[Niên Đại] Phú Bà Trùng Sinh, Nhàn Nhã Kiếm Tiền

Chương 42

2024-11-20 15:53:37

Sau này vụ đó xử thế nào thì cô không rõ, nhưng lúc đó đã bắt được một băng nhóm có liên quan đến xã hội đen.

Hiện tại Lâm Tĩnh khai ra sớm, khiến hắn mất đi cơ hội tự thú. Dựa theo cách xét xử hiện nay, có lẽ sau này hắn ta sẽ không còn cơ hội gây họa nữa. Biết đâu còn sớm bắt được đám người kia.

Ánh mắt Bạch Khải Minh nhìn Lâm Tĩnh càng sâu hơn.

Lâm Tĩnh vô tội nói: "Cháu là một công dân tuân thủ pháp luật, nhớ phải trao bằng khen cho cháu đấy!"

Bạch Khải Minh: ...

"Sau này chú thăng chức đừng quên bảo vệ cháu nhé." Cô mặt dày cười nói, chẳng ngại ngùng gì. Dù sao có chỗ dựa vẫn tốt hơn là không có. "Yên tâm, cháu chắc chắn sẽ không làm gì phạm pháp, như hôm nay chẳng hạn, cháu và bạn cháu đều là nạn nhân mà."

Nói vậy không sai, nhưng vẫn khiến người nghe cảm thấy khó chịu.

Bạch Khải Minh nhìn Tần Tử Xuyên, ánh mắt hỏi: Cô gái này là ai vậy?

Tần Tử Xuyên nhún vai, ý là anh cũng không biết. "Chúng ta về thôi."

Dù là vụ án tấn công có súng hay án mạng đều cần xử lý càng sớm càng tốt, nếu không đến khi qua năm mới, không chừng sẽ có biến cố xảy ra.

Người ta đã cung cấp manh mối rõ ràng thế này, nếu không giải quyết được vụ án, thì thật không thể chấp nhận được.

"Em gái, chẳng phải anh ta đi cùng đường sao? Sao cũng rời đi rồi?" Lâm Vân vừa rồi đánh nhau chiếm thế thượng phong, trong lòng cũng không còn sợ hãi nữa, chỉ tò mò hỏi sao Tần Tử Xuyên lại đi cùng xe cảnh sát.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lâm Tĩnh đáp: "Người ta vốn dĩ đến để giúp đỡ mà."

"Em cũng không nói anh ta là cảnh sát?"

"Anh ta không phải, nhưng chú anh ta là cảnh sát, vì thế anh ta mới tới hỗ trợ."

Lâm Nhị Sơn còn chưa hoàn hồn, run giọng hỏi: "Vậy là chúng ta an toàn rồi à?"

Lâm Tĩnh nói: "Chắc vậy."

"Chị Tĩnh Tĩnh, mấy người kia thường xuyên gây sự với chị sao?" Vừa rồi Lâm Tĩnh gọi chính xác tên bọn họ, khiến Lâm Nhị Sơn khó mà không nghi ngờ.

Lâm Tĩnh muốn kéo Lâm Nhị Sơn vào đội ngũ của mình, tất nhiên phải tạo dựng hình tượng chính diện, nên đáp: "Tôi cũng nghe nói thôi, thấy vậy liền muốn ra tay trừ hại cho dân."

Lâm Nhị Sơn càng nghi ngờ, hỏi lại: "Thật sự chưa gặp bao giờ?"

Lâm Tĩnh đáp trả: "Anh nghĩ nhà chúng tôi bán ít rau như vậy, bọn họ tới cướp thì có chia đủ không?"

Bởi vì nhà bọn họ kiếm được tiền nhưng không phô trương, nên người bình thường nhìn vào sẽ không thấy đáng để cướp.

Nghe vậy, Lâm Nhị Sơn bắt đầu suy nghĩ. Hóa ra bọn họ không chịu nhận bán lợn rừng của mình là vì biết trên đường có thể gặp bọn cướp, mà đàm người này còn có súng. Đổi lại là anh ta, anh ta cũng sợ mất mạng.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Niên Đại] Phú Bà Trùng Sinh, Nhàn Nhã Kiếm Tiền

Số ký tự: 0