[Niên Đại] Căn Cứ Nông Học Số Chín
Quy Định Của Kh...
Hồng Thứ Bắc
2024-11-02 08:53:59
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Thực vật ở thế giới này rất đặc biệt, Triệu Ly Nùng chỉ ngâm nước một lúc chứ không đặt trong phòng chờ chúng nảy mầm.
Đất phủ trên cà chua không cần quá dày, Triệu Ly Nùng tính khoảng cách, gieo xuống mười hạt giống, chừa lại một ít khoảng không để rải hạt giống rau xà lách.
Còn có hơn phân nửa chỗ hạt giống rau xà lách không gieo xuống.
Hà Nguyệt Sinh ở bên cạnh cũng học theo, cuối cùng cũng dư lại hơn phân nửa chỗ hạt giống rau xà lách, khi biết không nên gieo rau xà lách với mật độ quá dày, anh mở máy tính lượng tử, chốt đơn vèo vèo: “Tôi đây mua chút đất và chậu.”
Triệu Ly Nùng: “…” Có phần hâm mộ ghen ghét.
Triệu Ly Nùng nhấp môi nhìn anh chốt đơn, cuối cùng vẫn nói ra ý nghĩ của bản thân: “Cậu có muốn mua chung một túi đất với tôi không?”
Một túi đất 20kg cần tới 99 điểm tích lũy, cô mua không nổi, nếu có thể mua chung, thì chỉ cần chi ra một nửa điểm tích lũy, ít nhất thì có thể nhận được đất trước.
Bàn tay của Hà Nguyệt Sinh khựng lại, quay đầu hỏi: “Được a, có phải cậu hết điểm tích lũy rồi không?”
“… Tạm thời còn lại không nhiều.” Triệu Ly Nùng trả 50 điểm tích lũy cho Hà Nguyệt Sinh: “Tôi muốn nửa túi đất là đủ rồi.”
“Không cần chậu à?” Hà Nguyệt Sinh hỏi cô: “Tôi có thể cho cậu mượn tạm mấy cái chậu.”
Triệu Ly Nùng lắc đầu: “Không cần.”
Hạt giống gieo xong, tưới ít nước, đám tân sinh viên ngồi xe quay về, trong lòng bọn họ còn có chút sợ hãi khi ở bên ngoài, nhất là khi vừa mới gieo xong nhiều hạt giống như vậy, nhỡ đâu có đột biến nào đó, mạng nhỏ của bọn họ xong rồi.
Lúc Triệu Ly Nùng quay lại phòng ngủ, Đồng Đồng đã ngồi ở trước bàn, chắc là đang nói chuyện với người trong nhà.
Cô kéo ghế ra ngồi xuống, cúi đầu xem tiếp trang web của căn cứ trung tâm.
Trang web này chủ yếu bán đồ có liên quan tới nông nghiệp, chẳng những là hạt giống hay là thuốc trừ sâu, công cụ, chỉ cần là thứ có liên quan, thì đều có thể tìm được ở trên đó.
Nhưng mà bây giờ Triệu Ly Nùng không cần mấy thứ đó, cô tìm kiếm trong máy tính lượng tử, cuối cùng cũng tìm thấy một trang mua sắm bình thường – cửa hàng bách khoa trung ương.
Triệu Ly Nùng click mở khung tìm kiếm, chậm rãi nhập mấy chữ: quần jean size lớn cho nam.
Lập tức, trang web nhảy ra một đống hình ảnh quần jean.
Vẫn có hơi đắt.
Triệu Ly Nùng tự hỏi một lát, lại nhập thêm hai chữ - giá rẻ.
Cuối cùng, Triệu Ly Nùng thành công tìm được một chiếc quần jean size ngắn cho nam chỉ mất khoảng 10 điểm tích lũy ở trên cửa hàng bách hóa trung ương, cô nhanh chóng chốt đơn, sợ bị người ta đoạt mất.
Chiếc quần này rất quan trọng, sắp trở thành “chậu hoa” để cô gieo trồng rau xà lách, nó còn to hơn chậu hoa nhỏ mà căn cứ trung tâm bán trên trang web, ít nhất có thể trồng được mười cái!
Dừng ở đây, số dư tài khoản của Triệu Ly Nùng còn đúng 28 điểm tích lũy.
Sinh viên năm nhất có ba tiết một tuần, lịch của lớp nông học rơi vào buổi sáng các thứ hai, tư, sáu, các lớp chuyên ngành khác tự sắp xếp thời gian cho phù hợp.
Bởi vì bạn cùng học ngành nghệ thuật làm vườn, Triệu Ly Nùng biết ngành nghệ thuật làm vườn này học vào buổi chiều các thứ ba, năm, bảy, vừa hay không trùng với thời gian cô đi học.
Nghe nói căn cứ sắp xếp thời gian đi học đan xen, là để tận lực phòng ngừa cho sinh viên tụ tập ở khu vực đất trồng, hạ thấp nguy cơ xảy ra thương vong.
Mùng bốn vừa hay là thứ sáu, Triệu Ly Nùng phải đến tòa nhà hình cầu học, Đồng Đồng không có tiết, nhưng cô ấy đã dậy từ lúc sáng sớm rồi.
Thực vật ở thế giới này rất đặc biệt, Triệu Ly Nùng chỉ ngâm nước một lúc chứ không đặt trong phòng chờ chúng nảy mầm.
Đất phủ trên cà chua không cần quá dày, Triệu Ly Nùng tính khoảng cách, gieo xuống mười hạt giống, chừa lại một ít khoảng không để rải hạt giống rau xà lách.
Còn có hơn phân nửa chỗ hạt giống rau xà lách không gieo xuống.
Hà Nguyệt Sinh ở bên cạnh cũng học theo, cuối cùng cũng dư lại hơn phân nửa chỗ hạt giống rau xà lách, khi biết không nên gieo rau xà lách với mật độ quá dày, anh mở máy tính lượng tử, chốt đơn vèo vèo: “Tôi đây mua chút đất và chậu.”
Triệu Ly Nùng: “…” Có phần hâm mộ ghen ghét.
Triệu Ly Nùng nhấp môi nhìn anh chốt đơn, cuối cùng vẫn nói ra ý nghĩ của bản thân: “Cậu có muốn mua chung một túi đất với tôi không?”
Một túi đất 20kg cần tới 99 điểm tích lũy, cô mua không nổi, nếu có thể mua chung, thì chỉ cần chi ra một nửa điểm tích lũy, ít nhất thì có thể nhận được đất trước.
Bàn tay của Hà Nguyệt Sinh khựng lại, quay đầu hỏi: “Được a, có phải cậu hết điểm tích lũy rồi không?”
“… Tạm thời còn lại không nhiều.” Triệu Ly Nùng trả 50 điểm tích lũy cho Hà Nguyệt Sinh: “Tôi muốn nửa túi đất là đủ rồi.”
“Không cần chậu à?” Hà Nguyệt Sinh hỏi cô: “Tôi có thể cho cậu mượn tạm mấy cái chậu.”
Triệu Ly Nùng lắc đầu: “Không cần.”
Hạt giống gieo xong, tưới ít nước, đám tân sinh viên ngồi xe quay về, trong lòng bọn họ còn có chút sợ hãi khi ở bên ngoài, nhất là khi vừa mới gieo xong nhiều hạt giống như vậy, nhỡ đâu có đột biến nào đó, mạng nhỏ của bọn họ xong rồi.
Lúc Triệu Ly Nùng quay lại phòng ngủ, Đồng Đồng đã ngồi ở trước bàn, chắc là đang nói chuyện với người trong nhà.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô kéo ghế ra ngồi xuống, cúi đầu xem tiếp trang web của căn cứ trung tâm.
Trang web này chủ yếu bán đồ có liên quan tới nông nghiệp, chẳng những là hạt giống hay là thuốc trừ sâu, công cụ, chỉ cần là thứ có liên quan, thì đều có thể tìm được ở trên đó.
Nhưng mà bây giờ Triệu Ly Nùng không cần mấy thứ đó, cô tìm kiếm trong máy tính lượng tử, cuối cùng cũng tìm thấy một trang mua sắm bình thường – cửa hàng bách khoa trung ương.
Triệu Ly Nùng click mở khung tìm kiếm, chậm rãi nhập mấy chữ: quần jean size lớn cho nam.
Lập tức, trang web nhảy ra một đống hình ảnh quần jean.
Vẫn có hơi đắt.
Triệu Ly Nùng tự hỏi một lát, lại nhập thêm hai chữ - giá rẻ.
Cuối cùng, Triệu Ly Nùng thành công tìm được một chiếc quần jean size ngắn cho nam chỉ mất khoảng 10 điểm tích lũy ở trên cửa hàng bách hóa trung ương, cô nhanh chóng chốt đơn, sợ bị người ta đoạt mất.
Chiếc quần này rất quan trọng, sắp trở thành “chậu hoa” để cô gieo trồng rau xà lách, nó còn to hơn chậu hoa nhỏ mà căn cứ trung tâm bán trên trang web, ít nhất có thể trồng được mười cái!
Dừng ở đây, số dư tài khoản của Triệu Ly Nùng còn đúng 28 điểm tích lũy.
Sinh viên năm nhất có ba tiết một tuần, lịch của lớp nông học rơi vào buổi sáng các thứ hai, tư, sáu, các lớp chuyên ngành khác tự sắp xếp thời gian cho phù hợp.
Bởi vì bạn cùng học ngành nghệ thuật làm vườn, Triệu Ly Nùng biết ngành nghệ thuật làm vườn này học vào buổi chiều các thứ ba, năm, bảy, vừa hay không trùng với thời gian cô đi học.
Nghe nói căn cứ sắp xếp thời gian đi học đan xen, là để tận lực phòng ngừa cho sinh viên tụ tập ở khu vực đất trồng, hạ thấp nguy cơ xảy ra thương vong.
Mùng bốn vừa hay là thứ sáu, Triệu Ly Nùng phải đến tòa nhà hình cầu học, Đồng Đồng không có tiết, nhưng cô ấy đã dậy từ lúc sáng sớm rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro