Niên Đại 70: Đá Bay Tra Nam, Lấy Soái Ca, Cô Vợ Nhỏ Được Cưng Chiều
Dạo Quanh Cửa H...
Nhất Tiếu Khuynh Chanh
2024-11-20 18:30:04
Hợp đồng được soạn hai bản, cả hai ký tên rồi đóng dấu vân tay, như vậy là xong.
Lâm Tư Kiều trở về phòng và đem những thứ này cất đi, thực ra là cất vào trong không gian của mình.
"Dì Quách, vậy chút nữa chúng ta đi đến ban lao động, để hoàn tất thủ tục bàn giao công việc trước."
"Đồ đạc trong nhà cháu cũng sẽ nhanh chóng dọn dẹp và chuyển đi."
"Chuyện nhà cửa cũng không vội, cháu cứ ở trước đi." Quách Tuệ Phương nói thật lòng.
“Thời gian mười ngày nửa tháng cũng không thành vấn đề gì đối với dì.”
“Cháu cứ yên tâm tập trung chuẩn bị cho kỳ thi đi, thi xong rồi chuyển nhà cũng không muộn.”
Quách Tuệ Phương không cho Lâm Tư Kiều cơ hội để từ chối, thấy vậy Lâm Tư Kiều cũng không từ chối nữa.
Đoán là thời gian đã gần đến, đoàn người liền trực tiếp đi đến ban lao động của nhà máy.
Trưởng ban lao động chính là Vương Tuyết Bình cũng là bạn học từ thuở nhỏ của Quách Tuệ Phương, cả hai đều vào nhà máy cơ khí cùng một năm, mối quan hệ rất thân thiết.
Khi Quách Tuệ Phương xuất hiện, Vương Tuyết Bình ngay lập tức lên tiếng trêu đùa.
“Ôi, người bận rộn, sao giờ cậu lại có thời gian rảnh mà đến đây, vào đi nào.”
“Tôi đến đây tìm cậu có chút việc.”
“Việc gì vậy?”
Quách Tuệ Phương mỉm cười mà không nói gì, trực tiếp đặt tài liệu và giấy tờ chứng nhận lên bàn của Vương Tuyết Bình.
Vương Tuyết Bình nhìn qua một cái, rồi thấy có mấy người đi cùng bà ấy, lập tức liền hiểu ra vấn đề.
“Cậu xử lý tốc độ thật nhanh! Công việc của con trai đã giải quyết xong, bây giờ có thể yên tâm rồi phải không?”
“Ôi... yên tâm cái gì chứ, cuộc đời tôi cứ phải lo lắng hoài, sau này vẫn còn nhiều chuyện phải xoay sở.”
Quách Tuệ Phương thúc giục: “Được rồi, tôi còn có việc ở công đoàn, cậu làm nhanh lên một chút.”
“Gấp gì chứ, tôi sẽ làm ngay đây, nhưng sau đó phải đãi tôi một bữa cơm đấy nhé.”
“Chỉ cần nói một câu là xong.” Quách Tuệ Phương đáp một cách dứt khoát.
Có người quen thì làm việc cũng dễ hơn, chưa đầy nửa tiếng, thủ tục đã hoàn tất.
Quách Tuệ Phương thực sự có việc phải làm ở công đoàn, cho nên nói chuyện hỏi han nhau được mấy câu, mọi người lại tách ra đi làm việc của mình.
Khi Lâm Tư Kiều về đến nhà nhìn đồng hồ một cái, bây giờ vẫn chưa đến ba giờ.
Ngủ thì không thể ngủ được, ở nhà một mình cũng thật là buồn chán.
Lâm Tư Kiều trở về phòng và đem những thứ này cất đi, thực ra là cất vào trong không gian của mình.
"Dì Quách, vậy chút nữa chúng ta đi đến ban lao động, để hoàn tất thủ tục bàn giao công việc trước."
"Đồ đạc trong nhà cháu cũng sẽ nhanh chóng dọn dẹp và chuyển đi."
"Chuyện nhà cửa cũng không vội, cháu cứ ở trước đi." Quách Tuệ Phương nói thật lòng.
“Thời gian mười ngày nửa tháng cũng không thành vấn đề gì đối với dì.”
“Cháu cứ yên tâm tập trung chuẩn bị cho kỳ thi đi, thi xong rồi chuyển nhà cũng không muộn.”
Quách Tuệ Phương không cho Lâm Tư Kiều cơ hội để từ chối, thấy vậy Lâm Tư Kiều cũng không từ chối nữa.
Đoán là thời gian đã gần đến, đoàn người liền trực tiếp đi đến ban lao động của nhà máy.
Trưởng ban lao động chính là Vương Tuyết Bình cũng là bạn học từ thuở nhỏ của Quách Tuệ Phương, cả hai đều vào nhà máy cơ khí cùng một năm, mối quan hệ rất thân thiết.
Khi Quách Tuệ Phương xuất hiện, Vương Tuyết Bình ngay lập tức lên tiếng trêu đùa.
“Ôi, người bận rộn, sao giờ cậu lại có thời gian rảnh mà đến đây, vào đi nào.”
“Tôi đến đây tìm cậu có chút việc.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Việc gì vậy?”
Quách Tuệ Phương mỉm cười mà không nói gì, trực tiếp đặt tài liệu và giấy tờ chứng nhận lên bàn của Vương Tuyết Bình.
Vương Tuyết Bình nhìn qua một cái, rồi thấy có mấy người đi cùng bà ấy, lập tức liền hiểu ra vấn đề.
“Cậu xử lý tốc độ thật nhanh! Công việc của con trai đã giải quyết xong, bây giờ có thể yên tâm rồi phải không?”
“Ôi... yên tâm cái gì chứ, cuộc đời tôi cứ phải lo lắng hoài, sau này vẫn còn nhiều chuyện phải xoay sở.”
Quách Tuệ Phương thúc giục: “Được rồi, tôi còn có việc ở công đoàn, cậu làm nhanh lên một chút.”
“Gấp gì chứ, tôi sẽ làm ngay đây, nhưng sau đó phải đãi tôi một bữa cơm đấy nhé.”
“Chỉ cần nói một câu là xong.” Quách Tuệ Phương đáp một cách dứt khoát.
Có người quen thì làm việc cũng dễ hơn, chưa đầy nửa tiếng, thủ tục đã hoàn tất.
Quách Tuệ Phương thực sự có việc phải làm ở công đoàn, cho nên nói chuyện hỏi han nhau được mấy câu, mọi người lại tách ra đi làm việc của mình.
Khi Lâm Tư Kiều về đến nhà nhìn đồng hồ một cái, bây giờ vẫn chưa đến ba giờ.
Ngủ thì không thể ngủ được, ở nhà một mình cũng thật là buồn chán.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro