[Niên Đại] Căn Cứ Nông Học Số Chín
Bệnh Sương Mai...
Hồng Thứ Bắc
2024-11-02 08:53:59
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Triệu Ly Nùng chỉ viết ngắn gọn những gì mình thấy được, liền đóng cuốn sổ nhật ký lại, mở ra máy tính lượng tử một lần nữa, lại làm một bảng ký lục, chẳng qua lần này là ký lục lại quá trình trồng rau xà lách của cô.
Sáng sớm Đồng Đồng liền rời khỏi giường, thuận tiện bò lên trên cầu thang của giường đối diện, gọi Triệu Ly Nùng dậy.
Triệu Ly Nùng giơ tay nhìn thoáng qua thời gian, rất là cạn lời: “... Hiện tại mới có 5 giờ sáng.”
Đồng Đồng đầy mặt hưng phấn, hai cái má lúm đồng tiền giấu đều giấu không được: “Hà Nguyệt Sinh gọi đến nói, để cho chúng ta đi sớm một chút chiếm vị trí, đến lúc đó ở ngồi gần nghiên cứu viên một chút.”
Triệu Ly Nùng nắm lấy đầu tóc, chậm rãi ngồi dậy, nhìn về phía Đồng Đồng đang lay tay vịn ở mép giường : “nghiên cứu viên mở lớp giải đáp thắc mắc, cậu có vấn đề gì để hỏi không?”
Đưa ra vấn đề, đầu tiên phải gặp được vấn đề, tân sinh mới đến có mấy ngày, hạt giống đều còn không có phân biệt được, căn bản không có vấn đề gì có thể hỏi.
Đồng Đồng không bị đả kích một chút nào, cô ấy buông tay vịn, đi xuống nhường ra vị trí, ngửa đầu mở ra hai tay say mê nói: “Đó chính là nghiên cứu viên! Có thể ở gần họ một chút, là ước mơ của biết bao nhiêu sinh viên ngành Nông học.”
Triệu Ly Nùng bị đánh thức cũng ngủ không được, chỉ có thể bước xuống giường: “Đi thôi.”
Sau khi hai người rửa mặt sửa soạn xong, lập tức đi về hướng quảng trường của căn cứ, Hà Nguyệt Sinh đã đi qua trước một bước, còn chiếm vị trí cho họ.
Trong thông báo của căn cứ cũng không có nói ngồi theo năm, tự nhiên có thể ngồi ở đâu tùy thích, lúc Triệu Ly Nùng và Hà Nguyệt Sinh đi tới, trên quảng trường đã có không ít người.
…Lúc này còn chưa đến 6 giờ sáng.
“Chỗ này.” Hà Nguyệt Sinh vẫy tay với hai người, lúc anh tới đã hơi trễ một chút, bị chen đến trong góc của hàng phía trước.
“Mấy người này cùng quá điên cuồng.” Hà Nguyệt Sinh lắc đầu nói: “Đêm qua thông báo vừa được phát ra, liền có người đem theoi chăn mền tới quảng trường chiếm vị trí ngủ.”
Tầm mắt của Triệu Ly Nùng đảo qua đánh giá một vòng ở chung quanh, quả nhiên nhìn thấy ở dưới chân của mấy sinh viên đứng chính giữa ở phía trước có chăn đã được gấp lại.
Bất luận như thế nào, khát vọng ham học hỏi là đáng giá được tôn trọng.
Không đến 7 giờ, toàn bộ trên quảng trường đã đứng đầy người, gần như tất cả sinh viên trong căn cứ Nông học đều đã tới.
Mặt trời dâng lên, xua tan đi khí lạnh, vô số sinh viên của viện Nông học nhón chân chờ mong.
Triệu Ly Nùng ngồi xổm ngồi ở trong góc của hàng phía trước, là một người “nông dân ngồi xổm” vô cùng tiêu chuẩn, một bên đầu gối khuỵu xuống, gót chân còn lại dựng thẳng lên để làm ghế ngồi.
Cô đang lướt trang chủ của Căn cứ Trung Ương, trên này có bán những công cụ liên quan đến ngành Nông học, hạt giống, thuốc thực vật đầy đủ hết, nhưng mà chính mình lại mua không nổi.
Phải kiếm nhiều điểm tích lũy hơn mới được, Triệu Ly Nùng nghĩ thầm.
Cô ở trang chủ của Căn cứ Trung Ương thấy được hạt giống rau xanh, một túi 30 viên hạt giống rau xanh yêu cầu 500 điểm tích lũy, khi bán ra một cây rau xanh phẩm tướng hoàn hảo có giá 150 điểm tích lũy.
Như vậy xem ra, lần trước “Dị biến lui lui lui” tuyên bố nhiệm vụ rõ ràng là lỗ, sáu cây rau xanh xấu bẹp kia xem ra 600 điểm tích lũy đều bán không được, còn phải tốn đến 750 điểm tích lũy nhờ người khác đi hái.
Triệu Ly Nùng chỉ viết ngắn gọn những gì mình thấy được, liền đóng cuốn sổ nhật ký lại, mở ra máy tính lượng tử một lần nữa, lại làm một bảng ký lục, chẳng qua lần này là ký lục lại quá trình trồng rau xà lách của cô.
Sáng sớm Đồng Đồng liền rời khỏi giường, thuận tiện bò lên trên cầu thang của giường đối diện, gọi Triệu Ly Nùng dậy.
Triệu Ly Nùng giơ tay nhìn thoáng qua thời gian, rất là cạn lời: “... Hiện tại mới có 5 giờ sáng.”
Đồng Đồng đầy mặt hưng phấn, hai cái má lúm đồng tiền giấu đều giấu không được: “Hà Nguyệt Sinh gọi đến nói, để cho chúng ta đi sớm một chút chiếm vị trí, đến lúc đó ở ngồi gần nghiên cứu viên một chút.”
Triệu Ly Nùng nắm lấy đầu tóc, chậm rãi ngồi dậy, nhìn về phía Đồng Đồng đang lay tay vịn ở mép giường : “nghiên cứu viên mở lớp giải đáp thắc mắc, cậu có vấn đề gì để hỏi không?”
Đưa ra vấn đề, đầu tiên phải gặp được vấn đề, tân sinh mới đến có mấy ngày, hạt giống đều còn không có phân biệt được, căn bản không có vấn đề gì có thể hỏi.
Đồng Đồng không bị đả kích một chút nào, cô ấy buông tay vịn, đi xuống nhường ra vị trí, ngửa đầu mở ra hai tay say mê nói: “Đó chính là nghiên cứu viên! Có thể ở gần họ một chút, là ước mơ của biết bao nhiêu sinh viên ngành Nông học.”
Triệu Ly Nùng bị đánh thức cũng ngủ không được, chỉ có thể bước xuống giường: “Đi thôi.”
Sau khi hai người rửa mặt sửa soạn xong, lập tức đi về hướng quảng trường của căn cứ, Hà Nguyệt Sinh đã đi qua trước một bước, còn chiếm vị trí cho họ.
Trong thông báo của căn cứ cũng không có nói ngồi theo năm, tự nhiên có thể ngồi ở đâu tùy thích, lúc Triệu Ly Nùng và Hà Nguyệt Sinh đi tới, trên quảng trường đã có không ít người.
…Lúc này còn chưa đến 6 giờ sáng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Chỗ này.” Hà Nguyệt Sinh vẫy tay với hai người, lúc anh tới đã hơi trễ một chút, bị chen đến trong góc của hàng phía trước.
“Mấy người này cùng quá điên cuồng.” Hà Nguyệt Sinh lắc đầu nói: “Đêm qua thông báo vừa được phát ra, liền có người đem theoi chăn mền tới quảng trường chiếm vị trí ngủ.”
Tầm mắt của Triệu Ly Nùng đảo qua đánh giá một vòng ở chung quanh, quả nhiên nhìn thấy ở dưới chân của mấy sinh viên đứng chính giữa ở phía trước có chăn đã được gấp lại.
Bất luận như thế nào, khát vọng ham học hỏi là đáng giá được tôn trọng.
Không đến 7 giờ, toàn bộ trên quảng trường đã đứng đầy người, gần như tất cả sinh viên trong căn cứ Nông học đều đã tới.
Mặt trời dâng lên, xua tan đi khí lạnh, vô số sinh viên của viện Nông học nhón chân chờ mong.
Triệu Ly Nùng ngồi xổm ngồi ở trong góc của hàng phía trước, là một người “nông dân ngồi xổm” vô cùng tiêu chuẩn, một bên đầu gối khuỵu xuống, gót chân còn lại dựng thẳng lên để làm ghế ngồi.
Cô đang lướt trang chủ của Căn cứ Trung Ương, trên này có bán những công cụ liên quan đến ngành Nông học, hạt giống, thuốc thực vật đầy đủ hết, nhưng mà chính mình lại mua không nổi.
Phải kiếm nhiều điểm tích lũy hơn mới được, Triệu Ly Nùng nghĩ thầm.
Cô ở trang chủ của Căn cứ Trung Ương thấy được hạt giống rau xanh, một túi 30 viên hạt giống rau xanh yêu cầu 500 điểm tích lũy, khi bán ra một cây rau xanh phẩm tướng hoàn hảo có giá 150 điểm tích lũy.
Như vậy xem ra, lần trước “Dị biến lui lui lui” tuyên bố nhiệm vụ rõ ràng là lỗ, sáu cây rau xanh xấu bẹp kia xem ra 600 điểm tích lũy đều bán không được, còn phải tốn đến 750 điểm tích lũy nhờ người khác đi hái.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro