Nữ Alpha Mềm Mại, Nam Omega Tổng Tài Bá Đạo
Chương 25
Xuyến Não Hoa Nhi
2024-08-20 15:47:40
Lần hẹn này là ở nhà Giang Ngôn Trạm.
Nguyễn Nhuyễn tự thấy quan hệ của hai người tiến triển rất nhanh, nhưng vẫn chưa đến mức vừa gặp đã muốn *beep* nhau.
Nguyễn Nhuyễn đỡ Giang Ngôn Trạm dậy, nhẹ giọng hỏi anh: "Anh muốn đi tắm chưa?"
Lần này là ở nhà Giang Ngôn Trạm, vậy chắc anh sẽ không ngại nữa đâu nhỉ. Ai ngờ Giang Ngôn Trạm lại sửng sốt, dựa vào đầu giường thở hổn hển: "Không cần đâu. Chút nữa...... Tôi tự làm."
Chút nữa, tự làm?
Nguyễn Nhuyễn quan tâm hỏi: "Anh có ổn không? Dậy nổi không?"
Giang Ngôn Trạm: "......"
Dậy được.
Chỉ là không có sức.
Được chưa?
Giang Ngôn Trạm hít sâu một hơi, chống mép giường ngồi dậy: "Không sao, để tôi đưa cô về trước."
Nguyễn Nhuyễn quay người ấn anh về lại gối dựa, áp người xuống, hơi bất mãn: "Xài xong rồi vứt à?"
Giang Ngôn Trạm: "......"
Không phải, là anh đi không nổi.
Cơ mà là ai "xài" ai cơ?
Giang Ngôn Trạm ngẩng đầu, thấy đôi mắt to tròn của Nguyễn Nhuyễn. Ánh sáng trong phòng khá tối, bởi vì phòng ngủ của anh bình thường chỉ dùng để ngủ, nên anh cho rằng ánh sáng như vầy là thích hợp nhất......
Nhưng trong ánh sáng mông lung nhìn thấy khuôn mặt của Nguyễn Nhuyễn, chỉ thấy ái muội khôn kể. Hơn nữa trong phòng còn ngập tràn tin tức tố của cả hai......
Giang Ngôn Trạm quyết định sẽ chỉnh lại ánh sáng trong phòng ngủ, cũng lắp thêm hệ thống lọc không khí.
Đầu choáng váng làm anh không nghĩ được gì, chỉ có thể nhẹ giọng trả lời: "Không phải......" Nguyễn Nhuyễn ghé vào vai anh, thêm chút nữa là có thể chạm vào mặt anh: "Thế tại sao lại muốn đuổi tôi đi?"
...... Bởi vì cảm thấy tắm cùng cô rất xấu hổ?
Giang Ngôn Trạm không thể trả lời như thế được. Thân là một mãnh nam O không nên có những biểu hiện như vậy.
Giang Ngôn Trạm ôm eo Nguyễn Nhuyễn, thanh âm khàn khàn ghé vào tai cô: "Tôi không có ý đó."
"Tôi chưa muốn về." Nguyễn Nhuyễn cũng ôm anh, "Muốn ở cùng anh thêm chút nữa."
Cô vốn dĩ rất đáng yêu, hiện tại nói chuyện nhỏ nhẹ, trông giống như đang làm nũng. Giang Ngôn Trạm mềm lòng, vỗ lưng cô, dịu dàng hỏi: "Thế thì hôm nay ở lại?"
Nguyễn Nhuyễn lập tức vui vẻ, cô nhổm dậy, nhìn thẳng vào mắt Giang Ngôn Trạm hỏi: "Được không?"
Giang Ngôn Trạm thấy cô vui vẻ, trong lòng cũng thỏa mãn. Nguyễn Nhuyễn ôm Giang Ngôn Trạm nghỉ một chút, rồi giục anh đi tắm. Giang Ngôn Trạm hỏi cô: "Cô thì sao?"
Hỏi xong anh lại thấy rất hối hận, bởi vì nghe như đang mời Nguyễn Nhuyễn tắm chung vậy.
Nguyễn Nhuyễn cười ôm anh, dáng vẻ không nỡ rời xa: "Tôi đi mua chút quần áo, sẵn tiện tháo bớt trang sức. Tôi không nghĩ sẽ qua đêm...... nên không có mang theo đồ thay."
Giang Ngôn Trạm: "......"
Thật là, ngại làm gì chứ, ở lại cũng ở rồi.
Có một số chuyện làm một lần rồi, lần thứ hai đương nhiên sẽ không còn xấu hổ ngại ngùng như lần đầu nữa. Lần thứ ba thứ tư càng miễn bàn.
Giang Ngôn Trạm xuống giường, vừa xỏ dép vừa nói: "Cô có thể mặc tạm...... đồ ngủ của tôi."
Anh dừng một chút, nói tiếp: "Đồ mới mua, trong ngăn kéo phía dưới. Lát nữa cô gọi cơm đi."
Vậy thì sẽ không cần phải đi nữa.
Nguyễn Nhuyễn vui vẻ đáp: "Được."
Cô đi đến chỗ Giang Ngôn Trạm chỉ, hỏi anh: "Tôi kéo ra được chứ? Là ngăn này đúng không?"
"Ừ." Giang Ngôn Trạm đáp, sau đó ngẩng đầu lên nhìn, lại đột nhiên nâng giọng, "Không phải ngăn đó--"
Nguyễn Nhuyễn: "...... Vâng?"
Trễ rồi. Cô đã kéo ra mất rồi.
Giang Ngôn Trạm: "......"
Nguyễn Nhuyễn cúi đầu nhìn, là băng vệ sinh. Băng ban ngày 320mm, băng ban đêm 420mm, còn có cả băng quần.
Giang Ngôn Trạm: "............"
Theo lý mà nói thì cũng không phải chuyện kinh thiên động địa gì, nhưng Giang Ngôn Trạm vẫn thấy ngượng vô cùng.
Nguyễn Nhuyễn mặt không đổi sắc đóng lại, sau đó chạm lên một ngăn kéo khác, quay đầu hỏi Giang Ngôn Trạm: "Là ngăn này đúng không?"
"...... Ừ." Giang Ngôn Trạm nói, "Cô tìm đi."
Dù sao trong tủ quần áo cũng không có nhiều đồ, ngoài quần áo tất vớ thì chỉ có băng vệ sinh.
Giang Ngôn Trạm xoay người vào phòng tắm. Nguyễn Nhuyễn rất muốn nói với Giang Ngôn Trạm, chuyện này là bình thường, không cần phải xấu hổ đâu.
Nhưng Giang Ngôn Trạm khi thẹn thùng quá đáng yêu............
Thật sự vô cùng vô cùng đáng yêu.
Làm Nguyễn Nhuyễn thậm chí muốn hét lên, Giang Ngôn Trạm là người đáng yêu nhất cô từng gặp.
Nguyễn Nhuyễn thấy chỗ băng vệ sinh kia, lại bắt đầu tính toán kỳ kinh nguyệt của Giang Ngôn Trạm. Omega ở đây mỗi ba tháng sẽ có một lần, căn cứ theo kỳ phát tình gần nhất của Giang Ngôn Trạm...... Vậy thì còn khoảng một tháng rưỡi nữa bà dì của Giang Ngôn Trạm mới đến.
Không biết anh có bị đau bụng kinh hay không, đến tháng rồi có phải đi làm không.
Nguyễn Nhuyễn còn đang suy nghĩ, Giang Ngôn Trạm đã tắm xong đi ra. Nguyễn Nhuyễn thầm thở dài, chớp mắt nhìn Giang Ngôn Trạm.
Giang Ngôn Trạm chỉ một quần ngủ, thân trên phơi ra đường cong xinh đẹp. Nguyễn Nhuyễn cầm áo ngủ, ngồi ở mép giường: "Địa chỉ nhà anh là gì vậy? Tôi muốn mua quần lót dùng một lần với nước tẩy trang...... À, anh có mỹ phẩm dưỡng da không?"
"Không." Giang Ngôn Trạm nói.
Nguyễn Nhuyễn: "...... Ok."
Da con người rất kỳ diệu, có người ngày nào cũng dưỡng da tỉ mỉ nhưng vẫn nổi mụn. Có người chỉ dùng sữa rửa mặt mà mặt vẫn láng o. Nguyễn Nhuyễn không biết bản thân thuộc team nào, cũng không dám thách thức. Tuy hiện tại đang trong cơ thể con người, nhưng cô vẫn giữ rất nhiều thói quen hồi còn là kẹo dẻo. Con người bị nổi mụn thì còn có thể chữa, nhưng lỡ vỏ bọc đường của cô bị thủng mất thì sao?
Từ khi nghiên cứu video make-up, Nguyễn Nhuyễn cũng nghiêm túc dưỡng da ngủ sớm dậy sớm. Cô luôn là như thế, một cục kẹo gummy bear thành thật cổ lỗ sĩ.
"Vậy tôi mua thêm." Nguyễn Nhuyễn nói, "Mua cho anh nữa. Tuy bây giờ anh không cần, nhưng sớm muộn gì cũng phải dùng mà, phòng bệnh hơn chữa bệnh, không phải sao......"
Giang Ngôn Trạm: "......"
Nguyễn Nhuyễn nói vậy làm anh nghĩ đến tuổi tác của bản thân. Nếu người nói không phải cô, thì chắc chắn anh sẽ nghĩ là người ta đang chê anh già.
Ngủ lại nhà Giang Ngôn Trạm, là một chuyện vô cùng đáng mong chờ đối với Nguyễn Nhuyễn. Dù sao thì kể từ khi trở thành con người, cô chưa từng được ngủ lại nhà người khác. Cho nên lần này là lần đầu tiên đó. Nguyễn Nhuyễn cảm thấy ngủ cùng người khác rất thoải mái, đặc biệt là với Giang Ngôn Trạm. Trên người anh không hề có tí thịt thừa nào, vai rộng eo thon, da lại mềm mịn, sờ hay ôm đều rất phê......
Nguyễn Nhuyễn tự thấy quan hệ của hai người tiến triển rất nhanh, nhưng vẫn chưa đến mức vừa gặp đã muốn *beep* nhau.
Nguyễn Nhuyễn đỡ Giang Ngôn Trạm dậy, nhẹ giọng hỏi anh: "Anh muốn đi tắm chưa?"
Lần này là ở nhà Giang Ngôn Trạm, vậy chắc anh sẽ không ngại nữa đâu nhỉ. Ai ngờ Giang Ngôn Trạm lại sửng sốt, dựa vào đầu giường thở hổn hển: "Không cần đâu. Chút nữa...... Tôi tự làm."
Chút nữa, tự làm?
Nguyễn Nhuyễn quan tâm hỏi: "Anh có ổn không? Dậy nổi không?"
Giang Ngôn Trạm: "......"
Dậy được.
Chỉ là không có sức.
Được chưa?
Giang Ngôn Trạm hít sâu một hơi, chống mép giường ngồi dậy: "Không sao, để tôi đưa cô về trước."
Nguyễn Nhuyễn quay người ấn anh về lại gối dựa, áp người xuống, hơi bất mãn: "Xài xong rồi vứt à?"
Giang Ngôn Trạm: "......"
Không phải, là anh đi không nổi.
Cơ mà là ai "xài" ai cơ?
Giang Ngôn Trạm ngẩng đầu, thấy đôi mắt to tròn của Nguyễn Nhuyễn. Ánh sáng trong phòng khá tối, bởi vì phòng ngủ của anh bình thường chỉ dùng để ngủ, nên anh cho rằng ánh sáng như vầy là thích hợp nhất......
Nhưng trong ánh sáng mông lung nhìn thấy khuôn mặt của Nguyễn Nhuyễn, chỉ thấy ái muội khôn kể. Hơn nữa trong phòng còn ngập tràn tin tức tố của cả hai......
Giang Ngôn Trạm quyết định sẽ chỉnh lại ánh sáng trong phòng ngủ, cũng lắp thêm hệ thống lọc không khí.
Đầu choáng váng làm anh không nghĩ được gì, chỉ có thể nhẹ giọng trả lời: "Không phải......" Nguyễn Nhuyễn ghé vào vai anh, thêm chút nữa là có thể chạm vào mặt anh: "Thế tại sao lại muốn đuổi tôi đi?"
...... Bởi vì cảm thấy tắm cùng cô rất xấu hổ?
Giang Ngôn Trạm không thể trả lời như thế được. Thân là một mãnh nam O không nên có những biểu hiện như vậy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Giang Ngôn Trạm ôm eo Nguyễn Nhuyễn, thanh âm khàn khàn ghé vào tai cô: "Tôi không có ý đó."
"Tôi chưa muốn về." Nguyễn Nhuyễn cũng ôm anh, "Muốn ở cùng anh thêm chút nữa."
Cô vốn dĩ rất đáng yêu, hiện tại nói chuyện nhỏ nhẹ, trông giống như đang làm nũng. Giang Ngôn Trạm mềm lòng, vỗ lưng cô, dịu dàng hỏi: "Thế thì hôm nay ở lại?"
Nguyễn Nhuyễn lập tức vui vẻ, cô nhổm dậy, nhìn thẳng vào mắt Giang Ngôn Trạm hỏi: "Được không?"
Giang Ngôn Trạm thấy cô vui vẻ, trong lòng cũng thỏa mãn. Nguyễn Nhuyễn ôm Giang Ngôn Trạm nghỉ một chút, rồi giục anh đi tắm. Giang Ngôn Trạm hỏi cô: "Cô thì sao?"
Hỏi xong anh lại thấy rất hối hận, bởi vì nghe như đang mời Nguyễn Nhuyễn tắm chung vậy.
Nguyễn Nhuyễn cười ôm anh, dáng vẻ không nỡ rời xa: "Tôi đi mua chút quần áo, sẵn tiện tháo bớt trang sức. Tôi không nghĩ sẽ qua đêm...... nên không có mang theo đồ thay."
Giang Ngôn Trạm: "......"
Thật là, ngại làm gì chứ, ở lại cũng ở rồi.
Có một số chuyện làm một lần rồi, lần thứ hai đương nhiên sẽ không còn xấu hổ ngại ngùng như lần đầu nữa. Lần thứ ba thứ tư càng miễn bàn.
Giang Ngôn Trạm xuống giường, vừa xỏ dép vừa nói: "Cô có thể mặc tạm...... đồ ngủ của tôi."
Anh dừng một chút, nói tiếp: "Đồ mới mua, trong ngăn kéo phía dưới. Lát nữa cô gọi cơm đi."
Vậy thì sẽ không cần phải đi nữa.
Nguyễn Nhuyễn vui vẻ đáp: "Được."
Cô đi đến chỗ Giang Ngôn Trạm chỉ, hỏi anh: "Tôi kéo ra được chứ? Là ngăn này đúng không?"
"Ừ." Giang Ngôn Trạm đáp, sau đó ngẩng đầu lên nhìn, lại đột nhiên nâng giọng, "Không phải ngăn đó--"
Nguyễn Nhuyễn: "...... Vâng?"
Trễ rồi. Cô đã kéo ra mất rồi.
Giang Ngôn Trạm: "......"
Nguyễn Nhuyễn cúi đầu nhìn, là băng vệ sinh. Băng ban ngày 320mm, băng ban đêm 420mm, còn có cả băng quần.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Giang Ngôn Trạm: "............"
Theo lý mà nói thì cũng không phải chuyện kinh thiên động địa gì, nhưng Giang Ngôn Trạm vẫn thấy ngượng vô cùng.
Nguyễn Nhuyễn mặt không đổi sắc đóng lại, sau đó chạm lên một ngăn kéo khác, quay đầu hỏi Giang Ngôn Trạm: "Là ngăn này đúng không?"
"...... Ừ." Giang Ngôn Trạm nói, "Cô tìm đi."
Dù sao trong tủ quần áo cũng không có nhiều đồ, ngoài quần áo tất vớ thì chỉ có băng vệ sinh.
Giang Ngôn Trạm xoay người vào phòng tắm. Nguyễn Nhuyễn rất muốn nói với Giang Ngôn Trạm, chuyện này là bình thường, không cần phải xấu hổ đâu.
Nhưng Giang Ngôn Trạm khi thẹn thùng quá đáng yêu............
Thật sự vô cùng vô cùng đáng yêu.
Làm Nguyễn Nhuyễn thậm chí muốn hét lên, Giang Ngôn Trạm là người đáng yêu nhất cô từng gặp.
Nguyễn Nhuyễn thấy chỗ băng vệ sinh kia, lại bắt đầu tính toán kỳ kinh nguyệt của Giang Ngôn Trạm. Omega ở đây mỗi ba tháng sẽ có một lần, căn cứ theo kỳ phát tình gần nhất của Giang Ngôn Trạm...... Vậy thì còn khoảng một tháng rưỡi nữa bà dì của Giang Ngôn Trạm mới đến.
Không biết anh có bị đau bụng kinh hay không, đến tháng rồi có phải đi làm không.
Nguyễn Nhuyễn còn đang suy nghĩ, Giang Ngôn Trạm đã tắm xong đi ra. Nguyễn Nhuyễn thầm thở dài, chớp mắt nhìn Giang Ngôn Trạm.
Giang Ngôn Trạm chỉ một quần ngủ, thân trên phơi ra đường cong xinh đẹp. Nguyễn Nhuyễn cầm áo ngủ, ngồi ở mép giường: "Địa chỉ nhà anh là gì vậy? Tôi muốn mua quần lót dùng một lần với nước tẩy trang...... À, anh có mỹ phẩm dưỡng da không?"
"Không." Giang Ngôn Trạm nói.
Nguyễn Nhuyễn: "...... Ok."
Da con người rất kỳ diệu, có người ngày nào cũng dưỡng da tỉ mỉ nhưng vẫn nổi mụn. Có người chỉ dùng sữa rửa mặt mà mặt vẫn láng o. Nguyễn Nhuyễn không biết bản thân thuộc team nào, cũng không dám thách thức. Tuy hiện tại đang trong cơ thể con người, nhưng cô vẫn giữ rất nhiều thói quen hồi còn là kẹo dẻo. Con người bị nổi mụn thì còn có thể chữa, nhưng lỡ vỏ bọc đường của cô bị thủng mất thì sao?
Từ khi nghiên cứu video make-up, Nguyễn Nhuyễn cũng nghiêm túc dưỡng da ngủ sớm dậy sớm. Cô luôn là như thế, một cục kẹo gummy bear thành thật cổ lỗ sĩ.
"Vậy tôi mua thêm." Nguyễn Nhuyễn nói, "Mua cho anh nữa. Tuy bây giờ anh không cần, nhưng sớm muộn gì cũng phải dùng mà, phòng bệnh hơn chữa bệnh, không phải sao......"
Giang Ngôn Trạm: "......"
Nguyễn Nhuyễn nói vậy làm anh nghĩ đến tuổi tác của bản thân. Nếu người nói không phải cô, thì chắc chắn anh sẽ nghĩ là người ta đang chê anh già.
Ngủ lại nhà Giang Ngôn Trạm, là một chuyện vô cùng đáng mong chờ đối với Nguyễn Nhuyễn. Dù sao thì kể từ khi trở thành con người, cô chưa từng được ngủ lại nhà người khác. Cho nên lần này là lần đầu tiên đó. Nguyễn Nhuyễn cảm thấy ngủ cùng người khác rất thoải mái, đặc biệt là với Giang Ngôn Trạm. Trên người anh không hề có tí thịt thừa nào, vai rộng eo thon, da lại mềm mịn, sờ hay ôm đều rất phê......
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro