Nữ Phụ Một Lòng Muốn Bán Hàng

Chương 5

Duy Khách

2024-04-23 00:40:52

Phó Anh V: “Tôi độc thân chưa lập gia đình, không có mang thai, hi vọng mọi người không bị tin tức lừa dối, tiếp theo tôi còn có rất nhiều công việc, cảm ơn mọi người hiểu cùng ủng hộ.”

Sau khi đăng weibo xong, cô không có tâm tư để chú ý đến nữa, dù chú ý đến nữa thì cũng là mắng cô, không tin cô, nếu như là trước kia thì cô khẳng định sẽ không chỉ đơn giản là giải thích cho chính mình, mà phải viết ba ngàn chữ, sớm biết vừa rồi cô sẽ không che giấu, cũng coi như là làm chuyện tốt, có thể thay đổi hình tượng một chút.

Sau khi Phó Anh về đến nhà, ngoài ý muốn thấy Âu Văn đang ngồi xổm ở cửa nhà co hút thuốc.

Âu Văn vừa nhìn thấy Phó Anh, sắc mặt của ông ta đặc biệt khó coi: “Sao cô lại đổi mật khẩu nhà hả?”

Phó Anh biết rõ người bên canh cô không có ai tốt cả, làm sao lại cho người này đường hoàng vào trong nhà mình được? Sau khi cô nhận ra rõ ràng tình cảnh của mình thì chuyện thứ nhất cô làm là sửa lại mật khẩu.

Phó Anh: “Sao anh lại tới đây?”

Âu Văn: “…”

Âu Văn: “Mở cửa!”

Phó Anh biết đạo lý tai vách mạch rừng, huống hồ trên hành lang còn có camera giám sát, cô ngăn ánh mắt của Âu Văn, bấm mật khẩu, mở cửa.

Âu Văn càng tức, trên mặt lộ vẻ nghi ngờ, không biết là vì sao, hắn ta cảm giác được Phó Anh có điểm kỳ lạ? Thật sự cánh đã cứng rồi?

“Nếu như anh đến vì tin tức kia, thì tôi nghĩ tôi đã làm sáng tỏ rồi, tôi không có mang thai.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Hiện tại đối với việc công ty công bố cùng việc nghệ sĩ làm sáng tỏ thì căn bản không có độ tin cậy, giải thích như vậy không có nghĩa là cô không sao, cô chẳng lẽ không biết? Còn nữa cô đang mặc cái gì thế? Cô không muốn hoạt động trong ngành giải nữa đúng không?”

“Bằng không thì tôi đi xét nhiệm chứng cứ không mang thai?”

Âu Văn bị nghẹn họng một cái, Phó Anh đã rót cho mình một ly nước ấm, uống một ngụm nước ấm vào trong bụng, liền cảm thấy trong dạ dày dễ chịu hơn rất nhiều, “Những việc xử lý đằng sau không phải là việc của anh sao, tìm tôi phát cáu thì có thể giải quyết được vấn đề? Không có chuyện khác thì anh liền đi trước đi, tôi mệt rồi, muốn nghỉ ngơi.”

Âu Văn tức giận nói: “Nếu cô không đi đến nơi đó, không chị chụp lại được, thì có thể náo loạn đến như thế này? Cô có biết hay không, hôm nay cho cô ba vai diễn của các kịch bản lớn, vừa rồi tôi vừa nhận điện thoại của bọn họ, bọn họ không muốn cô nữa, cô nói làm sao bây giờ? Kỹ năng diễn của cô vốn không tốt, căn bản là không có sức cạnh tranh!”

“Vậy anh liền nghĩ lại một chút, năng lực xử lý công việc của anh có xứng đáng với số tiền lương kếch xù của tôi cho anh không, tôi chia cho anh nhiều tiền như vậy, ngay cả trong hợp đồng cũng ghi rõ ràng rồi mà, nếu ngay cả những vấn đề này anh cũng không xử lý tốt thì tôi còn cần anh làm gì?”

“…”

Âu Văn mỗi ngày đều chỉ biết mắng cô, những năm này cô nghe không ít lần. Lúc trước khi ra mắt công chúng, cô không chỉ cùng công ty ký hợp đồng cực kỳ hà khắc mà còn lét lút cùng Âu Văn ký kết một bản hợp đồng, cô phải chia tiền lương mà mình có được chia cho Âu Văn bảy phần.

Mặc dù Âu Văn có được lường lương kếch xù nhưng chưa từng chân chính nghĩ cho cô, chỉ muốn cần tiền của cô, cái gì cũng tự bản thân cô, lúc nào cũng dựa vào những tin tức đi kèm với những minh tinh khác để nổi tiếng, xưa nay chưa từng nghĩ đến tương lại cho cô.

Cô rõ ràng là Âu Văn chỉ cảm thấy cô không có giá trị lâu dài, chỉ nghĩ thừa dịp cô trẻ đẹp mà nhanh chóng kiếm tiền, để cô làm một bình hoa phù du sớm nở tối tàn trong ngành giải trí mà thôi.

“Nếu như anh cảm thấy tôi phải đợi dư luận lắng xuống rồi bắt đầu công việc thì tôi cũng có thể nghỉ ngơi hai tháng.”

“Như vậy sao được? Nếu cô thật sự nghỉ ngơi thì chẳng phải thừa nhận mang thai hay sao?” Lúc này Âu Văn phản bác, Phó Anh là cây rụng tiền của hắn, sao có thể nghỉ ngơi.

“Công ty sẽ xử lý việc này, cô không cần phải để ý đến nữa, cô nghỉ ngơi cho tốt đi, ngày mai tôi sẽ đến đón cô.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Âu Văn không có ở lại lâu mà vội vã rời khỏi nhà Phó Anh.

Cho nên đến đây có ý nghĩ gì đâu?

Phó Anh tắm rửa một lát, đổi lại một bộ trang phục ở nhà.

“xx điểm cảm ơn +1; xx điểm cảm ơn +1; xxx điểm cảm ơn +1 ...”

Nghe được tiếng thông báo của hệ thống, Phó Anh nở nụ cười, tâm tình cũng tốt lên một chút, “Không muốn nói từng cái, nói thẳng tổng kết đi.”

“Đang tổng hợp thông báo.”

“Chúc mừng cô thu hoạch được 280 điểm cảm ơn.”

“Mỗi 10 điểm cảm ơn tự động tạo ra 1 điểm thánh thiện, chúc mừng cô thu hoạch được 28 điểm thánh thiện, quá trình này không tiêu hao điểm cảm ơn.”

Phó Anh nhìn thông tin cá nhân của mình, quả nhiên, -2000 điểm thánh thiện của cô đã biến thành -1972 (người khác lần đầu tiên thấy cô sẽ sinh ra cảm giác chán ghét xác xuất là 99%).

Mấy vạn tệ mới đổi lấy hơn hai trăm điểm cảm ơn, cũng quá ít đi, khoảng cách một vạn còn cách xa ngàn dặm.

Việc cấp bách bây giờ là phải nghị biện pháp kiếm tiền.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nữ Phụ Một Lòng Muốn Bán Hàng

Số ký tự: 0