Nữ Đặc Công Xinh Đẹp, Xuyên Tới Bạo Hồng Giới Giải Trí
Chương 47
Tạ Lan Đình Ngọc
2024-10-15 12:37:12
Hắn ta đẩy đẩy gọng kính, tuy mới ngoài ba mươi nhưng dáng người cao gầy, cằm hơi nhọn, khi cười lên có mấy nếp nhăn nên lúc nào cũng bị người ta coi là ông chú ngoài bốn mươi, vì lúc nào cũng đeo một cặp kính dày cộp, bị mọi người trêu là anh chàng đeo kính.
"Lạc Hân, cô nghĩ mà xem, công ty chúng ta đang lăng xê người mới, đúng là lần trước phim cô đóng với Cố Bắc Hàn có doanh thu phòng vé cao, diễn xuất cũng không tệ nhưng cô chỉ có thể giành được vai nữ phụ, trong giới giải trí, sao nữ là thiệt thòi nhất, nếu mãi không có mấy tác phẩm tiêu biểu thì đến khi có tuổi, thực sự sẽ không còn cơ hội nữa, biết đâu khán giả còn không nhận ra cô."
Lạc Hân hừ lạnh một tiếng, không phủ nhận lời hắn ta nói.
Anh chàng đeo kính nhẹ nhàng đặt tay lên vai Lạc Hân, giọng điệu dụ dỗ: "Hơn nữa, không phải cô luôn muốn đẩy Khương Nam ra để tham gia chương trình tạp kỹ sinh tồn đó sao."
"Đạo diễn Nhiếp này cũng là người phụ trách địa điểm cho vòng tiếp theo của chương trình sinh tồn đó đấy."
"Thật sao?" Lạc Hân hơi nhíu mày, sau đó lạnh lùng nhìn anh chàng đeo kính.
Anh chàng đeo kính bị cô ta nhìn đến nỗi trong lòng thấy chột dạ: "Đúng, đúng vậy, nghe nói những địa điểm mà họ đến lần này đều do đạo diễn Nhiếp sắp xếp, nếu không tin tối nay cô có thể đến hỏi đạo diễn Nhiếp."
"Được, tôi đi." Lạc Hân khẽ mấp máy môi, nghiêng đầu nhìn anh chàng đeo kính, tuy đang cười nhưng trong mắt lại thoáng qua một tia lạnh lẽo.
"Nếu anh dám lừa tôi, tôi sẽ báo công ty đuổi việc anh." Giọng điệu không hề che giấu ý đe dọa.
Anh chàng đeo kính biết cô ta đã đồng ý, vội cười nói: "Chắc chắn không có chuyện đó đâu, hơn nữa lần này ông chủ của chúng ta cũng đi cùng mà!! Đến lúc đó chúng ta vẫn làm theo quy tắc cũ, cô gửi tin nhắn, tôi sẽ tìm cớ đưa cô ra ngoài."
Lạc Hân hừ lạnh một tiếng, liếc nhìn chiếc váy trong túi, xách túi đi về phía phòng ngủ.
Cô ta nhất định phải tham gia chương trình đó, để mọi người thấy dù Khương Nam ở bất cứ nơi nào cũng không bằng cô ta.
Đặc biệt là trước mặt Cố Bắc Hàn.
Tám giờ tối, hộp đêm Thịnh Đô.
"Lạc Hân, cô nghĩ mà xem, công ty chúng ta đang lăng xê người mới, đúng là lần trước phim cô đóng với Cố Bắc Hàn có doanh thu phòng vé cao, diễn xuất cũng không tệ nhưng cô chỉ có thể giành được vai nữ phụ, trong giới giải trí, sao nữ là thiệt thòi nhất, nếu mãi không có mấy tác phẩm tiêu biểu thì đến khi có tuổi, thực sự sẽ không còn cơ hội nữa, biết đâu khán giả còn không nhận ra cô."
Lạc Hân hừ lạnh một tiếng, không phủ nhận lời hắn ta nói.
Anh chàng đeo kính nhẹ nhàng đặt tay lên vai Lạc Hân, giọng điệu dụ dỗ: "Hơn nữa, không phải cô luôn muốn đẩy Khương Nam ra để tham gia chương trình tạp kỹ sinh tồn đó sao."
"Đạo diễn Nhiếp này cũng là người phụ trách địa điểm cho vòng tiếp theo của chương trình sinh tồn đó đấy."
"Thật sao?" Lạc Hân hơi nhíu mày, sau đó lạnh lùng nhìn anh chàng đeo kính.
Anh chàng đeo kính bị cô ta nhìn đến nỗi trong lòng thấy chột dạ: "Đúng, đúng vậy, nghe nói những địa điểm mà họ đến lần này đều do đạo diễn Nhiếp sắp xếp, nếu không tin tối nay cô có thể đến hỏi đạo diễn Nhiếp."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Được, tôi đi." Lạc Hân khẽ mấp máy môi, nghiêng đầu nhìn anh chàng đeo kính, tuy đang cười nhưng trong mắt lại thoáng qua một tia lạnh lẽo.
"Nếu anh dám lừa tôi, tôi sẽ báo công ty đuổi việc anh." Giọng điệu không hề che giấu ý đe dọa.
Anh chàng đeo kính biết cô ta đã đồng ý, vội cười nói: "Chắc chắn không có chuyện đó đâu, hơn nữa lần này ông chủ của chúng ta cũng đi cùng mà!! Đến lúc đó chúng ta vẫn làm theo quy tắc cũ, cô gửi tin nhắn, tôi sẽ tìm cớ đưa cô ra ngoài."
Lạc Hân hừ lạnh một tiếng, liếc nhìn chiếc váy trong túi, xách túi đi về phía phòng ngủ.
Cô ta nhất định phải tham gia chương trình đó, để mọi người thấy dù Khương Nam ở bất cứ nơi nào cũng không bằng cô ta.
Đặc biệt là trước mặt Cố Bắc Hàn.
Tám giờ tối, hộp đêm Thịnh Đô.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro