Ma Thú
Phù Hoa
2024-11-18 20:50:45
Hết thảy tri thức về sinh tồn, Muri đều là dùng chính vết thương của mình đổi lấy.
Cô dạy hắn những thứ này, thật giống như là đang lo lắng sinh tồn của hắn. Nhưng cô hẳn là biết, chính cô so với hắn nhỏ yếu hơn rất nhiều, lo lắng như vậy là rất kỳ quái.
"Muri, hai ly rượu mạch thêm một phần thịt thăn, phải bán bao nhiêu tiền đồng?”
Bên cạnh truyền đến nữ nhân kiên nhẫn hỏi.
Muri ngồi ở trên xe xóc nảy, theo bản năng bắt đầu đếm ngón tay.
Mặt trời không nóng như trước, bọn họ đã lên đường, thương đội kia cũng đi theo sau bọn họ, cách không xa không gần.
Muri không để ý bọn họ, hắn một lòng tính toán, rất là khó. Cô đã hỏi hắn ba câu.
Mellie chờ hắn tính một hồi lâu mới chờ được đáp án,"..... 85 tiền đồng.”
"Tính đúng rồi!” Mellie ánh mắt sáng rực, cười rộ lên, "Muri, cậu thật thông minh a, lại tính đúng rồi!”
Muri ôm cánh tay, ngữ khí lãnh khốc, "Cái này rất đơn giản, cô có thể lại hỏi ta một câu.”
Mellie: " Thật vậy chăng? Tôi đây lại hỏi cậu một câu, chúng ta hai người đi ăn, cậu muốn một ly rượu mạch cùng ba phần thịt thăn, tôi muốn một phần thịt thăn cùng một ly rượu mạch, chúng ta tổng cộng phải trả bao nhiêu tiền đây?”
Muri, mới vừa nói xong liền hối hận, lúc này nghe câu hỏi của Mellie, lại nhắn cái mũi, nhìn ngón tay mình.
Quá khó.
Mellie ý xấu mà âm thầm cười, lặng lẽ lấy ra một miếng đường nhỏ, bỏ vào túi nước quơ quơ. Chờ đến Muri thật vất vả lại lần nữa trả lời câu hỏi, cô đưa túi nước cho hắn, "Cậu quá vất vả, mau uống nước."
Muri uống một ngụm, ngữ khí có một chút dâng trào ngoài ý muốn, "Ngọt!”
Hắn quả nhiên thích ăn ngọt, nghe thanh âm này thật đáng yêu nha. Mellie chú ý tới hắn lặng lẽ lung lay đầu, cũng vui vẻ theo, chống cằm cười: "Đúng vậy, lần này là ngọt thật.”
Muri nhìn túi nước, lại đưa túi nước cho cô, nhưng một câu cũng không chịu nói nữa.
Mellie cảm thấy hình như là hắn có vẻ thẹn thùng, buổi tối dừng lại nghỉ ngơi, hắn ngồi ở đó đưa lưng về phía cô, bày ra tư thể ôm cánh tay lãnh khốc, giống như cũng không muốn ngủ.
Muri đêm nay xác thật không ngủ, bởi vì hắn vẫn luôn nghe được thương đội đi theo phía sau bọn họ có động tĩnh. Thương đội ngừng ở chỗ cách bọn họ không xa, đêm dài, còn có người ngồi xổm gần đó nhìn lén, có chút phiền.
Chỉ cần đủ ích lợi, thương đội ngẫu nhiên cũng sẽ làm một ít việc cường đạo làm.
Thật sự là giáp ma thú quá rêu rao, chủ nhân thượng đội biết giá trị của đồ vật đó, huống chi lúc Muri mua đường tùy tay lấy ra một túi đồng vàng, biểu hiện hắn giàu có.
Xử lý hai người, kiểm không một mô lớn, chuyện làm ăn này quá có lời.
Lão bản thương đội ngủ một giấc dậy, chuẩn bị tiếp thu thành quả thắng lợi, kết quả phát hiện tối hôm qua người phải đi cũng chưa trở về, lại cho người đi tìm hai người đó, bọn họ sớm đã đi rồi.
Mellie cũng không biết tối hôm qua đã xảy ra cái gì, cô vẫn luôn ở dưới sự bảo vệ của Muri, thực an toàn.
"Thương đội kia hôm nay không đi theo." Cô quay đầu lại nhìn, không quá mức để ý. Quay đầu lại muốn đùa Muri, "Hôm nay còn muốn tính toán sao?”
Muri nghiêm túc nói: " Không mua đồ, không cần tính.”
"Được rồi.” Mellie đoán được hắn khẳng định không muốn học, suy nghĩ biện pháp khác. Cô lấy ra một cái bọc nhỏ, bên trong là một đống quả hạch tối hôm qua ngoài ý muốn nhặt được.
"Muri, nhận lấy!” Cô ném quả hạch sang, Muri nhìn thẳng về phía trước cũng không thèm nhìn sang, duỗi ra tay liền đón được.
Thấy hắn đón được, Mellie liền bắt đầu đếm: " Một quả.”
Ném quả thứ hai, ném có chút lệch, Muri vẫn nhìn phía trước không dao động, nhưng duỗi chân đá, quả hạch vừa vặn bay vào trong tay hắn.
Melie: "Hai quả.”
"Ba quả.”
Mellie chầm chậm đếm hơn một trăm, mặc kệ cô ném thể nào, Muri đều có thể đón được. hắn tiếp một túi quả hạch, Mellie cầm cái túi nhỏ trống trơn nói: "Cậu có thể đếm cái này, luyện tập nhiều sẽ rất đơn giản.”
Cũng không thể vẫn luôn để hắn đếm ngón tay, vậy cần phải đếm rất lâu. Hơn nữa hắn thực thông minh, học xong rồi về sau sẽ không bao giờ bị người ta tùy tiện lừa gạt nữa.
Cô đang nghĩ ngợi, nhìn thấyMuri nắm chỗ quả hạch nhét vào trong miệng, cắn vỡ ra.
Hai ngụm ăn xong chỗ quả hạch cô chuẩn bị cho hắn dùng để đếm, hắn nói: "..... cô giúp ta tính toán.”
Vẫn là nhìn về phía trước, cũng không nhìn cô.
Mellie nghĩ, xem ra hắn thật sự sợ câu đố của cô.
"Được rồi.” Cô nói: "Chỉ cần tôi còn ở bên cạnh cậu, tôi sẽ giúp cậu tính toán.”
Muri lại một lần nữa cảm thấy nữ nhân thật tốt.
Chỉ là, con gấu nhỏ này không phát hiện, chính mình đã gặp được vài nữ nhân nhân loại, nhưng chỉ có một Mellie vẫn luôn làm hắn cảm thấy nữ nhân thực tốt.
Thương đội kia tổn thất hơn nửa hộ vệ, chật vật vạn phần mà chạy trốn tới một tòa thành gần nhất. Chủ nhân thương đối không thể lấy được giáp ma thú mình muốn, ngược lại mất đi hộ vệ, cuối cùng suýt nữa bị đoàn cường đạo nhỏ cướp sạch.
Hắn hận đến nghiến răng nghiến lợi, phát hiện trong thành này có một cái thánh đường, chớp mắt có một ý tưởng. hắn sai sử một người hầu đi thánh đường, nói cho bọn họ trên đường gặp ma thú -- hẳn chưa nói ma thủ đó đã bị giết.
Lúc này ma thú xuất hiện ở gần đó chính là đại sự, những người trong thánh đường khẳng định muốn đi ra ngoài giải quyết, một khi đi ra ngoài, thì sẽ không thể tay không mà về, chỉ cần nhìn thấy con ma thú.
Cô dạy hắn những thứ này, thật giống như là đang lo lắng sinh tồn của hắn. Nhưng cô hẳn là biết, chính cô so với hắn nhỏ yếu hơn rất nhiều, lo lắng như vậy là rất kỳ quái.
"Muri, hai ly rượu mạch thêm một phần thịt thăn, phải bán bao nhiêu tiền đồng?”
Bên cạnh truyền đến nữ nhân kiên nhẫn hỏi.
Muri ngồi ở trên xe xóc nảy, theo bản năng bắt đầu đếm ngón tay.
Mặt trời không nóng như trước, bọn họ đã lên đường, thương đội kia cũng đi theo sau bọn họ, cách không xa không gần.
Muri không để ý bọn họ, hắn một lòng tính toán, rất là khó. Cô đã hỏi hắn ba câu.
Mellie chờ hắn tính một hồi lâu mới chờ được đáp án,"..... 85 tiền đồng.”
"Tính đúng rồi!” Mellie ánh mắt sáng rực, cười rộ lên, "Muri, cậu thật thông minh a, lại tính đúng rồi!”
Muri ôm cánh tay, ngữ khí lãnh khốc, "Cái này rất đơn giản, cô có thể lại hỏi ta một câu.”
Mellie: " Thật vậy chăng? Tôi đây lại hỏi cậu một câu, chúng ta hai người đi ăn, cậu muốn một ly rượu mạch cùng ba phần thịt thăn, tôi muốn một phần thịt thăn cùng một ly rượu mạch, chúng ta tổng cộng phải trả bao nhiêu tiền đây?”
Muri, mới vừa nói xong liền hối hận, lúc này nghe câu hỏi của Mellie, lại nhắn cái mũi, nhìn ngón tay mình.
Quá khó.
Mellie ý xấu mà âm thầm cười, lặng lẽ lấy ra một miếng đường nhỏ, bỏ vào túi nước quơ quơ. Chờ đến Muri thật vất vả lại lần nữa trả lời câu hỏi, cô đưa túi nước cho hắn, "Cậu quá vất vả, mau uống nước."
Muri uống một ngụm, ngữ khí có một chút dâng trào ngoài ý muốn, "Ngọt!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hắn quả nhiên thích ăn ngọt, nghe thanh âm này thật đáng yêu nha. Mellie chú ý tới hắn lặng lẽ lung lay đầu, cũng vui vẻ theo, chống cằm cười: "Đúng vậy, lần này là ngọt thật.”
Muri nhìn túi nước, lại đưa túi nước cho cô, nhưng một câu cũng không chịu nói nữa.
Mellie cảm thấy hình như là hắn có vẻ thẹn thùng, buổi tối dừng lại nghỉ ngơi, hắn ngồi ở đó đưa lưng về phía cô, bày ra tư thể ôm cánh tay lãnh khốc, giống như cũng không muốn ngủ.
Muri đêm nay xác thật không ngủ, bởi vì hắn vẫn luôn nghe được thương đội đi theo phía sau bọn họ có động tĩnh. Thương đội ngừng ở chỗ cách bọn họ không xa, đêm dài, còn có người ngồi xổm gần đó nhìn lén, có chút phiền.
Chỉ cần đủ ích lợi, thương đội ngẫu nhiên cũng sẽ làm một ít việc cường đạo làm.
Thật sự là giáp ma thú quá rêu rao, chủ nhân thượng đội biết giá trị của đồ vật đó, huống chi lúc Muri mua đường tùy tay lấy ra một túi đồng vàng, biểu hiện hắn giàu có.
Xử lý hai người, kiểm không một mô lớn, chuyện làm ăn này quá có lời.
Lão bản thương đội ngủ một giấc dậy, chuẩn bị tiếp thu thành quả thắng lợi, kết quả phát hiện tối hôm qua người phải đi cũng chưa trở về, lại cho người đi tìm hai người đó, bọn họ sớm đã đi rồi.
Mellie cũng không biết tối hôm qua đã xảy ra cái gì, cô vẫn luôn ở dưới sự bảo vệ của Muri, thực an toàn.
"Thương đội kia hôm nay không đi theo." Cô quay đầu lại nhìn, không quá mức để ý. Quay đầu lại muốn đùa Muri, "Hôm nay còn muốn tính toán sao?”
Muri nghiêm túc nói: " Không mua đồ, không cần tính.”
"Được rồi.” Mellie đoán được hắn khẳng định không muốn học, suy nghĩ biện pháp khác. Cô lấy ra một cái bọc nhỏ, bên trong là một đống quả hạch tối hôm qua ngoài ý muốn nhặt được.
"Muri, nhận lấy!” Cô ném quả hạch sang, Muri nhìn thẳng về phía trước cũng không thèm nhìn sang, duỗi ra tay liền đón được.
Thấy hắn đón được, Mellie liền bắt đầu đếm: " Một quả.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ném quả thứ hai, ném có chút lệch, Muri vẫn nhìn phía trước không dao động, nhưng duỗi chân đá, quả hạch vừa vặn bay vào trong tay hắn.
Melie: "Hai quả.”
"Ba quả.”
Mellie chầm chậm đếm hơn một trăm, mặc kệ cô ném thể nào, Muri đều có thể đón được. hắn tiếp một túi quả hạch, Mellie cầm cái túi nhỏ trống trơn nói: "Cậu có thể đếm cái này, luyện tập nhiều sẽ rất đơn giản.”
Cũng không thể vẫn luôn để hắn đếm ngón tay, vậy cần phải đếm rất lâu. Hơn nữa hắn thực thông minh, học xong rồi về sau sẽ không bao giờ bị người ta tùy tiện lừa gạt nữa.
Cô đang nghĩ ngợi, nhìn thấyMuri nắm chỗ quả hạch nhét vào trong miệng, cắn vỡ ra.
Hai ngụm ăn xong chỗ quả hạch cô chuẩn bị cho hắn dùng để đếm, hắn nói: "..... cô giúp ta tính toán.”
Vẫn là nhìn về phía trước, cũng không nhìn cô.
Mellie nghĩ, xem ra hắn thật sự sợ câu đố của cô.
"Được rồi.” Cô nói: "Chỉ cần tôi còn ở bên cạnh cậu, tôi sẽ giúp cậu tính toán.”
Muri lại một lần nữa cảm thấy nữ nhân thật tốt.
Chỉ là, con gấu nhỏ này không phát hiện, chính mình đã gặp được vài nữ nhân nhân loại, nhưng chỉ có một Mellie vẫn luôn làm hắn cảm thấy nữ nhân thực tốt.
Thương đội kia tổn thất hơn nửa hộ vệ, chật vật vạn phần mà chạy trốn tới một tòa thành gần nhất. Chủ nhân thương đối không thể lấy được giáp ma thú mình muốn, ngược lại mất đi hộ vệ, cuối cùng suýt nữa bị đoàn cường đạo nhỏ cướp sạch.
Hắn hận đến nghiến răng nghiến lợi, phát hiện trong thành này có một cái thánh đường, chớp mắt có một ý tưởng. hắn sai sử một người hầu đi thánh đường, nói cho bọn họ trên đường gặp ma thú -- hẳn chưa nói ma thủ đó đã bị giết.
Lúc này ma thú xuất hiện ở gần đó chính là đại sự, những người trong thánh đường khẳng định muốn đi ra ngoài giải quyết, một khi đi ra ngoài, thì sẽ không thể tay không mà về, chỉ cần nhìn thấy con ma thú.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro