Nụ Hôn Đêm Say! Lâu Thiếu Ngạo Mạn Vì Cô Mà Điên Cuồng
Nụ Hôn Đầu Cũng...
2024-12-18 12:03:37
Gió từ bên ngoài nhà gỗ thổi vào, lướt qua dái tai ẩm ướt của cô, lại gây ra một trận run rẩy dọc sống lưng.
“Tiếp theo?” Anh lấy miếng dán trong miệng ra.
Trái tim Lê Chi như muốn tan chảy thành một vũng nước.
Cô có chết cũng không ngờ, có một ngày sẽ làm chuyện mập mờ như vậy với người bạn thân thiết.
Lần trước ít nhất còn là do say rượu.
Cô thật sự không còn ấn tượng rõ ràng gì.
Nhưng lần này lại tỉnh táo không thể tỉnh táo hơn, có thể nghe thấy tiếng thở của anh, cảm nhận được nhiệt độ của anh.
Hơn nữa lưỡi của anh còn rất linh hoạt…
Cảm giác, hình như rất biết hôn.
Nhưng khoan đã! Điều này thì liên quan gì đến cô?
Bọn họ chỉ đang diễn kịch trong chương trình hẹn hò!
Lê Chi khẽ cắn môi, lại chạm vào miếng dán kia, căng da đầu nói: "Còn cổ bên trái."
“Ừ.” Lâu Yến Kinh khẽ đáp rồi đứng dậy.
Anh đổi hướng rồi lại cúi người xuống.
Miếng dán niêm phong do chương trình thiết kế rất nhỏ, đúng là có chút khó tìm. Môi anh dọc theo cái cổ nhạy cảm của Lê Chi, từ trên xuống dưới, kéo dài đến cuối cùng mới biết vị trí của nó.
Lần này không thể ngậm mút được.
Lâu Yến Kinh dùng môi và khóe môi khẽ gạt mép trên của miếng dán, giống như đang hôn cô từng chút một!
Mà góc quay của máy quay càng tuyệt vời hơn.
Nếu không biết, còn tưởng là Lâu Yến Kinh đang vùi đầu vào hõm cổ cô để tạo dấu hickey!
Lê Chi cảm thấy mình sắp phát điên rồi.
Cô không nhịn được điều chỉnh lại tư thế ngồi, đầu gối chạm nhau, hai chân dưới váy kẹp chặt.
“Miếng cuối cùng.” Lâu Yến Kinh cong môi.
Anh hơi đứng thẳng người, từ cổ Lê Chi di chuyển đến trước mặt cô. Máy quay lập tức rất biết điều mà kéo gần lại, chỉ thấy anh đặt chóp mũi lên chóp mũi cô.
Hơi thở giao nhau: “Cái này, ở đâu?”
"A a a a a a môi dưới môi dưới! Ở môi dưới!"
"Bọn họ sắp hôn rồi cứu mạng!"
"Má ơi thật sự rất quyến rũ! Đây chính là vợ chồng thật sao? Tôi còn sợ cảnh phía sau không được phát sóng nữa!!"
Lê Chi cũng sợ.
Cô thậm chí còn mong chương trình trực tiếp bị dừng lại, dừng lại thì người khác không nhìn thấy, cô cũng không bị mất mặt như vậy.
Đặc biệt là mắt cô còn đang bị bịt kín.
Tầm nhìn bị che khuất.
Những cảm quan khác sẽ bị phóng đại vô hạn, cô thậm chí còn nghe rõ tiếng tim đập của Lâu Yến Kinh!
Mà miếng dán niêm phong tiếp theo đó…
Ở trên môi.
Đôi mắt dưới lớp vải lụa của Lê Chi nhắm chặt, cô hơi nghiêng đầu, ghé sát tai Lâu Yến Kinh, nói nhỏ với âm lượng mà micro không thu được: "Lâu Yến Kinh, anh thật sự chắc chắn chứ?"
Đây chẳng khác gì hôn nhau!
Lâu Yến Kinh khẽ nhướng mày, giọng điệu thong thả: "Nụ hôn đầu cũng cho em rồi, không thiếu thêm một cái. Mối quan hệ của chúng ta là như vậy, phải xả thân vì bạn tốt chứ."
Nụ hôn đầu???
Mắt Lê Chi đột nhiên mở to, hàng mi dài rậm cọ vào lớp vải, đột nhiên sống lưng cô ngứa ngáy.
Nhưng não của cô cũng bị treo máy.
Đêm đó sau khi say rượu cô đã cưỡng hôn Lâu Yến Kinh, cướp đi nụ hôn đầu của anh???
Tuy rằng cô cũng là nụ hôn đầu…
Nhưng Lâu Yến Kinh là người như thế nào, sau khi tốt nghiệp cấp ba vậy mà chưa từng yêu đương? Dựa vào sự hiểu biết của Lê Chi về anh, anh mà từng yêu đương rồi, nụ hôn đầu tuyệt đối không thể còn!
Xong rồi…
Vậy tội lỗi của cô hình như càng thêm sâu nặng.
"Môi trên hay môi dưới?" Anh đột nhiên hỏi dồn.
Giọng nói của Lâu Yến Kinh lại được micro thu vào: "Nhanh lên, bà xã, bọn bắt cóc lát nữa sẽ quay lại. Không nói, anh sẽ trực tiếp hôn đó."
"Ố ồ ồ anh ấy còn giục nữa!"
"Tôi nhìn thấu anh ấy chính là muốn hôn vợ!"
"Đã mập mờ như vậy rồi! Tôi xem còn kẻ nào dám nói bọn họ là vợ chồng hờ kết hôn giả!"
"Hôn! Lê Ch, chị mau cho anh ấy hôn đi a a a!!!"
Lê Chi lại nhắm mắt, hít sâu một hơi, như thể sắp ra trận: "Môi dưới."
“Tiếp theo?” Anh lấy miếng dán trong miệng ra.
Trái tim Lê Chi như muốn tan chảy thành một vũng nước.
Cô có chết cũng không ngờ, có một ngày sẽ làm chuyện mập mờ như vậy với người bạn thân thiết.
Lần trước ít nhất còn là do say rượu.
Cô thật sự không còn ấn tượng rõ ràng gì.
Nhưng lần này lại tỉnh táo không thể tỉnh táo hơn, có thể nghe thấy tiếng thở của anh, cảm nhận được nhiệt độ của anh.
Hơn nữa lưỡi của anh còn rất linh hoạt…
Cảm giác, hình như rất biết hôn.
Nhưng khoan đã! Điều này thì liên quan gì đến cô?
Bọn họ chỉ đang diễn kịch trong chương trình hẹn hò!
Lê Chi khẽ cắn môi, lại chạm vào miếng dán kia, căng da đầu nói: "Còn cổ bên trái."
“Ừ.” Lâu Yến Kinh khẽ đáp rồi đứng dậy.
Anh đổi hướng rồi lại cúi người xuống.
Miếng dán niêm phong do chương trình thiết kế rất nhỏ, đúng là có chút khó tìm. Môi anh dọc theo cái cổ nhạy cảm của Lê Chi, từ trên xuống dưới, kéo dài đến cuối cùng mới biết vị trí của nó.
Lần này không thể ngậm mút được.
Lâu Yến Kinh dùng môi và khóe môi khẽ gạt mép trên của miếng dán, giống như đang hôn cô từng chút một!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mà góc quay của máy quay càng tuyệt vời hơn.
Nếu không biết, còn tưởng là Lâu Yến Kinh đang vùi đầu vào hõm cổ cô để tạo dấu hickey!
Lê Chi cảm thấy mình sắp phát điên rồi.
Cô không nhịn được điều chỉnh lại tư thế ngồi, đầu gối chạm nhau, hai chân dưới váy kẹp chặt.
“Miếng cuối cùng.” Lâu Yến Kinh cong môi.
Anh hơi đứng thẳng người, từ cổ Lê Chi di chuyển đến trước mặt cô. Máy quay lập tức rất biết điều mà kéo gần lại, chỉ thấy anh đặt chóp mũi lên chóp mũi cô.
Hơi thở giao nhau: “Cái này, ở đâu?”
"A a a a a a môi dưới môi dưới! Ở môi dưới!"
"Bọn họ sắp hôn rồi cứu mạng!"
"Má ơi thật sự rất quyến rũ! Đây chính là vợ chồng thật sao? Tôi còn sợ cảnh phía sau không được phát sóng nữa!!"
Lê Chi cũng sợ.
Cô thậm chí còn mong chương trình trực tiếp bị dừng lại, dừng lại thì người khác không nhìn thấy, cô cũng không bị mất mặt như vậy.
Đặc biệt là mắt cô còn đang bị bịt kín.
Tầm nhìn bị che khuất.
Những cảm quan khác sẽ bị phóng đại vô hạn, cô thậm chí còn nghe rõ tiếng tim đập của Lâu Yến Kinh!
Mà miếng dán niêm phong tiếp theo đó…
Ở trên môi.
Đôi mắt dưới lớp vải lụa của Lê Chi nhắm chặt, cô hơi nghiêng đầu, ghé sát tai Lâu Yến Kinh, nói nhỏ với âm lượng mà micro không thu được: "Lâu Yến Kinh, anh thật sự chắc chắn chứ?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đây chẳng khác gì hôn nhau!
Lâu Yến Kinh khẽ nhướng mày, giọng điệu thong thả: "Nụ hôn đầu cũng cho em rồi, không thiếu thêm một cái. Mối quan hệ của chúng ta là như vậy, phải xả thân vì bạn tốt chứ."
Nụ hôn đầu???
Mắt Lê Chi đột nhiên mở to, hàng mi dài rậm cọ vào lớp vải, đột nhiên sống lưng cô ngứa ngáy.
Nhưng não của cô cũng bị treo máy.
Đêm đó sau khi say rượu cô đã cưỡng hôn Lâu Yến Kinh, cướp đi nụ hôn đầu của anh???
Tuy rằng cô cũng là nụ hôn đầu…
Nhưng Lâu Yến Kinh là người như thế nào, sau khi tốt nghiệp cấp ba vậy mà chưa từng yêu đương? Dựa vào sự hiểu biết của Lê Chi về anh, anh mà từng yêu đương rồi, nụ hôn đầu tuyệt đối không thể còn!
Xong rồi…
Vậy tội lỗi của cô hình như càng thêm sâu nặng.
"Môi trên hay môi dưới?" Anh đột nhiên hỏi dồn.
Giọng nói của Lâu Yến Kinh lại được micro thu vào: "Nhanh lên, bà xã, bọn bắt cóc lát nữa sẽ quay lại. Không nói, anh sẽ trực tiếp hôn đó."
"Ố ồ ồ anh ấy còn giục nữa!"
"Tôi nhìn thấu anh ấy chính là muốn hôn vợ!"
"Đã mập mờ như vậy rồi! Tôi xem còn kẻ nào dám nói bọn họ là vợ chồng hờ kết hôn giả!"
"Hôn! Lê Ch, chị mau cho anh ấy hôn đi a a a!!!"
Lê Chi lại nhắm mắt, hít sâu một hơi, như thể sắp ra trận: "Môi dưới."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro