. Hồng Hoa Lầu
Quan Quan công tử
2024-11-20 17:51:25
Thời điểm cổng Trấn Viễn tiêu cục xuất hiện rối loạn, ở trên lầu hai của tiệm vải cách đó không xa, có một nữ tử xinh đẹp đứng dạy đi tới cửa sổ dò xét.
Nữ tử thân mặc váy ngắn bó eo, thân trên mặc một cái đai đeo màu đỏ sậm bao vây lấy cái eo của nàng cùng nâng lên bộ ngực, màu váy xanh nhạt thướt tha, hai con ngươi như hạnh, trên môi đánh son màu đỏ tươi, phối hợp khí chất tài trí, xinh đẹp không mất ổn trọng thành thục.
Nhìn thấy Dạ Kinh Đường tới cửa gây sự, nữ tử chưa từng tức giận, trong mắt ngược lại sáng lên:
"Cứng cỏi, mặt lạnh lùng, hơi thở đều đặn, vừa nghĩa hiệp lại không mất đi ngông cuồng. . . tướng mạo thật tốt."
Nha hoàn ở phía sau nàng cũng nhón chân lên xa xa dò xét:
"Đúng vậy, thật anh tuấn, chỉ là đầu óc có chút kém cỏi, phá quán cũng không tìm hiểu bối cảnh người ta. Có nên lên tiếng can ngăn hay không, đừng cho Trần Bưu xuất thủ quá nặng. . ."
Bành ——
Một tiếng vang nhỏ, Trần Bưu bị đè lại, mặt đường lâm vào yên tĩnh, cũng làm cho hai nữ tử yên lặng.
"Gia phụ Bùi Viễn Phong. . ."
Tiếng nói trong sáng truyền đến, ánh mắt xinh đẹp của nữ tử trong nháy mắt từ nhìn hờ hững đã biến thành nhìn thẳng vào, tiếp theo lại biểu lộ ra nóng bỏng.
Nhưng mà loại phản ứng này, cũng không phải là xinh đẹp nữ tử động tâm làm loạn đối với Dạ Kinh Đường.
Nữ tử này được xưng là Bùi Tam Nương, tên thật là Bùi Tương Quân, nhìn cách ăn mặc giống như là con gái trong gia đình thương nhân bình thường, nhưng dưới gương mặt xinh đẹp ôn nhu này, vẫn còn có một tầng thân phận cái khác——người cầm lái đương đại của giang hồ hào môn Hồng Hoa Lâu!
Đại Ngụy vương mới lập quốc mới chỉ được mấy năm ngắn ngủi, bây giờ Nữ Đế lâm triều, bắc có cường địch nhìn chằm chằm, bên trong có chư vương dụng ý khó dò, đại thế hỗn loạn, tạo ra một giang hồ phát triển .
Trên giang hồ, người có thể hùng trấn một phương thì xưng Tông Sư, Tông Sư đứng đầu được gọi là ‘Nhất Tiên, Nhị Thánh, Bát Đại Khôi’ là mười một người mạnh nhất trong thiên hạ, ngay cả triều đình đều cần cẩn thận đối đãi.
Mà người cầm lái Hồng Hoa Lâu tiền nhiệm là Bùi Thương, chính là Thương Khôi bên trong bát đại khôi, đứng hàng thứ bảy trong Thiên hạ, địa vị Hồng Hoa Lâu trong giang hồ thì vừa nhìn liền có thể thấy.
Thương Khôi Bùi Thương, là sư phụ Bùi Tương Quân, cha đẻ Bùi Viễn Phong, coi như cũng là ông nội nuôi của Dạ Kinh Đường.
Bùi Viễn Phong vốn là con thứ của Bùi gia, thuở nhỏ thiên phú kinh người, nhưng cùng người trong nhà có tranh chấp, rời nhà trốn đi, thề không danh dương thiên hạ sẽ không trở về.
Kết quả không nói cũng hiểu, Bùi Viễn Phong đến chết cũng yên lặng vô danh, không dạy cho Dạ Kinh Đường công phu thật, không phải không muốn, là không muốn để cho Dạ Kinh Đường lại giẫm lên vết xe đổ của mình.
Sau khi Bùi Viễn Phong chết, để Dạ Kinh Đường đi vào kinh thành bỏ đi tài sản của mình, cũng không phải là khảo nghiệm tâm tính với Dạ Kinh Đường, mà là cho người nhà một cái ‘Danh thiếp’ .
Người bình thường cũng sẽ không ‘Trọng tình thủ tín’ đến mức nghe lời một người chết, sẽ không từ bỏ gia nghiệp để làm một người tay trắng.
Nhưng Bùi Viễn Phong biết Dạ Kinh Đường sẽ làm như vậy, hành động của hắn lần này chỉ là vì để người trong nhà nhìn thấy điểm này, để Dạ Kinh Đường có thể đi vào Hồng Hoa Lâu, trở thành người thừa kế danh hào Thương Khôi tiếp theo—— đây mới là di sản chân chính Bùi Viễn Phong lưu cho nhi tử.
Nhưng mà Bùi Viễn Phong khả năng cũng không ngờ tới, Bùi gia hiện tại cũng không tốt hơn hắn bao nhiêu quả.
Bùi Thương nhiều năm trước đã qua đời, trưởng tử kế thừa vị trí, sau đó lại chết bởi địch thủ, danh hào Thương Khôi đổi chủ, chỉ có thể để tiểu đồ đệ Bùi Tương Quân kế nhiệm và cầm lái Hồng Hoa Lâu.
Bùi Tương Quân là thân nữ nhi, võ nghệ không thấp, nhưng cùng Bát đại khôi chênh lệch rất xa, căn bản chống không gánh được đại danh hào môn đứng đầu giang hồ, uy vọng Hồng Hoa Lâu rớt xuống ngàn trượng.
Ngoài có thế lực giang hồ chiếm đoạt tài lộ, bên trong thì có các Đại đường chủ đoạt quyền, vị trí của Bùi Tương Quân đã sớm ngồi không vững, thậm chí nàng đã từng phái người âm thầm tìm kiếm ví trí của Nhị gia, trông cậy vào việc hắn có thể trở về để giữ thể diện.
Bùi Viễn Phong đã nhập thổ vi an, đối Bùi gia thì là cái tin dữ, nhưng Dạ Kinh Đường có thể trở về nhà, đã coi như mang đến một chút hi vọng sống cho Bùi gia lung lay sắp đổ —— Bùi gia hiện tại thực sự rất cần một vị Thiếu chủ kinh tài tuyệt diễm để làm Định Hải Thần Châm, ngăn chặn Hồng Hoa Lâu loạn trong giặc ngoài!
Cũng là bởi vì đây, Bùi Tương Quân phát hiện thân thủ Dạ Kinh Đường không tầm thường, còn nghe được thân phận của hắn, từ đó mới có thể lộ ra thần sắc như đói như khát vậy.
Mắt thấy Dạ Kinh Đường rời đi, khi hắn đi tới dưới cửa sổ chỗ nàng đứng, Bùi Tương Quân khẽ khều nhẽ thanh chống cửa, để thanh chống rơi xuống dưới.
Cạch cạch cạch ~~~
Dạ Kinh Đường lác người né tránh, ngẩng đầu lên, bên trong đôi mắt hiện ra cái bóng của mỹ nhân đứng bên cửa sổ, nhưng cũng không lộ ra kinh diễm gì:
"Cô nương, làm sao lại bất cẩn như vậy?"
Bùi Tương Quân có dung mạo rất tốt, rất ít nam tử có thể nhìn nàng mà bất động như núi, nàng thấy phản ứng của Dạ Kinh Đường bình tĩnh như thế thì không khỏi âm thầm gật đầu, nhưng lại ra vẻ không vui nói:
"Không biết lớn nhỏ, ta gọi Bùi Tương Quân, là sư muội của nghĩa phụ ngươi, người trong nhà đều gọi ta Tam Nương. Ngươi là nhi tử của nhị ca, đã trở về nhà, vì sao chào hỏi đã rời đi?"
Sư muội của nghĩa phụ. . .
Sư cô?
Nữ tử thân mặc váy ngắn bó eo, thân trên mặc một cái đai đeo màu đỏ sậm bao vây lấy cái eo của nàng cùng nâng lên bộ ngực, màu váy xanh nhạt thướt tha, hai con ngươi như hạnh, trên môi đánh son màu đỏ tươi, phối hợp khí chất tài trí, xinh đẹp không mất ổn trọng thành thục.
Nhìn thấy Dạ Kinh Đường tới cửa gây sự, nữ tử chưa từng tức giận, trong mắt ngược lại sáng lên:
"Cứng cỏi, mặt lạnh lùng, hơi thở đều đặn, vừa nghĩa hiệp lại không mất đi ngông cuồng. . . tướng mạo thật tốt."
Nha hoàn ở phía sau nàng cũng nhón chân lên xa xa dò xét:
"Đúng vậy, thật anh tuấn, chỉ là đầu óc có chút kém cỏi, phá quán cũng không tìm hiểu bối cảnh người ta. Có nên lên tiếng can ngăn hay không, đừng cho Trần Bưu xuất thủ quá nặng. . ."
Bành ——
Một tiếng vang nhỏ, Trần Bưu bị đè lại, mặt đường lâm vào yên tĩnh, cũng làm cho hai nữ tử yên lặng.
"Gia phụ Bùi Viễn Phong. . ."
Tiếng nói trong sáng truyền đến, ánh mắt xinh đẹp của nữ tử trong nháy mắt từ nhìn hờ hững đã biến thành nhìn thẳng vào, tiếp theo lại biểu lộ ra nóng bỏng.
Nhưng mà loại phản ứng này, cũng không phải là xinh đẹp nữ tử động tâm làm loạn đối với Dạ Kinh Đường.
Nữ tử này được xưng là Bùi Tam Nương, tên thật là Bùi Tương Quân, nhìn cách ăn mặc giống như là con gái trong gia đình thương nhân bình thường, nhưng dưới gương mặt xinh đẹp ôn nhu này, vẫn còn có một tầng thân phận cái khác——người cầm lái đương đại của giang hồ hào môn Hồng Hoa Lâu!
Đại Ngụy vương mới lập quốc mới chỉ được mấy năm ngắn ngủi, bây giờ Nữ Đế lâm triều, bắc có cường địch nhìn chằm chằm, bên trong có chư vương dụng ý khó dò, đại thế hỗn loạn, tạo ra một giang hồ phát triển .
Trên giang hồ, người có thể hùng trấn một phương thì xưng Tông Sư, Tông Sư đứng đầu được gọi là ‘Nhất Tiên, Nhị Thánh, Bát Đại Khôi’ là mười một người mạnh nhất trong thiên hạ, ngay cả triều đình đều cần cẩn thận đối đãi.
Mà người cầm lái Hồng Hoa Lâu tiền nhiệm là Bùi Thương, chính là Thương Khôi bên trong bát đại khôi, đứng hàng thứ bảy trong Thiên hạ, địa vị Hồng Hoa Lâu trong giang hồ thì vừa nhìn liền có thể thấy.
Thương Khôi Bùi Thương, là sư phụ Bùi Tương Quân, cha đẻ Bùi Viễn Phong, coi như cũng là ông nội nuôi của Dạ Kinh Đường.
Bùi Viễn Phong vốn là con thứ của Bùi gia, thuở nhỏ thiên phú kinh người, nhưng cùng người trong nhà có tranh chấp, rời nhà trốn đi, thề không danh dương thiên hạ sẽ không trở về.
Kết quả không nói cũng hiểu, Bùi Viễn Phong đến chết cũng yên lặng vô danh, không dạy cho Dạ Kinh Đường công phu thật, không phải không muốn, là không muốn để cho Dạ Kinh Đường lại giẫm lên vết xe đổ của mình.
Sau khi Bùi Viễn Phong chết, để Dạ Kinh Đường đi vào kinh thành bỏ đi tài sản của mình, cũng không phải là khảo nghiệm tâm tính với Dạ Kinh Đường, mà là cho người nhà một cái ‘Danh thiếp’ .
Người bình thường cũng sẽ không ‘Trọng tình thủ tín’ đến mức nghe lời một người chết, sẽ không từ bỏ gia nghiệp để làm một người tay trắng.
Nhưng Bùi Viễn Phong biết Dạ Kinh Đường sẽ làm như vậy, hành động của hắn lần này chỉ là vì để người trong nhà nhìn thấy điểm này, để Dạ Kinh Đường có thể đi vào Hồng Hoa Lâu, trở thành người thừa kế danh hào Thương Khôi tiếp theo—— đây mới là di sản chân chính Bùi Viễn Phong lưu cho nhi tử.
Nhưng mà Bùi Viễn Phong khả năng cũng không ngờ tới, Bùi gia hiện tại cũng không tốt hơn hắn bao nhiêu quả.
Bùi Thương nhiều năm trước đã qua đời, trưởng tử kế thừa vị trí, sau đó lại chết bởi địch thủ, danh hào Thương Khôi đổi chủ, chỉ có thể để tiểu đồ đệ Bùi Tương Quân kế nhiệm và cầm lái Hồng Hoa Lâu.
Bùi Tương Quân là thân nữ nhi, võ nghệ không thấp, nhưng cùng Bát đại khôi chênh lệch rất xa, căn bản chống không gánh được đại danh hào môn đứng đầu giang hồ, uy vọng Hồng Hoa Lâu rớt xuống ngàn trượng.
Ngoài có thế lực giang hồ chiếm đoạt tài lộ, bên trong thì có các Đại đường chủ đoạt quyền, vị trí của Bùi Tương Quân đã sớm ngồi không vững, thậm chí nàng đã từng phái người âm thầm tìm kiếm ví trí của Nhị gia, trông cậy vào việc hắn có thể trở về để giữ thể diện.
Bùi Viễn Phong đã nhập thổ vi an, đối Bùi gia thì là cái tin dữ, nhưng Dạ Kinh Đường có thể trở về nhà, đã coi như mang đến một chút hi vọng sống cho Bùi gia lung lay sắp đổ —— Bùi gia hiện tại thực sự rất cần một vị Thiếu chủ kinh tài tuyệt diễm để làm Định Hải Thần Châm, ngăn chặn Hồng Hoa Lâu loạn trong giặc ngoài!
Cũng là bởi vì đây, Bùi Tương Quân phát hiện thân thủ Dạ Kinh Đường không tầm thường, còn nghe được thân phận của hắn, từ đó mới có thể lộ ra thần sắc như đói như khát vậy.
Mắt thấy Dạ Kinh Đường rời đi, khi hắn đi tới dưới cửa sổ chỗ nàng đứng, Bùi Tương Quân khẽ khều nhẽ thanh chống cửa, để thanh chống rơi xuống dưới.
Cạch cạch cạch ~~~
Dạ Kinh Đường lác người né tránh, ngẩng đầu lên, bên trong đôi mắt hiện ra cái bóng của mỹ nhân đứng bên cửa sổ, nhưng cũng không lộ ra kinh diễm gì:
"Cô nương, làm sao lại bất cẩn như vậy?"
Bùi Tương Quân có dung mạo rất tốt, rất ít nam tử có thể nhìn nàng mà bất động như núi, nàng thấy phản ứng của Dạ Kinh Đường bình tĩnh như thế thì không khỏi âm thầm gật đầu, nhưng lại ra vẻ không vui nói:
"Không biết lớn nhỏ, ta gọi Bùi Tương Quân, là sư muội của nghĩa phụ ngươi, người trong nhà đều gọi ta Tam Nương. Ngươi là nhi tử của nhị ca, đã trở về nhà, vì sao chào hỏi đã rời đi?"
Sư muội của nghĩa phụ. . .
Sư cô?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro