Nữ Chủ Omega Có Mưu Đồ Với Tôi
Tạm giam
2024-11-29 15:24:15
Sở Y Linh bản tính không xấu, đối với bất kỳ ai đều là cư xử nhã nhặn nhưng lần này cô vì Lăng Hạo Nhiên bôi nhọ Sở Tiêu mà tức giận, cũng chẳng thèm cho Lăng Hạo Nhiên sắc mặt tốt.
Lăng Hạo Nhiên nhìn chăm chú hai chị em nhà họ Sở , hai người nãy là mục tiêu để hắn thừa kế tài sản, trước đây hắn cho rằng bản thân nắm chắc quyền thừa kế trong tay bởi cả Sở Y Linh và Sở Tiêu đều yêu thích hắn, nhưng giờ đây , ai có thể nói cho hắn biết chuyện gì xảy ra với hai con người này.
Sở Tiêu không còn thích hắn nữa thì cũng thôi đi, bởi Sở Tiêu dù sao cũng là alpha giống như hắn, hắn còn có thể cho rằng nàng lúc trước là nhất thời hứng khởi nên mới động tâm , nhưng Sở Y Linh lại là chuyện thế nào.
Một omega bị hắn theo đuổi suốt ba năm trời, tuy chưa nói cô yêu hắn như tánh mạng nhưng đều đồng ý làm vị hôn thê của hắn thì ít nhiều cũng yêu hắn đi, vậy vì sao trong mắt Sở Y Linh, hắn nhìn thấy chỉ toàn là chán ghét.
Lăng Hạo Nhiên không thể nào hiểu nổi, cuối cùng đúc kết là do Sở Tiêu nữ nhân này không có được hắn nên cố tình chen chân vào phá đám bôi nhọ hắn trước mặt Sở Y Linh mới khiến Sở Y Linh có ác cảm với mình.
Bất quá nhớ đến hôn ước giữa cả hai , Lăng Hạo Nhiên không nhịn được liền cười nhạt ra tiếng, cho dù Sở Y Linh nửa đường hết yêu hắn thì thế nào, có hôn ước tại không lo Sở Y Linh sẽ chạy thoát.
Lăng Hạo Nhiên quăng cho Sở Tiêu một cái ánh mắt xem thường, giọng điệu cũng trở nên kiêu ngạo hơn nói với Sở Tiêu
"Mặc kệ cô đang toan tính điều gì nhưng có một chuyện tôi nói để cô chuẩn bị trước. Tôi với Y Linh có hôn ước với nhau, em ấy là vị hôn thê của tôi. Gia đình hai bên cũng đã ra quyết định chờ dự án bất động sản tòa thành thị Liễu Gia xong xuôi sẽ cử hành hôn lễ... "
Lăng Hạo Nhiên đột nhiên sáp lại bên người Sở Tiêu, anh ta ở Sở Tiêu bên tai nhỏ tiếng nói ra câu chế diễu
"Cô hẳn là thèm muốn Sở Y Linh thân thể đi, chỉ cần cô chuyển nhượng 10% cổ phần Sở gia cho tôi thì chờ mấy ngày sau hôn lễ , khi tôi chơi chán Sở Y Linh rồi sẽ để cô hưởng dụng cô ta một ngày, thấy thế nào".
Sở Tiêu kinh ngạc nhìn hắn, cô thật không ngờ nam chính trong nguyên tác lại là loại người đê tiện đến như vậy, không nói đến chuyện cổ phần cô nắm giữ mới 15% mà hắn mở miệng liền đòi 10% đã là quá đáng, chỉ cần nhớ đến câu nói không thèm để ý khi coi Sở Y Linh là một món hàng hóa kia cũng đủ để Sở Tiêu tức giận.
Chỉ thấy Sở Tiêu sắc mặt thoáng cái liền lạnh xuống dưới, cô không một động tác dư thừa đứng lên liền túm lấy cà vạt trên cổ Lăng Hạo Nhiên, một cái dùng sức Lăng Hạo Nhiên liền theo lực đạo của Sở Tiêu mà đập mặt xuống bàn , tiếng chén vỡ phát ra loảng xoảng khiến mọi người xung quanh không khỏi nhìn qua đi.
Lăng Hạo Nhiên hôm nay ra đường có mang theo bốn cái vệ sĩ, có lẽ là do biết bản thân cố tình đến kiếm chuyện, lo sợ sẽ bị đánh nên hắn mới đem theo mấy cái vệ sĩ đi cùng, đâu nghĩ Sở Tiêu nữ nhân điên này không cho hắn cơ hội trở tay, lời hắn vừa dứt thì cô cũng đã động thủ rồi.
Bốn cái vệ sĩ kia thấy cậu chủ của mình bị đánh thì cũng vội vàng chạy lại đây, phải nói Lăng Hạo Nhiên thuê vệ sĩ cũng không tính kém cỏi, bọn họ một hai người quả thật không phải Sở Tiêu đối thủ nhưng một khi phối hợp với nhau thì Sở Tiêu trong nhất thời bị rơi vào thế hạ phong.
Lăng Hạo Nhiên cũng đã được cứu ra, hắn nhân lúc Sở Tiêu không chú ý đến mình liền lén lút nhặt mảnh vỡ thủy tinh lên, từ phía sau Sở Tiêu lao tới hòng đâm nàng bị thương.
"Sở Tiêu cẩn thận phía sau". Sở Y Linh nhìn đến cảnh tượng Sở Tiêu gặp nguy hiểm liền kinh hãi hô lên, cô không suy nghĩ gì nhiều liền xông lên trước muốn giúp Sở Tiêu chắn đòn đánh lén này, nhưng không nghĩ đến trước khi mảnh thủy tinh đâm vào bả vai cô thì một cánh tay vững vàng vươn ra nắm chặt lấy mảnh thủy tinh sắc bén kia khiến Lăng Hạo Nhiên không thể tiến thêm một bước.
Máu tươi theo sau ồ ạt nhỏ xuống đất phát ra tiếng tí tách không ngừng, Sở Y Linh hai mắt phiếm hồng vội đẩy Lăng Hạo Nhiên ra, sau đó đem mảnh thủy tinh trong tay Sở Tiêu vất ra ngoài.
Xem đến vết cắt sâu tới tận xương khiến Sở Y Linh kìm nén không được mà khóc ra tới.
"Con mẹ nó Lăng Hạo Nhiên , thứ alpha đê tiện nhà mày, lăn ngay cho chị đây". Đây là lần đầu tiên Sở Tiêu tức giận như vậy, cô như bùng phát hai trăm phần trăm sức mạnh mà quật ngã bốn gã vệ sĩ cản đường, sau đó hung hăng đấm vào cái bản mặt giả tạo của Lăng Hạo Nhiên, nếu không phải cảnh sát tiến đến kịp thời thì e rằng Lăng Hạo Nhiên nhẹ thì nằm viện dài hạn, nặng thì có lẽ ngày mai liền có thể nhập thổ vi an.
"Cô Sở, do nhiều nhân chứng nói cô Sở Tiêu là người động thủ trước nên các cô cần thiết phải bồi thường cho Lăng thiếu đây , ngoài ra cô Sở Tiêu sẽ bị tạm giam một ngày".
Viên cảnh sát hướng Sở Y Linh nói ra, Sở Y Linh nghe xong liền muốn phản bác thay Sở Tiêu bởi vì theo như cô thấy rõ ràng Lăng Hạo Nhiên là người kiếm chuyện trước, cũng là hắn dùng hung khí muốn đả thương Sở Tiêu trước, tại sao bây giờ lại thành ra Sở Tiêu bị tạm giam.
Có điều Trịnh Doanh Nhi ở bên cạnh đã kịp ngăn lại Sở Y Linh, cô đẩy gọng kính sau đó cười cười với anh chàng cảnh sát kia nói.
"Chúng tôi biết rồi, tiền bồi thường chúng tôi sẽ thanh toán cho Lăng thiếu, cũng nhờ các vị để ý tiểu thư nhà chúng tôi một ít". Trịnh Doanh Nhi nói xong liền thanh toán tiền bồi thường cũng đưa dư ra một trăm triệu nói rằng là tiền nhờ chiếu cố Sở Tiêu, Trịnh Doanh Nhi biết rõ bị giam một ngày đã là mức án nhẹ nhất rồi bởi vì...
Ra bên ngoài Sở Y Linh liền nhịn không được hỏi Trịnh Doanh Nhi
"Tại sao chị lại ngăn cản tôi, rõ ràng Lăng Hạo Nhiên mới là người gây sự trước mà".
"Khụ, Sở đại tiểu thư à. Cho dù Lăng Hạo Nhiên có gây sự trước đi chăng nữa thì có một sự thật không thể thay đổi, anh ta bị Sở Tiêu tiểu thư đánh cho phải nhập viện, gẫy ba xương sườn , sống mũi bị lệch, miệng chật khớp, nội thương nghiêm trọng. Nếu không phải Lăng Hạo Nhiên có hành vi dùng vật sắc bén đâm lén sau lưng thì mức án Sở Tiêu nhận về e rằng sẽ lâu hơn một ngày cho nên một ngày liền một ngày đi".
Sở Y Linh nghe đến đây mới hiểu ra nguyên lai Sở Tiêu ra tay cường thế như vậy, có điều cô ngược lại rất tò mò Lăng Hạo Nhiên lúc đó đã nói gì với Sở Tiêu mà lại khiến em ấy nổi giận đến thế, cũng may trước khi tiến phòng giam Sở Y Linh đã giúp Sở Tiêu xử lý vết thương trên tay rồi.
Lăng Hạo Nhiên nhìn chăm chú hai chị em nhà họ Sở , hai người nãy là mục tiêu để hắn thừa kế tài sản, trước đây hắn cho rằng bản thân nắm chắc quyền thừa kế trong tay bởi cả Sở Y Linh và Sở Tiêu đều yêu thích hắn, nhưng giờ đây , ai có thể nói cho hắn biết chuyện gì xảy ra với hai con người này.
Sở Tiêu không còn thích hắn nữa thì cũng thôi đi, bởi Sở Tiêu dù sao cũng là alpha giống như hắn, hắn còn có thể cho rằng nàng lúc trước là nhất thời hứng khởi nên mới động tâm , nhưng Sở Y Linh lại là chuyện thế nào.
Một omega bị hắn theo đuổi suốt ba năm trời, tuy chưa nói cô yêu hắn như tánh mạng nhưng đều đồng ý làm vị hôn thê của hắn thì ít nhiều cũng yêu hắn đi, vậy vì sao trong mắt Sở Y Linh, hắn nhìn thấy chỉ toàn là chán ghét.
Lăng Hạo Nhiên không thể nào hiểu nổi, cuối cùng đúc kết là do Sở Tiêu nữ nhân này không có được hắn nên cố tình chen chân vào phá đám bôi nhọ hắn trước mặt Sở Y Linh mới khiến Sở Y Linh có ác cảm với mình.
Bất quá nhớ đến hôn ước giữa cả hai , Lăng Hạo Nhiên không nhịn được liền cười nhạt ra tiếng, cho dù Sở Y Linh nửa đường hết yêu hắn thì thế nào, có hôn ước tại không lo Sở Y Linh sẽ chạy thoát.
Lăng Hạo Nhiên quăng cho Sở Tiêu một cái ánh mắt xem thường, giọng điệu cũng trở nên kiêu ngạo hơn nói với Sở Tiêu
"Mặc kệ cô đang toan tính điều gì nhưng có một chuyện tôi nói để cô chuẩn bị trước. Tôi với Y Linh có hôn ước với nhau, em ấy là vị hôn thê của tôi. Gia đình hai bên cũng đã ra quyết định chờ dự án bất động sản tòa thành thị Liễu Gia xong xuôi sẽ cử hành hôn lễ... "
Lăng Hạo Nhiên đột nhiên sáp lại bên người Sở Tiêu, anh ta ở Sở Tiêu bên tai nhỏ tiếng nói ra câu chế diễu
"Cô hẳn là thèm muốn Sở Y Linh thân thể đi, chỉ cần cô chuyển nhượng 10% cổ phần Sở gia cho tôi thì chờ mấy ngày sau hôn lễ , khi tôi chơi chán Sở Y Linh rồi sẽ để cô hưởng dụng cô ta một ngày, thấy thế nào".
Sở Tiêu kinh ngạc nhìn hắn, cô thật không ngờ nam chính trong nguyên tác lại là loại người đê tiện đến như vậy, không nói đến chuyện cổ phần cô nắm giữ mới 15% mà hắn mở miệng liền đòi 10% đã là quá đáng, chỉ cần nhớ đến câu nói không thèm để ý khi coi Sở Y Linh là một món hàng hóa kia cũng đủ để Sở Tiêu tức giận.
Chỉ thấy Sở Tiêu sắc mặt thoáng cái liền lạnh xuống dưới, cô không một động tác dư thừa đứng lên liền túm lấy cà vạt trên cổ Lăng Hạo Nhiên, một cái dùng sức Lăng Hạo Nhiên liền theo lực đạo của Sở Tiêu mà đập mặt xuống bàn , tiếng chén vỡ phát ra loảng xoảng khiến mọi người xung quanh không khỏi nhìn qua đi.
Lăng Hạo Nhiên hôm nay ra đường có mang theo bốn cái vệ sĩ, có lẽ là do biết bản thân cố tình đến kiếm chuyện, lo sợ sẽ bị đánh nên hắn mới đem theo mấy cái vệ sĩ đi cùng, đâu nghĩ Sở Tiêu nữ nhân điên này không cho hắn cơ hội trở tay, lời hắn vừa dứt thì cô cũng đã động thủ rồi.
Bốn cái vệ sĩ kia thấy cậu chủ của mình bị đánh thì cũng vội vàng chạy lại đây, phải nói Lăng Hạo Nhiên thuê vệ sĩ cũng không tính kém cỏi, bọn họ một hai người quả thật không phải Sở Tiêu đối thủ nhưng một khi phối hợp với nhau thì Sở Tiêu trong nhất thời bị rơi vào thế hạ phong.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lăng Hạo Nhiên cũng đã được cứu ra, hắn nhân lúc Sở Tiêu không chú ý đến mình liền lén lút nhặt mảnh vỡ thủy tinh lên, từ phía sau Sở Tiêu lao tới hòng đâm nàng bị thương.
"Sở Tiêu cẩn thận phía sau". Sở Y Linh nhìn đến cảnh tượng Sở Tiêu gặp nguy hiểm liền kinh hãi hô lên, cô không suy nghĩ gì nhiều liền xông lên trước muốn giúp Sở Tiêu chắn đòn đánh lén này, nhưng không nghĩ đến trước khi mảnh thủy tinh đâm vào bả vai cô thì một cánh tay vững vàng vươn ra nắm chặt lấy mảnh thủy tinh sắc bén kia khiến Lăng Hạo Nhiên không thể tiến thêm một bước.
Máu tươi theo sau ồ ạt nhỏ xuống đất phát ra tiếng tí tách không ngừng, Sở Y Linh hai mắt phiếm hồng vội đẩy Lăng Hạo Nhiên ra, sau đó đem mảnh thủy tinh trong tay Sở Tiêu vất ra ngoài.
Xem đến vết cắt sâu tới tận xương khiến Sở Y Linh kìm nén không được mà khóc ra tới.
"Con mẹ nó Lăng Hạo Nhiên , thứ alpha đê tiện nhà mày, lăn ngay cho chị đây". Đây là lần đầu tiên Sở Tiêu tức giận như vậy, cô như bùng phát hai trăm phần trăm sức mạnh mà quật ngã bốn gã vệ sĩ cản đường, sau đó hung hăng đấm vào cái bản mặt giả tạo của Lăng Hạo Nhiên, nếu không phải cảnh sát tiến đến kịp thời thì e rằng Lăng Hạo Nhiên nhẹ thì nằm viện dài hạn, nặng thì có lẽ ngày mai liền có thể nhập thổ vi an.
"Cô Sở, do nhiều nhân chứng nói cô Sở Tiêu là người động thủ trước nên các cô cần thiết phải bồi thường cho Lăng thiếu đây , ngoài ra cô Sở Tiêu sẽ bị tạm giam một ngày".
Viên cảnh sát hướng Sở Y Linh nói ra, Sở Y Linh nghe xong liền muốn phản bác thay Sở Tiêu bởi vì theo như cô thấy rõ ràng Lăng Hạo Nhiên là người kiếm chuyện trước, cũng là hắn dùng hung khí muốn đả thương Sở Tiêu trước, tại sao bây giờ lại thành ra Sở Tiêu bị tạm giam.
Có điều Trịnh Doanh Nhi ở bên cạnh đã kịp ngăn lại Sở Y Linh, cô đẩy gọng kính sau đó cười cười với anh chàng cảnh sát kia nói.
"Chúng tôi biết rồi, tiền bồi thường chúng tôi sẽ thanh toán cho Lăng thiếu, cũng nhờ các vị để ý tiểu thư nhà chúng tôi một ít". Trịnh Doanh Nhi nói xong liền thanh toán tiền bồi thường cũng đưa dư ra một trăm triệu nói rằng là tiền nhờ chiếu cố Sở Tiêu, Trịnh Doanh Nhi biết rõ bị giam một ngày đã là mức án nhẹ nhất rồi bởi vì...
Ra bên ngoài Sở Y Linh liền nhịn không được hỏi Trịnh Doanh Nhi
"Tại sao chị lại ngăn cản tôi, rõ ràng Lăng Hạo Nhiên mới là người gây sự trước mà".
"Khụ, Sở đại tiểu thư à. Cho dù Lăng Hạo Nhiên có gây sự trước đi chăng nữa thì có một sự thật không thể thay đổi, anh ta bị Sở Tiêu tiểu thư đánh cho phải nhập viện, gẫy ba xương sườn , sống mũi bị lệch, miệng chật khớp, nội thương nghiêm trọng. Nếu không phải Lăng Hạo Nhiên có hành vi dùng vật sắc bén đâm lén sau lưng thì mức án Sở Tiêu nhận về e rằng sẽ lâu hơn một ngày cho nên một ngày liền một ngày đi".
Sở Y Linh nghe đến đây mới hiểu ra nguyên lai Sở Tiêu ra tay cường thế như vậy, có điều cô ngược lại rất tò mò Lăng Hạo Nhiên lúc đó đã nói gì với Sở Tiêu mà lại khiến em ấy nổi giận đến thế, cũng may trước khi tiến phòng giam Sở Y Linh đã giúp Sở Tiêu xử lý vết thương trên tay rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro