Xương Bồ Tím
Phù Hoa
2024-11-18 20:50:45
Hersha kinh ngạc phát hiện, một thời gian không gặp, các loại rau dưa trong vườn rau của Mellie đều khỏe mạnh tươi tốt, dưa leo quấn quanh giá gỗ, đáp thành một cái lều màu xanh lục;
Cải bắp tròn tròn giống nụ hoa màu xanh lục, chỉnh chỉnh tề tề sắp hàng ở trên ruộng rau; lá củ cải xanh tươi kéo thật dài bởi vì trồng quá dày mà có chút chen chúc.....
Xinh đẹp tựa như hoa viên của cô.
"Thời gian trước lúc tôi tới xem, những thứ này còn mọc thực bình thường đó, rốt cuộc cậu làm thế nào?” Hersha kinh ngạc cảm thán.
Toàn bộ tháng Hoa Kim Tước cô ấy đều bận rộn, cơ hồ chưa từng đến thăm bạn. Chờ đến việc trong nhà đều bận xong rồi, mới vội vàng chạy tới chơi đùa với bạn mình.
Mai Lật trong đôi mắt màu hổ phách hơi có chút chột dạ, ngữ khí lại rất trấn định: "Đốt chút phân tro làm phân bón.”
Hersha thực dễ tin, còn đang lẩm bẩm vì sao nhà mình lúc trước cũng làm như vậy mà hiệu quả lại không tốt lắm.
Lúc hoàng hôn tiễn Hersha đi, Mai Lật ăn cơm chiều xong, thừa dịp sắc trời còn sáng, quen cửa quen nẻo mà đi hồ nước nhỏ gần rừng rậm kia. Gần đây thời tiết nóng, cô đều đi nơi đó bơi lội, bên kia nước sạch, có thể trực tiếp tắm rửa.
Trời còn chưa tối, cô đi một mình cũng không sợ.
Hơn nữa gần đây, quái vật đầm lầy vẫn luôn ở gần chỗ này.
Chìm vào dưới hồ nước, ánh sáng trên mặt nước có thể trực tiếp xuyên xuống, Mai Lật nhịn thở trong chốc lát, thoải mái vung hai chân, như một con cá chui ra khỏi nước.
Lông mi còn nhỏ nước, cô nheo đôi mắt, thấy trước mắt xuất hiện một bóng người mơ hồ.
Sợ tới mức ngửa ra sau, mới thấy rõ ràng đó là quái vật đầm lầy.
"Hôm nay anh lại ở trong vũng bùn nào cả ngày?” Mai Lật chào hỏi hắn, nhìn thấy trên vai hắn mọc một gốc cỏ nhỏ, nở đóa hoa trắng nho nhỏ, đang đón gió lắc lư.
Cô vắt khô tóc bò dậy, bỗng nhiên bước nhanh đến bên quái vật đầm lầy, nhảy dựng lên hái xuống đóa hoa kia, quay đầu liền chạy.
Cô quay đầu cười ha ha, "Cái này cho tôi!”
Buổi tối bỗng nhiên có mưa, Mai Lật vội đứng dậy đóng cửa sổ, khi đứng ở bên cửa sổ, xa xa nhìn thấy trong màn mưa có thân ảnh di động thong thả từ từ đi tới bên này.
Hắn đi qua cánh đồng bát ngát, lại đi lên triền núi, đi vào vườn của cô.
Mai Lật: "???”
Cô đứng ở bên cửa sổ nhìn xuống, bất chấp mưa bên ngoài, vươn đầu ra.
"Sao bỗng nhiên anh lại đến đây?” Cô nhỏ giọng nói.
Nghĩ đến quỷ hồn phu nhân Pegg ở sát bên, cô luôn có cảm giác mạc danh chột dạ. Rốt cuộc hiện tại thân thể này chính là của con gái phu nhân Pegg, mà hiện tại trường hợp này, một khi thoát khỏi bầu không khí phim kinh dị, tựa hồ liền biển vị, biến thành cảnh tượng dường như trộm hẹn hò.
Quái vật đầm lầy giơ cánh tay thật dài lên, vừa vặn duỗi đến phía trước cửa sổ lầu hai, trong tay hắn cầm một cành hoa xương bồ màu tím.
Mai Lật nhìn hoa xương bồ màu tím, sửng sốt.
Hoa xương bồ có một chút mùi hương nhàn nhạt, sớm đã bị nước mưa cọ rửa sạch sẽ, chỉ còn lại một cổ hương thơm của hơi nước và bùn đất.
Mai Lật nhận hoa, trong tay một mảnh nước mưa thấm lạnh.
Không đợi cô lại nói cái gì, quái vật đầm lầy quay đầu đi mất, đột nhiên giống như lúc hắn trầm mặc tới đây.
Đứng ở trước cửa sổ trong chốc lát, Mai Lật đóng cửa sổ lại. Cánh hoa xương bồ tím trong tay chảy xuống bọt nước trong suốt lấp lánh, một đường cần tới đây, bị nước mưa giội đến đáng thương hề hề.
Mai Lật bỗng nhiên ý thức được -- đây là lần đầu tiên quái vật đầm lầy chủ động đưa hoa cho mình, dưới tình huống cô không cố ý trêu chọc trước.
Xương bồ cắm trong bình hoa mấy ngày, sắp khô héo, Hersha tới đây chơi nhìn thấy, thuận miệng hỏi: " Cậu đi đến con đường ngập lụt phía tây kia?”
Mai Lật: "Cái gì?”
Hersha chỉ chỉ xương bồ tím: "Chỉ có con đường ngập lụt phía tây mới mọc loại xương bồ tím này, gần đây đang nở hoa, những đóa này không phải cậu hái ở đó sao?”
Mai Lật: "... Đây là nhặt được ở ven đường.”
Hersha gần đây rảnh rỗi, lại cân nhắc dẫn đồng bọn đi chơi khắp nơi, nghe vậy đề nghị: "Chúng ta tới con đường ngập lụt đó nhìn xem đi! Cậu có thể hái hoa xương bồ mới, hoa này đã khô rồi.”
Mai Lật đáp ứng, Hersha dẫn đường, cô nhở đường, đã sắp nhỡ kĩ đường nhỏ và rừng rậm.
Con đường ngập lụt phía tây cô chưa đi, lần này cũng coi như là khai thác bản đồ mới, bên kia cách nhà cô đặc biệt xa, hai người đi hồi lâu mới đến.
Còn chưa đi đến nơi, xa xa đã thấy bên hồ nước từng bụi màu xanh lục, trong đó hỗn loạn một mảnh hoa màu tím.
"Bên này có rất nhiều trứng vịt hoang, khi còn nhỏ tôi thường xuyên tới đây, đáng tiếc mấy năm nay ít......" Hersha đi ở phía trước, trước sau như một nói nhiều.
Mắt thấy đi đến trước bụi hoa xương bồ, Mai Lật bỗng nhiên tiến lên hai bước, chặn ngang nhấc Hersha lên, nhẹ nhàng mà đưa cô ấy cách ra hai bước. Hersha lảo đảo rồi đứng vững, có chút sẽ không được đầu óc mà quay đầu lại nhìn cô.
Mai Lật chỉ vào bụi Cỏ vừa rồi Hersha thiếu chút nữa dẫm lên, nghiêm trang nói: "Vừa rồi nơi đó có một con rắn."
Hersha: "A! Rắn! Ở đâu!”
Mai Lật: "đã chạy vào trong nước rồi.”
Khi nói chuyện, dư quang khóe mắt cô liếc về phía dưới chân.
Nơi đó, Hersha không nhìn thấy, cô lại có thể thấy.
Cải bắp tròn tròn giống nụ hoa màu xanh lục, chỉnh chỉnh tề tề sắp hàng ở trên ruộng rau; lá củ cải xanh tươi kéo thật dài bởi vì trồng quá dày mà có chút chen chúc.....
Xinh đẹp tựa như hoa viên của cô.
"Thời gian trước lúc tôi tới xem, những thứ này còn mọc thực bình thường đó, rốt cuộc cậu làm thế nào?” Hersha kinh ngạc cảm thán.
Toàn bộ tháng Hoa Kim Tước cô ấy đều bận rộn, cơ hồ chưa từng đến thăm bạn. Chờ đến việc trong nhà đều bận xong rồi, mới vội vàng chạy tới chơi đùa với bạn mình.
Mai Lật trong đôi mắt màu hổ phách hơi có chút chột dạ, ngữ khí lại rất trấn định: "Đốt chút phân tro làm phân bón.”
Hersha thực dễ tin, còn đang lẩm bẩm vì sao nhà mình lúc trước cũng làm như vậy mà hiệu quả lại không tốt lắm.
Lúc hoàng hôn tiễn Hersha đi, Mai Lật ăn cơm chiều xong, thừa dịp sắc trời còn sáng, quen cửa quen nẻo mà đi hồ nước nhỏ gần rừng rậm kia. Gần đây thời tiết nóng, cô đều đi nơi đó bơi lội, bên kia nước sạch, có thể trực tiếp tắm rửa.
Trời còn chưa tối, cô đi một mình cũng không sợ.
Hơn nữa gần đây, quái vật đầm lầy vẫn luôn ở gần chỗ này.
Chìm vào dưới hồ nước, ánh sáng trên mặt nước có thể trực tiếp xuyên xuống, Mai Lật nhịn thở trong chốc lát, thoải mái vung hai chân, như một con cá chui ra khỏi nước.
Lông mi còn nhỏ nước, cô nheo đôi mắt, thấy trước mắt xuất hiện một bóng người mơ hồ.
Sợ tới mức ngửa ra sau, mới thấy rõ ràng đó là quái vật đầm lầy.
"Hôm nay anh lại ở trong vũng bùn nào cả ngày?” Mai Lật chào hỏi hắn, nhìn thấy trên vai hắn mọc một gốc cỏ nhỏ, nở đóa hoa trắng nho nhỏ, đang đón gió lắc lư.
Cô vắt khô tóc bò dậy, bỗng nhiên bước nhanh đến bên quái vật đầm lầy, nhảy dựng lên hái xuống đóa hoa kia, quay đầu liền chạy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô quay đầu cười ha ha, "Cái này cho tôi!”
Buổi tối bỗng nhiên có mưa, Mai Lật vội đứng dậy đóng cửa sổ, khi đứng ở bên cửa sổ, xa xa nhìn thấy trong màn mưa có thân ảnh di động thong thả từ từ đi tới bên này.
Hắn đi qua cánh đồng bát ngát, lại đi lên triền núi, đi vào vườn của cô.
Mai Lật: "???”
Cô đứng ở bên cửa sổ nhìn xuống, bất chấp mưa bên ngoài, vươn đầu ra.
"Sao bỗng nhiên anh lại đến đây?” Cô nhỏ giọng nói.
Nghĩ đến quỷ hồn phu nhân Pegg ở sát bên, cô luôn có cảm giác mạc danh chột dạ. Rốt cuộc hiện tại thân thể này chính là của con gái phu nhân Pegg, mà hiện tại trường hợp này, một khi thoát khỏi bầu không khí phim kinh dị, tựa hồ liền biển vị, biến thành cảnh tượng dường như trộm hẹn hò.
Quái vật đầm lầy giơ cánh tay thật dài lên, vừa vặn duỗi đến phía trước cửa sổ lầu hai, trong tay hắn cầm một cành hoa xương bồ màu tím.
Mai Lật nhìn hoa xương bồ màu tím, sửng sốt.
Hoa xương bồ có một chút mùi hương nhàn nhạt, sớm đã bị nước mưa cọ rửa sạch sẽ, chỉ còn lại một cổ hương thơm của hơi nước và bùn đất.
Mai Lật nhận hoa, trong tay một mảnh nước mưa thấm lạnh.
Không đợi cô lại nói cái gì, quái vật đầm lầy quay đầu đi mất, đột nhiên giống như lúc hắn trầm mặc tới đây.
Đứng ở trước cửa sổ trong chốc lát, Mai Lật đóng cửa sổ lại. Cánh hoa xương bồ tím trong tay chảy xuống bọt nước trong suốt lấp lánh, một đường cần tới đây, bị nước mưa giội đến đáng thương hề hề.
Mai Lật bỗng nhiên ý thức được -- đây là lần đầu tiên quái vật đầm lầy chủ động đưa hoa cho mình, dưới tình huống cô không cố ý trêu chọc trước.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Xương bồ cắm trong bình hoa mấy ngày, sắp khô héo, Hersha tới đây chơi nhìn thấy, thuận miệng hỏi: " Cậu đi đến con đường ngập lụt phía tây kia?”
Mai Lật: "Cái gì?”
Hersha chỉ chỉ xương bồ tím: "Chỉ có con đường ngập lụt phía tây mới mọc loại xương bồ tím này, gần đây đang nở hoa, những đóa này không phải cậu hái ở đó sao?”
Mai Lật: "... Đây là nhặt được ở ven đường.”
Hersha gần đây rảnh rỗi, lại cân nhắc dẫn đồng bọn đi chơi khắp nơi, nghe vậy đề nghị: "Chúng ta tới con đường ngập lụt đó nhìn xem đi! Cậu có thể hái hoa xương bồ mới, hoa này đã khô rồi.”
Mai Lật đáp ứng, Hersha dẫn đường, cô nhở đường, đã sắp nhỡ kĩ đường nhỏ và rừng rậm.
Con đường ngập lụt phía tây cô chưa đi, lần này cũng coi như là khai thác bản đồ mới, bên kia cách nhà cô đặc biệt xa, hai người đi hồi lâu mới đến.
Còn chưa đi đến nơi, xa xa đã thấy bên hồ nước từng bụi màu xanh lục, trong đó hỗn loạn một mảnh hoa màu tím.
"Bên này có rất nhiều trứng vịt hoang, khi còn nhỏ tôi thường xuyên tới đây, đáng tiếc mấy năm nay ít......" Hersha đi ở phía trước, trước sau như một nói nhiều.
Mắt thấy đi đến trước bụi hoa xương bồ, Mai Lật bỗng nhiên tiến lên hai bước, chặn ngang nhấc Hersha lên, nhẹ nhàng mà đưa cô ấy cách ra hai bước. Hersha lảo đảo rồi đứng vững, có chút sẽ không được đầu óc mà quay đầu lại nhìn cô.
Mai Lật chỉ vào bụi Cỏ vừa rồi Hersha thiếu chút nữa dẫm lên, nghiêm trang nói: "Vừa rồi nơi đó có một con rắn."
Hersha: "A! Rắn! Ở đâu!”
Mai Lật: "đã chạy vào trong nước rồi.”
Khi nói chuyện, dư quang khóe mắt cô liếc về phía dưới chân.
Nơi đó, Hersha không nhìn thấy, cô lại có thể thấy.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro