Tần Phi Mạc
Phù Hoa
2024-11-18 20:50:45
Tần Phi Mạc lại đánh giá căn nhà này cùng hoàn cảnh chung quanh, tiếp tục gật đầu, "Có thể ở chỗ này mua nổi nhà ở, còn là tiến sĩ, thoạt nhìn cũng coi như có năng lực."
Tần Minh Hoàng cười gượng: "Ha ha." Chủ yếu là kế thừa di sản từ trước của tiến sĩ Kỷ Luân.
Tần Phi Mạc thấy hoa cắm trên bàn, "Đây là?”
Tần Minh Hoàng: "Đây là Kỷ Luân tự mình cắm hoa.”
Tần Phi Mạc nhìn càng thêm vừa lòng hơn, "Ừ, tác phẩm nghệ thuật nhìn qua cũng không tồi.”
Hắn chú ý tới một cái chậu cá vàng bày ở trên bàn, bên trong là một loại thực vật thủy sinh lá cây tròn tròn, nở ra hoa trắng nhỏ, phía dưới còn có mấy vật nhỏ màu đỏ chợt lóe lên.
Cá vàng sao? hắn vừa mới chuẩn bị nhìn kỹ, Kỷ Luân bưng trà ra.
Tần Phi Mạc lại lần nữa tiến vào thời gian khảo sát bất động thanh sắc của ông anh vợ, nói đến tình thể hiện nay, từ nguy cơ Không Hải xả đến phát triển mạng lưới thông tin liên lạc tương lai.
Kỷ Luân toàn bộ quá trình mặt mang mỉm cười, tuy rằng nói không nhiều lắm, nhưng mỗi khi nói chuyện, lời nói thực tế, nghiễm nhiên là một học giả rụt rè nghiêm cẩn.
Ngồi nghe, Tần Minh Hoàng ngạc nhiên mà nhìn bạch tuộc lớn, không thể ngờ được gia hỏa này còn có một mặt như vậy!
Thông qua các loại nói chuyện để thử thách, Tần Phi Mạc trên cơ bản là vừa lòng, nhưng có một vấn đề, có phải hắn uống quá nhiều nước hay không?
Việc này kỳ thật cũng không thể trách Kỷ Luân, hôm nay mặt trời lớn như vậy, còn ngồi ở bên ngoài, dù trên đầu có ô che nắng, bên cạnh là bể bơi, hơi nước hắn tiêu hao vẫn có vẻ nhiều, chỉ có thể thường xuyên uống nước, hắn thân thể cao lớn như vậy, lượng nước uống khó tránh khỏi dọa người.
Tần Phi Mạc có tâm dò hỏi thân thể hắn có phải có tai hoạ ngầm hay không, lại không thể hỏi quá trực tiếp, vì thể quyết định xuống tay từ Tần Minh Hoàng bên cạnh, dẫn ra đề tài.
Hắn cố ý dùng ngữ khí trêu chọc nói với Tần Minh Hoàng: "Lúc trước em nói Kỷ Luân có chỗ đặc thù bất đồng với người thường, anh còn có chút lo lắng, hiện tại xem ra rõ ràng cậu ấy không có vấn đề gì, em cố ý làm anh sợ sao?”
Tần Minh Hoàng nghe ra ngụ ý của hắn, khóe miệng nhếch lên, có chút ý vị xem kịch vui.
“Khụ, Kỷ Luân, anh trai em không phải người ngoài, anh không cần câu thúc như vậy, có phải anh mất nước hay không? Nếu không vẫn nên vào trong hồ nghỉ ngơi một chút.” Cô nghiêm trang nói với Kỷ Luân.
Tần Phi Mạc cảm thấy kỳ quái. đi hồ nước nghỉ ngơi một chút là có ý tứ gì? Ai nghỉ ngơi một chút lại đi vào hồ nước?
"Tốt quá, vậy tôi xin lỗi không tiếp được một lúc, hai người cứ nói chuyện trước." Kỷ Luân cực có lễ phép mà gật đầu, đi đến bể bơi.
Tần Phi Mạc mạc danh nhìn hắn, nhìn hắn biến thành một con bạch tuộc lớn nửa trong suốt, có vô số chi giương nanh múa vuốt, che trời lấp đất, ngâm vào trong nước.
Tần Phi Mạc: "... .................?"
Cái gì?
Thứ gì?!
Ông anh tinh anh hé miệng, lộ ra biểu tình há hốc mồm, tay bưng chén trà không ngừng run rẩy.
Đúng, hắn sợ quỷ là không sai, nhưng không phải hắn chỉ sợ quỷ a! Loại sinh vật phi nhân loại vượt qua tưởng tượng này xuất hiện ở trước mặt, hắn vẫn không nuốt nổi!
Thấy Tần Phi Mạc bất động như núi, Tần Minh Hoàng cười rộ lên, đập về phía vai hắn, "Anh Phi Mạc, anh còn lợi hại hơn nhiều so với em nghĩ, thấy trường hợp như vậy, lông mày cũng không động một chút, không hổ là anh."
Tay cô mới vừa đụng tới bờ vai hắn, Tần Phi Mạc nhắm mắt lại té xỉu ở trên sô pha.
“A...... Này?" Tần Minh Hoàng phản ứng lại, qua một hồi cấp cứu, cứu tỉnh Tần Phi Mạc vì té xỉu mà giá trị cuồng rớt.
Tỉnh lại Tần Phi Mạc cứng mặt, không nhìn bạch tuộc lớn trong hồ, sau một lúc lâu mới tiếp nhận được giả thiết bạch tuộc lớn rất giống dị chủng chạy ra từ phim kinh dị này có thể biến thành người.
"Em......" hắn nhìn Tần Minh Hoàng bằng ánh mắt phức tạp mang theo kính sợ. hắn tâm nói không hổ là thị nữ, năng lực thừa nhận không giống bình thường.
Chấn động tâm lí quá lớn, nhất thời hắn còn chưa chải vuốt rõ ràng suy nghĩ, chống trán nhìn bể cá trên bàn phát ngốc. Bỗng nhiên, hắn phát hiện phiến lá xanh biếc giật giật, vật nhỏ màu hồng phấn xốc phiến lá lên, bám ở bên cạnh bể cá lộ ra thân mình.
Hắn tập trung nhìn vào, căn bản đó không phải cá vàng, mà là sứa con?
Hắn nhìn nhìn, nhìn thấy sứa con to bằng ngón cái từ bể cá bay ra, bơi ở trong không khí.
Bơi, ở, trong, không, khí!
Hình như hắn chưa nghe nói trên thế giới này còn có sứa biết bơi ở trong không khí a?
Có một chút mờ mịt mà đẩy đẩy mắt kính, hắn thấy Tần Minh Hoàng đối diện về lại đám sứa con thả vào bể cá, cũng dặn dò: "Không được chạy loạn, đừng dọa đến bác*.”
[ * gốc là cữu cữu-cậu nhưng mình nghĩ anh của mẹ thì gọi bằng bác hợp lí hơn.]
Tần Phi Mạc thật hy vọng đầu óc mình không chuyển nhanh như vậy, nhưng bi kịch chính là, cơ hồ trong nháy mắt hắn liền hiểu việc này có ý tứ gì.
Bác...... Đám sứa đó, hẳn sẽ không, là con của Tần Minh Hoàng đi!
Trong lòng hơi hỏng mất, Tần Phi Mạc miễn cưỡng duy trì thể diện của mình, chứng thực hỏi: "Đây là?”
Tần Minh Hoàng nhìn có vẻ không đành lòng kích thích hắn, nhưng mọi người đều là anh em sống nương tựa lẫn nhau, thành viên gia đình dù sao cũng phải giới thiệu.
"Đây là con của em và Kỷ Luân, mấy ngày hôm trước mới sinh ra, tổng cộng mười hai đứa.”
Tần Phi Mạc đỡ lấy cái bàn, không đỡ không được, hiện tại hắn cũng không chỉ mềm chân.
Tần Phi Mạc là người bình thường vào hôm nay bị mở ra cánh của thế giới mới.
Khi yên lặng hỏng mất qua đi, làm người Tần gia, đã trải qua kỳ sự xuyên qua, Tần Phi Mạc kiên cường mà tìm về bình tĩnh, hắn có thể bình thường tự hỏi.
Tự hỏi nửa ngày, hắn hỏi ra một vấn đề, "Con của hai người, cùng họ Tần với em sao?”
Vừa rồi còn cảm thán anh trai này là người thường, Tần Minh Hoàng thay đổi cái nhìn hắn căn bản cũng không phải người bình thường! Người bình thường phản ứng đầu tiên là thế này sao?
Nhưng Tần Phi Mạc đã tìm được tiết tấu của mình, hắn đánh bàn tỉnh nhỏ, nói: "Kỷ Luân không phải nhân loại đúng không, nếu như vậy, hắn hẳn sẽ không để bụng loại chuyện này, trẻ con để họ Tần đi!”
Tần Minh Hoàng: "Anh trai, anh chú ý sai chỗ rồi.”
Tần Phi Mạc nghĩ nghĩ, xác thật như thế, hắn nhíu mày, "Xác thật có vấn đề, phụ nữ bình thường một lần rụng trứng chỉ có một viên, nhiều cũng chỉ có hai đến ba viên, một lần mười hai trứng, không quá bình thường.”
Hắn hạ giọng, ngữ khí mang hoài nghi, "Em xác định đó là con em sao? nói không chừng chủng tộc của cậu ta có thể tự sinh sản, đám con đó chính là con cậu ta, căn bản không kế thừa huyết mạch Tần gia chúng ta, huống chi đám trẻ này lớn lên cũng không giống em.”
Nhìn hắn đầy mặt nghiêm túc, không giống như là nói giỡn, Tần Minh Hoàng cũng không biết trả lời hắn thể nào.
Thần cmn kế thừa huyết mạch Tần gia.
Tần Minh Hoàng cười gượng: "Ha ha." Chủ yếu là kế thừa di sản từ trước của tiến sĩ Kỷ Luân.
Tần Phi Mạc thấy hoa cắm trên bàn, "Đây là?”
Tần Minh Hoàng: "Đây là Kỷ Luân tự mình cắm hoa.”
Tần Phi Mạc nhìn càng thêm vừa lòng hơn, "Ừ, tác phẩm nghệ thuật nhìn qua cũng không tồi.”
Hắn chú ý tới một cái chậu cá vàng bày ở trên bàn, bên trong là một loại thực vật thủy sinh lá cây tròn tròn, nở ra hoa trắng nhỏ, phía dưới còn có mấy vật nhỏ màu đỏ chợt lóe lên.
Cá vàng sao? hắn vừa mới chuẩn bị nhìn kỹ, Kỷ Luân bưng trà ra.
Tần Phi Mạc lại lần nữa tiến vào thời gian khảo sát bất động thanh sắc của ông anh vợ, nói đến tình thể hiện nay, từ nguy cơ Không Hải xả đến phát triển mạng lưới thông tin liên lạc tương lai.
Kỷ Luân toàn bộ quá trình mặt mang mỉm cười, tuy rằng nói không nhiều lắm, nhưng mỗi khi nói chuyện, lời nói thực tế, nghiễm nhiên là một học giả rụt rè nghiêm cẩn.
Ngồi nghe, Tần Minh Hoàng ngạc nhiên mà nhìn bạch tuộc lớn, không thể ngờ được gia hỏa này còn có một mặt như vậy!
Thông qua các loại nói chuyện để thử thách, Tần Phi Mạc trên cơ bản là vừa lòng, nhưng có một vấn đề, có phải hắn uống quá nhiều nước hay không?
Việc này kỳ thật cũng không thể trách Kỷ Luân, hôm nay mặt trời lớn như vậy, còn ngồi ở bên ngoài, dù trên đầu có ô che nắng, bên cạnh là bể bơi, hơi nước hắn tiêu hao vẫn có vẻ nhiều, chỉ có thể thường xuyên uống nước, hắn thân thể cao lớn như vậy, lượng nước uống khó tránh khỏi dọa người.
Tần Phi Mạc có tâm dò hỏi thân thể hắn có phải có tai hoạ ngầm hay không, lại không thể hỏi quá trực tiếp, vì thể quyết định xuống tay từ Tần Minh Hoàng bên cạnh, dẫn ra đề tài.
Hắn cố ý dùng ngữ khí trêu chọc nói với Tần Minh Hoàng: "Lúc trước em nói Kỷ Luân có chỗ đặc thù bất đồng với người thường, anh còn có chút lo lắng, hiện tại xem ra rõ ràng cậu ấy không có vấn đề gì, em cố ý làm anh sợ sao?”
Tần Minh Hoàng nghe ra ngụ ý của hắn, khóe miệng nhếch lên, có chút ý vị xem kịch vui.
“Khụ, Kỷ Luân, anh trai em không phải người ngoài, anh không cần câu thúc như vậy, có phải anh mất nước hay không? Nếu không vẫn nên vào trong hồ nghỉ ngơi một chút.” Cô nghiêm trang nói với Kỷ Luân.
Tần Phi Mạc cảm thấy kỳ quái. đi hồ nước nghỉ ngơi một chút là có ý tứ gì? Ai nghỉ ngơi một chút lại đi vào hồ nước?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Tốt quá, vậy tôi xin lỗi không tiếp được một lúc, hai người cứ nói chuyện trước." Kỷ Luân cực có lễ phép mà gật đầu, đi đến bể bơi.
Tần Phi Mạc mạc danh nhìn hắn, nhìn hắn biến thành một con bạch tuộc lớn nửa trong suốt, có vô số chi giương nanh múa vuốt, che trời lấp đất, ngâm vào trong nước.
Tần Phi Mạc: "... .................?"
Cái gì?
Thứ gì?!
Ông anh tinh anh hé miệng, lộ ra biểu tình há hốc mồm, tay bưng chén trà không ngừng run rẩy.
Đúng, hắn sợ quỷ là không sai, nhưng không phải hắn chỉ sợ quỷ a! Loại sinh vật phi nhân loại vượt qua tưởng tượng này xuất hiện ở trước mặt, hắn vẫn không nuốt nổi!
Thấy Tần Phi Mạc bất động như núi, Tần Minh Hoàng cười rộ lên, đập về phía vai hắn, "Anh Phi Mạc, anh còn lợi hại hơn nhiều so với em nghĩ, thấy trường hợp như vậy, lông mày cũng không động một chút, không hổ là anh."
Tay cô mới vừa đụng tới bờ vai hắn, Tần Phi Mạc nhắm mắt lại té xỉu ở trên sô pha.
“A...... Này?" Tần Minh Hoàng phản ứng lại, qua một hồi cấp cứu, cứu tỉnh Tần Phi Mạc vì té xỉu mà giá trị cuồng rớt.
Tỉnh lại Tần Phi Mạc cứng mặt, không nhìn bạch tuộc lớn trong hồ, sau một lúc lâu mới tiếp nhận được giả thiết bạch tuộc lớn rất giống dị chủng chạy ra từ phim kinh dị này có thể biến thành người.
"Em......" hắn nhìn Tần Minh Hoàng bằng ánh mắt phức tạp mang theo kính sợ. hắn tâm nói không hổ là thị nữ, năng lực thừa nhận không giống bình thường.
Chấn động tâm lí quá lớn, nhất thời hắn còn chưa chải vuốt rõ ràng suy nghĩ, chống trán nhìn bể cá trên bàn phát ngốc. Bỗng nhiên, hắn phát hiện phiến lá xanh biếc giật giật, vật nhỏ màu hồng phấn xốc phiến lá lên, bám ở bên cạnh bể cá lộ ra thân mình.
Hắn tập trung nhìn vào, căn bản đó không phải cá vàng, mà là sứa con?
Hắn nhìn nhìn, nhìn thấy sứa con to bằng ngón cái từ bể cá bay ra, bơi ở trong không khí.
Bơi, ở, trong, không, khí!
Hình như hắn chưa nghe nói trên thế giới này còn có sứa biết bơi ở trong không khí a?
Có một chút mờ mịt mà đẩy đẩy mắt kính, hắn thấy Tần Minh Hoàng đối diện về lại đám sứa con thả vào bể cá, cũng dặn dò: "Không được chạy loạn, đừng dọa đến bác*.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
[ * gốc là cữu cữu-cậu nhưng mình nghĩ anh của mẹ thì gọi bằng bác hợp lí hơn.]
Tần Phi Mạc thật hy vọng đầu óc mình không chuyển nhanh như vậy, nhưng bi kịch chính là, cơ hồ trong nháy mắt hắn liền hiểu việc này có ý tứ gì.
Bác...... Đám sứa đó, hẳn sẽ không, là con của Tần Minh Hoàng đi!
Trong lòng hơi hỏng mất, Tần Phi Mạc miễn cưỡng duy trì thể diện của mình, chứng thực hỏi: "Đây là?”
Tần Minh Hoàng nhìn có vẻ không đành lòng kích thích hắn, nhưng mọi người đều là anh em sống nương tựa lẫn nhau, thành viên gia đình dù sao cũng phải giới thiệu.
"Đây là con của em và Kỷ Luân, mấy ngày hôm trước mới sinh ra, tổng cộng mười hai đứa.”
Tần Phi Mạc đỡ lấy cái bàn, không đỡ không được, hiện tại hắn cũng không chỉ mềm chân.
Tần Phi Mạc là người bình thường vào hôm nay bị mở ra cánh của thế giới mới.
Khi yên lặng hỏng mất qua đi, làm người Tần gia, đã trải qua kỳ sự xuyên qua, Tần Phi Mạc kiên cường mà tìm về bình tĩnh, hắn có thể bình thường tự hỏi.
Tự hỏi nửa ngày, hắn hỏi ra một vấn đề, "Con của hai người, cùng họ Tần với em sao?”
Vừa rồi còn cảm thán anh trai này là người thường, Tần Minh Hoàng thay đổi cái nhìn hắn căn bản cũng không phải người bình thường! Người bình thường phản ứng đầu tiên là thế này sao?
Nhưng Tần Phi Mạc đã tìm được tiết tấu của mình, hắn đánh bàn tỉnh nhỏ, nói: "Kỷ Luân không phải nhân loại đúng không, nếu như vậy, hắn hẳn sẽ không để bụng loại chuyện này, trẻ con để họ Tần đi!”
Tần Minh Hoàng: "Anh trai, anh chú ý sai chỗ rồi.”
Tần Phi Mạc nghĩ nghĩ, xác thật như thế, hắn nhíu mày, "Xác thật có vấn đề, phụ nữ bình thường một lần rụng trứng chỉ có một viên, nhiều cũng chỉ có hai đến ba viên, một lần mười hai trứng, không quá bình thường.”
Hắn hạ giọng, ngữ khí mang hoài nghi, "Em xác định đó là con em sao? nói không chừng chủng tộc của cậu ta có thể tự sinh sản, đám con đó chính là con cậu ta, căn bản không kế thừa huyết mạch Tần gia chúng ta, huống chi đám trẻ này lớn lên cũng không giống em.”
Nhìn hắn đầy mặt nghiêm túc, không giống như là nói giỡn, Tần Minh Hoàng cũng không biết trả lời hắn thể nào.
Thần cmn kế thừa huyết mạch Tần gia.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro