Thế Thân Của Ti...
2024-10-26 09:21:11
Tâm tình Lăng Nguyên có hơi vi diệu, bèn trầm giọng hỏi: "Nghe sư đệ nói ngươi muốn gia nhập Kiếm Tông ta.”
“Ta muốn bái hắn làm thầy, hắn ở nơi nào, ta ở nơi đó.”
A Lạc mặc dù cảm thấy Kiếm Tông là một địa phương không tệ, nhưng nàng vẫn thích sư phụ Tư Đồ Không hơn.
Trong đại hội tuyển chọn đệ tử của các môn phái, nàng đã nhìn rõ sắc mặt và cách làm người của những tu sĩ thế gian kia. Cho dù không có Tư Đồ Không xuất hiện thì nàng cũng sẽ không chấp nhận người như Huyền Anh làm sư phụ mình.
Nàng sẽ tìm một cơ hội chạy trốn, dù là tùy tiện tìm một chỗ để tu tiên cũng tốt hơn là ở mấy nơi được gọi là tiên môn đại phái này.
A Lạc dù sao cũng đã khổ tu ngàn năm mới thành tiên, nàng có sự kiêu ngạo của mình, cho dù là vì cơ duyên mà xuyên không đến thế giới này, nàng cũng sẽ không để bản thân mình chịu ủy khuất mà đi khúm núm với những người này.
Lăng Nguyên nghe ra nàng nói thật bèn liếc nhìn Tư Đồ Không, thấy đối phương đang lộ vẻ mặt vừa kiêu ngạo vừa tự hào, Lăng Nguyên đột nhiên cảm thấy mình vừa rồi ở đại điện thuyết giáo tiểu sư đệ một trận giống như là vứt cho chó ăn, hắn nửa câu cũng không nghe lọt.
Bình tâm tĩnh khí một chút, Lăng Nguyên lại nhìn về phía A Lạc, giọng nói vẫn nghiêm túc lãnh đạm, "Kiếm Tông ta có quy định không thu nữ tử nhập môn.”
Tư Đồ Không trừng lớn mắt nhìn hắn, chưởng môn sư huynh, ngươi không phải đã chịu lùi một bước rồi sao?
Lăng Nguyên trực tiếp ngoảnh mặt làm ngơ với ánh mắt thiểu năng của hắn, tiếp tục nghiêm khắc nhìn A Lạc, làm như đang đe dọa nàng.
A Lạc mở to mắt nhìn hắn, "Vậy ta muốn bái sư thì cần làm gì? Hoặc là có điều kiện gì?”
Lăng Nguyên trong lòng âm thầm khen ngợi, tính tình thẳng thắn còn thông minh nhạy bén, vừa nói đã thông, chẳng trách tiểu sư đệ thích nàng như vậy.
Mặc dù trong lòng đã có hai ba phần hài lòng nhưng trên mặt hắn vẫn lãnh đạm nói:
"Nếu ngươi khăng khăng muốn bái nhập Kiếm Tông thì tức là đang phá vỡ tổ huấn của tông môn ta, trừ phi ngươi có thể đi qua Luyện Kiếm Tháp, cũng có thể được ta tán thành, vậy ta sẽ phá lệ cho ngươi nhập môn."
“Được.” A Lạc không chút do dự đồng ý, ngay cả hỏi cũng không buồn hỏi Luyện Kiếm Tháp là nơi nào.
Lăng Nguyên không bất ngờ trước câu trả lời của, gật đầu nói, "Chọn ngày mai để thí luyện đi, ngươi hãy nghỉ ngơi ở Kiếm Tông một đêm cho tốt.”
Sau khi nói xong, Lăng Nguyên cũng không để ý Tư Đồ Không còn muốn nói gì đã xoay người rời đi.
Không bao lâu sau, tin tức tiểu sư muội mà Tư Đồ sư thúc mang về cần phải đi qua Luyện Kiếm Tháp mới có thể phá lệ gia nhập Kiếm Tông lập tức nhanh chóng truyền khắp tông môn, lại lần nữa tạo thành cơn chấn động.
“Trời ạ, khảo hạch này quá nghiêm khắc rồi. Người không có tu vi và linh khí mà đi vào Luyện Kiếm Tháp sẽ gặp phải nỗi khổ vạn kiếm xuyên tim.”
“Tiểu sư muội thật là khổ. Thí luyện của đám đệ tử các năm trước đâu có khó như vậy.”
“Chưởng môn luôn như thế, không thể dễ dàng phá vỡ quy củ tông môn, có lẽ là muốn tiểu sư muội biết khó mà lui.”
Trong đủ loại nghị luận, chẳng biết từ lúc nào mà cách các đệ tử Kiếm Tông gọi A Lạc đều biến thành ‘tiểu sư muội’, chủ yếu là do người đầu tiên dám gọi như vậy không bị chưởng môn trừng phạt nên xem như là ngầm đồng ý.
Nơi A Lạc ở là một tiểu viện đơn độc trên núi được Việt Tễ sư huynh an bài, hắn còn cho người đưa đồ ăn và đan dược tới. A Lạc lúc trước bởi vì uy áp của Huyền Anh mà bị nội thương đều đã lành hẳn trên đường đi, mà lần này linh dược rõ ràng càng tốt hơn.
Sau khi nàng dùng xong, còn không đợi vào đêm đã có người len lén tới tìm A Lạc, không đi cửa chính mà leo tường, hoàn toàn không có dáng vẻ của sư phụ.
“Ta muốn bái hắn làm thầy, hắn ở nơi nào, ta ở nơi đó.”
A Lạc mặc dù cảm thấy Kiếm Tông là một địa phương không tệ, nhưng nàng vẫn thích sư phụ Tư Đồ Không hơn.
Trong đại hội tuyển chọn đệ tử của các môn phái, nàng đã nhìn rõ sắc mặt và cách làm người của những tu sĩ thế gian kia. Cho dù không có Tư Đồ Không xuất hiện thì nàng cũng sẽ không chấp nhận người như Huyền Anh làm sư phụ mình.
Nàng sẽ tìm một cơ hội chạy trốn, dù là tùy tiện tìm một chỗ để tu tiên cũng tốt hơn là ở mấy nơi được gọi là tiên môn đại phái này.
A Lạc dù sao cũng đã khổ tu ngàn năm mới thành tiên, nàng có sự kiêu ngạo của mình, cho dù là vì cơ duyên mà xuyên không đến thế giới này, nàng cũng sẽ không để bản thân mình chịu ủy khuất mà đi khúm núm với những người này.
Lăng Nguyên nghe ra nàng nói thật bèn liếc nhìn Tư Đồ Không, thấy đối phương đang lộ vẻ mặt vừa kiêu ngạo vừa tự hào, Lăng Nguyên đột nhiên cảm thấy mình vừa rồi ở đại điện thuyết giáo tiểu sư đệ một trận giống như là vứt cho chó ăn, hắn nửa câu cũng không nghe lọt.
Bình tâm tĩnh khí một chút, Lăng Nguyên lại nhìn về phía A Lạc, giọng nói vẫn nghiêm túc lãnh đạm, "Kiếm Tông ta có quy định không thu nữ tử nhập môn.”
Tư Đồ Không trừng lớn mắt nhìn hắn, chưởng môn sư huynh, ngươi không phải đã chịu lùi một bước rồi sao?
Lăng Nguyên trực tiếp ngoảnh mặt làm ngơ với ánh mắt thiểu năng của hắn, tiếp tục nghiêm khắc nhìn A Lạc, làm như đang đe dọa nàng.
A Lạc mở to mắt nhìn hắn, "Vậy ta muốn bái sư thì cần làm gì? Hoặc là có điều kiện gì?”
Lăng Nguyên trong lòng âm thầm khen ngợi, tính tình thẳng thắn còn thông minh nhạy bén, vừa nói đã thông, chẳng trách tiểu sư đệ thích nàng như vậy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mặc dù trong lòng đã có hai ba phần hài lòng nhưng trên mặt hắn vẫn lãnh đạm nói:
"Nếu ngươi khăng khăng muốn bái nhập Kiếm Tông thì tức là đang phá vỡ tổ huấn của tông môn ta, trừ phi ngươi có thể đi qua Luyện Kiếm Tháp, cũng có thể được ta tán thành, vậy ta sẽ phá lệ cho ngươi nhập môn."
“Được.” A Lạc không chút do dự đồng ý, ngay cả hỏi cũng không buồn hỏi Luyện Kiếm Tháp là nơi nào.
Lăng Nguyên không bất ngờ trước câu trả lời của, gật đầu nói, "Chọn ngày mai để thí luyện đi, ngươi hãy nghỉ ngơi ở Kiếm Tông một đêm cho tốt.”
Sau khi nói xong, Lăng Nguyên cũng không để ý Tư Đồ Không còn muốn nói gì đã xoay người rời đi.
Không bao lâu sau, tin tức tiểu sư muội mà Tư Đồ sư thúc mang về cần phải đi qua Luyện Kiếm Tháp mới có thể phá lệ gia nhập Kiếm Tông lập tức nhanh chóng truyền khắp tông môn, lại lần nữa tạo thành cơn chấn động.
“Trời ạ, khảo hạch này quá nghiêm khắc rồi. Người không có tu vi và linh khí mà đi vào Luyện Kiếm Tháp sẽ gặp phải nỗi khổ vạn kiếm xuyên tim.”
“Tiểu sư muội thật là khổ. Thí luyện của đám đệ tử các năm trước đâu có khó như vậy.”
“Chưởng môn luôn như thế, không thể dễ dàng phá vỡ quy củ tông môn, có lẽ là muốn tiểu sư muội biết khó mà lui.”
Trong đủ loại nghị luận, chẳng biết từ lúc nào mà cách các đệ tử Kiếm Tông gọi A Lạc đều biến thành ‘tiểu sư muội’, chủ yếu là do người đầu tiên dám gọi như vậy không bị chưởng môn trừng phạt nên xem như là ngầm đồng ý.
Nơi A Lạc ở là một tiểu viện đơn độc trên núi được Việt Tễ sư huynh an bài, hắn còn cho người đưa đồ ăn và đan dược tới. A Lạc lúc trước bởi vì uy áp của Huyền Anh mà bị nội thương đều đã lành hẳn trên đường đi, mà lần này linh dược rõ ràng càng tốt hơn.
Sau khi nàng dùng xong, còn không đợi vào đêm đã có người len lén tới tìm A Lạc, không đi cửa chính mà leo tường, hoàn toàn không có dáng vẻ của sư phụ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro