Nông Phụ Xuyên Về Cổ Đại:gầy Dựng Gia Viên
Chương 19
2024-11-23 09:07:20
“Sao lại không được, hai tay cùng nắm chứ sao.” Kiều Xu cười nhẹ.
Sau khi lái xe tới gần khu mua sắm, Kiều Xu đi tới nơi chuyên bán đồ lót, quần tam giác lúc nào cũng là loại đẹp nhất, vừa gợi cảm vừa đáng yêu, cũng rất phù hợp khi mặc váy, vì sẽ không để lại dấu vết, mặc dù lúc mặc sẽ cảm thấy hơi khó chịu, nhưng Kiều Xu đã quen với nó nên cũng không cảm thấy có vấn đề gì. Theo kế hoạch thì sau khi trở về cô sẽ ném hết đống quần lót vải bông trong tủ đi, Kiều Xu hết chọn đông lại chọn tây, mua một đống lớn mang về. Hừm, phòng bệnh hơn chữa bệnh mà, dù sao mảnh vải này rất dễ bị xé rách mà, Kiều Xu cười cong cả mắt.
Lại mua thêm một đống áo ngực cùng cặp, thuận tiện còn ghé vào cửa hàng bán đồ dùng tình thú, mua thêm mấy bộ đồ lót tình thú và vài món đồ chơi nhỏ, lúc này Kiều Xu mới cảm thấy thỏa mãn mà xách túi bỏ đi, cô nhìn đồng hồ, quyết định sẽ ở lại khu mua sắm ăn chút gì đó rồi mới trở về, lúc cô còn đang do dự cầm điện thoại tìm chỗ bán đồ ăn ngon ở gần đây, thì phía sau đột nhiên vang lên một âm thanh dịu dàng, còn có chút ý cười trong đó: “Trùng hợp ghê, lại gặp nhau rồi.”
Hôm nay Hứa Ngạn vừa lúc đang có một hạng mục ở gần đây, vừa bàn bạc xong đang định đi đến chỗ nào đó gần đây để lấp đầy bụng, ai ngờ lại nhìn thấy một bóng dáng nhỏ bé đứng trong khu mua sắm, người đó đứng quay lưng với anh, một tay xách hai cái túi, một tay thì bấm điện thoại. Cô mặc một chiếc váy màu xanh nhạt, tóc búi lên cao, đầu hơi cúi thấp, khiến cần cổ xinh đẹp của cô hiện ra đường cong hấp dẫn.
Đột nhiên tay của Hứa Ngạn có cảm giác hơi ngứa, không tự chủ được mà hơi cử động chà sát ngón tay.
Để tránh chìm vào những suy nghĩ sâu xa, anh ta bước nhanh tới chào hỏi với Kiều Xu.
Kiều Xu quay đầu thì thấy anh thì vừa kinh ngạc vừa vui vẻ: “Hứa tiên sinh, thật là trùng hợp.”
“Ừm, hôm nay tôi có một hạng mục ở gần đây, Kiều tiểu thư đang đi dạo một mình à?”
“Đúng thế.” Đôi mắt Kiều Xu lấp lánh: “Bị mất đồ nên phải mua bổ sung thêm, nếu không thì lấy cái gì mà dùng bây giờ.” Ánh mắt cô lia từ lồng ngực của anh ta lên đến hầu kết, rồi đến môi, mũi, sau đó mới nhìn thẳng vào mắt anh ta, giọng nói của cô còn hơi trách hờn, như đang làm nũng.
Hứa Ngạn bị cô nhìn đến mức nổi lửa trong người, vốn anh cũng không để ý lắm tới mấy túi đồ trong tay cô, nhưng nghe cô nói xong thì lại không nhịn được mà liếc nhìn, anh liền tưởng tượng tới đó là gì thì không chỉ bụng mà cả nơi phía dưới cũng có phản ứng. Anh hít một hơi thật sâu để tránh bản thân mình có phản ứng ngay tại nơi công cộng, giọng nói của anh cũng trở nên máy móc mà đổi đề tài: “Nếu đã như vậy thì không biết tôi có thể có vinh dự được mời Kiều tiểu thư ăn một bữa không?”
“Được thôi.” Kiều Xu vừa mỉm cười quyến rũ vừa trả lời rất dứt khoát.
Người đàn ông tên Hứa Ngạn này vừa lịch sự dịu dàng, lại hành động lễ phép, cách xử lý các mối quan hệ cũng hết sức tài tình, khi Kiều Xu ở cạnh anh ta luôn được chăm sóc rất chu đáo. Kiều Xu chậm rãi ăn muỗng đồ ngọt cuối cùng, miệng cô vẫn còn ngậm cái muỗng, vẻ mặt thì rất hài lòng.
“Buổi tối còn muốn đi dạo nữa không?”
Sau khi lái xe tới gần khu mua sắm, Kiều Xu đi tới nơi chuyên bán đồ lót, quần tam giác lúc nào cũng là loại đẹp nhất, vừa gợi cảm vừa đáng yêu, cũng rất phù hợp khi mặc váy, vì sẽ không để lại dấu vết, mặc dù lúc mặc sẽ cảm thấy hơi khó chịu, nhưng Kiều Xu đã quen với nó nên cũng không cảm thấy có vấn đề gì. Theo kế hoạch thì sau khi trở về cô sẽ ném hết đống quần lót vải bông trong tủ đi, Kiều Xu hết chọn đông lại chọn tây, mua một đống lớn mang về. Hừm, phòng bệnh hơn chữa bệnh mà, dù sao mảnh vải này rất dễ bị xé rách mà, Kiều Xu cười cong cả mắt.
Lại mua thêm một đống áo ngực cùng cặp, thuận tiện còn ghé vào cửa hàng bán đồ dùng tình thú, mua thêm mấy bộ đồ lót tình thú và vài món đồ chơi nhỏ, lúc này Kiều Xu mới cảm thấy thỏa mãn mà xách túi bỏ đi, cô nhìn đồng hồ, quyết định sẽ ở lại khu mua sắm ăn chút gì đó rồi mới trở về, lúc cô còn đang do dự cầm điện thoại tìm chỗ bán đồ ăn ngon ở gần đây, thì phía sau đột nhiên vang lên một âm thanh dịu dàng, còn có chút ý cười trong đó: “Trùng hợp ghê, lại gặp nhau rồi.”
Hôm nay Hứa Ngạn vừa lúc đang có một hạng mục ở gần đây, vừa bàn bạc xong đang định đi đến chỗ nào đó gần đây để lấp đầy bụng, ai ngờ lại nhìn thấy một bóng dáng nhỏ bé đứng trong khu mua sắm, người đó đứng quay lưng với anh, một tay xách hai cái túi, một tay thì bấm điện thoại. Cô mặc một chiếc váy màu xanh nhạt, tóc búi lên cao, đầu hơi cúi thấp, khiến cần cổ xinh đẹp của cô hiện ra đường cong hấp dẫn.
Đột nhiên tay của Hứa Ngạn có cảm giác hơi ngứa, không tự chủ được mà hơi cử động chà sát ngón tay.
Để tránh chìm vào những suy nghĩ sâu xa, anh ta bước nhanh tới chào hỏi với Kiều Xu.
Kiều Xu quay đầu thì thấy anh thì vừa kinh ngạc vừa vui vẻ: “Hứa tiên sinh, thật là trùng hợp.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Ừm, hôm nay tôi có một hạng mục ở gần đây, Kiều tiểu thư đang đi dạo một mình à?”
“Đúng thế.” Đôi mắt Kiều Xu lấp lánh: “Bị mất đồ nên phải mua bổ sung thêm, nếu không thì lấy cái gì mà dùng bây giờ.” Ánh mắt cô lia từ lồng ngực của anh ta lên đến hầu kết, rồi đến môi, mũi, sau đó mới nhìn thẳng vào mắt anh ta, giọng nói của cô còn hơi trách hờn, như đang làm nũng.
Hứa Ngạn bị cô nhìn đến mức nổi lửa trong người, vốn anh cũng không để ý lắm tới mấy túi đồ trong tay cô, nhưng nghe cô nói xong thì lại không nhịn được mà liếc nhìn, anh liền tưởng tượng tới đó là gì thì không chỉ bụng mà cả nơi phía dưới cũng có phản ứng. Anh hít một hơi thật sâu để tránh bản thân mình có phản ứng ngay tại nơi công cộng, giọng nói của anh cũng trở nên máy móc mà đổi đề tài: “Nếu đã như vậy thì không biết tôi có thể có vinh dự được mời Kiều tiểu thư ăn một bữa không?”
“Được thôi.” Kiều Xu vừa mỉm cười quyến rũ vừa trả lời rất dứt khoát.
Người đàn ông tên Hứa Ngạn này vừa lịch sự dịu dàng, lại hành động lễ phép, cách xử lý các mối quan hệ cũng hết sức tài tình, khi Kiều Xu ở cạnh anh ta luôn được chăm sóc rất chu đáo. Kiều Xu chậm rãi ăn muỗng đồ ngọt cuối cùng, miệng cô vẫn còn ngậm cái muỗng, vẻ mặt thì rất hài lòng.
“Buổi tối còn muốn đi dạo nữa không?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro