[Niên Đại] Phú Bà Trùng Sinh, Nhàn Nhã Kiếm Tiền

Chương 38

2024-11-20 15:53:37

Một đánh hai? Nhìn dáng vẻ cô ném đá vừa rồi hình như không khó lắm, hơn nữa lại còn có người cầm súng săn nữa.

Lúc này, Lâm Tĩnh cũng rút con dao thái rau từ trên máy cày ra, lớn tiếng nói: "Lại đây! Không phải các người muốn tiền sao? Đến mà lấy đi! Ai tới đây thì tôi chém người đó!"

Ai mới là cướp thật đây? Cả đám cướp bắt đầu thấy mơ hồ.

“Mày, mày không dám đâu!” Cả đời Vương Đại Trung đã đánh cướp không ít người, cũng gặp nhiều kẻ phản kháng, nhưng chưa từng gặp ai dữ dằn như Lâm Tĩnh. "Tao không tin mày dám chém người thật!"

“Có gì mà không dám chứ? Ngay cả anh ruột tôi còn dám chém thì còn ai mà không dám chém?!” Lâm Tĩnh giơ cao con dao thái rau, ánh mắt lạnh lùng, quyết không để bị yếu thế trong cuộc đấu khí này.

Trước khi ra tay bọn chúng đã tìm hiểu kỹ càng. Nếu không làm sao biết được ai đã săn được lợn rừng và bán trên đường để chờ sẵn mà cướp. Theo lời đồn thì người bán lợn rừng là một cặp anh em, cô em gái thậm chí đã từng chém anh trai mình vì anh ta nghiện cờ bạc.

Những tin đồn như thế lan truyền rất nhanh trong khu vực này. Thời điểm thông tin truyền đến tai bọn cướp, Lâm Tĩnh còn được gán cho danh hiệu “cô gái tàn nhẫn,” thậm chí đã chém đứt một ngón tay của chính anh trai mình. Cô rõ ràng không phải là người dễ đối phó.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Không tin sao? Vậy thì thử xem!” Lâm Tĩnh gầm lên, mắt mở to, tỏ ra không chút sợ hãi.

Lần này Vương Đại Trung thực sự cảm thấy bất an. Hắn không ngờ rằng cô gái này lại gan lỳ đến vậy, sự hung hãn của cô khiến hắn thêm phần e ngại. Hắn có thể đã cướp nhiều người, nhưng chưa từng gặp phải đối thủ như thế này.

“Tao không tin!” Mặc dù ngoài miệng vẫn nói cứng, nhưng trong lòng Vương Đại Trung đã bắt đầu lo lắng.

Bọn họ muốn tiền nhưng không muốn mất mạng, vấn đề là trong nhà cũng không có tiền tiêu Tết nữa, cướp là cách nhanh nhất để kiếm tiền. Nghĩ đến gia đình, Vương Đại Trung gắng gượng nói: “Tao không tin mày thật sự dám ra tay, giết người là phải đền mạng đấy!”

“Anh có hiểu pháp luật không?” Lâm Tĩnh quyết định cho hắn một bài học về luật, “Các anh cướp chúng tôi thì chúng tôi có quyền tự vệ chính đáng, nếu làm tốt chúng tôi còn có thể được biểu dương vì hành động trừ gian diệt bạo, huyện còn tặng bằng khen. Còn nếu không may, cùng lắm chúng tôi bị xử là tự vệ quá đà, vào tù đạp máy may vài năm, nhưng nếu các anh bị bắt vào tù, tội danh sẽ nặng hơn nhiều, chung thân hoặc thậm chí bị tử hình, cả đời cũng đến hồi kết.”

“Hơn nữa tôi biết đạp máy may, còn các anh thì sao?”

Mấy tên cướp ngẩn ra, nhìn nhau như muốn hỏi: "Có thật không đấy?"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Niên Đại] Phú Bà Trùng Sinh, Nhàn Nhã Kiếm Tiền

Số ký tự: 0