Niên Đại 80: Ba Ba Phản Diện Đọc Tâm Tôi, Cực Phẩm Đều Tránh Ra
Ba, Con Rẻ Tiền...
2024-11-07 22:57:42
[Bỏ qua, bỏ qua cái đầu chú á, con dao không ở trên người chú nên nói chuyện nghe hay thật.]
[Ba, lên đi, đánh chết cái đồ không biết xấu hổ này.]
Cảm giác không đúng lại xuất hiện, Lý Lão Đại cảm thấy mình giống như một con chó, nếu không phải không đúng tình cảnh, con gái có phải muốn nói: đóng cửa, thả chó!!!
"Ha ha."
"Nhà này có ra sao cũng chẳng liên quan gì đến tôi, vẫn câu nói đó, nó không phải con của tôi, không thỏa thuận được vậy chúng ta không cần thỏa thuận nữa."
Xách Lý Phúc Y, Lý Lão Đại đi ra ngoài, giả vờ muốn đưa Lý Phúc Y đi đến nơi mà cô ta nên đến.
"Lão Đại, thả Phúc Bảo xuống."
Người làm chủ cuối cùng cũng tới, Lý Lão Đại nhìn Lý Lão Đầu, Lý Gia Dân và Lý Gia Chủ ở bên cạnh lọt vào mắt ông ấy, xem ra là bọn bọn chúng đi gọi Lý Lão Đầu.
"Thả xuống cũng được, tiền đâu?"
[Đúng, tiền đâu!]
[Không đưa tiền không thả người, đưa tiền là thả, bọn tôi là người trung thực, không làm ăn gian dối.]
Lý Nhất Nhất thẳng người, dáng vẻ hiên ngang khiến Khương Dục Đình không nhịn được cười.
"Lão Đại, người một nhà thật sự phải làm ầm ĩ đến mức khó coi như vậy sao?"
Lý Lão Đầu đau lòng, không phải vì bị Lý Lão Đại làm khó mà đau lòng, là cảm thấy gia đình này không hòa bình giống như những gì ông ta nhìn thấy.
"Ba, Lý Phúc Y cầm kéo muốn giết con gái tôi, là nó làm ầm ĩ đến mức khó coi hay là tôi làm ầm ĩ đến mức khó coi, đừng nói với tôi cái gì mà trẻ con không hiểu chuyện, câu này tôi không nghe lọt tai."
"Nếu ba thật sự nói như vậy, tôi cũng không có cách nào khác, không biết chừng lúc nào đó tôi cầm dao đâm ai, ba cũng đừng trách tôi, dù sao đối với ba mà nói tôi cũng còn nhỏ, là một đứa trẻ."
Đánh rắn đánh bảy tấc, Lý Lão Đại rất hiểu cách khống chế Lý Lão Đầu.
Hít một hơi lạnh, Lý Lão Đầu nhớ đến lý luận con trẻ của Lý Lão Đại lần trước, lời trong miệng nuốt xuống bụng, không dám nói nữa.
"Bà, lấy tiền ra."
"Ông à."
Lý Lão Thái không muốn đưa, Lý Lão Đầu ngoảnh mặt đi, không đưa tiền thì có thể làm gì, thật sự nhìn Lý Lão Đại đưa Lý Phúc Y đến nơi quản lý, liên lụy danh tiếng của Lý Gia Dân và Lý Gia Chủ.
[Ba, tiền, con muốn tiền.]
[Sau này con không cần vàng nữa, con muốn tiền, tiền mới là vạn năng.]
Lý Lão Thái lấy tiền ra, đôi mắt của Lý Nhất Nhất híp lại không thấy cả một cái khe.
[Ba, lên đi, đánh chết cái đồ không biết xấu hổ này.]
Cảm giác không đúng lại xuất hiện, Lý Lão Đại cảm thấy mình giống như một con chó, nếu không phải không đúng tình cảnh, con gái có phải muốn nói: đóng cửa, thả chó!!!
"Ha ha."
"Nhà này có ra sao cũng chẳng liên quan gì đến tôi, vẫn câu nói đó, nó không phải con của tôi, không thỏa thuận được vậy chúng ta không cần thỏa thuận nữa."
Xách Lý Phúc Y, Lý Lão Đại đi ra ngoài, giả vờ muốn đưa Lý Phúc Y đi đến nơi mà cô ta nên đến.
"Lão Đại, thả Phúc Bảo xuống."
Người làm chủ cuối cùng cũng tới, Lý Lão Đại nhìn Lý Lão Đầu, Lý Gia Dân và Lý Gia Chủ ở bên cạnh lọt vào mắt ông ấy, xem ra là bọn bọn chúng đi gọi Lý Lão Đầu.
"Thả xuống cũng được, tiền đâu?"
[Đúng, tiền đâu!]
[Không đưa tiền không thả người, đưa tiền là thả, bọn tôi là người trung thực, không làm ăn gian dối.]
Lý Nhất Nhất thẳng người, dáng vẻ hiên ngang khiến Khương Dục Đình không nhịn được cười.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Lão Đại, người một nhà thật sự phải làm ầm ĩ đến mức khó coi như vậy sao?"
Lý Lão Đầu đau lòng, không phải vì bị Lý Lão Đại làm khó mà đau lòng, là cảm thấy gia đình này không hòa bình giống như những gì ông ta nhìn thấy.
"Ba, Lý Phúc Y cầm kéo muốn giết con gái tôi, là nó làm ầm ĩ đến mức khó coi hay là tôi làm ầm ĩ đến mức khó coi, đừng nói với tôi cái gì mà trẻ con không hiểu chuyện, câu này tôi không nghe lọt tai."
"Nếu ba thật sự nói như vậy, tôi cũng không có cách nào khác, không biết chừng lúc nào đó tôi cầm dao đâm ai, ba cũng đừng trách tôi, dù sao đối với ba mà nói tôi cũng còn nhỏ, là một đứa trẻ."
Đánh rắn đánh bảy tấc, Lý Lão Đại rất hiểu cách khống chế Lý Lão Đầu.
Hít một hơi lạnh, Lý Lão Đầu nhớ đến lý luận con trẻ của Lý Lão Đại lần trước, lời trong miệng nuốt xuống bụng, không dám nói nữa.
"Bà, lấy tiền ra."
"Ông à."
Lý Lão Thái không muốn đưa, Lý Lão Đầu ngoảnh mặt đi, không đưa tiền thì có thể làm gì, thật sự nhìn Lý Lão Đại đưa Lý Phúc Y đến nơi quản lý, liên lụy danh tiếng của Lý Gia Dân và Lý Gia Chủ.
[Ba, tiền, con muốn tiền.]
[Sau này con không cần vàng nữa, con muốn tiền, tiền mới là vạn năng.]
Lý Lão Thái lấy tiền ra, đôi mắt của Lý Nhất Nhất híp lại không thấy cả một cái khe.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro