Chương 9
2024-07-29 16:01:18
Miên Hoa bên cạnh lặng lẽ đổ nước vào một cái chậu lớn dưới mái hiên, cái chậu này là để đựng nước giếng, múc nước lên để đó tầm nửa ngày thì bùn cát sẽ chìm xuống đáy, nước sạch phía trên có thể giặt quần áo, rửa rau. Miên Hoa mười ba tuổi mặt tròn tròn, lông mày mảnh khảnh, nhìn vào có cảm giác là một người có tính tình dịu dàng. Lúc trước khi đi xin cơm đến thôn Cốc Đôi, còn là cô nhóc èo ọt đen nhỏm trông như củ cải nhỏ, mấy năm nay ở nhà Lý Mai được ăn uống tốt hơn, cơ thể cũng lớn lên, người mập mạp hơn lúc trước nhiều. Còn là cô bé nghe lời hiểu chuyện siêng năng, quan hệ với Tiểu Lan cũng tốt, giống như chị em ruột, người trong thôn đều nói con dâu này của cô là nuôi rất tốt.
Lý Như rất thích cô bé này, đôi khi nghĩ sao đều là nhận nuôi mà lại khác nhau như thế?
Lý Như đại khái cũng hiểu suy nghĩ của tổ tiên nhà mình lúc đấy. Vì sao cũng chỉ là con nuôi mà còn không nên người nhưng vẫn cắn răng mà chịu đựng?
Còn không phải là bởi vì hai chữ ‘con trai’!
Cái suy nghĩ trọng nam khinh nữ cổ hủ này truyền từ đời này sang đời khác, tới thời của Lý Như mới miễn cưỡng mà được vẻ bên ngoài là nam nữ bình đẳng. Nhưng ở thành phố mới được như vậy chứ ở những vùng nông thôn xa xôi hẻo lánh thì cái suy nghĩ ấy vẫn tồn tại như thường.
Người dân trong thôn sống phụ thuộc vào việc trồng trọt, trên cánh đồng thì đàn ông rõ ràng làm việc khỏe hơn phụ nữ.
Đó là lợi thế về thể chất, ở những vùng nông thôn xa xôi nơi an ninh và pháp luật không được chặt chẽ thì lại được phóng đại lên nhiều lần. Đừng nhìn một ngôi làng thường ngày đều thân thiết gọi nhau là chị dâu, anh trai, dì chú. Khi không có tranh chấp lợi ích đương nhiên là một phong cảnh vùng quê yên bình cùng người nông dân hòa nhã, nhưng một khi có xung đột lợi ích, vậy chắc chắn sẽ làm cho người ta kinh ngạc sợ hãi.
Lớn thì tranh chấp nhà cửa, vợ chồng mâu thuẫn, nhỏ thì việc nhà xí của hàng xóm mới mọc lên cây gì, nếu thật sự tranh chấp thì đôi khi còn xảy ra án mạng. Khi mà cạch mặt nhau rồi thì không cần biết người đến là nam hay nữ thì đều có thể xuống tay lấy mạng...
Những người đàn ông chưa trưởng thành, thường có địa vị thấp trong thôn cho nên cũng không dám bắt nạt ai.
Hơn nữa việc nhà có con trai và không có con trai cũng được đối xử khác nhau, nếu như nhà có con trai thì cho dù nhà đó không có tài cán gì thì khi người nào đó có suy nghĩ muốn chèn ép họ thì cũng phải suy nghĩ kỹ càng, tại lỡ đâu người con trai đó lớn lên báo thù thì biết phải làm sao?
Nhưng nếu nhà mà một đứa con trai cũng không có thì, ha! Nhà của ông chính là không có hy vọng gì cho đời sau rồi, vậy thì muốn bắt nạt thì bắt nạt, ông có thể làm gì chứ?
Lý Như rất thích cô bé này, đôi khi nghĩ sao đều là nhận nuôi mà lại khác nhau như thế?
Lý Như đại khái cũng hiểu suy nghĩ của tổ tiên nhà mình lúc đấy. Vì sao cũng chỉ là con nuôi mà còn không nên người nhưng vẫn cắn răng mà chịu đựng?
Còn không phải là bởi vì hai chữ ‘con trai’!
Cái suy nghĩ trọng nam khinh nữ cổ hủ này truyền từ đời này sang đời khác, tới thời của Lý Như mới miễn cưỡng mà được vẻ bên ngoài là nam nữ bình đẳng. Nhưng ở thành phố mới được như vậy chứ ở những vùng nông thôn xa xôi hẻo lánh thì cái suy nghĩ ấy vẫn tồn tại như thường.
Người dân trong thôn sống phụ thuộc vào việc trồng trọt, trên cánh đồng thì đàn ông rõ ràng làm việc khỏe hơn phụ nữ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đó là lợi thế về thể chất, ở những vùng nông thôn xa xôi nơi an ninh và pháp luật không được chặt chẽ thì lại được phóng đại lên nhiều lần. Đừng nhìn một ngôi làng thường ngày đều thân thiết gọi nhau là chị dâu, anh trai, dì chú. Khi không có tranh chấp lợi ích đương nhiên là một phong cảnh vùng quê yên bình cùng người nông dân hòa nhã, nhưng một khi có xung đột lợi ích, vậy chắc chắn sẽ làm cho người ta kinh ngạc sợ hãi.
Lớn thì tranh chấp nhà cửa, vợ chồng mâu thuẫn, nhỏ thì việc nhà xí của hàng xóm mới mọc lên cây gì, nếu thật sự tranh chấp thì đôi khi còn xảy ra án mạng. Khi mà cạch mặt nhau rồi thì không cần biết người đến là nam hay nữ thì đều có thể xuống tay lấy mạng...
Những người đàn ông chưa trưởng thành, thường có địa vị thấp trong thôn cho nên cũng không dám bắt nạt ai.
Hơn nữa việc nhà có con trai và không có con trai cũng được đối xử khác nhau, nếu như nhà có con trai thì cho dù nhà đó không có tài cán gì thì khi người nào đó có suy nghĩ muốn chèn ép họ thì cũng phải suy nghĩ kỹ càng, tại lỡ đâu người con trai đó lớn lên báo thù thì biết phải làm sao?
Nhưng nếu nhà mà một đứa con trai cũng không có thì, ha! Nhà của ông chính là không có hy vọng gì cho đời sau rồi, vậy thì muốn bắt nạt thì bắt nạt, ông có thể làm gì chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro