Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế Sinh Tồn (Mạt Thế Chi Hoa Quỳnh Không Gian)
Chương 31
2024-10-10 18:10:01
Mà cái huyện thành gần nơi này nhất cũng là một địa phương cách Lưu gia thôn với khoảng cách hơn 50 km, bởi vì giao thông nơi này không hề tiện lợi việc di chuyển cho lắm nên trong thôn rất nhiều gia đình đều dọn đi rồi. Hiện tại còn sót lại một vài thôn dân là không có ý nghĩ sẽ rời đi khỏi quê hương, cho nên mới không có dọn đi.
“Nơi này là một nhà siêu thị lớn nhất huyện thành, bên cạnh nó còn có một phòng khám nhỏ” - Hổ Tử chỉ vào một vài chỗ trên bản đồ.
“Cái siêu thị này ở trung tâm huyện thành, có điểm phiền toái lắm đấy!” - Điền Nhiễm liếc mắt một cái nhìn bản đồ, nơi đó dòng người mua sắm thập phần dày đặc, nói không chừng hiện tại số lượng tang thi cũng sẽ không ít đâu.
“Bất quá đồ vật nơi đó luôn đầy đủ đa dạng, các vùng chung quanh lại ít tang thi, không biết đã bị ai dọn đi nhiều đồ vật chưa nữa...” - La Mãn Lâu vuốt hờ cằm, một đôi mắt nhẹ nhàng chuyển động.
“La tiểu thư nói rất đúng, đồ vật nơi đó các ngươi sẽ cần thiết, trên cơ bản có thể gom đủ!” - Hổ Tử hào sảng mở miệng nói.
“Hệ số nguy hiểm cũng không nhỏ đâu!” - Điền Nhiễm đang cân nhắc tình huống, nơi đó nàng xác thật muốn đi, đến nỗi trong đầu vẫn đang cố gắng nghĩ tốt một cái biện pháp gì đó, đem đám tang thi tất cả đều dẫn dắt rời đi.
“Mập mạp, lần trước ngươi dùng đồng hồ báo thức, giờ cái đó còn có hay không?” - La Mãn Lâu nhớ tới sự tình lần trước bị tang thi đuổi theo, có lẽ đây là một cái biện pháp khá ổn.
“Đồng hồ báo thức không được lắm, lần này chúng ta yêu cầu thời gian dài, phải đủ lâu để vận chuyển đồ đạc!” - Điền Nhiễm ngay từ đầu cũng suy xét qua vấn đề này, chính là nếu chỉ dựa vào đồng hồ báo thức thôi chỉ sợ không đủ.
“Vậy ý tứ của ngươi là?” - La Mãn Lâu nhìn thấy đôi mắt Điền Nhiễm gợi lên ý cười, liền biết nàng đã nghĩ ra phương pháp.
“Anh Đại Tráng, ngay từ đầu anh có nói đã từng đưa hàng hoá qua toà siêu thị này đúng không?” - Điền Nhiễm quay sang hỏi Đại Tráng đang lái xe.
“Uhm, cũng giúp bọn họ vận chuyển vài lô hàng hóa” - Đại Tráng hồn hậu gật gật đầu.
“Anh Đại Tráng, thời điểm mỗi lần tới đưa hàng hóa đều có lẽ sẽ không ít, cho nên hàng hóa đều sẽ trực tiếp kéo đến trước mặt kho hàng bọn họ đi” - Điền Nhiễm cười nói.
“Ân, mỗi lần đều là đưa đến gara ở tầng hầm, cửa sau gara ở ngay gần cửa chính đó!” - Đại Tráng cười cười, hắn có lẽ biết Điền tiểu thư đã nghĩ gì trong đầu.
“Như vậy đi, đến lúc đó trước tiên ta xung phong vào thành đi xem một chút tình huống, các ngươi ở ngoài thành chờ ta” - Điền Nhiễm suy nghĩ một lát, lúc này mới nói, trước hết cần hiểu biết tình huống tang thi bên trong thành. Bằng không nếu tất cả tùy tiện đi vào như vậy, không cẩn thận kích động tang thi vọt tới thì xong toi rồi.
“Điền tiểu thư, ta hỗ trợ ngươi cùng đi đi, một người đi vào chúng ta không yên tâm được” - Hổ Tử vội vàng nói, nếu là làm người đàn ông lại để một cô gái nhỏ như Điền Nhiễm như vậy một mình vào thành, hắn thật đúng là làm không được.
“Không cần đâu anh Hổ Tử, anh cùng mọi người ở bên ngoài chờ tôi đi, một người đi vào hành sự dễ dàng hơn!” - Điền Nhiễm xin phép từ chối ý tốt của Hổ Tử, mấy người như Hổ Tử sau mạt thế, cơ hồ đều không có ra khỏi thôn, nếu mang theo hắn đi vào dò đường, ngược lại có chút bất tiện theo sau.
“Chính là…” - Hổ Tử vừa định nói, sau đó ngừng lại suy nghĩ một chút rằng: bản thân mình cùng Điền tiểu thư đi vào, nói không chừng sẽ kéo chân làm cô ấy chậm trễ hành động, hơn nữa cô ấy cùng La tiểu thư đều từ địa phương xa xôi tới tận đây, bản lĩnh khẳng định không thấp.
“Anh Hổ Tử yên tâm đi, thực lực của mập mạp không thấp, chúng ta chỉ cần tin tưởng nàng liền tốt rồi” - La Mãn Lâu vỗ vỗ bả vai Hổ Tử.
“Ân, vậy ngươi phải cẩn thận một chút, nếu gặp được đàn tang thi thì cứ chạy đã rồi tính!” - Hổ Tử nghiêm túc nói với Điền Nhiễm.
“Uhm, ta sẽ chú ý, mọi người ở ngoài thành cũng đừng quá lo lắng nhé!” - Điền Nhiễm hướng về mọi người cười cười, liền chỉ chỉ phía trước, ý bảo bọn họ dừng xe.
“Các ngươi liền xen lẫn vào trong này, nấp sau mặt chiếc xe cũ nát đó đi, ta một hồi liền trở về” - Điền Nhiễm chỉ một góc cho bọn hắn, nơi đó vô luận muốn quay đầu xe thì vẫn là chuyển động đều có phương tiện, nếu gặp được khẩn cấp tình huống, bọn họ một cái quay đầu liền có thể rời đi.
“Vậy tốt, ngươi cẩn thận một chút” - La Mãn Lâu giữ chặt cánh tay của Điền Nhiễm lúc xuống xe dặn dò.
“Yên tâm đi” - Điền Nhiễm vỗ vỗ mu bàn tay của cô ấy, liền nhảy đi xuống, nàng cảm nhận rõ thân thể mình ngày càng tốt hơn trước, cho dù gặp phải tang thi du đãng, nàng cũng sẽ dễ dàng một tay giải quyết.
“Nơi này là một nhà siêu thị lớn nhất huyện thành, bên cạnh nó còn có một phòng khám nhỏ” - Hổ Tử chỉ vào một vài chỗ trên bản đồ.
“Cái siêu thị này ở trung tâm huyện thành, có điểm phiền toái lắm đấy!” - Điền Nhiễm liếc mắt một cái nhìn bản đồ, nơi đó dòng người mua sắm thập phần dày đặc, nói không chừng hiện tại số lượng tang thi cũng sẽ không ít đâu.
“Bất quá đồ vật nơi đó luôn đầy đủ đa dạng, các vùng chung quanh lại ít tang thi, không biết đã bị ai dọn đi nhiều đồ vật chưa nữa...” - La Mãn Lâu vuốt hờ cằm, một đôi mắt nhẹ nhàng chuyển động.
“La tiểu thư nói rất đúng, đồ vật nơi đó các ngươi sẽ cần thiết, trên cơ bản có thể gom đủ!” - Hổ Tử hào sảng mở miệng nói.
“Hệ số nguy hiểm cũng không nhỏ đâu!” - Điền Nhiễm đang cân nhắc tình huống, nơi đó nàng xác thật muốn đi, đến nỗi trong đầu vẫn đang cố gắng nghĩ tốt một cái biện pháp gì đó, đem đám tang thi tất cả đều dẫn dắt rời đi.
“Mập mạp, lần trước ngươi dùng đồng hồ báo thức, giờ cái đó còn có hay không?” - La Mãn Lâu nhớ tới sự tình lần trước bị tang thi đuổi theo, có lẽ đây là một cái biện pháp khá ổn.
“Đồng hồ báo thức không được lắm, lần này chúng ta yêu cầu thời gian dài, phải đủ lâu để vận chuyển đồ đạc!” - Điền Nhiễm ngay từ đầu cũng suy xét qua vấn đề này, chính là nếu chỉ dựa vào đồng hồ báo thức thôi chỉ sợ không đủ.
“Vậy ý tứ của ngươi là?” - La Mãn Lâu nhìn thấy đôi mắt Điền Nhiễm gợi lên ý cười, liền biết nàng đã nghĩ ra phương pháp.
“Anh Đại Tráng, ngay từ đầu anh có nói đã từng đưa hàng hoá qua toà siêu thị này đúng không?” - Điền Nhiễm quay sang hỏi Đại Tráng đang lái xe.
“Uhm, cũng giúp bọn họ vận chuyển vài lô hàng hóa” - Đại Tráng hồn hậu gật gật đầu.
“Anh Đại Tráng, thời điểm mỗi lần tới đưa hàng hóa đều có lẽ sẽ không ít, cho nên hàng hóa đều sẽ trực tiếp kéo đến trước mặt kho hàng bọn họ đi” - Điền Nhiễm cười nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Ân, mỗi lần đều là đưa đến gara ở tầng hầm, cửa sau gara ở ngay gần cửa chính đó!” - Đại Tráng cười cười, hắn có lẽ biết Điền tiểu thư đã nghĩ gì trong đầu.
“Như vậy đi, đến lúc đó trước tiên ta xung phong vào thành đi xem một chút tình huống, các ngươi ở ngoài thành chờ ta” - Điền Nhiễm suy nghĩ một lát, lúc này mới nói, trước hết cần hiểu biết tình huống tang thi bên trong thành. Bằng không nếu tất cả tùy tiện đi vào như vậy, không cẩn thận kích động tang thi vọt tới thì xong toi rồi.
“Điền tiểu thư, ta hỗ trợ ngươi cùng đi đi, một người đi vào chúng ta không yên tâm được” - Hổ Tử vội vàng nói, nếu là làm người đàn ông lại để một cô gái nhỏ như Điền Nhiễm như vậy một mình vào thành, hắn thật đúng là làm không được.
“Không cần đâu anh Hổ Tử, anh cùng mọi người ở bên ngoài chờ tôi đi, một người đi vào hành sự dễ dàng hơn!” - Điền Nhiễm xin phép từ chối ý tốt của Hổ Tử, mấy người như Hổ Tử sau mạt thế, cơ hồ đều không có ra khỏi thôn, nếu mang theo hắn đi vào dò đường, ngược lại có chút bất tiện theo sau.
“Chính là…” - Hổ Tử vừa định nói, sau đó ngừng lại suy nghĩ một chút rằng: bản thân mình cùng Điền tiểu thư đi vào, nói không chừng sẽ kéo chân làm cô ấy chậm trễ hành động, hơn nữa cô ấy cùng La tiểu thư đều từ địa phương xa xôi tới tận đây, bản lĩnh khẳng định không thấp.
“Anh Hổ Tử yên tâm đi, thực lực của mập mạp không thấp, chúng ta chỉ cần tin tưởng nàng liền tốt rồi” - La Mãn Lâu vỗ vỗ bả vai Hổ Tử.
“Ân, vậy ngươi phải cẩn thận một chút, nếu gặp được đàn tang thi thì cứ chạy đã rồi tính!” - Hổ Tử nghiêm túc nói với Điền Nhiễm.
“Uhm, ta sẽ chú ý, mọi người ở ngoài thành cũng đừng quá lo lắng nhé!” - Điền Nhiễm hướng về mọi người cười cười, liền chỉ chỉ phía trước, ý bảo bọn họ dừng xe.
“Các ngươi liền xen lẫn vào trong này, nấp sau mặt chiếc xe cũ nát đó đi, ta một hồi liền trở về” - Điền Nhiễm chỉ một góc cho bọn hắn, nơi đó vô luận muốn quay đầu xe thì vẫn là chuyển động đều có phương tiện, nếu gặp được khẩn cấp tình huống, bọn họ một cái quay đầu liền có thể rời đi.
“Vậy tốt, ngươi cẩn thận một chút” - La Mãn Lâu giữ chặt cánh tay của Điền Nhiễm lúc xuống xe dặn dò.
“Yên tâm đi” - Điền Nhiễm vỗ vỗ mu bàn tay của cô ấy, liền nhảy đi xuống, nàng cảm nhận rõ thân thể mình ngày càng tốt hơn trước, cho dù gặp phải tang thi du đãng, nàng cũng sẽ dễ dàng một tay giải quyết.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro