Nữ Chủ Tu Tiên Mở Sạp Đoán Mệnh Trong Trò Chơi Kinh Dị

Kích Hoạt Boss...

Hành Thả Mạn

2024-09-10 08:09:06

Kiều Hi câu môi, trấn an vỗ vỗ to con: "Đi tìm con rối nhỏ tới đây cho ta."

To con gãi gãi đầu, rất nhanh rời đi.

Xung quanh luôn có người nhìn chằm chằm hành động bên Kiều Hi, thấy to con nhận được mệnh lệnh của Kiều Hi cũng không nhịn được mà cảnh giác.

Chỉ thấy to con tùy tiện lật ra một đống con rối búp bê trong thùng rác ra, lại không hài lòng quăng đi.

Mọi người khó hiểu cau mày.

"Rốt cuộc bọn họ muốn làm cái gì?"

"Cái thùng rác kia ta đã sớm nhìn qua rồi, toàn bộ là búp bê vải phế phẩm vô dụng."

"Chẳng lẽ bên trong dấu huyền cơ."

To con tìm được một con rối búp bê mặc váy đỏ, tóc vàng hai bím từ trong thùng rác, hài lòng gật gật đầu, xoay người trở về bên cạnh Kiều Hi.

Kiều Hi nhận lấy búp bê, hài lòng gật đầu, nói với to con và chú đen nhỏ bên cạnh: "Mấy đứa đừng để bất kì ai đến gần ta."

To con gật đầu.

Chó đen nhỏ cũng kêu hai tiếng.

Kiều Hi một tay kết pháp ấn, trong miệng lẩm bẩm, ánh sáng huyền bí màu lam nhạt quanh quẩn ở đầu ngón tay cô.

Đầu ngón tay cô chỉ lên ấn đường của con rối búp bê, chậm rãi nhắm hai mắt lại.

Một hồi lâu sau.

Con rối chậm rãi mở mắt, nhảy từ trong tay Kiều Hi xuống.

Mà trong nháy mắt Kiều Hi giống như mất đi ý thức, cúi đầu dựa chỗ ngồi thính phòng, giống như chú hề mất đi linh hồn, hoàn mĩ dung hợp với toàn bộ khung cảnh vị diện.

Mọi người kinh ngạc nhìn con rối búp bê khởi tử hồi sinh: "Này mẹ nó sao lại thế này?"

"Con rối nhỏ kia là quái vật à?"

"Không thể nào! Ta mới đổ thùng rác ra cũng nhìn thấy con búp bê này, căn bản không có ý thức!"

"Vậy là chuyện gì đang xảy ra?"

Không chỉ người chơi trong vị diện khiếp sợ mà còn có khán giả trong màn đạn.

"Bà mẹ nó! Mẹ nó sao lại thế này? Lúc trước con búp bê kia căn bản không kiểm tra đo lường ra có dao động tinh thần lực."

"Lẽ nào là búp bê máy? Lên dây cót?"

"Tại sao cô ta phải thao túng quái vật lật thùng rác tìm búp bê?"

"Búp bê này có phải quái vật gì không?"

"Không thể nào, cũng không có hệ thống kích hoạt nhắc nhở."

"Vậy mẹ nó đây rốt cuộc là hoạt động như nào đấy?"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Kiều Hi lười để ý ánh mắt kinh ngạc của người xung quanh, tự ý chạy đến cạnh cái ao, không chút do dự nhảy xuống.

Nhóm cá heo bị động tĩnh trong nước thu hút, không hẹn mà cùng vây quanh, hướng về phía con rối tóc đuôi ngựa váy đỏ vừa nghe vừa ngửi.

Sau khi xác định đây thật sự chỉ là một con rối rất nhanh đã tản ra.

Búp bê vải rách này rất nhẹ, gần như rất khó lặn xuống dưới nước.

Cô chỉ có thể bám lên giác hút trên xúc tu của bạch tuộc, từng chút thăm dò xuống dưới.

Bạch tuộc có một nửa xúc tu ở trên mặt nước, một nửa xúc tu ở dưới nước, lan sâu xuống dưới đáy hồ.

Bất luận là cá heo hay là bạch tuộc, gần như đều hoạt động ở khu nước cạn, động vật trên bờ cũng không dám nhích tới gần mặt nước.

Thế nên, dưới nước nhất định cất giấu thứ gì đó nguy hiểm để chúng nó kiêng kỵ.

Mà dựa vào hiểu biết của cô với trò chơi thì nơi càng nguy hiểm phần thưởng càng lớn.

Nguy hiểm này rất đáng tìm kiếm.

Cái hồ sâu hơn tưởng tượng của cô.

Càng xuống dưới ánh sáng càng tối.

Thỉnh thoảng xung quanh có vài mảnh xương lướt qua.

Càng xuống dưới xương vỡ càng nhiều, không những có xương của người mà còn có các loại cá và xương của quái vật với hình thù kỳ quái.

Kiều Hi đã lặn xuống đến cuối chân của bạch tuộc.

Phía dưới mơ hồ có ánh sáng màu lam yếu ớt lóe lên, giống như đom đóm trong đêm tối.

Nhưng xúc tu của bạch tuộc không đủ dài, tia sáng còn ở chỗ rất xa.

Dựa vào cái cơ thể nhẹ nhàng này của con rối rất khó lặn xuống dưới.

Nhưng đến cũng đến rồi, cô không muốn từ bỏ.

Kiều Hi nhìn đầu lâu xung quanh chậm rãi rơi xuống, trong lòng đã có chú ý.

Cô cởi cái váy đỏ trên người búp bê rờn, chỉ còn lại một bộ xương, tung người nhảy, nhảy lên một cái đầu lâu, bám cả người trên đầu lâu, cuộn tròn thành một đoàn.

Gia tăng mật độ có thể chìm nhanh hơn.

Quả nhiên cơ thể của cô liên tục chìm xuống dưới.

"Đến nơi này."

Đột nhiên bên dưới truyền đến âm thanh trầm thấp kỳ ảo.

Kiều Hi không nhịn được tâm thần rung động, lại nhanh chóng ổn định ý thức.

Âm sắc hoa lệ lại gợi cảm trầm thấp phát ra từng gợn nước dập dờn ở sâu dưới đáy hồ, trống rỗng lại nhẹ nhàng, giống như tiếng ngâm nga của hải yêu hay như tiếng ngâm nga của thiên sứ.

Kiều Hi phát hiện ra nước ở đỉnh đầu dị động.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cô ngẩng đầu, thấy được những cái xúc tu của bạch tuộc ở bên trên nhanh chóng rút về mặt nước giống như cảm giác được sự tồn tại nguy hiểm và kinh khủng.

Ánh sáng bên dưới càng ngày càng sáng.

Kiều Hi chậm rãi rơi xuống, từ từ thấy rõ tình huống đáy hồ.

Dưới hồ đủ loại xương cốt lắng đọng lại thành một bãi biển dưới nước, cột bảo thạch hình lăng trụ màu băng xanh tản ra tia sáng lạnh lẽo và sắc bén mọc ra lớn lên từ bãi biển xương dưới hồ, hoặc dài hoặc ngắn, hoặc cao hoặc thấp khúc xạ ánh sáng trong suốt.

Mà vài ánh sáng đều đến từ chính giữa bãi biển.

Tia sáng màu băng xanh bao quanh một mỹ nhân ngư giống đực với dáng người thon dài và to lớn.

"Báo động! Vị diện [Gánh xiếc thú Tầm Mộng] phát hiện ra quái vật không xác định, cấp bậc tinh thần lực của quái vật không xác định, tính công kích không xác định, giống loài không xác định, tính ô nhiễm không xác định!"

"Mong người chơi tránh xa quái vật không xác định để tránh bị ô nhiễm tinh thần lực, bị đồng hóa thành quái vật trong vị diện!"

Đuôi của mỹ nhân ngư tản ra ánh sáng màu lam rực rỡ quỷ dị mê người.

Đầu đuôi có hai cái gai xương ngược bị cố định, máu tươi liên tục không ngừng chảy ra từ miện vết thương kia.

Đi lên trên theo đuôi cá rực rỡ là dáng người tam giác ngược đặc biệt chỉ có ở nam giới, làn da xinh đẹp trắng mịn cùng với đường cong cơ bắp lưu loát có lực lại không khoa trương hợp thành nửa người trên của nhân ngư.

Lại hướng lên, khuôn mặt của nhân ngư này cực kỳ diễm lệ, mắt hẹp và dài giống như bảo thạch hình lăng trụ sắc bén, nét mặt sâu sắc, mặt hơi mang hướng Âu Mỹ.

Màu môi của hắn cực kỳ đẹp như màu cánh hoa, no đủ lại cực kỳ mê hoặc.

Hầu kết gợi cảm chuyển động, âm thanh mê hoặc tâm thần con người giống như âm phù nhẹ nhàng vang lên.

"Nhân loại, ngươi là tới cầu nguyện sao?"

Hai tay của nhân ngư còn bị xiền xích tren ngược lên, khiến cho hắn không thể cúi người giải thoát cho cái đuôi của mình.

Rõ ràng là chỉ giống đực, nhưng tóc lại rất dài, giống như hải tảo bồng bềnh trong nước.

Kiều Hi đối diện với đôi mặt màu lam như bảo thạch.

Cô thề, đây là đôi mắt đẹp nhất cô từng thấy qua hai đời.

Từ nhỏ Kiều Hi không có bất kỳ sức chống cự với bảo thạch.

Cô không nhịn được nhích tới gần, nâng gương mặt của nhân ngư, tán thưởng nói: "Mắt của ngươi còn đẹp hơn cả bảo thạch nữa."

"A..." Nhân ngư cười nhẹ, hầu kết khẽ rung: "Đến đây đi, nói ra nguyện vọng của ngươi, chỉ cần ngươi muốn, ta đều sẽ thực hiện vì ngươi."

"Cảnh cáo, ngài đang chịu tinh thần công kích, xin sớm rời khỏi nguồn gốc ô nhiễm tinh thần, nếu không trong vòng nửa canh giờ ngài sẽ bị đồng hóa thành quái vật của vị diện."

"Cảnh cáo, giá trị sinh mệnh của ngài đã giảm xuống đến 60, xin sớm rời khỏi nguồn gốc ô nhiễm tinh thần."

Tiếng cảnh báo của hệ thống không ngừng vang lên trong đầu, giao diện trò chơi màu lục trước mặt cô cũng bị đá ra ngoài.

Cô vốn chỉ có 3 điểm lực công kích, năng lực phòng ngự yếu đến đáng thương, gần như trong nháy mắt khi nhân ngư phát động công kích mê hoặc là giá trị sinh mệnh của cô điên cuồng rớt mất 40 điểm.

Cố tình chính là 40 điểm, kẹt ngay bờ nguy hiểm.

Giá trị sinh mệnh thấp hơn 60 thế giới tinh thần của cô cũng sẽ bị ô nhiễm.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nữ Chủ Tu Tiên Mở Sạp Đoán Mệnh Trong Trò Chơi Kinh Dị

Số ký tự: 0