Nông Phụ Xuyên Về Cổ Đại:gầy Dựng Gia Viên
Chương 6
2024-11-17 09:44:17
“Ừ, hôm nay chủ yếu là mở tiệc chào mừng một người bạn cũ trong nhóm, cậu ấy mới học hai năm đã đi du học ở nước ngoài cho nên em chưa gặp qua, hiện tại cuối cùng cũng chịu trở về.” Phó Diệp thuận miệng nhắc hai câu, trong giọng nói của anh còn kèm theo chút vui vẻ, nghe qua là biết có quan hệ khá tốt với anh.
Kiều Xu gật đầu rồi không nói gì nữa, cả hai im lặng suốt đường tới khách sạn.
“A Diệp.” Lúc mở cửa liền có một người đàn ông mà cô chưa từng gặp qua đứng dậy vừa cười vừa ôm lấy Phó Diệp. Còn những người khác thì đều sôi nổi mà hô lên “A Diệp đến rồi.”, “Kiều Xu ngồi xuống đi.”… Kiều Xu mỉm cười gật đầu chào hỏi với những người đó, lúc này Phó Diệp cũng đã hỏi thăm xong người đàn ông đó, rồi mới giới thiệu vợ mình cho anh ta “Đây là Kiều Xu, vợ của tôi.”
“Xin chào, Phó phu nhân, tôi tên là Hứa Ngạn.” Người đàn ông này có dáng vẻ dịu dàng, mặt mũi thân thiện, vừa mỉm cười đã làm Kiều Xu có cảm giác như một cơn gió thổi qua.
“Chào Hứa tiên sinh, ngài gọi tên tôi là được rồi.” Kiều Xu mỉm cười đáp lại, cô giơ tay nắm nhẹ lấy tay anh ta một cái rồi lập tức thả ra: “Đứng đây là gì, mau ngồi xuống đi.”
Ba người cùng nhau ngồi xuống bàn, mặc dù Phó Diệp và Hứa Ngạn khá kiệm lời nhưng trên bàn tiệc vẫn rất náo nhiệt, tình bạn lúc đi học luôn luôn quý giá. Kiều Xu im lặng nhìn bọn họ ăn uống linh đình, trên khuôn mặt của cô lúc nào cũng nở nụ cười mỉm nhưng trong lòng lại chờ tiếng vang từ điện thoại của Phó Diệp, dù sao có một quả bom hẹn giờ ngay bên cạnh cũng chả hay ho gì.
“Kiều tiểu thư ăn không ngon hả?” Bên cạnh đột nhiên vang lên một câu thăm hỏi làm Kiều Xu hơi kinh ngạc, cô nhìn qua thì thấy là Hứa Ngạn đang quan tâm mình, có lẽ là do thấy cô không động đũa mà chỉ ngồi nhấp mãi ly rượu vang đây mà.
“Không có, chỉ là tôi thấy hơi no nên ngồi nghỉ một chút.” Được người khác quan tâm làm tâm trạng của Kiều Xu trở nên tốt hơn, mặc dù không biết có phải thật lòng hay không nhưng cũng không quan trọng, vì thế cô nở một nụ cười tươi với Hứa Ngạn, Hứa Ngạn thấy cô cười cũng cười rạng rỡ hơn, anh ta đang định nói gì đó thì bỗng nhiên có tiếng chuông điện thoại vang lên, mà sắc mặt của người phụ nữ ngồi cạnh anh cũng bỗng nhiên trở nên tái mét.
Trong lòng anh ta cứ ngỡ là mình nhìn nhầm nhưng ngay sau đó lại nhìn thấy một người trước nay không hay biểu hiện cảm xúc ra ngoại như Phó Diệp có vẻ hoảng loạn sau khi nghe điện thoại.
Lúc Phó Diệp rời đi còn vội vã nhờ Hứa Ngạn ngồi bên cạnh đưa Kiều Xu trở về, có lẽ là do từ trước tới nay Kiều Xu luôn khiến anh cảm thấy rất yên tâm cho nên ngay cả báo một tiếng anh cũng không nói với cô. Ngoài mặt thì Kiều Xu khép mắt nhưng trong lòng cô lại đang cười lạnh, Hứa Ngạn ngồi bên cạnh cũng hới nhíu mày, anh ta nhìn người phụ nữ ngồi cạnh mình, trong lòng bỗng nhiên có hơi chút thương tiếc.
Lông mi của cô khá dài nên khi khép mi đã tạo nên một cái bóng dưới mí mắt, cộng thêm vừa rồi ăn cơm cũng làm trôi mất lớp son môi khiến cho bờ môi căng mọng của cô có vẻ tái nhợt hơn, gương mặt vốn đỏ bừng xinh đẹp vì nhiệt độ và mùi rượu trên bàn ăn của cô cũng đã dần biến mất.
“Xin lỗi.” Anh ta cũng không biết phải an ủi cô như thế nào “Chắc là A Diệp có việc gấp nào đó phải đi.”
Kiều Xu gật đầu rồi không nói gì nữa, cả hai im lặng suốt đường tới khách sạn.
“A Diệp.” Lúc mở cửa liền có một người đàn ông mà cô chưa từng gặp qua đứng dậy vừa cười vừa ôm lấy Phó Diệp. Còn những người khác thì đều sôi nổi mà hô lên “A Diệp đến rồi.”, “Kiều Xu ngồi xuống đi.”… Kiều Xu mỉm cười gật đầu chào hỏi với những người đó, lúc này Phó Diệp cũng đã hỏi thăm xong người đàn ông đó, rồi mới giới thiệu vợ mình cho anh ta “Đây là Kiều Xu, vợ của tôi.”
“Xin chào, Phó phu nhân, tôi tên là Hứa Ngạn.” Người đàn ông này có dáng vẻ dịu dàng, mặt mũi thân thiện, vừa mỉm cười đã làm Kiều Xu có cảm giác như một cơn gió thổi qua.
“Chào Hứa tiên sinh, ngài gọi tên tôi là được rồi.” Kiều Xu mỉm cười đáp lại, cô giơ tay nắm nhẹ lấy tay anh ta một cái rồi lập tức thả ra: “Đứng đây là gì, mau ngồi xuống đi.”
Ba người cùng nhau ngồi xuống bàn, mặc dù Phó Diệp và Hứa Ngạn khá kiệm lời nhưng trên bàn tiệc vẫn rất náo nhiệt, tình bạn lúc đi học luôn luôn quý giá. Kiều Xu im lặng nhìn bọn họ ăn uống linh đình, trên khuôn mặt của cô lúc nào cũng nở nụ cười mỉm nhưng trong lòng lại chờ tiếng vang từ điện thoại của Phó Diệp, dù sao có một quả bom hẹn giờ ngay bên cạnh cũng chả hay ho gì.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Kiều tiểu thư ăn không ngon hả?” Bên cạnh đột nhiên vang lên một câu thăm hỏi làm Kiều Xu hơi kinh ngạc, cô nhìn qua thì thấy là Hứa Ngạn đang quan tâm mình, có lẽ là do thấy cô không động đũa mà chỉ ngồi nhấp mãi ly rượu vang đây mà.
“Không có, chỉ là tôi thấy hơi no nên ngồi nghỉ một chút.” Được người khác quan tâm làm tâm trạng của Kiều Xu trở nên tốt hơn, mặc dù không biết có phải thật lòng hay không nhưng cũng không quan trọng, vì thế cô nở một nụ cười tươi với Hứa Ngạn, Hứa Ngạn thấy cô cười cũng cười rạng rỡ hơn, anh ta đang định nói gì đó thì bỗng nhiên có tiếng chuông điện thoại vang lên, mà sắc mặt của người phụ nữ ngồi cạnh anh cũng bỗng nhiên trở nên tái mét.
Trong lòng anh ta cứ ngỡ là mình nhìn nhầm nhưng ngay sau đó lại nhìn thấy một người trước nay không hay biểu hiện cảm xúc ra ngoại như Phó Diệp có vẻ hoảng loạn sau khi nghe điện thoại.
Lúc Phó Diệp rời đi còn vội vã nhờ Hứa Ngạn ngồi bên cạnh đưa Kiều Xu trở về, có lẽ là do từ trước tới nay Kiều Xu luôn khiến anh cảm thấy rất yên tâm cho nên ngay cả báo một tiếng anh cũng không nói với cô. Ngoài mặt thì Kiều Xu khép mắt nhưng trong lòng cô lại đang cười lạnh, Hứa Ngạn ngồi bên cạnh cũng hới nhíu mày, anh ta nhìn người phụ nữ ngồi cạnh mình, trong lòng bỗng nhiên có hơi chút thương tiếc.
Lông mi của cô khá dài nên khi khép mi đã tạo nên một cái bóng dưới mí mắt, cộng thêm vừa rồi ăn cơm cũng làm trôi mất lớp son môi khiến cho bờ môi căng mọng của cô có vẻ tái nhợt hơn, gương mặt vốn đỏ bừng xinh đẹp vì nhiệt độ và mùi rượu trên bàn ăn của cô cũng đã dần biến mất.
“Xin lỗi.” Anh ta cũng không biết phải an ủi cô như thế nào “Chắc là A Diệp có việc gấp nào đó phải đi.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro