Nữ Phụ Hào Môn Cầm Nhầm Kịch Bản Mẹ Kế
Chương 6
Chỉ Phiến Nhân K
2024-11-08 20:30:03
Tạ Dĩ Dao không hiểu lắm lời của cô dì ghẻ nhưng cô bé thấy ba mỗi ngày đều nằm một mình ngủ, không được xem sách truyện và phim hoạt hình, cũng không được đi học, thật sự rất đáng thương.
"Anh trai." Em gái mím môi nhìn anh trai, Tạ Dĩ Mục do dự hai giây rồi vẫn đầu hàng.
Cậu vừa đồng ý thì thấy mẹ kế cười đắc ý, biết mình lại trúng kế rồi.
Trước đây, mặc dù mẹ kế không bắt nạt họ một cách trắng trợn nhưng luôn tỏ ra vẻ ghét bỏ họ, lúc ăn cơm vì cậu và em gái "Ăn uống không lịch sự" mà đuổi họ về phòng ăn, nửa đêm không ngủ cố tình cho họ xem phim kinh dị đáng sợ, lúc rảnh rỗi vẽ tranh còn bắt họ làm người mẫu đứng im một lúc lâu...
Tạ Dĩ Mục nắm chặt tay, chỉ mong ông quản gia nhanh chóng đến tìm họ.
Hứa Trăn đẩy Tạ Dục sang một bên giường, sau đó xếp hai đứa lớn nhỏ nằm thành hàng trên giường, còn rất chu đáo đắp chăn cho chúng.
"Nào, mẹ kể cho các con nghe chuyện trước khi ngủ nhé, các con có muốn nghe không?" Hứa Trăn chống cằm, giọng nói nhẹ nhàng và trầm ấm.
Tạ Dĩ Mục nằm ở mép giường: "Không muốn."
Tạ Dĩ Dao nằm ở trong giường: "Muốn... Nhưng mà, con cũng không muốn."
Hứa Trăn cốc nhẹ vào trán Tạ Dĩ Mục, nói: "Không được, hai chống lại một, thiểu số phải phục tùng đa số, chịu khó nghe đi."
Tạ Dĩ Mục xoa xoa trán, trong lòng nghĩ quả nhiên mẹ kế cố tình kể chuyện ma không cho họ ngủ, chiêu này cô đã dùng nhiều lần rồi!
"Ngày xửa ngày xưa, ở Vương quốc Thỏ có rất nhiều thỏ, hàng năm, Vua Thỏ sẽ chọn một số gia đình thỏ đến cung điện tham gia chương trình, năm nay, nhà vua đã chọn một gia đình, trong đó có thỏ mẹ, thỏ ba và hai chú thỏ con..."
Tạ Dĩ Dao nghiêng đầu hỏi: "Chúng đi tham gia chương trình gì vậy, có giống hoạt động ở trường mẫu giáo của chúng con không?"
Tạ Dĩ Mục nghiêm mặt phân tích: "Thỏ không đi mẫu giáo, chắc là tham gia cuộc đua thỏ và rùa."
Hứa Trăn không để ý đến sự chen ngang của chúng, tiếp tục bịa: "Thỏ mẹ biết tin này rất vui mừng, vì thỏ ba rất lười biếng, không chịu đi làm, ngày nào cũng chỉ biết nằm trên giường ngủ, mà tham gia chương trình này có thể kiếm được rất nhiều tiền vàng..."
Nghe đến đây, Tạ Dĩ Dao đột nhiên kêu lên một tiếng nhỏ, Tạ Dĩ Mục căng thẳng quay người hỏi em gái: "Sao vậy?"
Tạ Dĩ Dao không nói gì, lại nhìn kỹ bàn tay của ba, vừa rồi ngón tay của ba hình như... động đậy.
"Anh trai." Em gái mím môi nhìn anh trai, Tạ Dĩ Mục do dự hai giây rồi vẫn đầu hàng.
Cậu vừa đồng ý thì thấy mẹ kế cười đắc ý, biết mình lại trúng kế rồi.
Trước đây, mặc dù mẹ kế không bắt nạt họ một cách trắng trợn nhưng luôn tỏ ra vẻ ghét bỏ họ, lúc ăn cơm vì cậu và em gái "Ăn uống không lịch sự" mà đuổi họ về phòng ăn, nửa đêm không ngủ cố tình cho họ xem phim kinh dị đáng sợ, lúc rảnh rỗi vẽ tranh còn bắt họ làm người mẫu đứng im một lúc lâu...
Tạ Dĩ Mục nắm chặt tay, chỉ mong ông quản gia nhanh chóng đến tìm họ.
Hứa Trăn đẩy Tạ Dục sang một bên giường, sau đó xếp hai đứa lớn nhỏ nằm thành hàng trên giường, còn rất chu đáo đắp chăn cho chúng.
"Nào, mẹ kể cho các con nghe chuyện trước khi ngủ nhé, các con có muốn nghe không?" Hứa Trăn chống cằm, giọng nói nhẹ nhàng và trầm ấm.
Tạ Dĩ Mục nằm ở mép giường: "Không muốn."
Tạ Dĩ Dao nằm ở trong giường: "Muốn... Nhưng mà, con cũng không muốn."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hứa Trăn cốc nhẹ vào trán Tạ Dĩ Mục, nói: "Không được, hai chống lại một, thiểu số phải phục tùng đa số, chịu khó nghe đi."
Tạ Dĩ Mục xoa xoa trán, trong lòng nghĩ quả nhiên mẹ kế cố tình kể chuyện ma không cho họ ngủ, chiêu này cô đã dùng nhiều lần rồi!
"Ngày xửa ngày xưa, ở Vương quốc Thỏ có rất nhiều thỏ, hàng năm, Vua Thỏ sẽ chọn một số gia đình thỏ đến cung điện tham gia chương trình, năm nay, nhà vua đã chọn một gia đình, trong đó có thỏ mẹ, thỏ ba và hai chú thỏ con..."
Tạ Dĩ Dao nghiêng đầu hỏi: "Chúng đi tham gia chương trình gì vậy, có giống hoạt động ở trường mẫu giáo của chúng con không?"
Tạ Dĩ Mục nghiêm mặt phân tích: "Thỏ không đi mẫu giáo, chắc là tham gia cuộc đua thỏ và rùa."
Hứa Trăn không để ý đến sự chen ngang của chúng, tiếp tục bịa: "Thỏ mẹ biết tin này rất vui mừng, vì thỏ ba rất lười biếng, không chịu đi làm, ngày nào cũng chỉ biết nằm trên giường ngủ, mà tham gia chương trình này có thể kiếm được rất nhiều tiền vàng..."
Nghe đến đây, Tạ Dĩ Dao đột nhiên kêu lên một tiếng nhỏ, Tạ Dĩ Mục căng thẳng quay người hỏi em gái: "Sao vậy?"
Tạ Dĩ Dao không nói gì, lại nhìn kỹ bàn tay của ba, vừa rồi ngón tay của ba hình như... động đậy.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro