Gấu Mùa Hè
Phù Hoa
2024-11-18 20:50:45
Mellie đi theo nhìn thân hình mảnh khảnh của mình. Cho nên Muri hắn, cái ánh mắt này, còn có thở dài, đến tột cùng là có ý tứ gì!
Muri không nhận thấy tâm tình phức tạp của cô, ôm cánh tay, hơi hơi ngẩng đầu, giống soái ca lãnh khốc, "Nhưng ta không giống chúng nó, ta sẽ nhịn xuống, cô yên tâm.”
Mellie: "......"
"A, phải không.” Mellie mặt vô biểu tình mà lật miếng thịt nướng.
Ngày mùa hè ngắn ngủi thực nhanh liền đi qua.
Ma thú kết thúc kỳ sinh sản, chẳng qua Muri vẫn như lúc trước, thường thường biến thành nguyên hình chạy đến vùng tuyết bên ngoài hải đăng nằm bò, đón gió trầm mặc.
Chờ đến lúc Mellie gọi ăn cơm, hắn mới bò dậy trở lại hải đăng, ngồi ở bên đống lửa chống cằm, mặt mày thâm trầm nghiêm túc, "Mùa hè đã đi qua, vì sao ta vẫn còn như vậy?”
Ánh lửa chiếu rọi ở trên làn da hắn, chiết xạ ra ánh sáng điểm mỹ giống như mật ong.
Mellie yên lặng mà lấy một mảnh vải, khoác lên người hắn, không trả lời vấn đề của hắn.
Sau khi thành niên lần đầu tiên trải qua loại vấn đề này, Muri bó tay không có biện pháp, nghi hoặc vô cùng, hắn không biết, kỳ theo đuổi phối ngẫu của hắn cũng không bởi vì ngày mùa hè đã đến, mà là bởi vì Mellie ở bên cạnh, mỗi thời mỗi khắc hắn đều bị cô hấp dẫn, cho nên tình huống chỉ có càng ngày càng nghiêm trọng.
Sau khi thời tiết càng ngày càng lạnh, Muri không thể tự mình chạy ra một chỗ ngủ riêng, hắn phải làm lò sưởi hình người cho Mellie. Nhưng như thế thật sự làm gấu lớn cảm thấy khó chịu.
Mellie nằm ở bên người hắn, trong thời tiết giá lạnh, cứ thể bị ủ ấm ra một thân mồ hôi. Gấu lớn bên cạnh đã không phải ẩm, mà là nóng, cô còn hoài nghi có phải hắn đã cháy hay không, đốt thành một khổi than lửa màu đỏ.
Cô ở trong bóng tối mở mắt ra, thở dài.
"Thời tiết càng ngày càng lạnh, tôi lại làm cho anh hai bộ quần áo lông đi.” Mellie dường như không có việc gì mà lấy ra một cái dây thừng đo lường kích cỡ.
“Nhưng ta lại không lạnh, không cần quần áo lông.” Muri kỳ quái.
Lời tuy nói như vậy, nhìn thấy Mellie không ra tiếng, chỉ so so dây thừng kia, Muri vẫn đứng lên cho cô đo.
Trước đo chiều dài cánh tay, Mellie chậm rì rì qua lại ở trên cánh tay hắn, động tác mềm nhẹ quả thực như là vuốt ve. Muri nhạy bén mà cảm giác không đúng, nhưng lại không biết không đúng chỗ nào, chỉ bản năng như lâm đại địch, đồng thời lại hoang mang với phản ứng của mình. Nơi này cũng không có địch nhân, chỉ có mình Mel. Chầm chậm mà đo xong cánh tay, tiếp theo đo eo. Mellie dùng dây thừng vòng qua eo hẳn, vòng một vòng, nương động tác ôm lên.
Cô cảm giác trái tim gấu lớn sắp nhảy ra ngoài, kết quả vẫn cứ sau một lúc lâu cũng chưa động, giống như cục đá để cô ôm.
Cuối cùng cô cắn răng một cái đo xuống chân, cố ý vô tình chạm vào đùi hắn.
“Uỵch--" Muri nặng nề ngã xuống, từ trên mặt đất bò dậy cũng không quay đầu lại chạy ra ngoài, chỉ nghe hắn một đường phát ra tiếng ngao ngao ngao, xa xa mà đập vào trên nền tuyết.
Còn giơ một cái dây thừng, Mellie: "....."
Cô buông dây thừng, đóng cửa lại, bắt đầu cắt da lông. "Răng rắc, răng rắc”, một đạo lại một đao, nặng nề mà quanh quẩn ở trong toàn bộ hải đăng.
Không đến chốc lát, cửa bị kéo ra, Muri mang theo một thân hơi thở băng tuyết lại chạy về, đứng ở cửa thăm dò nhìn cô.
Mellie còn không kịp nói một lời, hắn lại đóng cửa. Lại mở ra, lại đóng lại.
"Muri, anh lại đây." Cô giơ tay rũ tóc ra, đứng lên duỗi tay với hắn.
Murị lộ ra biểu tình lo sợ nghi hoặc mà thiên chân, cảm giác mình giống như biến thành một con mồi, sắp bị nhân loại bắt làm tù binh, kinh nghiệm nói cho hắn hẳn là nên chạy trốn, nhưng đồng thời hắn lại cảm thấy Mellie mới như là một con mồi, chờ hắn bắt, cho nên nóng lòng muốn thử.
Cô nương tóc đỏ tiến lên ôm lấy eo hắn, hắn như là gấu nhỏ xòe tay gấu ra, vai căng chặt theo cô đi bước một lui về phía sau, ngã xuống cái đệm da lông thật dày.
Đây là cái đệm hắn quen thuộc, cũng là người hắn quen thuộc, nhưng cảm giác hoàn toàn không giống bình thường. hắn trở thành một con gấu nhỏ lần đầu tiên đi săn, không biết nên dùng móng vuốt trước, hay là hàm răng trước mới được.
"Không được cắn.” Mellie bịt kín miệng hắn, giải cứu ra bả vai có chút phiếm hồng của mình.
Dã thú trời sinh đã biết đi săn.
Thú non đi săn cũng sẽ từ hoảng loạn đến thuần thục.
Thật lâu trước kia, gấu nhỏ màu trắng vẫn là thú non, vì bắt giữ con mồi để lấp đầy bụng, vô cùng nỗ lực mà chạy ở trên mặt tuyết, biến thành một con gấu nhỏ làm bằng tuyết. Sau đó, rốt cuộc hắn sung sướng ăn một bữa, vui vẻ mà đào cái hang tuyết giấu mình vào, cuộn thành một quả cầu, sung sướng mà ngủ một giấc. [ H 18+ đó các cô ]
Từ hôm nay về sau, Mellie phát hiện Muri có thói quen mới, mỗi lần trước khi ngủ, hắn đều một hai phải cuộn cô thành một quả cầu, nhét vào trong lòng ngực, hai người bọc thành một cái bánh có nhân.
Mùa đông một năm này, đối với Mellie mà nói, ký ức giá lạnh đã không còn khắc sâu như năm trước, đến gió tuyết lớn còn có vẻ ôn nhu hơn. Lúc mùa đông dài lâu qua đi vào một ngày nọ, Mellie còn đang trong giấc mộng, bị Muri đánh thức.
Bọn họ nằm ở căn chòi trên đỉnh hải đăng, Mellie xuyên qua cửa sổ thấy thủy triều màu tím đại biểu cho mùa đông kết thúc.
Nếu chưa từng đứng ở đây tận mắt nhìn, tuyệt không thể nào chấn động như vậy. Đó phảng phất như là hình chiếu thần bí nhất tới từ một thế giới khác,
Trên bầu trời màu tím chỉ còn có một chút rồi kết thúc, Mellie dựa vào bên cửa sổ, gối lên cánh tay và mái tóc đỏ của mình, "Mùa hè lại sắp tới.”
Muri nhìn sườn mặt cô nhu hòa, cảm thấy mùa hè của hắn đã tới thật lâu.
Hắn giống như một con gấu làm bằng tuyết, sẽ hòa tan vào mùa hè.
Muri không nhận thấy tâm tình phức tạp của cô, ôm cánh tay, hơi hơi ngẩng đầu, giống soái ca lãnh khốc, "Nhưng ta không giống chúng nó, ta sẽ nhịn xuống, cô yên tâm.”
Mellie: "......"
"A, phải không.” Mellie mặt vô biểu tình mà lật miếng thịt nướng.
Ngày mùa hè ngắn ngủi thực nhanh liền đi qua.
Ma thú kết thúc kỳ sinh sản, chẳng qua Muri vẫn như lúc trước, thường thường biến thành nguyên hình chạy đến vùng tuyết bên ngoài hải đăng nằm bò, đón gió trầm mặc.
Chờ đến lúc Mellie gọi ăn cơm, hắn mới bò dậy trở lại hải đăng, ngồi ở bên đống lửa chống cằm, mặt mày thâm trầm nghiêm túc, "Mùa hè đã đi qua, vì sao ta vẫn còn như vậy?”
Ánh lửa chiếu rọi ở trên làn da hắn, chiết xạ ra ánh sáng điểm mỹ giống như mật ong.
Mellie yên lặng mà lấy một mảnh vải, khoác lên người hắn, không trả lời vấn đề của hắn.
Sau khi thành niên lần đầu tiên trải qua loại vấn đề này, Muri bó tay không có biện pháp, nghi hoặc vô cùng, hắn không biết, kỳ theo đuổi phối ngẫu của hắn cũng không bởi vì ngày mùa hè đã đến, mà là bởi vì Mellie ở bên cạnh, mỗi thời mỗi khắc hắn đều bị cô hấp dẫn, cho nên tình huống chỉ có càng ngày càng nghiêm trọng.
Sau khi thời tiết càng ngày càng lạnh, Muri không thể tự mình chạy ra một chỗ ngủ riêng, hắn phải làm lò sưởi hình người cho Mellie. Nhưng như thế thật sự làm gấu lớn cảm thấy khó chịu.
Mellie nằm ở bên người hắn, trong thời tiết giá lạnh, cứ thể bị ủ ấm ra một thân mồ hôi. Gấu lớn bên cạnh đã không phải ẩm, mà là nóng, cô còn hoài nghi có phải hắn đã cháy hay không, đốt thành một khổi than lửa màu đỏ.
Cô ở trong bóng tối mở mắt ra, thở dài.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Thời tiết càng ngày càng lạnh, tôi lại làm cho anh hai bộ quần áo lông đi.” Mellie dường như không có việc gì mà lấy ra một cái dây thừng đo lường kích cỡ.
“Nhưng ta lại không lạnh, không cần quần áo lông.” Muri kỳ quái.
Lời tuy nói như vậy, nhìn thấy Mellie không ra tiếng, chỉ so so dây thừng kia, Muri vẫn đứng lên cho cô đo.
Trước đo chiều dài cánh tay, Mellie chậm rì rì qua lại ở trên cánh tay hắn, động tác mềm nhẹ quả thực như là vuốt ve. Muri nhạy bén mà cảm giác không đúng, nhưng lại không biết không đúng chỗ nào, chỉ bản năng như lâm đại địch, đồng thời lại hoang mang với phản ứng của mình. Nơi này cũng không có địch nhân, chỉ có mình Mel. Chầm chậm mà đo xong cánh tay, tiếp theo đo eo. Mellie dùng dây thừng vòng qua eo hẳn, vòng một vòng, nương động tác ôm lên.
Cô cảm giác trái tim gấu lớn sắp nhảy ra ngoài, kết quả vẫn cứ sau một lúc lâu cũng chưa động, giống như cục đá để cô ôm.
Cuối cùng cô cắn răng một cái đo xuống chân, cố ý vô tình chạm vào đùi hắn.
“Uỵch--" Muri nặng nề ngã xuống, từ trên mặt đất bò dậy cũng không quay đầu lại chạy ra ngoài, chỉ nghe hắn một đường phát ra tiếng ngao ngao ngao, xa xa mà đập vào trên nền tuyết.
Còn giơ một cái dây thừng, Mellie: "....."
Cô buông dây thừng, đóng cửa lại, bắt đầu cắt da lông. "Răng rắc, răng rắc”, một đạo lại một đao, nặng nề mà quanh quẩn ở trong toàn bộ hải đăng.
Không đến chốc lát, cửa bị kéo ra, Muri mang theo một thân hơi thở băng tuyết lại chạy về, đứng ở cửa thăm dò nhìn cô.
Mellie còn không kịp nói một lời, hắn lại đóng cửa. Lại mở ra, lại đóng lại.
"Muri, anh lại đây." Cô giơ tay rũ tóc ra, đứng lên duỗi tay với hắn.
Murị lộ ra biểu tình lo sợ nghi hoặc mà thiên chân, cảm giác mình giống như biến thành một con mồi, sắp bị nhân loại bắt làm tù binh, kinh nghiệm nói cho hắn hẳn là nên chạy trốn, nhưng đồng thời hắn lại cảm thấy Mellie mới như là một con mồi, chờ hắn bắt, cho nên nóng lòng muốn thử.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô nương tóc đỏ tiến lên ôm lấy eo hắn, hắn như là gấu nhỏ xòe tay gấu ra, vai căng chặt theo cô đi bước một lui về phía sau, ngã xuống cái đệm da lông thật dày.
Đây là cái đệm hắn quen thuộc, cũng là người hắn quen thuộc, nhưng cảm giác hoàn toàn không giống bình thường. hắn trở thành một con gấu nhỏ lần đầu tiên đi săn, không biết nên dùng móng vuốt trước, hay là hàm răng trước mới được.
"Không được cắn.” Mellie bịt kín miệng hắn, giải cứu ra bả vai có chút phiếm hồng của mình.
Dã thú trời sinh đã biết đi săn.
Thú non đi săn cũng sẽ từ hoảng loạn đến thuần thục.
Thật lâu trước kia, gấu nhỏ màu trắng vẫn là thú non, vì bắt giữ con mồi để lấp đầy bụng, vô cùng nỗ lực mà chạy ở trên mặt tuyết, biến thành một con gấu nhỏ làm bằng tuyết. Sau đó, rốt cuộc hắn sung sướng ăn một bữa, vui vẻ mà đào cái hang tuyết giấu mình vào, cuộn thành một quả cầu, sung sướng mà ngủ một giấc. [ H 18+ đó các cô ]
Từ hôm nay về sau, Mellie phát hiện Muri có thói quen mới, mỗi lần trước khi ngủ, hắn đều một hai phải cuộn cô thành một quả cầu, nhét vào trong lòng ngực, hai người bọc thành một cái bánh có nhân.
Mùa đông một năm này, đối với Mellie mà nói, ký ức giá lạnh đã không còn khắc sâu như năm trước, đến gió tuyết lớn còn có vẻ ôn nhu hơn. Lúc mùa đông dài lâu qua đi vào một ngày nọ, Mellie còn đang trong giấc mộng, bị Muri đánh thức.
Bọn họ nằm ở căn chòi trên đỉnh hải đăng, Mellie xuyên qua cửa sổ thấy thủy triều màu tím đại biểu cho mùa đông kết thúc.
Nếu chưa từng đứng ở đây tận mắt nhìn, tuyệt không thể nào chấn động như vậy. Đó phảng phất như là hình chiếu thần bí nhất tới từ một thế giới khác,
Trên bầu trời màu tím chỉ còn có một chút rồi kết thúc, Mellie dựa vào bên cửa sổ, gối lên cánh tay và mái tóc đỏ của mình, "Mùa hè lại sắp tới.”
Muri nhìn sườn mặt cô nhu hòa, cảm thấy mùa hè của hắn đã tới thật lâu.
Hắn giống như một con gấu làm bằng tuyết, sẽ hòa tan vào mùa hè.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro