Nông Nữ Có Không Gian Bận Rộn Làm Giàu
Lục Lọi Phòng T...
2024-12-30 16:01:00
Sau khi thu kho lương của Kỳ gia, Kỳ Khả thoắt mình trở về biệt thự trong không gian nông trang, rửa tay xong lại pha một cốc lớn nước mật ong ấm, uống một nửa rồi để lại, thấy nồi cơm điện đã nấu xong cháo thì rút điện, cầm đèn pin rồi đi ra ngoài. Kho lương là nơi trọng yếu, nàng phải xem xung quanh còn thứ gì tốt, không có thời gian ngồi xuống ăn.
Lần mò này đúng là giúp Kỳ Khả tìm được phòng thu chi ở phía bên kia bức tường.
Phòng thu chi và kho lương đều là nơi trọng yếu, đặt cạnh nhau cũng hợp lý.
Cái khóa trên cửa này Kỳ Khả không thể cắt là xong chuyện được, Kỳ Khả quay về không gian nông trang, đổi đèn pin thành đèn đội đầu rồi ra, cầm dụng cụ từ từ cạy, kỹ thuật không quen, mồ hôi nhễ nhại, nhưng cuối cùng cũng cạy được.
Trong phòng thu chi được chia ra bởi mấy cái bàn, bố cục cũng chỉnh tề, Kỳ Khả không động vào đồ trên bàn, chỉ tập trung tìm chỗ cất sổ sách. Kỳ Khả quan tâm đến việc sau khi nguyên chủ đính hôn, nhà vị hôn phu cũ đã tặng những gì trong mấy năm qua, không biết có phải đã đưa cho phòng thu chi giữ không. Theo lý thì vật phẩm quý giá phải ghi sổ, danh sách quà tặng là bằng chứng, nhưng nếu Kỳ đại lão gia lấy thân phận cha của nguyên chủ mà giữ đồ, thì cũng hợp tình hợp lý.
Vậy nên để làm rõ tình hình, Kỳ Khả phải tìm danh sách quà tặng. Nghe nói nhà vị hôn phu cũ cứ một năm ba tiết đều tặng quà, không bỏ sót lần nào, Kỳ Khả muốn tìm danh sách quà năm nay trước. Nếu tìm được thì chứng tỏ năm nào cũng có, đồ đã vào sổ sách chung, vậy thì phải tiếp tục lật sổ sách các năm khác, tìm hết về tay mình.
Phải nói Kỳ Khả thật may mắn, phát hiện một bức tường gõ vào nghe không đúng tiếng, nàng lấy búa ra gõ trái gõ phải, đúng là tìm được cơ quan. Mở ra thì ra là một bức tường kép. Nhìn độ dày của bức tường này, người trốn vào chắc nghẹt thở mà chết, lương thực cũng không chứa được nhiều, để chút lương thực dự phòng thì được, tốt nhất là giấu vàng bạc châu báu. Nhưng hiện tại trong tường kép chỉ có sổ sách năm nay.
Kỳ Khả lập tức tìm quyển sổ ghi chép về lễ Tết, lật vài trang đã thấy ghi chép, "Nhận lễ năm mới của phủ Bách tướng quân, danh sách quà tặng được đóng thành tập riêng".
Có câu này, Kỳ Khả lại bắt đầu tìm kiếm. May là đồ đều để chung một chỗ, danh sách quà tặng kia được đóng chung với các hóa đơn khác thành một tập. Kỳ Khả không nghĩ ngợi gì, trực tiếp rút ra, đều là giấy, rất dễ xé, hơn nữa chỉ thiếu một tờ giấy cũng không làm sổ sách bị lỏng lẻo. Cuối cùng Kỳ Khả đóng tường kép lại, mọi thứ trở lại như cũ.
Lặng lẽ rời khỏi phòng thu chi, đóng cửa lại, móc khóa đã cạy vào rồi khóa lại, sau đó tắt đèn đội đầu để cảm nhận ánh sáng bên ngoài. Thấy trời vẫn tối đen, chắc còn lâu mới sáng, Kỳ Khả không nỡ về, lại bật đèn đội đầu tiếp tục cạy một cánh cửa có khóa khác. Cảm giác tay cho thấy kết cấu khóa này có vẻ phức tạp hơn, nhưng có kinh nghiệm cạy khóa trước, lần này Kỳ Khả không tốn nhiều thời gian, coi như là cạy được khá thuận lợi. Kết quả lại có thêm một bất ngờ, trong phòng này cất giữ sổ sách của những năm trước.
Kỳ Khả lúc này như chuột sa hũ gạo, vui vẻ bắt đầu làm việc, theo thứ tự một năm ba tiết, Kỳ Khả cạy khóa từng thùng, lật xem giấy tờ các năm, lấy hết danh sách quà tặng của phủ Bách tướng quân từ khi nguyên chủ đính hôn đến nay.
Làm xong một hồi, cơ thể suy nhược của nàng cũng có chút không chịu nổi, Kỳ Khả nhanh chóng trả lại mọi thứ như cũ, lặng lẽ khóa cửa lại, rồi trở về biệt thự không gian uống nốt nửa cốc nước mật ong, lấy lại chút sức rồi mới ra ngoài. Lần này Kỳ Khả không dừng lại ở đâu nữa, mà đi thẳng đến nhà bếp, nơi nấu cơm cho cả nhà lớn nhỏ. Cửa lớn bị khóa, Kỳ Khả lại quay về không gian, vào nhà vệ sinh rửa tay, rồi đến bếp lấy bát cháo ăn.
Lần mò này đúng là giúp Kỳ Khả tìm được phòng thu chi ở phía bên kia bức tường.
Phòng thu chi và kho lương đều là nơi trọng yếu, đặt cạnh nhau cũng hợp lý.
Cái khóa trên cửa này Kỳ Khả không thể cắt là xong chuyện được, Kỳ Khả quay về không gian nông trang, đổi đèn pin thành đèn đội đầu rồi ra, cầm dụng cụ từ từ cạy, kỹ thuật không quen, mồ hôi nhễ nhại, nhưng cuối cùng cũng cạy được.
Trong phòng thu chi được chia ra bởi mấy cái bàn, bố cục cũng chỉnh tề, Kỳ Khả không động vào đồ trên bàn, chỉ tập trung tìm chỗ cất sổ sách. Kỳ Khả quan tâm đến việc sau khi nguyên chủ đính hôn, nhà vị hôn phu cũ đã tặng những gì trong mấy năm qua, không biết có phải đã đưa cho phòng thu chi giữ không. Theo lý thì vật phẩm quý giá phải ghi sổ, danh sách quà tặng là bằng chứng, nhưng nếu Kỳ đại lão gia lấy thân phận cha của nguyên chủ mà giữ đồ, thì cũng hợp tình hợp lý.
Vậy nên để làm rõ tình hình, Kỳ Khả phải tìm danh sách quà tặng. Nghe nói nhà vị hôn phu cũ cứ một năm ba tiết đều tặng quà, không bỏ sót lần nào, Kỳ Khả muốn tìm danh sách quà năm nay trước. Nếu tìm được thì chứng tỏ năm nào cũng có, đồ đã vào sổ sách chung, vậy thì phải tiếp tục lật sổ sách các năm khác, tìm hết về tay mình.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phải nói Kỳ Khả thật may mắn, phát hiện một bức tường gõ vào nghe không đúng tiếng, nàng lấy búa ra gõ trái gõ phải, đúng là tìm được cơ quan. Mở ra thì ra là một bức tường kép. Nhìn độ dày của bức tường này, người trốn vào chắc nghẹt thở mà chết, lương thực cũng không chứa được nhiều, để chút lương thực dự phòng thì được, tốt nhất là giấu vàng bạc châu báu. Nhưng hiện tại trong tường kép chỉ có sổ sách năm nay.
Kỳ Khả lập tức tìm quyển sổ ghi chép về lễ Tết, lật vài trang đã thấy ghi chép, "Nhận lễ năm mới của phủ Bách tướng quân, danh sách quà tặng được đóng thành tập riêng".
Có câu này, Kỳ Khả lại bắt đầu tìm kiếm. May là đồ đều để chung một chỗ, danh sách quà tặng kia được đóng chung với các hóa đơn khác thành một tập. Kỳ Khả không nghĩ ngợi gì, trực tiếp rút ra, đều là giấy, rất dễ xé, hơn nữa chỉ thiếu một tờ giấy cũng không làm sổ sách bị lỏng lẻo. Cuối cùng Kỳ Khả đóng tường kép lại, mọi thứ trở lại như cũ.
Lặng lẽ rời khỏi phòng thu chi, đóng cửa lại, móc khóa đã cạy vào rồi khóa lại, sau đó tắt đèn đội đầu để cảm nhận ánh sáng bên ngoài. Thấy trời vẫn tối đen, chắc còn lâu mới sáng, Kỳ Khả không nỡ về, lại bật đèn đội đầu tiếp tục cạy một cánh cửa có khóa khác. Cảm giác tay cho thấy kết cấu khóa này có vẻ phức tạp hơn, nhưng có kinh nghiệm cạy khóa trước, lần này Kỳ Khả không tốn nhiều thời gian, coi như là cạy được khá thuận lợi. Kết quả lại có thêm một bất ngờ, trong phòng này cất giữ sổ sách của những năm trước.
Kỳ Khả lúc này như chuột sa hũ gạo, vui vẻ bắt đầu làm việc, theo thứ tự một năm ba tiết, Kỳ Khả cạy khóa từng thùng, lật xem giấy tờ các năm, lấy hết danh sách quà tặng của phủ Bách tướng quân từ khi nguyên chủ đính hôn đến nay.
Làm xong một hồi, cơ thể suy nhược của nàng cũng có chút không chịu nổi, Kỳ Khả nhanh chóng trả lại mọi thứ như cũ, lặng lẽ khóa cửa lại, rồi trở về biệt thự không gian uống nốt nửa cốc nước mật ong, lấy lại chút sức rồi mới ra ngoài. Lần này Kỳ Khả không dừng lại ở đâu nữa, mà đi thẳng đến nhà bếp, nơi nấu cơm cho cả nhà lớn nhỏ. Cửa lớn bị khóa, Kỳ Khả lại quay về không gian, vào nhà vệ sinh rửa tay, rồi đến bếp lấy bát cháo ăn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro