Nữ Phụ Mạt Thế Chỉ Muốn Chuyên Tâm Làm Ruộng
Chương 41
Ma Pháp Thiếu Nữ Trì Trì
2024-08-02 12:26:09
Hạ Nam căng thẳng trong lòng, không phải là bị cô phát hiện thân phận của mình sao?
Nguyễn Viên Viên lại ngửi mùi trên người cáo nhỏ, chắc chắn nói: "Có phải nửa đêm em đi chơi sữa tắm của chị rồi không!"
Hạ Nam vừa mới chuẩn bị chuồn đi, khó có thể tin quay đầu lại, cô ngửi lâu như vậy, liền đưa ra kết luận này?
Nguyễn Viên Viên nắm lấy móng vuốt cáo nhỏ, không đồng ý nói: "Em còn muốn gạt ta đâu, trên người thơm mùi sữa tắm, buổi tối thừa dịp chị ngủ chạy đi chơi cái chai. Trong phòng tắm rất trơn, em chơi cẩn thận đừng để mình rơi vào wc.”
“Em muốn chơi lại không cho chị chơi cùng, tuổi còn nhỏ mà phản nghịch như vậy rồi.”
“Lần sau đừng như vậy nữa." Nguyễn Viên Viên nói, còn không nhẹ không nặng vỗ mông cáo nhỏ.
Hạ Nam tức giận nhảy dựng lên thật cao, đứng trên sô pha dậm chân.
Nha đầu này, vô lễ!!!
Hôm nay thức dậy không có khẩu vị gì, Nguyễn Viên Viên cũng không sốt ruột ăn cơm, cô đi phòng tắm trước thu dọn một chút, cất hết những đồ có thể gây tổn thương đến cáo nhỏ, nếu lần sau nó còn tới cũng an toàn một chút.
Cô đang lau tủ đựng sữa tắm, mắt nhìn thấy một sợi tóc, động tác dừng lại:
Nguyễn Viên Viên dùng hai ngón tay cẩn thận kẹp sợi tóc, đặt trên lòng bàn tay cẩn thận đánh giá.
Mái tóc này hơi thô hơn tóc cô một chút, hơn nữa tóc của Nguyễn Viên Viên ngang vai, chiều dài đều nhau, không có tóc ngắn như vậy.
Không phải của cô, vậy sao còn xuất hiện ở nhà tắm của cô thế?
Chẳng lẽ, trong nhà này, kỳ thật còn giấu một người!
Một người da đen thần bí giấu trong bóng tối, chờ cô ngủ xong liền đi ra hoạt động!
Hay là nói ngoại trừ người ra thì nó là sinh vật tà ác!
Cả người Nguyễn Viên Viên run lên, ý nghĩ này khiến bản thân hoảng sợ.
Cô vội vàng ném tóc vào thùng rác, chưa chắc sợi tóc này có sau khi cô tới, có khi là của người bán hoặc chủ cũ trước đây.
Nói vậy nhưng trong lòng Nguyễn Viên Viên vẫn có chút sợ hãi, tay chân dọn dẹp nhanh hơn nhiều. Dù vậy cô vẫn luôn cảm thấy có người trong bóng tối đang theo dõi từng cử động của mình, sau một hồi loay hoay, cô vội vàng chạy ra khỏi phòng tắm.
Nguyễn Viên Viên lại ngửi mùi trên người cáo nhỏ, chắc chắn nói: "Có phải nửa đêm em đi chơi sữa tắm của chị rồi không!"
Hạ Nam vừa mới chuẩn bị chuồn đi, khó có thể tin quay đầu lại, cô ngửi lâu như vậy, liền đưa ra kết luận này?
Nguyễn Viên Viên nắm lấy móng vuốt cáo nhỏ, không đồng ý nói: "Em còn muốn gạt ta đâu, trên người thơm mùi sữa tắm, buổi tối thừa dịp chị ngủ chạy đi chơi cái chai. Trong phòng tắm rất trơn, em chơi cẩn thận đừng để mình rơi vào wc.”
“Em muốn chơi lại không cho chị chơi cùng, tuổi còn nhỏ mà phản nghịch như vậy rồi.”
“Lần sau đừng như vậy nữa." Nguyễn Viên Viên nói, còn không nhẹ không nặng vỗ mông cáo nhỏ.
Hạ Nam tức giận nhảy dựng lên thật cao, đứng trên sô pha dậm chân.
Nha đầu này, vô lễ!!!
Hôm nay thức dậy không có khẩu vị gì, Nguyễn Viên Viên cũng không sốt ruột ăn cơm, cô đi phòng tắm trước thu dọn một chút, cất hết những đồ có thể gây tổn thương đến cáo nhỏ, nếu lần sau nó còn tới cũng an toàn một chút.
Cô đang lau tủ đựng sữa tắm, mắt nhìn thấy một sợi tóc, động tác dừng lại:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nguyễn Viên Viên dùng hai ngón tay cẩn thận kẹp sợi tóc, đặt trên lòng bàn tay cẩn thận đánh giá.
Mái tóc này hơi thô hơn tóc cô một chút, hơn nữa tóc của Nguyễn Viên Viên ngang vai, chiều dài đều nhau, không có tóc ngắn như vậy.
Không phải của cô, vậy sao còn xuất hiện ở nhà tắm của cô thế?
Chẳng lẽ, trong nhà này, kỳ thật còn giấu một người!
Một người da đen thần bí giấu trong bóng tối, chờ cô ngủ xong liền đi ra hoạt động!
Hay là nói ngoại trừ người ra thì nó là sinh vật tà ác!
Cả người Nguyễn Viên Viên run lên, ý nghĩ này khiến bản thân hoảng sợ.
Cô vội vàng ném tóc vào thùng rác, chưa chắc sợi tóc này có sau khi cô tới, có khi là của người bán hoặc chủ cũ trước đây.
Nói vậy nhưng trong lòng Nguyễn Viên Viên vẫn có chút sợ hãi, tay chân dọn dẹp nhanh hơn nhiều. Dù vậy cô vẫn luôn cảm thấy có người trong bóng tối đang theo dõi từng cử động của mình, sau một hồi loay hoay, cô vội vàng chạy ra khỏi phòng tắm.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro