hề phản ứng.
La Ngọc An nhớ tới ngày trước ở trên đường các ông bà hàng xóm đều thích nghe ca kịch, vì thể tìm hỉ khúc phát ra. Tiếng hát ê ê a a trong bầu không khí này, tựa hồ càng thêm có cảm giác phim kinh dị.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thị thần nói: "Ta từng nghe rồi.”
La Ngọc An: "Nhị ca nghe loại ca kịch này, khi nào?”
Thị thần: " Một đoạn thời gian trước kia.”
La Ngọc An suy đoán: "50 năm trước?”
Thị thần vươn ba ngón tay.
La Ngọc An: "Ba mươi năm...... 300 năm a?”
Cuối cùng cô bắt đầu truyền phát tấu hài, cái này tốt rồi, hai vị đại sự tấu hài anh một lời tôi một câu đùa xướng, toàn bộ bầu không khí điện thờ thần bí quỷ dị bị hoàn toàn phá hỏng.
Thị thần ngoài ý muốn còn rất thích nghe tấu hài này, chẳng qua di động không còn điện, không thể nghe bao lâu. Điện thờ không cần phải nói, hoàn toàn không có chỗ có thể nạp điện.
La Ngọc An buông di động, "Di động hết pin, ngày mai sạc lại nghe tiếp.”
Nói xong lại bị cái tay lạnh căm căm sờ soạng mặt.
La Ngọc An: "..... Nhị ca, rạng sáng ba giờ, anh muốn bây giờ em đi ra ngoài tìm chỗ sạc cho di động sao?”
Sáng sớm dậy, thị nữ nói với một thị nữ khác: "Tối hôm qua, phu nhân đã phát trò chuyện video cho tôi, ta thấy cô ấy và thị thần."
Lão thái thái thở dài: "Bà bị áp lực quá lớn, mới có thể có giấc mộng cổ quái này, gần đây xác thật đã xảy ra không ít chuyện, bà gọi bác sỹ tới đây nhìn xem, lại kiểm tra đi.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro