Niên Đại 70: Đá Bay Tra Nam, Lấy Soái Ca, Cô Vợ Nhỏ Được Cưng Chiều
Bàn Tay Vàng Gâ...
Nhất Tiếu Khuynh Chanh
2024-11-20 18:30:04
Thông qua cuộc trò chuyện đứt đoạn của họ, nguyên chủ lúc này mới nhận ra, hai người này trước khi mẹ cô ấy qua đời, họ đã có mập mờ không rõ!
Mẹ Lâm cũng không ngốc. Trái tim của chồng có đặt ở trên người mình hay không, người bên gối như bà rõ ràng nhất.
Bận tâm đến tuổi cô còn nhỏ, mẹ Lâm không hề làm ầm ĩ mà đề nghị chia tay trong hòa bình, coi như là giữ lại chút thể diện cuối cùng cho ba Lâm.
Sau đó bà ấy xin làm ca đêm trong một tháng, nhưng không ngờ, tai nạn ngoài ý muốn lại xảy ra nhanh đến vậy.
Mặc dù cái chết của mẹ không liên quan trực tiếp đến họ nhưng chuyện nguyên chủ không hận bọn họ thật sự là một chuyện rất khó!
Một trận đả kích cộng với cơn sốt cao, nguyên chủ không bình tĩnh được nên lập tức ngất đi, đến lúc tỉnh lại đã thành Lâm Tư Kiều đến từ thế kỷ 21 như cô.
Nghĩ đến chuyện này, Lâm Tư Kiều thổn thức không thôi.
Ngày xưa ai cũng nói phòng cháy, phòng trộm, phòng bạn thân, nhưng điều quan trọng nhất của bây giờ là cần đề phòng chính là nửa còn lại luôn nhỉ?
Vậy thì hôn nhân mang lại điều gì cho phụ nữ?
"Ai--"
Lâm Tư KIều nặng nề thở dài. Gặp phải loại chuyện đó, đừng nói là nguyên chủ vừa tức giận vừa đau lòng, tới cô còn hận không thể dở cái nóc nhà này xuống.
Cô không biết nguyên chủ nghĩ gì.
Lâm Tư Kiều chỉ biết với tính khí nóng nảy của mình, cô sẽ không bao giờ bỏ qua cho đôi nam nữ cặn bã này.
Suy cho cùng, nếu nguyên chủ không có có chuyện gì thì cô đã không đến đây!
Sau khi sắp xếp lại suy nghĩ của mình, Lâm Tư Kiều nhìn lại căn phòng đơn giản này.
Cứu mạng---! ! !
Cả đời cô chưa bao giờ sống trong một ngôi nhà nào rẻ tiền như vậy.
Wuwuwu ~~~ Người ta nói từ hoang phí sang tiết kiệm rất khó. Đây không phải là khó khăn nữa, mà là ép người phải khó khăn.
Nghĩ tới những thứ cô đã bỏ lại ở thời hiện đại, chẳng hạn như chồng giấy chứng nhận bất động sản, đủ loại hàng hiệu Hermes, siêu xe phiên bản giới hạn, trang sức xa xỉ hàng đầu và vô số tiền gửi trong thẻ ngân hàng,…
Đó là tất cả giang sơn cô được thừa hưởng!
Không còn nữa, đã không còn gì nữa.
Lâm Tư Kiều quả thực khóc không ra nước mắt!
Không biết qua bao lâu, cô đột nhiên ngồi thẳng dậy, nhìn xuống chiếc hồ lô ngọc ở trên cổ đang tỏa ra ánh sáng trắng.
Mẹ Lâm cũng không ngốc. Trái tim của chồng có đặt ở trên người mình hay không, người bên gối như bà rõ ràng nhất.
Bận tâm đến tuổi cô còn nhỏ, mẹ Lâm không hề làm ầm ĩ mà đề nghị chia tay trong hòa bình, coi như là giữ lại chút thể diện cuối cùng cho ba Lâm.
Sau đó bà ấy xin làm ca đêm trong một tháng, nhưng không ngờ, tai nạn ngoài ý muốn lại xảy ra nhanh đến vậy.
Mặc dù cái chết của mẹ không liên quan trực tiếp đến họ nhưng chuyện nguyên chủ không hận bọn họ thật sự là một chuyện rất khó!
Một trận đả kích cộng với cơn sốt cao, nguyên chủ không bình tĩnh được nên lập tức ngất đi, đến lúc tỉnh lại đã thành Lâm Tư Kiều đến từ thế kỷ 21 như cô.
Nghĩ đến chuyện này, Lâm Tư Kiều thổn thức không thôi.
Ngày xưa ai cũng nói phòng cháy, phòng trộm, phòng bạn thân, nhưng điều quan trọng nhất của bây giờ là cần đề phòng chính là nửa còn lại luôn nhỉ?
Vậy thì hôn nhân mang lại điều gì cho phụ nữ?
"Ai--"
Lâm Tư KIều nặng nề thở dài. Gặp phải loại chuyện đó, đừng nói là nguyên chủ vừa tức giận vừa đau lòng, tới cô còn hận không thể dở cái nóc nhà này xuống.
Cô không biết nguyên chủ nghĩ gì.
Lâm Tư Kiều chỉ biết với tính khí nóng nảy của mình, cô sẽ không bao giờ bỏ qua cho đôi nam nữ cặn bã này.
Suy cho cùng, nếu nguyên chủ không có có chuyện gì thì cô đã không đến đây!
Sau khi sắp xếp lại suy nghĩ của mình, Lâm Tư Kiều nhìn lại căn phòng đơn giản này.
Cứu mạng---! ! !
Cả đời cô chưa bao giờ sống trong một ngôi nhà nào rẻ tiền như vậy.
Wuwuwu ~~~ Người ta nói từ hoang phí sang tiết kiệm rất khó. Đây không phải là khó khăn nữa, mà là ép người phải khó khăn.
Nghĩ tới những thứ cô đã bỏ lại ở thời hiện đại, chẳng hạn như chồng giấy chứng nhận bất động sản, đủ loại hàng hiệu Hermes, siêu xe phiên bản giới hạn, trang sức xa xỉ hàng đầu và vô số tiền gửi trong thẻ ngân hàng,…
Đó là tất cả giang sơn cô được thừa hưởng!
Không còn nữa, đã không còn gì nữa.
Lâm Tư Kiều quả thực khóc không ra nước mắt!
Không biết qua bao lâu, cô đột nhiên ngồi thẳng dậy, nhìn xuống chiếc hồ lô ngọc ở trên cổ đang tỏa ra ánh sáng trắng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro