Nữ Chủ Sảng Văn Không Muốn Nổi Tiếng
Chương 15
2024-08-21 00:14:03
Không biết là vô tình hay cố ý, hay là lúc mặc áo lông thì Thời Chi quá mức nổi bật trong đám người mặc lễ phục, ống kinh máy quay đều tập trung hết về phía Thời Chi.
Một bên là những chị em ăn mặc mát mẻ, một bên là Thời Chi được bọc kín trong áo lông ấm áp.
Kênh chat sau một hồi ổn định, lại bắt đầu trở nên xôn xao.
“Sao lại có tuyết rơi?, cảm giác mọi người hình như đang rất lạnh.”
“Kiểm tra nhiệt độ một chút, âm rồi, còn có thể không lạnh sao, tuyết lớn như vậy, gió lớn như vậy.”
“Mẹ ơi, lạnh quá, mọi người chỉ mặc như vậy thôi sao? Đây là ở ngoài trời đó.”
“Chỗ chúng tôi mười mấy độ cũng đã rất lạnh, không dám tưởng tượng mặc như vậy ngồi bên ngoài giữa trời âm độ sẽ như thế nào.”
"Bà tôi vừa đi ngang qua và hỏi tôi tại sao mọi người vẫn mặc váy trong những ngày tuyết rơi dày đặc. =]]”
……
Thời điểm này các fan cũng không có tâm tình đi đánh giá trang phục hôm nay của tỷ tỷ (muội muội) có đủ đẹp mắt hay không, trong đầu giờ chỉ có một thắc mắc chung.
“Họ không lạnh sao?”
Ý niệm này một khi xuất hiện, giống như là ma quỷ, không xua đi được.
Chỉ xem qua màn hình cũng có thể cảm nhận được từng trận gió lạnh thổi qua, nhìn xem lộ tay lộ chân này.
Trước khi tuyết rơi thì nhìn trong một nhóm người diện lễ phục mát mẻ lại xuất hiện một người mặc áo lông thì Thời Chi cảm thấy cô giống như một ngoại tộc. Nhưng hiện tại tuyết rơi mỗi lúc một dày, lại nhìn nhân viên công tác xung quanh, bao gồm fan từ xa đến nữa thì mỗi người đều mặc áo ấm rất dày.
Bởi vậy, giờ lại tạo ra cảnh tượng, Thời Chi không giống người lạc loài nữa, cô mới là người bình thường nhất trong nhóm minh tinh đang ngồi đây.
“……”
Ống kính nhắm ngay sườn mặt của Thời Chi, khuôn mặt cô khẽ nhếch lên lộ ra cái cằm thon gọn, sống mũi cao thẳng, lông mi trên đôi mắt đẹp vừa dài vừa cong, có bông tuyết trong suốt rơi trên lông mi, chậm rãi tan chảy......
Dù trên kênh chat chẳng có câu nào là khen ngợi Thời Chi, nhưng ánh mắt của khán giả vẫn không tự chủ được việc bị cô hấp dẫn.
……
Tuyền ca vốn nghe tin Thời Chi mặc áo lông đi thảm đỏ, hắn cảm thấy lần này xem như là xong rồi, bất quá vẫn ôm một chút hy vọng.
Anh tự nhận là vẫn rất hiểu Thời Chi, Thời Chi có tham vọng, đầu óc cũng rất tỉnh táo, cô biết thảm đỏ lần này có ý nghĩa gì, sẽ không tùy tiện làm bừa.
Cho dù không có lễ phục vẫn muốn mạnh mẽ lên sân khấu, tóm lại cũng sẽ đem áo lông cởi ra, mặc quần áo bên trong để đi thảm đỏ...
Sau đó Tuyền ca liền nhìn thấy hình tượng nữ lão đại gia tản bộ đi hết thảm đỏ.
Anh tới hơi muộn, lúc ấy thảm đỏ Thời Chi đã đi được một nửa.
Tuyền ca thiếu chút nữa ôm đầu ngồi xổm xuống, xụp đổ hoàn toàn.
“Cái này còn làm sao cứu vãn được nữa!”
Tâm trạng Tuyền ca đã xám xịt như tro tàn. Nhưng sau khi nhìn thấy tuyết rơi, nhìn cảnh các nữ minh tinh run lẩy bẩy ngồi đó, Tuyền ca lại cảm giác Thời Chi ăn mặc như vậy hình như cũng không có vấn đề gì lắm.
Đó hình như mới là trang phục của người bình thường vào lúc này.
Nửa hiệp sau của sự kiện thì ngoại trừ Thời Chi, những người còn lại đều như ngồi trên đống lửa, các quản lý của các minh tinh khác cũng đứng ngồi không yên, hai tay khoanh lại. Chỉ chờ có thể kết thúc sớm một chút. Những nghệ sĩ lên sân khấu đứng phát biểu nom cũng rất khẩn trương, phát biểu qua loa ngắn gọn, tốc độ nói cũng nhanh hơn gấp mấy lần.
Buổi lễ vừa kết thúc, mọi người cơ hồ lập tức giải tán, vẻ mặt họ vui mừng như vừa được giải thoát khỏi địa ngục.
“Thời tỷ, thế nào? "Trợ lý vọt tới trước mặt Thời Chi, cố gắng học trợ lý nhà người khác làm ấm túi xách cho cô.
Thời Chi lại thấy không cần thiết lắm.
"Hơi nóng một chút."
Cô còn kéo áo lông xuống, không dám cởi ra là sợ sau khi nóng lạnh sẽ bị cảm.
Mọi người trong nhóm của Thời Chi nhìn nhau.
Trầm mặc một lát, sau đó họ lại bắt đầu vuốt đuôi mèo.
“Thời tỷ, quả không hổ là Thời tỷ.”
Thời Chi đối với những lời nịnh hót này thì vào lỗ tai trái lại ra lỗ tai phải, cô chỉ cảm thấy những người còn lại quả thật mặc quá ít.
Tuyền ca, "Vì đẹp mắt thôi, bất quá bọn họ quả thật chuẩn bị không đủ... Nghe ý tứ này của cô, cô còn biết sẽ có tuyết rơi sao?"
Thời Chi, "Biết chứ.”
Thời Chi lắc lắc điện thoại, "Dự báo thời tiết.”
Mọi người không xem dự báo thời tiết sao, tuyết rơi hạ nhiệt độ, trên đó đều viết rất rõ ràng.
Một bên là những chị em ăn mặc mát mẻ, một bên là Thời Chi được bọc kín trong áo lông ấm áp.
Kênh chat sau một hồi ổn định, lại bắt đầu trở nên xôn xao.
“Sao lại có tuyết rơi?, cảm giác mọi người hình như đang rất lạnh.”
“Kiểm tra nhiệt độ một chút, âm rồi, còn có thể không lạnh sao, tuyết lớn như vậy, gió lớn như vậy.”
“Mẹ ơi, lạnh quá, mọi người chỉ mặc như vậy thôi sao? Đây là ở ngoài trời đó.”
“Chỗ chúng tôi mười mấy độ cũng đã rất lạnh, không dám tưởng tượng mặc như vậy ngồi bên ngoài giữa trời âm độ sẽ như thế nào.”
"Bà tôi vừa đi ngang qua và hỏi tôi tại sao mọi người vẫn mặc váy trong những ngày tuyết rơi dày đặc. =]]”
……
Thời điểm này các fan cũng không có tâm tình đi đánh giá trang phục hôm nay của tỷ tỷ (muội muội) có đủ đẹp mắt hay không, trong đầu giờ chỉ có một thắc mắc chung.
“Họ không lạnh sao?”
Ý niệm này một khi xuất hiện, giống như là ma quỷ, không xua đi được.
Chỉ xem qua màn hình cũng có thể cảm nhận được từng trận gió lạnh thổi qua, nhìn xem lộ tay lộ chân này.
Trước khi tuyết rơi thì nhìn trong một nhóm người diện lễ phục mát mẻ lại xuất hiện một người mặc áo lông thì Thời Chi cảm thấy cô giống như một ngoại tộc. Nhưng hiện tại tuyết rơi mỗi lúc một dày, lại nhìn nhân viên công tác xung quanh, bao gồm fan từ xa đến nữa thì mỗi người đều mặc áo ấm rất dày.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bởi vậy, giờ lại tạo ra cảnh tượng, Thời Chi không giống người lạc loài nữa, cô mới là người bình thường nhất trong nhóm minh tinh đang ngồi đây.
“……”
Ống kính nhắm ngay sườn mặt của Thời Chi, khuôn mặt cô khẽ nhếch lên lộ ra cái cằm thon gọn, sống mũi cao thẳng, lông mi trên đôi mắt đẹp vừa dài vừa cong, có bông tuyết trong suốt rơi trên lông mi, chậm rãi tan chảy......
Dù trên kênh chat chẳng có câu nào là khen ngợi Thời Chi, nhưng ánh mắt của khán giả vẫn không tự chủ được việc bị cô hấp dẫn.
……
Tuyền ca vốn nghe tin Thời Chi mặc áo lông đi thảm đỏ, hắn cảm thấy lần này xem như là xong rồi, bất quá vẫn ôm một chút hy vọng.
Anh tự nhận là vẫn rất hiểu Thời Chi, Thời Chi có tham vọng, đầu óc cũng rất tỉnh táo, cô biết thảm đỏ lần này có ý nghĩa gì, sẽ không tùy tiện làm bừa.
Cho dù không có lễ phục vẫn muốn mạnh mẽ lên sân khấu, tóm lại cũng sẽ đem áo lông cởi ra, mặc quần áo bên trong để đi thảm đỏ...
Sau đó Tuyền ca liền nhìn thấy hình tượng nữ lão đại gia tản bộ đi hết thảm đỏ.
Anh tới hơi muộn, lúc ấy thảm đỏ Thời Chi đã đi được một nửa.
Tuyền ca thiếu chút nữa ôm đầu ngồi xổm xuống, xụp đổ hoàn toàn.
“Cái này còn làm sao cứu vãn được nữa!”
Tâm trạng Tuyền ca đã xám xịt như tro tàn. Nhưng sau khi nhìn thấy tuyết rơi, nhìn cảnh các nữ minh tinh run lẩy bẩy ngồi đó, Tuyền ca lại cảm giác Thời Chi ăn mặc như vậy hình như cũng không có vấn đề gì lắm.
Đó hình như mới là trang phục của người bình thường vào lúc này.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nửa hiệp sau của sự kiện thì ngoại trừ Thời Chi, những người còn lại đều như ngồi trên đống lửa, các quản lý của các minh tinh khác cũng đứng ngồi không yên, hai tay khoanh lại. Chỉ chờ có thể kết thúc sớm một chút. Những nghệ sĩ lên sân khấu đứng phát biểu nom cũng rất khẩn trương, phát biểu qua loa ngắn gọn, tốc độ nói cũng nhanh hơn gấp mấy lần.
Buổi lễ vừa kết thúc, mọi người cơ hồ lập tức giải tán, vẻ mặt họ vui mừng như vừa được giải thoát khỏi địa ngục.
“Thời tỷ, thế nào? "Trợ lý vọt tới trước mặt Thời Chi, cố gắng học trợ lý nhà người khác làm ấm túi xách cho cô.
Thời Chi lại thấy không cần thiết lắm.
"Hơi nóng một chút."
Cô còn kéo áo lông xuống, không dám cởi ra là sợ sau khi nóng lạnh sẽ bị cảm.
Mọi người trong nhóm của Thời Chi nhìn nhau.
Trầm mặc một lát, sau đó họ lại bắt đầu vuốt đuôi mèo.
“Thời tỷ, quả không hổ là Thời tỷ.”
Thời Chi đối với những lời nịnh hót này thì vào lỗ tai trái lại ra lỗ tai phải, cô chỉ cảm thấy những người còn lại quả thật mặc quá ít.
Tuyền ca, "Vì đẹp mắt thôi, bất quá bọn họ quả thật chuẩn bị không đủ... Nghe ý tứ này của cô, cô còn biết sẽ có tuyết rơi sao?"
Thời Chi, "Biết chứ.”
Thời Chi lắc lắc điện thoại, "Dự báo thời tiết.”
Mọi người không xem dự báo thời tiết sao, tuyết rơi hạ nhiệt độ, trên đó đều viết rất rõ ràng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro