Nông Nữ Mang Theo Không Gian Làm Giàu
Tiếp Tục Đào
2024-11-29 16:20:56
Sắn dây là loại thực phẩm giàu tinh bột, khi nhai có độ dai nhẹ, nhất là khi cắn, vị ngọt từ nước sắn dây lan ra trong miệng, giống như khi nhai mía, khiến nó trở nên vô cùng thơm ngon.
Tống Điềm Điềm không ngờ khi ăn trực tiếp sắn dây lại ngon đến như vậy, đôi mắt hạnh nhân của nàng cũng nheo lại vì hạnh phúc.
Nhưng đâu chỉ có nàng vui sướng.
Nhị Bảo, Tam Bảo, Tứ Bảo và Ngũ Bảo ăn đến mức suýt chút nữa còn cãi nhau giành phần.
Gia đình nông dân bình thường rất hiếm khi được ăn đồ ngọt. Chỉ đến dịp tết, người lớn mới mua một ít kẹo đường cho lũ trẻ nếm thử. Vì vậy, vị ngọt của sắn dây khiến bọn trẻ vô cùng thích thú.
Thậm chí, ngay cả Tống Lão Căn và những người lớn khác cũng không ngờ rằng một thứ trông xấu xí như sắn dây lại có thể ngon đến vậy.
Lập tức, trong lòng mọi người nhà họ Tống càng thêm quyết tâm đào hết đám sắn dây này.
Thứ này không chỉ bán được mà còn ăn rất ngon. Dù không bán được giá cao thì giữ lại để ăn cũng là một món ngon không tệ.
Ăn xong, cả nhà lại vội vã quay lại núi sau để tiếp tục đào.
Mảng dây leo trên núi rộng lớn đến vậy, có lẽ phải mất vài ngày thì cả nhà mới đào xong.
---
Nhà họ Tống đào đến tận khi trời tối mới quay về. Dù đã đào cả ngày, nhưng vẫn còn khoảng ba phần tư đám sắn dây trên núi chưa kịp khai thác.
Khi cả nhà vừa về đến nhà thì Tống Thế Thư cùng những người khác từ huyện cũng trở về.
Dương thị và Tiền thị không kịp nghỉ ngơi, lập tức vội vàng vào bếp nấu ăn, vì trời đã tối nên mọi người trong nhà đều đói bụng.
Vừa bước vào nhà, Tống Thế Thư liền nhìn thấy một đống thứ trông xấu xí, kỳ quái chất đầy trong sân. Nghe nói đây là sắn dây thì vô cùng kinh ngạc.
Tống Thế Thư đã đọc sách vài năm và hiện đang làm quản sự sổ sách cho một tiệm vải ở huyện, vốn có kiến thức rộng hơn người thường. Tất nhiên là ông ấy đã từng nghe qua về sắn dây, biết rằng đó là một loại dược liệu khá đắt tiền. Nhưng về hình dáng thực tế của sắn dây thế nào thì ông ấy cũng chưa từng thấy.
Tống Thế Thư hoàn toàn không ngờ rằng những thứ trong nhà lại chính là sắn dây.
Nhìn đống sắn dây lớn trong sân, ánh mắt Tống Thế Thư sáng rực:
“Cha, có lẽ thứ này sẽ bán được rất nhiều tiền!”
Tống Thế Thanh cũng lại gần, tò mò hỏi:
“Thứ này là sắn dây sao?”
Sắn dây mà lại có hình dáng xấu xí thế này sao?
Tống Điềm Điềm không ngờ khi ăn trực tiếp sắn dây lại ngon đến như vậy, đôi mắt hạnh nhân của nàng cũng nheo lại vì hạnh phúc.
Nhưng đâu chỉ có nàng vui sướng.
Nhị Bảo, Tam Bảo, Tứ Bảo và Ngũ Bảo ăn đến mức suýt chút nữa còn cãi nhau giành phần.
Gia đình nông dân bình thường rất hiếm khi được ăn đồ ngọt. Chỉ đến dịp tết, người lớn mới mua một ít kẹo đường cho lũ trẻ nếm thử. Vì vậy, vị ngọt của sắn dây khiến bọn trẻ vô cùng thích thú.
Thậm chí, ngay cả Tống Lão Căn và những người lớn khác cũng không ngờ rằng một thứ trông xấu xí như sắn dây lại có thể ngon đến vậy.
Lập tức, trong lòng mọi người nhà họ Tống càng thêm quyết tâm đào hết đám sắn dây này.
Thứ này không chỉ bán được mà còn ăn rất ngon. Dù không bán được giá cao thì giữ lại để ăn cũng là một món ngon không tệ.
Ăn xong, cả nhà lại vội vã quay lại núi sau để tiếp tục đào.
Mảng dây leo trên núi rộng lớn đến vậy, có lẽ phải mất vài ngày thì cả nhà mới đào xong.
---
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhà họ Tống đào đến tận khi trời tối mới quay về. Dù đã đào cả ngày, nhưng vẫn còn khoảng ba phần tư đám sắn dây trên núi chưa kịp khai thác.
Khi cả nhà vừa về đến nhà thì Tống Thế Thư cùng những người khác từ huyện cũng trở về.
Dương thị và Tiền thị không kịp nghỉ ngơi, lập tức vội vàng vào bếp nấu ăn, vì trời đã tối nên mọi người trong nhà đều đói bụng.
Vừa bước vào nhà, Tống Thế Thư liền nhìn thấy một đống thứ trông xấu xí, kỳ quái chất đầy trong sân. Nghe nói đây là sắn dây thì vô cùng kinh ngạc.
Tống Thế Thư đã đọc sách vài năm và hiện đang làm quản sự sổ sách cho một tiệm vải ở huyện, vốn có kiến thức rộng hơn người thường. Tất nhiên là ông ấy đã từng nghe qua về sắn dây, biết rằng đó là một loại dược liệu khá đắt tiền. Nhưng về hình dáng thực tế của sắn dây thế nào thì ông ấy cũng chưa từng thấy.
Tống Thế Thư hoàn toàn không ngờ rằng những thứ trong nhà lại chính là sắn dây.
Nhìn đống sắn dây lớn trong sân, ánh mắt Tống Thế Thư sáng rực:
“Cha, có lẽ thứ này sẽ bán được rất nhiều tiền!”
Tống Thế Thanh cũng lại gần, tò mò hỏi:
“Thứ này là sắn dây sao?”
Sắn dây mà lại có hình dáng xấu xí thế này sao?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro