Nữ Giả Nam Ở Trường Học Nam Sinh
Viết Kiểm Điểm...
2024-11-20 03:51:33
Giang Sóc cũng không tức giận, đôi mắt anh không có ý tốt đảo sang, ngữ khí hiếm khi không hung ác như bình thường bắt đầu thương lượng với cô: “Nghe nói thành tích cậu không tồi nên hành văn chắc cũng không kém, chỉ cần cậu viết tốt hơn tên Tống Thời kia, chuyện khi trước coi như xóa bỏ, thế nào?”
Ôn Hoài ngơ ngác một chút, chần chờ nói: “Thật, thật không?”
Người như Giang Sóc khi nói dối mặt không đỏ tim không đập nói: “Đương nhiên là thật.”
Dù sao người còn ở ngay dưới mắt mình, về sau bắt nạt cậu ta là chuyện quá đơn giản.
Ôn Hoài từ bé đến lớn luôn dễ dàng tin tưởng người khác, nghe Giang Sóc nói xong không một chút nghi ngờ ngay lập tức cầm giấy về trên chỗ ngồi bắt đầu ngoáy bút lên.
Chờ đến lúc Ôn Hoài viết xong đã là 9 giờ tối.
Thời tiết nóng nhiệt độ ban đêm cũng không hạ xuống, ve ngoài cửa sổ gân cổ lên kêu không ngừng.
Mỗi ký túc xá đều có hai phòng vệ sinh, lúc trước khi Ôn Hoài đến Giang Sóc và Tống Thời mỗi người chiếm một phòng, rạch đường ranh giới rõ ràng.
Hai người đã tắm rửa xong rồi, Tống Thời cầm quyển sách yên tĩnh đọc ở trên giường còn Giang Sóc ở đằng kia đang chơi game mở âm thanh cực to, di động truyền đến tiếng chửi của đồng đội cãi cọ ồn ào, Ôn Hoài cũng bị ồn đến mức không đọc nổi sách.
Ký túc xá 11 giờ tắt đèn, tuy rằng lúc này thời gian vẫn sớm nhưng hôm nay Ôn Hoài ra cả người mồ hôi, cô lấy quần áo chuẩn bị tắm rửa.
Cô đi vào phòng vệ sinh mà Giang Sóc thường dùng, hơi nước bên trong vẫn còn chưa tán hết, sương mù bốc hơi mông lung nhìn không rõ lắm, khí nóng càng rõ ràng.
Ôn Hoài đóng cửa rồi khóa lại.
Cô chậm rãi cởi quần áo và mảnh vải bọc ngực ra đặt ở một bên.
Để không bị phát hiện là nữ sinh cô còn đổi sữa tắm vị sữa bò hay dùng thành vị thành bạc hà, da cô khỏe căn bản không cần trang điểm và cũng rất ít khi dùng đồ trang điểm, nhưng mà để xấu đi một chút cô phải mua một cặp mắt kính trong tiệm.
Ôn Hoài gỡ xuống mắt kính xóa đi tàn nhang trên mặt, cuối cùng lộ ra khuôn mặt trắng sáng trong bóng loáng như trứng gà lột xác, hơn nữa cô còn nhỏ tuổi cho nên cơ hồ là không nhìn rõ lỗ chân lông trên mặt, làn da non nhéo một cái ra nước.
Tốc độ tắm rửa của Ôn Hoài không nhanh, bình thường thời gian nữ sinh tắm rửa đều gấp mấy lần nam sinh, cô ở bên trong đó gần nửa tiếng.
Không lâu sau cửa phòng tắm truyền đến tiếng đập cửa thịch thịch thịch.
“Này! Chú lùn con!”
Là tiếng của Giang Sóc.
Giang Sóc với vẻ không kiên nhẫn lực gõ cửa ngày càng mạnh: “Tắm rửa thôi mà cũng lâu như thế, còn định bao giờ mới ra! Ông đây muốn đi WC!”
Trong lòng Ôn Hoài hoảng hốt, sợ tính tình anh táo bạo sẽ đá cửa vào luôn vì thế nhặt quần áo lên kinh hoảng nói: “Sắp xong rồi!”
Cô lấy mảnh vải quấn lại lên ngực, nhanh chóng mặc vào quần áo mới từ tử lấy ra rồi lại vẽ thêm tàn nhang ở trên mặt.
Giang Sóc chờ mà khó chịu phiền lòng không còn tí kiên nhẫn, anh đang định tiếp tục giơ tay gõ cửa thì người bên trong lập tức đi ra.
Sương mù hơi nóng ập vào mặt, bên trong đó còn kèm theo một hơi thở ngọt nị chui vào hướng mũi của Giang Sóc.
Yết hầu Giang Sóc lên xuống nhíu mày lại, tầm mắt dừng trên cơ thể bao vây kín mít của cô.
Ôn Hoài ngơ ngác một chút, chần chờ nói: “Thật, thật không?”
Người như Giang Sóc khi nói dối mặt không đỏ tim không đập nói: “Đương nhiên là thật.”
Dù sao người còn ở ngay dưới mắt mình, về sau bắt nạt cậu ta là chuyện quá đơn giản.
Ôn Hoài từ bé đến lớn luôn dễ dàng tin tưởng người khác, nghe Giang Sóc nói xong không một chút nghi ngờ ngay lập tức cầm giấy về trên chỗ ngồi bắt đầu ngoáy bút lên.
Chờ đến lúc Ôn Hoài viết xong đã là 9 giờ tối.
Thời tiết nóng nhiệt độ ban đêm cũng không hạ xuống, ve ngoài cửa sổ gân cổ lên kêu không ngừng.
Mỗi ký túc xá đều có hai phòng vệ sinh, lúc trước khi Ôn Hoài đến Giang Sóc và Tống Thời mỗi người chiếm một phòng, rạch đường ranh giới rõ ràng.
Hai người đã tắm rửa xong rồi, Tống Thời cầm quyển sách yên tĩnh đọc ở trên giường còn Giang Sóc ở đằng kia đang chơi game mở âm thanh cực to, di động truyền đến tiếng chửi của đồng đội cãi cọ ồn ào, Ôn Hoài cũng bị ồn đến mức không đọc nổi sách.
Ký túc xá 11 giờ tắt đèn, tuy rằng lúc này thời gian vẫn sớm nhưng hôm nay Ôn Hoài ra cả người mồ hôi, cô lấy quần áo chuẩn bị tắm rửa.
Cô đi vào phòng vệ sinh mà Giang Sóc thường dùng, hơi nước bên trong vẫn còn chưa tán hết, sương mù bốc hơi mông lung nhìn không rõ lắm, khí nóng càng rõ ràng.
Ôn Hoài đóng cửa rồi khóa lại.
Cô chậm rãi cởi quần áo và mảnh vải bọc ngực ra đặt ở một bên.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Để không bị phát hiện là nữ sinh cô còn đổi sữa tắm vị sữa bò hay dùng thành vị thành bạc hà, da cô khỏe căn bản không cần trang điểm và cũng rất ít khi dùng đồ trang điểm, nhưng mà để xấu đi một chút cô phải mua một cặp mắt kính trong tiệm.
Ôn Hoài gỡ xuống mắt kính xóa đi tàn nhang trên mặt, cuối cùng lộ ra khuôn mặt trắng sáng trong bóng loáng như trứng gà lột xác, hơn nữa cô còn nhỏ tuổi cho nên cơ hồ là không nhìn rõ lỗ chân lông trên mặt, làn da non nhéo một cái ra nước.
Tốc độ tắm rửa của Ôn Hoài không nhanh, bình thường thời gian nữ sinh tắm rửa đều gấp mấy lần nam sinh, cô ở bên trong đó gần nửa tiếng.
Không lâu sau cửa phòng tắm truyền đến tiếng đập cửa thịch thịch thịch.
“Này! Chú lùn con!”
Là tiếng của Giang Sóc.
Giang Sóc với vẻ không kiên nhẫn lực gõ cửa ngày càng mạnh: “Tắm rửa thôi mà cũng lâu như thế, còn định bao giờ mới ra! Ông đây muốn đi WC!”
Trong lòng Ôn Hoài hoảng hốt, sợ tính tình anh táo bạo sẽ đá cửa vào luôn vì thế nhặt quần áo lên kinh hoảng nói: “Sắp xong rồi!”
Cô lấy mảnh vải quấn lại lên ngực, nhanh chóng mặc vào quần áo mới từ tử lấy ra rồi lại vẽ thêm tàn nhang ở trên mặt.
Giang Sóc chờ mà khó chịu phiền lòng không còn tí kiên nhẫn, anh đang định tiếp tục giơ tay gõ cửa thì người bên trong lập tức đi ra.
Sương mù hơi nóng ập vào mặt, bên trong đó còn kèm theo một hơi thở ngọt nị chui vào hướng mũi của Giang Sóc.
Yết hầu Giang Sóc lên xuống nhíu mày lại, tầm mắt dừng trên cơ thể bao vây kín mít của cô.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro