Chương 22
Nguỵ Thừa Trạch
2024-08-26 16:49:46
Hắn ấn cổ tay hai tay cô, để ở trên mặt tường, vươn chân, uốn lượn đi phía trước, đầu gối đỉnh ở giữa hai chân cô, chậm rãi hướng lên trên chậm rãi dời đi, ở trước sau đùi cô cọ xát lên, phía dưới cô chỉ ăn mặc một cái váy ngắn, quần lót bị quần vải dệt mềm mại cọ xát, hạ thân mẫn cảm co chặt một cái.Động tác ái muội như thế, Tần Tiêu sao lại không biết gia hỏa này trong đầu suy nghĩ gì!
Thật đáng buồn chính là lúc cô ở nhà Tư Trì An còn lưu lại dâm thủy, quần mỏng thấu, hắn nháy mắt cảm giác được, tươi cười lộ ra vẻ chỉnh tề, kinh ngạc cảm thán.
"Chị, so với tưởng tượng của tôi còn dâm hơn nha"
"Cậu tự nói bậy gì đó...buông tôi ra!!"
Trong nháy mắt sắc mặt cô đỏ lên, không biết là tức giận hay xấu hổ, nước mắt trong mắt tựa sương mù mênh mông mắng xấu hổ và giận dữ trừng mắt hắn.
"Tôi rất thích chị, thật là, quá xinh đẹp.” Nguyên Bác si mê vuốt ve mặt cô.
Động tác quyết đoán nhanh nhẹn, một bàn tay dễ như trở bàn tay mà nắm hai cổ tay cô, ôm eo cô, xoay ngược thân mình cô lại để ở trên tường, từ phía sau ngăn chặn cô.
Tư thế này làm cô có cảm giác không ổn, khủng hoảnh kêu ra tiếng:
"Nguyên Bác! Cậu đang làm gì, buông tôi ra, cút đi!! Cậu không thể làm vậy đối với tôi"
“Chị cảm nhận được sao?"
Hắn càn rỡ dùng đồ vật ngạnh lên dưới đũng quần hạ thân, đi cọ mông cô, dương vật cứng rắn đỉnh cô khó chịu, có thể đoán được đồ vật kia lớn như thế nào, không ngừng cọ xát qua lại.
"Chị, bức ảnh kia thật sự là quá tao, là ai thao chị? Tinh dịch đầy mặt, thích ăn tinh sao? Tôi đây cho chị ăn, được không, chị có thể ăn xong đi chứ?"
Cô kinh hoảng thất thố nhanh khóc
"Ô mẹ nó, cút cho tôi, buông tôi ra a!”
Nguyên Bác có mắt không tròng mặc kệ cô kêu to, tiếp tục dùng hạ thân đi đỉnh cô, khát vọng cắm vào, dáng người hoàn mỹ như vậy, phía dưới cũng nhất định sẽ rất thoải mái.
Hắn ghé vào đầu vai cô hít sâu một ngụm, tham lam liếm làn da cô
"Chị Tần Tiêu, cho tôi cắm được không?"
Cô trong lòng đã sớm thăm hỏi mười tám đời tổ tông hắn một lần, sợ hãi ở chỗ này bị hắn cưỡng gian, nhưng cẩn thận tưởng tượng, hắn hẳn là không cái lá gan này mới đúng, nơi này chính là địa bàn của cô, nếu thật sự dám cưỡng gian cô, cô dến quầy thu ngân cầm dao nhỏ chém hắn là được.
"Cậu con mẹ nó cút cho tôi, cút cho lão nương!!"
Thật đáng buồn chính là lúc cô ở nhà Tư Trì An còn lưu lại dâm thủy, quần mỏng thấu, hắn nháy mắt cảm giác được, tươi cười lộ ra vẻ chỉnh tề, kinh ngạc cảm thán.
"Chị, so với tưởng tượng của tôi còn dâm hơn nha"
"Cậu tự nói bậy gì đó...buông tôi ra!!"
Trong nháy mắt sắc mặt cô đỏ lên, không biết là tức giận hay xấu hổ, nước mắt trong mắt tựa sương mù mênh mông mắng xấu hổ và giận dữ trừng mắt hắn.
"Tôi rất thích chị, thật là, quá xinh đẹp.” Nguyên Bác si mê vuốt ve mặt cô.
Động tác quyết đoán nhanh nhẹn, một bàn tay dễ như trở bàn tay mà nắm hai cổ tay cô, ôm eo cô, xoay ngược thân mình cô lại để ở trên tường, từ phía sau ngăn chặn cô.
Tư thế này làm cô có cảm giác không ổn, khủng hoảnh kêu ra tiếng:
"Nguyên Bác! Cậu đang làm gì, buông tôi ra, cút đi!! Cậu không thể làm vậy đối với tôi"
“Chị cảm nhận được sao?"
Hắn càn rỡ dùng đồ vật ngạnh lên dưới đũng quần hạ thân, đi cọ mông cô, dương vật cứng rắn đỉnh cô khó chịu, có thể đoán được đồ vật kia lớn như thế nào, không ngừng cọ xát qua lại.
"Chị, bức ảnh kia thật sự là quá tao, là ai thao chị? Tinh dịch đầy mặt, thích ăn tinh sao? Tôi đây cho chị ăn, được không, chị có thể ăn xong đi chứ?"
Cô kinh hoảng thất thố nhanh khóc
"Ô mẹ nó, cút cho tôi, buông tôi ra a!”
Nguyên Bác có mắt không tròng mặc kệ cô kêu to, tiếp tục dùng hạ thân đi đỉnh cô, khát vọng cắm vào, dáng người hoàn mỹ như vậy, phía dưới cũng nhất định sẽ rất thoải mái.
Hắn ghé vào đầu vai cô hít sâu một ngụm, tham lam liếm làn da cô
"Chị Tần Tiêu, cho tôi cắm được không?"
Cô trong lòng đã sớm thăm hỏi mười tám đời tổ tông hắn một lần, sợ hãi ở chỗ này bị hắn cưỡng gian, nhưng cẩn thận tưởng tượng, hắn hẳn là không cái lá gan này mới đúng, nơi này chính là địa bàn của cô, nếu thật sự dám cưỡng gian cô, cô dến quầy thu ngân cầm dao nhỏ chém hắn là được.
"Cậu con mẹ nó cút cho tôi, cút cho lão nương!!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro