Nữ Biên Kịch Vô Tình Gia Nhập Group Chat Tiên Môn
Chương 3
Bất Ngôn Quy
2024-06-25 13:47:44
Đúng như Dịch Trần nghĩ, Thang Cáo dùng từng câu chuyện đơn lẻ để miêu tả Cửu Châu đại lục, cốt truyện chính có thể chia thành bảy phần, mỗi phần đều lấy việc Bạch Nhật Hi gõ cửa tiên giới làm kết thúc. Mà trong câu chuyện của mỗi phần, Bạch Nhật Hi đều sẽ gặp gỡ một số người, trải qua một câu chuyện, có được chút ly hợp, chút bi hoan.
Có độc giả đã từng tổng kết, bảy câu chuyện mà Bạch Nhật Hi trải qua có thể ngộ ra được những điều sau: "Chúng sinh", "Thiện ác", "Chính tà", "Tiên phàm", "Ái hận", "Sinh tử" và cuối cùng là "Đạo pháp".
Giả thuyết này là câu trả lời được nhiều người công nhận nhất, Dịch Trần viết theo hướng này cũng không có vấn đề gì lớn, tuy nhiên vấn đề không khó, cái khó nằm ở câu trả lời.
Trong sách có một câu: "Trên Thanh Vân, đỉnh Thiên Nhai, vấn đạo có thất tiên."
Bạch Nhật Hi tất nhiên không thể quay về vô ích, ở tận cùng tiên giới, nàng ta đã nhận được câu trả lời mà mình muốn, mà người giải đáp mọi thắc mắc của nàng ta chính là Vấn Đạo Thất Tiên đứng trên đỉnh Thiên Nhai.
Vấn Đạo Thất Tiên này có lai lịch gì? Về vấn đề này, ngoài bình luận là "đại lão tiên giới" ra thì Dịch Trần không biết nên đánh giá thế nào.
Vấn Đạo Thất Tiên là bảy vị tiên nhân có tu vi cao nhất ở Cửu Châu đại lục, thực lực của bảy vị tiên nhân này đã vô hạn gần với Thiên Đạo, là hạt nhân duy trì sự vận hành luân hồi của toàn bộ Cửu Châu đại lục.
Mặc dù bảy vị đại lão này ít lời thoại cũng như đất diễn, nhưng mức độ tô đậm trong nguyên tác có thể nói là "Tuy ta không còn ở giang hồ nhưng giang hồ vẫn lưu truyền truyền thuyết về ta".
Bảy vị đại lão tiên giới này không chỉ là bảy người có tu vi cao nhất ở Cửu Châu đại lục, mà còn là tổ sư khai sơn của bảy thế lực chính đạo, có thể nói là chỉ cần dậm chân một cái, cả thế giới sẽ phải thay đổi.
Nếu chỉ như vậy thì vẫn chưa đủ để khiến Dịch Trần sợ hãi, điều thực sự khiến Dịch Trần sợ hãi là bảy vị đại lão này còn có những đặc điểm riêng, tính cách và kinh nghiệm đều rất khác nhau.
Mà xét đến việc cuốn sách "Thất Khấu Tiên Môn" này có ý định ra tiền truyện và hậu truyện, Dịch Trần không thể viết bừa được, nếu dẫn đến tình tiết đứt đoạn hoặc thiết lập nhân vật không phù hợp, sẽ gây ra ảnh hưởng tiêu cực đến nguyên tác.
Trong tình huống này, Dịch Trần căn bản không nắm bắt được tính cách của Vấn Đạo Thất Tiên, vì thế không biết nên đưa ra câu trả lời như thế nào, cô đã soạn thảo nhiều đề xuất nhưng đều không đúng ý, không phải chưa đủ sâu sắc thì cũng là không phù hợp với tính cách của bảy vị tiên tôn.
—— Thang Cáo quả thực là tác giả thực lực, trong tình huống không miêu tả trực diện nào, với cách hành văn tự nhiên, ung dung tự tại đã miêu tả ra bảy nhân vật vô cùng sống động.
Dịch Trần cảm thấy rất buồn.
Là một fan trung thành của tác phẩm này, cô đương nhiên là dốc hết sức mình để làm tốt nhất, nhưng cô không đủ trải nghiệm, thực sự không đưa ra được câu trả lời hoàn hảo đủ để thuyết phục tất cả mọi người.
Nếu viết theo lối suy nghĩ của độc giả thì vẫn có thể qua ải, nhưng nếu làm như vậy, đến khi quay phim sẽ mất đi cảm giác kinh ngạc "Thì ra là như vậy?", chắc chắn sẽ làm giảm sức hấp dẫn của tác phẩm.
Dịch Trần mệt mỏi cả về thể xác lẫn tinh thần, quyết định tạm thời gác lại mọi chuyện, cô chán nản nằm vật ra bàn máy tính ngủ thiếp đi, quên mất phải tắt máy tính xách tay đã làm việc suốt đêm.
Có độc giả đã từng tổng kết, bảy câu chuyện mà Bạch Nhật Hi trải qua có thể ngộ ra được những điều sau: "Chúng sinh", "Thiện ác", "Chính tà", "Tiên phàm", "Ái hận", "Sinh tử" và cuối cùng là "Đạo pháp".
Giả thuyết này là câu trả lời được nhiều người công nhận nhất, Dịch Trần viết theo hướng này cũng không có vấn đề gì lớn, tuy nhiên vấn đề không khó, cái khó nằm ở câu trả lời.
Trong sách có một câu: "Trên Thanh Vân, đỉnh Thiên Nhai, vấn đạo có thất tiên."
Bạch Nhật Hi tất nhiên không thể quay về vô ích, ở tận cùng tiên giới, nàng ta đã nhận được câu trả lời mà mình muốn, mà người giải đáp mọi thắc mắc của nàng ta chính là Vấn Đạo Thất Tiên đứng trên đỉnh Thiên Nhai.
Vấn Đạo Thất Tiên này có lai lịch gì? Về vấn đề này, ngoài bình luận là "đại lão tiên giới" ra thì Dịch Trần không biết nên đánh giá thế nào.
Vấn Đạo Thất Tiên là bảy vị tiên nhân có tu vi cao nhất ở Cửu Châu đại lục, thực lực của bảy vị tiên nhân này đã vô hạn gần với Thiên Đạo, là hạt nhân duy trì sự vận hành luân hồi của toàn bộ Cửu Châu đại lục.
Mặc dù bảy vị đại lão này ít lời thoại cũng như đất diễn, nhưng mức độ tô đậm trong nguyên tác có thể nói là "Tuy ta không còn ở giang hồ nhưng giang hồ vẫn lưu truyền truyền thuyết về ta".
Bảy vị đại lão tiên giới này không chỉ là bảy người có tu vi cao nhất ở Cửu Châu đại lục, mà còn là tổ sư khai sơn của bảy thế lực chính đạo, có thể nói là chỉ cần dậm chân một cái, cả thế giới sẽ phải thay đổi.
Nếu chỉ như vậy thì vẫn chưa đủ để khiến Dịch Trần sợ hãi, điều thực sự khiến Dịch Trần sợ hãi là bảy vị đại lão này còn có những đặc điểm riêng, tính cách và kinh nghiệm đều rất khác nhau.
Mà xét đến việc cuốn sách "Thất Khấu Tiên Môn" này có ý định ra tiền truyện và hậu truyện, Dịch Trần không thể viết bừa được, nếu dẫn đến tình tiết đứt đoạn hoặc thiết lập nhân vật không phù hợp, sẽ gây ra ảnh hưởng tiêu cực đến nguyên tác.
Trong tình huống này, Dịch Trần căn bản không nắm bắt được tính cách của Vấn Đạo Thất Tiên, vì thế không biết nên đưa ra câu trả lời như thế nào, cô đã soạn thảo nhiều đề xuất nhưng đều không đúng ý, không phải chưa đủ sâu sắc thì cũng là không phù hợp với tính cách của bảy vị tiên tôn.
—— Thang Cáo quả thực là tác giả thực lực, trong tình huống không miêu tả trực diện nào, với cách hành văn tự nhiên, ung dung tự tại đã miêu tả ra bảy nhân vật vô cùng sống động.
Dịch Trần cảm thấy rất buồn.
Là một fan trung thành của tác phẩm này, cô đương nhiên là dốc hết sức mình để làm tốt nhất, nhưng cô không đủ trải nghiệm, thực sự không đưa ra được câu trả lời hoàn hảo đủ để thuyết phục tất cả mọi người.
Nếu viết theo lối suy nghĩ của độc giả thì vẫn có thể qua ải, nhưng nếu làm như vậy, đến khi quay phim sẽ mất đi cảm giác kinh ngạc "Thì ra là như vậy?", chắc chắn sẽ làm giảm sức hấp dẫn của tác phẩm.
Dịch Trần mệt mỏi cả về thể xác lẫn tinh thần, quyết định tạm thời gác lại mọi chuyện, cô chán nản nằm vật ra bàn máy tính ngủ thiếp đi, quên mất phải tắt máy tính xách tay đã làm việc suốt đêm.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro