Nông Nữ Có Không Gian Bận Rộn Làm Giàu
Phong Ba Phòng...
2024-12-30 16:01:00
Lời Kỳ Khả vừa dứt, ngoài cửa viện quả nhiên có một đám người đi vào.
Tên tạp dịch dẫn người tới thấy ngay Kỳ Khả trong đám đông, lập tức chạy đến chỗ nàng, vừa chạy vừa hô:
“Cừu quản sự, ngươi xem kìa, chính là nó! Chính là nó! Cái con nhỏ ăn mày thối tha không biết từ đâu tới này!”
Đám tạp dịch bên cạnh xông tới, bịt miệng hắn ta rồi đẩy sang một bên.
“Kêu cái gì đấy? Đó là đại tiểu thư!”
“Đại tiểu thư gì? Phủ chúng ta làm gì có đại tiểu thư như vậy?”
Người kia giãy giụa hất tay mọi người ra, không phục mà lớn tiếng quát.
“Đại lão gia, nguyên phối phu nhân để lại đại tiểu thư! Ngươi không biết thì câm miệng!” Người kéo hắn cũng bực bội mắng lại.
“Cái gì? Đại lão gia còn có nguyên phối?!” Tên tạp dịch kia ngơ ngác kêu lên.
Sắc mặt Cừu quản sự ở đó khó coi trừng mắt nhìn Kỳ Khả, ánh mắt nhìn nàng như nhìn kẻ thù, mà đám gia đinh hắn dẫn theo cũng cảm thấy chuyện này có liên quan đến bí mật trong phủ, trên mặt mỗi người đều lộ vẻ khác nhau.
Kỳ Khả không nhận ra Cừu quản sự, nhưng nàng nhớ rõ kế thê của đại lão gia mang họ Cừu, nếu nàng đoán không sai, Cừu quản sự này hẳn là người nhà của Cừu đại phu nhân, là thân tín trong thân tín, cho nên mới được ban họ, cố ý nâng cao thân phận.
Hơn nữa, ánh mắt Cừu quản sự này không tốt, Kỳ Khả chợt lóe linh quang, nhớ tới năm nha hoàn giết nguyên chủ tối qua, đều nói là do đại phu nhân phái tới, chuyện này phải do thân tín làm, vậy chắc chắn đều là người nhà hồi môn, có khi một trong số đó là thê tử của Cừu quản sự này, thảo nào ánh mắt hắn ta lại khó coi như vậy.
Nhìn đám gia đinh Cừu quản sự dẫn tới, rõ ràng cũng không biết đại lão gia trước đó còn có một vị nguyên phối phu nhân, nhưng lát nữa mà ầm ĩ lên, đám gia đinh này sẽ gây không ít phiền phức cho nàng.
Kỳ Khả quyết định ra tay trước, tay cầm chặt dao bổ củi, tay còn lại thu bình xịt vào lòng bàn tay, rồi lấy một hòn đá nhọn trong không gian ném mạnh vào đầu Cừu quản sự.
“Cừu quản sự? Thê tử ngươi khỏe không?”
Đòn tấn công bất ngờ của Kỳ Khả khiến Cừu quản sự không kịp trở tay, hắn thấy Kỳ Khả giơ tay ném thứ gì đó, nhưng đồng thời lại nghe thấy câu hỏi của nàng, lập tức phân tâm, kết quả bị một cú đau điếng vào trán, mắt hoa lên.
“Bắt lấy nó! Giết nó! Giết nó!”
Cừu quản sự ôm trán đau đớn nhảy dựng lên, hoàn toàn không để ý xung quanh còn có rất nhiều đầu bếp tạp dịch, “Lão thái thái có lệnh, đánh chết không cần hỏi!”
Thấy đám gia đinh xông về phía mình, Kỳ Khả đứng im, tay cầm bình xịt hơi giấu đi, khẽ run lên, trong lòng bàn tay xuất hiện một gói bột ớt nhỏ, trông như thể vẫn luôn giấu trong tay vậy, dù sao trong cảnh hỗn loạn này cũng không sợ ai phát hiện ra.
Bột ớt vừa tung ra, mấy tên gia đinh xông lên trước trúng chiêu đầu tiên, ho sặc sụa không ngừng, Kỳ Khả nhanh chóng đổi lại bình xịt, xịt thêm chút "gia vị" lên mặt bọn chúng, trong nháy mắt đã hạ gục không ít người, tai nghe toàn tiếng ho khan khó thở, mùi dầu mù tạt lan tỏa trong không khí, xung quanh không ai chịu nổi.
Thừa lúc bọn chúng hỗn loạn, Kỳ Khả thừa thế xông về phía Cừu quản sự, giơ dao bổ củi lên trước mặt hắn.
Cừu quản sự có chủ tử chống lưng nên hành sự có phần bá đạo, nhưng bản thân hắn thì đừng nói là giết người, ngay cả giết gà giết vịt cũng chưa từng làm, vừa thấy Kỳ Khả vẻ mặt liều mạng, không chút sợ hãi cầm dao chém tới, lập tức sợ đến mềm nhũn cả người, hai tay ôm đầu trốn tránh.
Tên tạp dịch dẫn người tới thấy ngay Kỳ Khả trong đám đông, lập tức chạy đến chỗ nàng, vừa chạy vừa hô:
“Cừu quản sự, ngươi xem kìa, chính là nó! Chính là nó! Cái con nhỏ ăn mày thối tha không biết từ đâu tới này!”
Đám tạp dịch bên cạnh xông tới, bịt miệng hắn ta rồi đẩy sang một bên.
“Kêu cái gì đấy? Đó là đại tiểu thư!”
“Đại tiểu thư gì? Phủ chúng ta làm gì có đại tiểu thư như vậy?”
Người kia giãy giụa hất tay mọi người ra, không phục mà lớn tiếng quát.
“Đại lão gia, nguyên phối phu nhân để lại đại tiểu thư! Ngươi không biết thì câm miệng!” Người kéo hắn cũng bực bội mắng lại.
“Cái gì? Đại lão gia còn có nguyên phối?!” Tên tạp dịch kia ngơ ngác kêu lên.
Sắc mặt Cừu quản sự ở đó khó coi trừng mắt nhìn Kỳ Khả, ánh mắt nhìn nàng như nhìn kẻ thù, mà đám gia đinh hắn dẫn theo cũng cảm thấy chuyện này có liên quan đến bí mật trong phủ, trên mặt mỗi người đều lộ vẻ khác nhau.
Kỳ Khả không nhận ra Cừu quản sự, nhưng nàng nhớ rõ kế thê của đại lão gia mang họ Cừu, nếu nàng đoán không sai, Cừu quản sự này hẳn là người nhà của Cừu đại phu nhân, là thân tín trong thân tín, cho nên mới được ban họ, cố ý nâng cao thân phận.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hơn nữa, ánh mắt Cừu quản sự này không tốt, Kỳ Khả chợt lóe linh quang, nhớ tới năm nha hoàn giết nguyên chủ tối qua, đều nói là do đại phu nhân phái tới, chuyện này phải do thân tín làm, vậy chắc chắn đều là người nhà hồi môn, có khi một trong số đó là thê tử của Cừu quản sự này, thảo nào ánh mắt hắn ta lại khó coi như vậy.
Nhìn đám gia đinh Cừu quản sự dẫn tới, rõ ràng cũng không biết đại lão gia trước đó còn có một vị nguyên phối phu nhân, nhưng lát nữa mà ầm ĩ lên, đám gia đinh này sẽ gây không ít phiền phức cho nàng.
Kỳ Khả quyết định ra tay trước, tay cầm chặt dao bổ củi, tay còn lại thu bình xịt vào lòng bàn tay, rồi lấy một hòn đá nhọn trong không gian ném mạnh vào đầu Cừu quản sự.
“Cừu quản sự? Thê tử ngươi khỏe không?”
Đòn tấn công bất ngờ của Kỳ Khả khiến Cừu quản sự không kịp trở tay, hắn thấy Kỳ Khả giơ tay ném thứ gì đó, nhưng đồng thời lại nghe thấy câu hỏi của nàng, lập tức phân tâm, kết quả bị một cú đau điếng vào trán, mắt hoa lên.
“Bắt lấy nó! Giết nó! Giết nó!”
Cừu quản sự ôm trán đau đớn nhảy dựng lên, hoàn toàn không để ý xung quanh còn có rất nhiều đầu bếp tạp dịch, “Lão thái thái có lệnh, đánh chết không cần hỏi!”
Thấy đám gia đinh xông về phía mình, Kỳ Khả đứng im, tay cầm bình xịt hơi giấu đi, khẽ run lên, trong lòng bàn tay xuất hiện một gói bột ớt nhỏ, trông như thể vẫn luôn giấu trong tay vậy, dù sao trong cảnh hỗn loạn này cũng không sợ ai phát hiện ra.
Bột ớt vừa tung ra, mấy tên gia đinh xông lên trước trúng chiêu đầu tiên, ho sặc sụa không ngừng, Kỳ Khả nhanh chóng đổi lại bình xịt, xịt thêm chút "gia vị" lên mặt bọn chúng, trong nháy mắt đã hạ gục không ít người, tai nghe toàn tiếng ho khan khó thở, mùi dầu mù tạt lan tỏa trong không khí, xung quanh không ai chịu nổi.
Thừa lúc bọn chúng hỗn loạn, Kỳ Khả thừa thế xông về phía Cừu quản sự, giơ dao bổ củi lên trước mặt hắn.
Cừu quản sự có chủ tử chống lưng nên hành sự có phần bá đạo, nhưng bản thân hắn thì đừng nói là giết người, ngay cả giết gà giết vịt cũng chưa từng làm, vừa thấy Kỳ Khả vẻ mặt liều mạng, không chút sợ hãi cầm dao chém tới, lập tức sợ đến mềm nhũn cả người, hai tay ôm đầu trốn tránh.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro