Những Ngày Tháng Yêu Đương Cùng Chí Tôn

Bạn cùng phòng...

Túc Họa Mặc Nhiên

2024-12-27 00:14:50

Sau hôm đó Trì Lạc chính thức dọn đến nhà mới sống cùng Cố Triển Phi, Hựu Trí tuy vô cùng bất mãn nhưng lại không ngăn cản, chỉ dặn dò cậu nhớ ăn uống đầy đủ và thường xuyên đi chơi cùng cậu ta.

Trì Lạc đương nhiên sẽ không bỏ quên Hựu Trí, cậu tuyên bố rằng từ đây cho đến lúc Hựu Trí có người yêu cậu sẽ đi chơi cùng Hựu Trí mỗi khi cậu ta muốn.

Trì Lạc có nhà mới, máy tính mới, tai nghe mới và ti tỉ thứ mới nữa khiến cậu cảm thấy vui vẻ không thôi. Thế nhưng có một điều khiến cậu không vui đó chính là...

Cố Triển Phi thật sự rất bận rộn!

Cả một ngày trời dường như anh chỉ ở nhà vào buổi tối mà thôi. Cố Triển Phi bảo vì ba anh mới trở lại nước ngoài nên việc ở công ty anh phải tự mình lo liệu, qua một khoảng thời gian nữa xử lí xong xuôi mọi việc anh sẽ dành thời gian cho cậu.

Trì Lạc không có ý muốn trách anh, cậu chỉ lo anh làm việc quá sức, ăn uống không đúng giờ giấc khiến bản thân bị bệnh mà thôi.

Trì Lạc ở nhà tranh thủ đăng nhập game nhặt nguyên liệu, đánh boss để chế tác cho xong Huyết Dực Đao. Dù nói nhanh cỡ nào thế nhưng phải mất gần một tháng sau cậu mới hoàn thành được.

Khoảng thời gian này công việc của Cố Triển Phi cũng bắt đầu giảm bớt đi, buổi trưa cũng có thời gian gọi điện hỏi thăm cậu. Trì Lạc suy nghĩ thấy anh suốt ngày phải ăn tiệm thế nên cậu nghĩ ra một ý.

Ngày hôm đó Trì Lạc học theo trên mạng nấu một bữa ăn vô cùng thịnh soạn, cậu đóng hộp, tự tay mang đến công ty cho Cố Triển Phi.

Công ty nhà họ Cố quả thật là tầm cỡ, Trì Lạc đứng ở sảnh chính đã bị choáng ngợp bởi sự sang trọng và hoành tráng của nó. Cậu thầm cảm thán trong bụng rằng người yêu mình thật sự là "phú nhị đại" rồi mang cơm đi đến quầy lễ tân.

Cậu vui vẻ nói với nhân viên ở quầy:"Cho tôi gặp Cố Triển Phi."

Nhân viên nhìn cậu với vẻ ngờ vực:"Cậu tìm giám đốc Cố sao? Có hẹn trước không? Nếu không thì xin hẹn cậu hôm khác. Trưa nay lịch trình của giám đốc Cố rất nhiều."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Không hẹn trước, à đợi tôi gọi anh ấy."- Trì Lạc lấy điện thoại trong túi ra nhưng xui cho cậu là điện thoại đã tắt nguồn vì hết pin.

Trì Lạc cười trừ với nhân viên lễ tân, nói:"Xin lỗi điện thoại tôi hết pin rồi, cô có thể gọi cho Cố Triển Phi giúp tôi được không? Cứ bảo với anh ấy rằng Trì Lạc tìm anh ấy."

Nhân viên tuy không mấy thiện chí nhưng vẫn gọi Cố Triển Phi giúp cậu. Khoảng chừng hai phút sau, Trì Lạc đang ngồi ở sảnh chính nghỉ ngơi đã thấy Cố Triển Phi hối hả chạy xuống.

Anh đi đến trước mặt cậu, nhíu mày hỏi:"Vì sao đến mà không báo trước cho tôi?"

Trì Lạc đưa điện thoại đến cho anh:"Điện thoại em hết pin rồi."

Cố Triển Phi bất lực nói:"Lần sau đến đây cứ đi thẳng đến thang máy dành cho giám đốc là được, ai hỏi thì cứ việc bảo Cố Triển Phi cho phép, hiểu chưa?"

Trì Lạc gật gật đầu, cậu sóng vai cùng Cố Triển Phi lên phòng làm việc trước ánh nhìn bất ngờ của các nhân viên.

Đặc biệt là cô gái khi nãy gọi cho anh.

Lúc cô vừa bảo có người tên Trì Lạc muốn tìm, Cố Triển Phi không nói hai lời liền tắt máy. Cô gái còn định bảo Trì Lạc bữa sau đến lại thì đã thấy Cố Triến Phi xuất hiện trước mặt. Dù anh không nói nhưng chỉ cần nhìn thái độ cô đã biết thân phận người này không hề tầm thường.

Trì Lạc ngồi trên ghế sofa ở phòng làm việc của anh, mở từng món ăn đặt lên bàn, ánh mắt mong đợi chờ Cố Triển Phi thưởng thức.

Anh nhìn những món ăn có màu sắc không hề đẹp mắt trước mặt mình, trong lòng rất đỗi hỗn loạn. Anh biết đây là công sức của Trì Lạc, nhưng liệu nó có thật sự ăn được không?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trì Lạc tươi cười nhìn anh:"'Anh ăn đi, em đã nấu cả buổi sáng đó."

Cố Triển Phi gật đầu, anh gắp một miếng thịt xào chua ngọt cho vào miệng. Nhai một lúc...

Món này không tồi!

Chẳng qua hình ảnh nhìn không bắt mắt chứ chất lượng thì không đến nỗi nào. Cố Triển Phi dùng bữa một cách ngon lành, xong xuôi, anh dọn dẹp bát đũa, nói với Trì Lạc:

"Cảm ơn em."

Quả thật là, nhiều năm rồi không có ai nấu cơm cho anh ăn. Hôm nay hành động này của Trì Lạc khiến anh cảm thấy vô cùng cảm động.

Trì Lạc ngượng ngùng trước lời cảm ơn của anh, cậu gãi đầu:"Anh bảo chúng ta là người nhà mà, người nhà nấu cơm cho nhau cũng là chuyện đương nhiên thôi."

Ừ nhỉ, Cố Triển Phi tiến đến bên cạnh hôn cậu một cái, hỏi:"Chiều nay có đi học không? Không thì ở lại cùng tôi nhé?"

Hựu Trí đang trong trạng thái cô đơn tột cùng vì kí túc xá chỉ còn mỗi mình mình, thế nên cậu ta đã nhờ ban quản lí kí túc xá tìm người ghép phòng cùng cậu. Và hôm nay chính là ngày bạn cùng phòng mới của cậu đến.

Hựu Trí dọn dẹp phòng ốc sạch sẽ, ngồi ngay ngắn trên giường đợi bạn mới.

Khoảng chừng hơn một tiếng sau cửa phòng cuối cùng cũng được mở ra, Hựu Trí mừng rỡ chạy ra nghênh đón, ngay giây sau mặt cậu đã tối đen lại.

Người đứng trước mặt cậu, bằng một cách nào đó lại là tên khốn Hứa Dĩ Tranh!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Những Ngày Tháng Yêu Đương Cùng Chí Tôn

Số ký tự: 0