Nông Phụ Xuyên Về Cổ Đại:gầy Dựng Gia Viên

Chương 40

2024-11-17 09:44:17

Vừa lúc Thạch Đại về.

" Hoằng đệ xong rồi sao , chúng ta phải về. "

Dương Hoằng đeo giỏ nói :

" Được , cũng vừa mới tính xong. "

Thạch Đại gật đầu dẫn đi ra trước.

...........................

Đi từ lúc gà chưa gáy , hai người về tới thôn đã gần giờ ăn cơm chiều.

Thạch Đại đưa Dương Hoằng về nhà , vừa dỡ hết đồ đã gấp cáo từ Dương thúc và Dương thẩm về.

Thạch Đại đánh xe trâu không ngừng nghỉ , tăng tốc về nhà.

Dương Đệ thấy nhi tử mua nhiều đồ như vậy cũng sốc , nhiều đồ như vậy rất tốn kém.

Trương La nương sắp xếp lại đồ nhi tử mua về , có gạo trắng bà ao ước được ăn mỗi ngày , có đường gia vị nhiều...bà xúc động muốn khóc.

Dương Đệ an ủi Trương La nương :

" Được rồi! Nàng có nhi tử giỏi thế này , cuộc sống về sau sẽ tốt hơn , làm phụ mẫu như chúng ta nên vui mừng , sao nàng khóc cái gì nàng đang mang thai đó.

Trương La nương gật đầu thu cảm xúc này lại , bà rất hy vọng có cuộc sống của riêng gia đình bà , giờ đã thực hiện được , bà phải cười mới đúng.

....................

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Dương Hoằng đã đem ruột ra suối rửa sạch.

Đơn giản là đem lòng rửa với nước suối chảy xiết để tiết kiệm thời gian , về chỉ cần ngâm chút giấm rồi chần sơ qua nguyệt quế và bông hồi là được.

Lòng lợn có nhiều cách khử mùi nhưng hắn thích cách này hơn.

Trong phòng Dương gia.

Trương La nương cầm 3 cây vải , là 3 cây chứ không phải 3 thước.

Lúc về nhi tử nói « khi quay về nhi tử nhớ phải mua vải để may đồ , nên đã ghé tiệm vải mua 3 cây , màu xám cho phụ thân , màu cam ngối cho mẫu thân , màu xanh dương này là của nhi tử »

Đều là vải đũi hơi giống vải bố nhưng mềm và mịn hơn. Giá cao hơn vải bố , nhiêu đây may được mấy bộ đồ.

Phòng bếp Dương gia.

Dương Đệ thấy nhi tử mua lòng lợn về ăn cũng không hỏi.

Nhà nghèo khổ sẽ biết ăn lòng lợn này nên ông không ngạc nhiên.

Nhóm lửa đã cháy ông bỏ củi vào.

Dương Hoằng lấy nồi rang ra nấu cơm , mấy nay cháo rồi bánh hắn thèm một bát cơm trắng đậm tinh bột rồi.

Lòng lợn đem kho ăn với cơm trắng còn gì bằng.

" Phụ thân canh nồi cơm khi nào sôi nói nhi tử nhé , con chuẩn bị nguyên liệu nấu lòng kho. "

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Dương Đệ : ... Lòng kho???

" Được. "

Để nồi khác lên đổ nước ,Chờ nóng , bỏ lòng đã cắt khúc vào thẩy vài miếng rừng vô chung.

Thái rừng thành miếng , tỏi thái nhỏ.

Đủ sôi vớt lòng ra bỏ nước. Chế vào nồi chút dầu mỡ đã làm bỏ đường vào quậy lên màu , bỏ ruột vào đảo đều cho nước xì dầu , chút xíu nước , ít bông hồi , ít nguyệt quế , ít ớt khô , rừng và tỏi , lại xíu đường đậy nắp chờ đợi.

Cơm cũng chắc nước lấy nước làm canh ngọt húp.

Dương Đệ : .... Nhìn thao tác nhanh nhẹn , có phải ông lo làm bên ngoài nhiều , ở nhà nhi tử bị bắt nấu ăn...

Nhà Dương gia ở cuối thôn.

Gần kế chỉ có Điền gia.

Điền cẩu tử đang ở sân chơi. Mũi :

" Hít.. Hít.. Thơm quá là mùi thịt... Thịt! "

Hắn tưởng tối nay được ăn thịt , chạy ùa vào nhà bếp ôm chân mẫu thân nói :

" Mẫu thân cho con miếng thịt , con muốn ăn... Ăn thịt... Thơm quá!! "

Điền tam thẩm : .... ( “ ... ” )

Bà nhìn trên tay , rổ rau còn đang cầm chuẩn bị luộc ăn.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nông Phụ Xuyên Về Cổ Đại:gầy Dựng Gia Viên

Số ký tự: 0