Gấu Nhỏ
Phù Hoa
2024-11-18 20:50:45
Sáng sớm, Mellie ở trong sương sớm ăn mòn mà tỉnh táo lại.
Cô mở mắt ra, thấy ánh sáng nhạt nhẽo, còn có bóng người cao lớn bên hồ cách đó không xa.
Nam nhân giống ngọn núi giơ tay gỡ xuống đầu lâu màu trắng gắn trên đầu, lộ ra phía dưới...... cái đầu lông xù xù.
Hai lỗ tai màu trắng ở trên đỉnh đầu, đại khái là do mũ xương áp xuống, bị bàn tay to của hắn lay một chút lại lần nữa dựng thẳng lên.
Bộ lông tuyết trắng, ở trong nắng sớm tản ra ánh sáng mông lung, nhìn qua thực mềm.
Cái đầu lông xù xù cúi xuống, tiếng nước ào ào, hắn đang xoa tay rửa mặt.
Rửa không được mấy lần, tựa hồ nhận thấy tầm mắt nàng, xoay người nhìn về phía nàng, lộ ra chính diện.
Quả nhiên là con gấu trắng, đôi mắt tròn xoe đen như mực, cái mũi đen tuyền ướt át, miệng gấu phía dưới tự nhiên nhếch lên trên sang hai bên, nhìn qua giống như là tươi cười.
-- một con gấu nhỏ đầu tròn xoe tươi cười ngọt đến giống như mật.
Melie: "....." Là gấu! không, là ta còn chưa tỉnh ngủ.
Vẻ mặt cô dại ra mà nghĩ, một lần nữa nhắm mắt lại quay người.
Trong chốc lát, Mellie mở choàng mắt ngồi dậy, nhìn về phía bên hồ.
Thân ảnh Muri cao lớn đang ngồi xổm ở đó rửa tay và giặt áo choàng, áo choàng của hắn không biết là chất liệu gì, giặt xong cầm lấy vung lên, bọt nước bên trên liền ào ào rơi xuống, một chút cũng không dính nước.
Hắn vung áo choàng cho khô, một lần nữa xoay người khoác lên.
Ánh mắt Mellie ngừng ở trên đầu hắn, nơi đó vẫn êm đẹp đội cái đầu lâu, hoàn toàn không nhìn thấy khuôn mặt phía dưới là bộ dáng gì.
Cô thật sự bắt đầu hoài nghi vừa rồi mình đang nằm mơ, một màn nhìn thấy kia là cô phán đoán ra.
Tuy rằng Muri cao lớn có chút dọa người, cô thừa nhận lần đầu tiên nhìn thấy hắn liền cảm thấy hắn giống như là một con gấu đứng thẳng, nhưng nửa tháng nay hắn nói chuyện làm việc rõ ràng chính là người, sao cô lại hoài nghi phía dưới quần áo này là con gấu đây?
Vậy cũng không nên.
Cô chạy đến bên hồ, rửa sạch thân mình đang bẩn thỉu một chút, thuận tiện thanh tỉnh đầu óc.
Bụi đất trên mặt bị tẩy hết, lộ ra một gương mặt mỹ lệ. Mellie chỉ nghe người đoàn dong binh nói cô rất xinh đẹp, hiện giờ soi hồ nước mới thấy rõ diện mạo.
Là khuôn mặt xa lạ.
Cô sờ sờ gương mặt này, trong mắt có chút mê mang, thực nhanh hoàn hồn, soi xuống nước tết mái tóc tán loạn thành bím tóc, quấn chặt ở trên đầu, lại từ trên xe tìm ra một miếng vải, xé ra một mảnh buộc vào trên mặt, dư lại một khối to trở thành áo choàng khoác trên người, trừ thiểu cái mũ đầu lâu trên đầu, nhìn qua côvà Muri có phong cách thống nhất.
Bọc mình đến kín mít, xác thật rất có cảm giác an toàn.
Mellie đã sớm chịu không nổi cái váy trên người mình giống như lễ vật đóng gói, nhưng lúc trước ở trong lồng, cái gì cũng không thuận tiện, hiện tại bất đồng.
Cô bận rộn xử lý mình, Muri đã làm tốt cơm sáng, hai người ăn xong là phải lên đường.
Mellie ngồi đối diện, còn nhịn không được thường xuyên đặt ánh mắt chăm chú ở trên đầu hắn.
Phía dưới cái mũ đầu lâu thật là một con gấu nhỏ đáng yêu sao?
"Cô nhìn cái gì?” Giọng thiếu niên tựa hồ có vẻ không cao hứng.
Nếu là thanh âm tráng hán hung ác thô lỗ hỏi "cô nhìn cái gì”, Mellie khẳng định sẽ sợ hãi, nhưng đối với thanh âm này, côchỉ cảm thấy là em trai đổi diện muốn nháo ra gây sự.
Trong đầu cô nhớ tới buổi sáng nhìn thấy con gấu nhỏ trong mộng, miệng nói: "Tôi cảm thấy cái mũ đầu lâu này thực tốt, nhìn qua rất lợi hại."
Muri không thích nói chuyện, đại bộ phận thời gian đều bảo trì trầm mặc, Mellie cho rằng mình có lệ một câu như vậy, Muri sẽ không nói tiếp nữa, nhưng thực mau liền nghe được hắn nói: "Đây là đầu lâu của một loại ma thú, con ma thú đầu tiên ta đánh được.”
Tuy rằng tận lực ổn trọng đoan trang, Mellie vẫn nghe ra một chút kiêu ngạo của cậu thiếu niên.
Vì hắn tiếp một câu này, Mellie liền nghe ra hắn thật sự rất thích cái mũ đầu lâu đó, cho nên cô lại cẩn thận khen thêm hai câu.
"Cái hàm răng này dài như vậy, miệng lớn như vậy, khẳng định là ma thú rất dữ tợn, anh thật là lợi hại.”
Lại thuận miệng khen áo choàng.
"Còn cái áo choàng này, hình như không phải vải bình thường, tôi nhìn thấy nó không dính nước, quá tiện lợi.”
Vốn dĩ một ngày cũng không nói một lời, Muri nói xong hai câu hôm nay, không chuẩn bị nói tiếp nữa, nhưng mà nghe cô nói đến áo choàng, nhịn trong chốc lát, vẫn không nhịn nổi, lại nói một câu, "Đây cũng là da một loại ma thú, cũng là ta đánh được.”
Mellie ánh mắt không tự chủ được trở nên từ ái, cô cười một chút: "Anh thật sự rất lợi hại nha!”
Trải qua cuộc nói chuyện ngắn gọn này, không khí tốt hơn rất nhiều. Muri một bộ dáng không muốn nói chuyện, trước khi lên đường còn dạy cô kỹ thuật đánh xe một lần nữa.
Mellie học đánh xe, trong lòng có chút ngoài ý muốn phát hiện Muri kỳ thật khá dễ dỗ.
Kỳ thật Muri cũng suy nghĩ, nữ nhân tóc đỏ này không tồi, nói chuyện lại dễ nghe, không quá giống những người đoàn dong binh đó.
Hắn xác thật không quen nói chuyện, rốt cuộc một khoảng thời gian rất dài hắn chỉ sống một mình, nhưng những dong binh đó bài xích hắn, lúc nói chuyện phiếm còn chỉ nói mấy đề tài ngủ nữ nhân linh tinh rất nhàm chán, hắn mới càng ngày càng lười nói chuyện cùng bọn họ.
Quan trọng nhất chính là, nữ nhân tóc đỏ này nghe thanh âm của hắn rồi cũng không cười nhạo.
Hắn suy nghĩ một chút, cảm thấy đây có thể là chỗ khác nhau của nam nhân và nữ nhân, khó trách những dong binh đó luôn là nói nữ nhân tốt, hiện tại hắn cũng cảm thấy vẫn là nữ nhân tương đối tốt.
Bởi vì đoàn cường đạo lớn đó đóng quân ở bên này, chung quanh đã không có tung tích của cường đạo và dã nhân khác, đội ngũ hai người Mellie và Muri có thể an ổn vững vàng không ai quấy rầy mà đi một ngày đường.
Trên đường chỉ gặp được một con dã thú sừng dài, nó vừa mới vọt đến ven đường khiêu khích mà giơ giơ cái sừng trên đầu lên, Muri liền nhảy ra, chờ đến lúc Mellie phát hiện sự cổ nhỏ phía trước, con dã thú sừng dài đã bị Murị giết chết đặt trên xe, sau đó trở thành bữa tối của bọn họ.
Một ngày chỉ ăn hai bữa, buổi tối dừng ở nơi có nguồn nước để nghỉ ngơi, Muri đi qua đó lột da xả thịt con dã thú xui xẻo.
Mellie trải qua ngày hôm qua giảm xóc, hôm nay trạng thái còn tạm, tay chân nhức mỏi có chút nhũn ra, nhưng không còn nằm liệt không thể động đậy. Cô chủ động tiến đến bên Muri, muốn giúp hắn xử lý con mồi.
Muri chưa từng có ý tứ chủ động muốn cô làm việc, hắn quen làm cái gì cũng đều tự mình ra tay, hơn nữa đều có thể làm được thực tốt.
Mellie nhìn hắn vung đạo xẻ thịt con mồi, hoàn hoàn chỉnh chỉnh lột bộ da xuống, lại dùng đạo đem móng trước chân sau và các bộ phận xẻ thành khối, động tác sạch sẽ lưu loát, hạ đạo không có một chút dư thừa, thuần thục đến dường như đã từng xẻ mấy ngàn con dã thú như vậy.
Mellie cũng không thể giúp đỡ, thúc thủ ở một bên nhìn hắn, nhìn thấy máu phun tung toé lên cái đầu lâu trắng của hắn, có cỗ khí chất hung tàn thiên nhiên.
-- hắn băm con mồi, giống động tác lúc trước chém ma thú, chém cường đạo không khác nhau một chút nào.
Cô mở mắt ra, thấy ánh sáng nhạt nhẽo, còn có bóng người cao lớn bên hồ cách đó không xa.
Nam nhân giống ngọn núi giơ tay gỡ xuống đầu lâu màu trắng gắn trên đầu, lộ ra phía dưới...... cái đầu lông xù xù.
Hai lỗ tai màu trắng ở trên đỉnh đầu, đại khái là do mũ xương áp xuống, bị bàn tay to của hắn lay một chút lại lần nữa dựng thẳng lên.
Bộ lông tuyết trắng, ở trong nắng sớm tản ra ánh sáng mông lung, nhìn qua thực mềm.
Cái đầu lông xù xù cúi xuống, tiếng nước ào ào, hắn đang xoa tay rửa mặt.
Rửa không được mấy lần, tựa hồ nhận thấy tầm mắt nàng, xoay người nhìn về phía nàng, lộ ra chính diện.
Quả nhiên là con gấu trắng, đôi mắt tròn xoe đen như mực, cái mũi đen tuyền ướt át, miệng gấu phía dưới tự nhiên nhếch lên trên sang hai bên, nhìn qua giống như là tươi cười.
-- một con gấu nhỏ đầu tròn xoe tươi cười ngọt đến giống như mật.
Melie: "....." Là gấu! không, là ta còn chưa tỉnh ngủ.
Vẻ mặt cô dại ra mà nghĩ, một lần nữa nhắm mắt lại quay người.
Trong chốc lát, Mellie mở choàng mắt ngồi dậy, nhìn về phía bên hồ.
Thân ảnh Muri cao lớn đang ngồi xổm ở đó rửa tay và giặt áo choàng, áo choàng của hắn không biết là chất liệu gì, giặt xong cầm lấy vung lên, bọt nước bên trên liền ào ào rơi xuống, một chút cũng không dính nước.
Hắn vung áo choàng cho khô, một lần nữa xoay người khoác lên.
Ánh mắt Mellie ngừng ở trên đầu hắn, nơi đó vẫn êm đẹp đội cái đầu lâu, hoàn toàn không nhìn thấy khuôn mặt phía dưới là bộ dáng gì.
Cô thật sự bắt đầu hoài nghi vừa rồi mình đang nằm mơ, một màn nhìn thấy kia là cô phán đoán ra.
Tuy rằng Muri cao lớn có chút dọa người, cô thừa nhận lần đầu tiên nhìn thấy hắn liền cảm thấy hắn giống như là một con gấu đứng thẳng, nhưng nửa tháng nay hắn nói chuyện làm việc rõ ràng chính là người, sao cô lại hoài nghi phía dưới quần áo này là con gấu đây?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vậy cũng không nên.
Cô chạy đến bên hồ, rửa sạch thân mình đang bẩn thỉu một chút, thuận tiện thanh tỉnh đầu óc.
Bụi đất trên mặt bị tẩy hết, lộ ra một gương mặt mỹ lệ. Mellie chỉ nghe người đoàn dong binh nói cô rất xinh đẹp, hiện giờ soi hồ nước mới thấy rõ diện mạo.
Là khuôn mặt xa lạ.
Cô sờ sờ gương mặt này, trong mắt có chút mê mang, thực nhanh hoàn hồn, soi xuống nước tết mái tóc tán loạn thành bím tóc, quấn chặt ở trên đầu, lại từ trên xe tìm ra một miếng vải, xé ra một mảnh buộc vào trên mặt, dư lại một khối to trở thành áo choàng khoác trên người, trừ thiểu cái mũ đầu lâu trên đầu, nhìn qua côvà Muri có phong cách thống nhất.
Bọc mình đến kín mít, xác thật rất có cảm giác an toàn.
Mellie đã sớm chịu không nổi cái váy trên người mình giống như lễ vật đóng gói, nhưng lúc trước ở trong lồng, cái gì cũng không thuận tiện, hiện tại bất đồng.
Cô bận rộn xử lý mình, Muri đã làm tốt cơm sáng, hai người ăn xong là phải lên đường.
Mellie ngồi đối diện, còn nhịn không được thường xuyên đặt ánh mắt chăm chú ở trên đầu hắn.
Phía dưới cái mũ đầu lâu thật là một con gấu nhỏ đáng yêu sao?
"Cô nhìn cái gì?” Giọng thiếu niên tựa hồ có vẻ không cao hứng.
Nếu là thanh âm tráng hán hung ác thô lỗ hỏi "cô nhìn cái gì”, Mellie khẳng định sẽ sợ hãi, nhưng đối với thanh âm này, côchỉ cảm thấy là em trai đổi diện muốn nháo ra gây sự.
Trong đầu cô nhớ tới buổi sáng nhìn thấy con gấu nhỏ trong mộng, miệng nói: "Tôi cảm thấy cái mũ đầu lâu này thực tốt, nhìn qua rất lợi hại."
Muri không thích nói chuyện, đại bộ phận thời gian đều bảo trì trầm mặc, Mellie cho rằng mình có lệ một câu như vậy, Muri sẽ không nói tiếp nữa, nhưng thực mau liền nghe được hắn nói: "Đây là đầu lâu của một loại ma thú, con ma thú đầu tiên ta đánh được.”
Tuy rằng tận lực ổn trọng đoan trang, Mellie vẫn nghe ra một chút kiêu ngạo của cậu thiếu niên.
Vì hắn tiếp một câu này, Mellie liền nghe ra hắn thật sự rất thích cái mũ đầu lâu đó, cho nên cô lại cẩn thận khen thêm hai câu.
"Cái hàm răng này dài như vậy, miệng lớn như vậy, khẳng định là ma thú rất dữ tợn, anh thật là lợi hại.”
Lại thuận miệng khen áo choàng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Còn cái áo choàng này, hình như không phải vải bình thường, tôi nhìn thấy nó không dính nước, quá tiện lợi.”
Vốn dĩ một ngày cũng không nói một lời, Muri nói xong hai câu hôm nay, không chuẩn bị nói tiếp nữa, nhưng mà nghe cô nói đến áo choàng, nhịn trong chốc lát, vẫn không nhịn nổi, lại nói một câu, "Đây cũng là da một loại ma thú, cũng là ta đánh được.”
Mellie ánh mắt không tự chủ được trở nên từ ái, cô cười một chút: "Anh thật sự rất lợi hại nha!”
Trải qua cuộc nói chuyện ngắn gọn này, không khí tốt hơn rất nhiều. Muri một bộ dáng không muốn nói chuyện, trước khi lên đường còn dạy cô kỹ thuật đánh xe một lần nữa.
Mellie học đánh xe, trong lòng có chút ngoài ý muốn phát hiện Muri kỳ thật khá dễ dỗ.
Kỳ thật Muri cũng suy nghĩ, nữ nhân tóc đỏ này không tồi, nói chuyện lại dễ nghe, không quá giống những người đoàn dong binh đó.
Hắn xác thật không quen nói chuyện, rốt cuộc một khoảng thời gian rất dài hắn chỉ sống một mình, nhưng những dong binh đó bài xích hắn, lúc nói chuyện phiếm còn chỉ nói mấy đề tài ngủ nữ nhân linh tinh rất nhàm chán, hắn mới càng ngày càng lười nói chuyện cùng bọn họ.
Quan trọng nhất chính là, nữ nhân tóc đỏ này nghe thanh âm của hắn rồi cũng không cười nhạo.
Hắn suy nghĩ một chút, cảm thấy đây có thể là chỗ khác nhau của nam nhân và nữ nhân, khó trách những dong binh đó luôn là nói nữ nhân tốt, hiện tại hắn cũng cảm thấy vẫn là nữ nhân tương đối tốt.
Bởi vì đoàn cường đạo lớn đó đóng quân ở bên này, chung quanh đã không có tung tích của cường đạo và dã nhân khác, đội ngũ hai người Mellie và Muri có thể an ổn vững vàng không ai quấy rầy mà đi một ngày đường.
Trên đường chỉ gặp được một con dã thú sừng dài, nó vừa mới vọt đến ven đường khiêu khích mà giơ giơ cái sừng trên đầu lên, Muri liền nhảy ra, chờ đến lúc Mellie phát hiện sự cổ nhỏ phía trước, con dã thú sừng dài đã bị Murị giết chết đặt trên xe, sau đó trở thành bữa tối của bọn họ.
Một ngày chỉ ăn hai bữa, buổi tối dừng ở nơi có nguồn nước để nghỉ ngơi, Muri đi qua đó lột da xả thịt con dã thú xui xẻo.
Mellie trải qua ngày hôm qua giảm xóc, hôm nay trạng thái còn tạm, tay chân nhức mỏi có chút nhũn ra, nhưng không còn nằm liệt không thể động đậy. Cô chủ động tiến đến bên Muri, muốn giúp hắn xử lý con mồi.
Muri chưa từng có ý tứ chủ động muốn cô làm việc, hắn quen làm cái gì cũng đều tự mình ra tay, hơn nữa đều có thể làm được thực tốt.
Mellie nhìn hắn vung đạo xẻ thịt con mồi, hoàn hoàn chỉnh chỉnh lột bộ da xuống, lại dùng đạo đem móng trước chân sau và các bộ phận xẻ thành khối, động tác sạch sẽ lưu loát, hạ đạo không có một chút dư thừa, thuần thục đến dường như đã từng xẻ mấy ngàn con dã thú như vậy.
Mellie cũng không thể giúp đỡ, thúc thủ ở một bên nhìn hắn, nhìn thấy máu phun tung toé lên cái đầu lâu trắng của hắn, có cỗ khí chất hung tàn thiên nhiên.
-- hắn băm con mồi, giống động tác lúc trước chém ma thú, chém cường đạo không khác nhau một chút nào.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro