Nông Nữ Có Không Gian Bận Rộn Làm Giàu

Nghỉ Ngơi Lấy S...

2024-12-30 16:01:00

Thiếu nữ suy yếu tột độ, chẳng còn tâm trí nào mà thưởng ngoạn vương quốc mình đã dày công gây dựng suốt bốn năm. Nàng đẩy cửa xông vào nhà, quẳng quần áo và chiếc hộp xuống sàn phòng khách, rồi đi thẳng một mạch đến gian bếp sâu hút dưới tầng một. Chẳng buồn rửa tay, nàng tùy tiện lau vội vào ống quần, rồi mở hũ đường phèn, bốc bốn viên bỏ vào miệng. Đến khi cảm nhận được vị ngọt, nàng mới buông hũ, quay người vịn bàn ngồi xuống, hoàn toàn rã rời, không còn chút sức lực nào.

Bốn viên đường phèn tan dần trong miệng, lượng đường trong máu từ từ tăng lên, não bộ được cung cấp năng lượng từ glucose, các tế bào não bắt đầu hoạt động, ký ức dần hồi phục.

Thiếu nữ ngồi bệt trên ghế, nhắm nghiền mắt, vẻ như đang chờ đợi cơn hạ đường huyết chết người qua đi, nhưng thực chất đã chìm vào quá trình tiếp nhận ký ức của nguyên chủ. Đến khi nàng mở mắt tỉnh lại, đường phèn trong miệng đã tan hết từ lâu, chẳng còn chút vị ngọt nào.

Nàng xoa trán, chậm rãi ngồi thẳng dậy, hai khuỷu tay chống lên bàn, bất lực xoa mặt.

Đây quả thực là một nơi không thể tin nổi.

Quả báo nhãn tiền cho người tốt ư?

Thiếu nữ cười khổ tự giễu, xoa xoa cái bụng lép kẹp, quyết định đi rửa tay rồi kiếm chút gì đó bỏ bụng. Nếu không, vừa mới xuyên không nhập xác mà chưa được mấy tiếng đã chết đói thì thật quá thảm.

Lê từng bước nặng nề, thiếu nữ đứng dậy mở tủ đựng thức ăn, lấy một hộp sữa tươi. Đang định uống ngay, nàng chợt do dự, nghĩ rằng cơ thể suy nhược này chắc không chịu nổi sữa lạnh, bèn lấy một cái bát, đổ sữa vào rồi cho vào lò vi sóng hâm nóng. Sau đó, nàng mở chiếc tủ lạnh hai cánh, lấy một ổ bánh mì gối bọc màng thực phẩm.



Đặt bánh mì cạnh lò vi sóng, nàng đi rửa tay trước. Đến khi lau khô tay trở lại thì sữa cũng vừa nóng. Nàng cầm cả bánh mì và sữa ra bàn ăn.

Một ngụm sữa nóng vào bụng, vừa đặt bát xuống thì dạ dày đã khó chịu. Không phải đau dạ dày, cũng không phải đói quá, mà giống như dạ dày lâu ngày đói khát không quen có thức ăn đưa vào.

Mẹ kiếp, tệ thật!

Thiếu nữ ngồi cũng không xong, đứng cũng chẳng được, chỉ có thể thẳng lưng cố nén cơn khó chịu này. Nàng tự nhủ thầm, ngày tháng tồi tệ đã qua, ngày tốt đẹp đã đến, sau này sẽ không còn phải chịu đói nữa.

Không biết có phải do tự ám thị có tác dụng hay không, mà cơn khó chịu trong dạ dày dần dần dịu đi. Thiếu nữ thử uống thêm một ngụm sữa nóng, cảm thấy dạ dày không còn phản ứng nữa, bèn xé một miếng bánh mì cho vào miệng, vừa ăn bánh mì vừa uống sữa. Ăn được lưng bụng, nàng cố nén cơn thèm ăn, dừng tay, uống hết chỗ sữa còn lại rồi đứng dậy rửa bát, gói bánh mì thừa cất vào tủ lạnh, cuối cùng là dọn dẹp rác.

Bụng đã có chút thức ăn, người cũng tỉnh táo hơn. Thiếu nữ trở lại phòng khách, ngả người xuống chiếc ghế sofa mềm mại, lười biếng giơ tay, dùng ý niệm mở một cửa sổ hướng ra bên ngoài, xem xét tình hình tiểu viện nát kia. Nàng đã làm người bị thương rồi biến mất, không biết vị phu nhân ra lệnh giết nàng có phái người đến xem xét tình hình không.

Cửa sổ vừa mở ra, nàng đã thấy tiểu viện hoang tàn kia đèn đuốc sáng trưng, có thêm rất nhiều ngọn nến to, thay một đám người mới lực lưỡng. Cảnh tượng bừa bộn vẫn y nguyên trước mắt họ, nhưng không ai dọn dẹp mà chỉ chăm chăm nhìn vào chiếc áo lót dính máu, lục soát tìm người khắp trong ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nông Nữ Có Không Gian Bận Rộn Làm Giàu

Số ký tự: 0