Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ
Phải Mau Chóng...
Tiệm Tiến Đạm Xuất
2024-11-16 06:57:05
Nàng còn muốn dùng năng lượng màu tím này quét qua thân thể của mình một lần, nhưng xem ra không được, phải chờ nó khôi phục.
Cũng không biết năng lượng màu tím này ngoại trừ chữa bệnh khiến cơ thể tốt hơn ra thì còn có tác dụng nào khác không?
Nó có thể chữa bệnh và cường thân cho người, vậy còn động vật thì sao? Đối với thực vật thì thế nào?
Ôn Noãn quyết định sẽ nghiên cứu kỹ một chút.
Lúc này Ôn Nhiên bưng một chén nước đi vào: "Tam tỷ, nước đã đến rồi đây."
Ôn Nhiên đem chén nước đặt ở bên giường, vừa muốn nâng Ôn Noãn ngồi dậy.
Ôn Noãn đã tự mình ngồi dậy.
Ôn Nhiên nhìn thấy thì trên mặt khó nén được vui mừng: "Tam tỷ, tỷ có thể tự ngồi dậy sao?"
"Ừm, tỷ cảm thấy đã tốt hơn nhiều rồi." Trước kia nguyên chủ bị bệnh ngay cả bản thân ngồi dậy cũng rất khó khăn.
"Thật tốt quá! Muội sẽ đi nói cho bà nội biết!" Ôn Nhiên lại chạy ra ngoài như một cơn gió.
Ôn Noãn cầm cái chén miệng lớn thô ráp khác xa với chén sứ tinh xảo mà kiếp trước nàng đã dùng, nhưng nàng cũng không ghét bỏ mà cúi đầu uống một hơi hết sạch nước trong chén.
Vương thị nhanh chóng đi vào: "Noãn nhi đã có thể tự ngồi dậy rồi sao?"
"Cháu cảm thấy đã tốt hơn nhiều rồi ạ."
"Được, được! Bà sẽ đi sắc thuốc cho cháu, chốc lát nữa cháu lại uống nói không chừng sẽ lại tốt hơn!! Cháu ngủ thêm một chút đi, trong chốc lát nữa thuốc sẽ được chuẩn bị xong, cháu tỉnh dậy là có thể uống." Trên mặt Vương thị khó nén sự vui mừng.
"Dạ." Ôn Noãn cũng muốn yên lặng.
Vì vậy Vương thị lại ra ngoài.
Ôn Noãn nằm ở trên giường nghĩ đến tương lai phải đi đường như thế nào, còn phải nhanh chóng nghĩ cách để kiếm bạc, ăn no mặc ấm, ít nhất cũng phải ở trong căn nhà mới trước mùa đông để Chu thị kia trở thành cháu một lần.
Ở hiện đại, cả ba gia tộc lớn cũng chỉ có nàng và đại ca là hai người thừa kế, cho nên vừa sinh ra đã bị buộc học rất nhiều thứ, nên nàng không sợ không kiếm được bạc, chuyện này cũng không phải việc khó.
Nghĩ đến hiện đại, nàng lại nghĩ đến đại ca của mình, vài năm trước một vụ tai nạn máy bay đã cướp đi cả nhà nàng, nhà bên ông ngoại cùng nhà mẹ đẻ của bà ngoại, mạng sống của ba gia đình, chỉ còn lại mỗi nàng cùng đại ca, hai người dựa vào nhau, gánh vác vận mệnh của ba gia tộc lớn.
Hiện tại bản thân nàng cũng đã chết, đại ca có lẽ rất đau lòng!
May mắn đại ca đã kết hôn, tình cảm với chị dâu cũng rất tốt, còn có một cặp song sinh long phượng thông minh và đáng yêu, rất nhanh đã có thể biết đi.
Từ nay về sau gia tộc phải dựa vào mỗi mình đại ca, còn nàng từ nay về sau cũng sẽ sống thật tốt ở đây.
Đôi mắt Ôn Noãn có chút ẩm ướt, sau đó nàng lại nghĩ đến bà nội của nguyên chủ có cùng tên với bà nội của mình, cha và mẹ của nguyên chủ cũng giống tên cha và mẹ của nàng, nhưng khuôn mặt có chút khác biệt.
Trùng hợp như vậy, nói không chừng do ông trời thấy được phần thiện tâm của nàng, nên đã sắp đặt cho nàng gặp lại cha mẹ mình ở một thế giới khác.
Nghĩ đến đây, Ôn Noãn càng muốn dưỡng cho cơ thể thật tốt để có thể nhanh làm giàu.
Trong lòng Ôn Noãn nghĩ cách để kiếm tiền, suy nghĩ một lát cũng ngủ mất.
Cũng không biết năng lượng màu tím này ngoại trừ chữa bệnh khiến cơ thể tốt hơn ra thì còn có tác dụng nào khác không?
Nó có thể chữa bệnh và cường thân cho người, vậy còn động vật thì sao? Đối với thực vật thì thế nào?
Ôn Noãn quyết định sẽ nghiên cứu kỹ một chút.
Lúc này Ôn Nhiên bưng một chén nước đi vào: "Tam tỷ, nước đã đến rồi đây."
Ôn Nhiên đem chén nước đặt ở bên giường, vừa muốn nâng Ôn Noãn ngồi dậy.
Ôn Noãn đã tự mình ngồi dậy.
Ôn Nhiên nhìn thấy thì trên mặt khó nén được vui mừng: "Tam tỷ, tỷ có thể tự ngồi dậy sao?"
"Ừm, tỷ cảm thấy đã tốt hơn nhiều rồi." Trước kia nguyên chủ bị bệnh ngay cả bản thân ngồi dậy cũng rất khó khăn.
"Thật tốt quá! Muội sẽ đi nói cho bà nội biết!" Ôn Nhiên lại chạy ra ngoài như một cơn gió.
Ôn Noãn cầm cái chén miệng lớn thô ráp khác xa với chén sứ tinh xảo mà kiếp trước nàng đã dùng, nhưng nàng cũng không ghét bỏ mà cúi đầu uống một hơi hết sạch nước trong chén.
Vương thị nhanh chóng đi vào: "Noãn nhi đã có thể tự ngồi dậy rồi sao?"
"Cháu cảm thấy đã tốt hơn nhiều rồi ạ."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Được, được! Bà sẽ đi sắc thuốc cho cháu, chốc lát nữa cháu lại uống nói không chừng sẽ lại tốt hơn!! Cháu ngủ thêm một chút đi, trong chốc lát nữa thuốc sẽ được chuẩn bị xong, cháu tỉnh dậy là có thể uống." Trên mặt Vương thị khó nén sự vui mừng.
"Dạ." Ôn Noãn cũng muốn yên lặng.
Vì vậy Vương thị lại ra ngoài.
Ôn Noãn nằm ở trên giường nghĩ đến tương lai phải đi đường như thế nào, còn phải nhanh chóng nghĩ cách để kiếm bạc, ăn no mặc ấm, ít nhất cũng phải ở trong căn nhà mới trước mùa đông để Chu thị kia trở thành cháu một lần.
Ở hiện đại, cả ba gia tộc lớn cũng chỉ có nàng và đại ca là hai người thừa kế, cho nên vừa sinh ra đã bị buộc học rất nhiều thứ, nên nàng không sợ không kiếm được bạc, chuyện này cũng không phải việc khó.
Nghĩ đến hiện đại, nàng lại nghĩ đến đại ca của mình, vài năm trước một vụ tai nạn máy bay đã cướp đi cả nhà nàng, nhà bên ông ngoại cùng nhà mẹ đẻ của bà ngoại, mạng sống của ba gia đình, chỉ còn lại mỗi nàng cùng đại ca, hai người dựa vào nhau, gánh vác vận mệnh của ba gia tộc lớn.
Hiện tại bản thân nàng cũng đã chết, đại ca có lẽ rất đau lòng!
May mắn đại ca đã kết hôn, tình cảm với chị dâu cũng rất tốt, còn có một cặp song sinh long phượng thông minh và đáng yêu, rất nhanh đã có thể biết đi.
Từ nay về sau gia tộc phải dựa vào mỗi mình đại ca, còn nàng từ nay về sau cũng sẽ sống thật tốt ở đây.
Đôi mắt Ôn Noãn có chút ẩm ướt, sau đó nàng lại nghĩ đến bà nội của nguyên chủ có cùng tên với bà nội của mình, cha và mẹ của nguyên chủ cũng giống tên cha và mẹ của nàng, nhưng khuôn mặt có chút khác biệt.
Trùng hợp như vậy, nói không chừng do ông trời thấy được phần thiện tâm của nàng, nên đã sắp đặt cho nàng gặp lại cha mẹ mình ở một thế giới khác.
Nghĩ đến đây, Ôn Noãn càng muốn dưỡng cho cơ thể thật tốt để có thể nhanh làm giàu.
Trong lòng Ôn Noãn nghĩ cách để kiếm tiền, suy nghĩ một lát cũng ngủ mất.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro