Nữ Phụ Một Lòng Muốn Chạy Trốn
Công việc có mức độ phức tạp và nguy hiểm cao
Nàng Cá Nhỏ
2024-06-06 04:29:25
Tĩnh Quế Nhu nhìn xung quanh đồng không mông quạnh, điện thoại thì không có một cột sóng, tiếng ếch nhái dế gì đó không ngừng vang lên làm cho Tĩnh Quế Nhu có chút sợ. Cô đang nghĩ có nên quay lại biệt thự kia hay không đây thì có một chiếc xe tấp vào ngay bên cạnh cô.
Tĩnh Quế Nhu ngước nhìn lên. Diệp Minh Viễn bước ra, một tay gác lên nóc xe, ánh mắt nhìn cô vừa thương hại vừa có chút thỏa mãn lại như muốn nói [Cãi lời tôi là núi đè nghe chưa).
- Chịu lên xe chưa?
Tĩnh Quế Nhu cô có thể nói gì nữa đây. Đương nhiên là ngoan ngoãn an phận để anh ta đưa về rồi. Cái gì có thể chống đối nhưng cái này mà chống đối là ngu ngốc đấy.
Diệp Minh Viễn quay sang nhìn cô một cái rồi khởi động máy lái xe. Diệp Minh Viễn vốn định chờ cô ở cổng lớn của biệt thư. Lúc cô vừa ra khỏi phòng, anh cũng nhanh chóng mặc áo lấy chìa khóa xe, nhưng đến khi nghe những lời nói không tim không phổi của cô dưới lầu làm chon trái tim anh cảm thấy lạnh lẽo không thôi.
Trên xe lúc này bị bao trùm bởi không khí yên lặng quỷ dị đến đáng sợ. Chỉ có tiếng điều hòa thổi gió đều đều phía trên đầu. Cả hai người không ai nói với nhau câu gì. Diệp Minh Viễn luôn nhìn thẳng tập trung lái xe, còn
Tĩnh Quế Nhu thì chống tay nhìn ra những ánh đèn đường đang không ngừng lướt qua ngoài cửa sổ.
Chiếc xe dừng lại ngay dưới khu chung cư của ô. Tĩnh Quế Nhu ngồi trong xe ngước nhìn lên cửa sổ căn phòng ở tầng 4 vẫn tối om của cô. Chỉ mới hơn một tuần cô chưa về đây nhưng lại có cảm giác hình như đã trải qua mấy năm vậy.
Tĩnh Quế Nhu vẫn cứ ngồi trong xe như vậy nhưng có thể thấy trong ánh mắt đen láy to tròn của cô như có tâm sự. Diệp Minh Viễn cũng im lặng, hai tay anh vẫn đặt trên vô lăng vô thức nhịp nhịp ngón tay trỏ, ánh mắt nhìn xa xăm.
- Cái đó...cảm ơn anh
Tĩnh Quế Nhu phá vỡ bầu không khí ngượng ngùng giữa hai người. Diệp Minh Viễn hơi cuối đầu nhưng trên khóe miệng anh lại như ẩn như hiện một nụ cười bất lực.
Em còn gì muốn nói nữa không?..Chuyện ngày hôm qua, có phải có người giúp Tĩnh Thanh Mai không?Diệp Minh Viễn ngẩng đầu lên nhìn cô, đôi mắt như chứa cả bầu trời sao lúc này đang chăm chú nhìn cô làm cho
Tĩnh Quế Nhu có chút giật mình.
- Ừm, là quý tử nhà họ Quan. À mà, một người không quan tâm cái gì ngoài bánh như em thì có nói chắc em cũng chăng biết là ai. Nói chung tiềm lực nhà họ cũng không thua kém gì nhà họ Diệp.
Tĩnh Quế Nhu đang lục tìm trong trí nhớ về nhà họ Quan thì Diệp Minh Viễn bên này lại thấy cô suy tư cứ nghĩ là cô đang sợ chuyện ngày hôm qua sẽ lặp lại.
Yên tâm, chuyện này anh với anh hai đã xử lý, sẽ không có lần sau.Quan Tử Duy....Lúc này đột nhiên Tĩnh Quế Nhu thốt lên một cái tên làm cho Diệp Minh Viễn phải nhìn cô. Trong ánh mắt anh vừa có sửng sốt sau đó lại là nghi ngờ.
Em biết?Cái đó.... cái đó... nhà họ Quan có xuất hiện trên tạp chí mà.Có gia đình thượng lưu nào mà chưa từng xuất hiện trên mấy tạp chí nổi tiếng đúng không?
- Ừa, gia đình họ có xuất hiện một lần, là tôi đánh giá thấp em rồi.
Trong lòng Tĩnh Quế Nhu thở phào một cái.
(May quá, Bồ Tát Phật Tổ phù hộ)
Vậy anh nói người hỗ trợ Tĩnh Thanh Mai là Quan Tử Duy kia sao?Sao em lại nghĩ đến Quan Tử Duy mà không phải người khác?Đúng vậy, anh đang thắc mắc tại sao Tĩnh Quế Nhu lại ngay lâpj tức nhắc đến Quan Tử Duy mà không phải ai khác trong nhà họ Quan, phải biết nhà họ Quan cũng không phải chỉ có Quan Tử Duy mới là nhân vật lợi hại.
Chẳng lẽ cô biết hắn ta từ trước?
- Cái đó...khụ... trên tạp chí...anh ta là người ấn tượng nhất nên tôi nhớ lâu thôi.
Cái tạp chí gì đó thì cô chưa thấy, nhưng những lời miêu tả về nhân vật phản diện này của tác giả thì để lại ấn tượng cho cô thật. Cũng không tính là nói dối đi.
Đột nhiên nói đến đây cô cảm thấy khí lạnh trong xe hình như có xu hướng giảm xuống mấy độ. Thấy đôi mắt
Diệp Minh Viễn âm trầm nhìn mình, cô biết khí lạnh này từ đâu ra rồi. Cô sao lại quên cái con người này không chấp nhận được việc ai đẹp hơn mình, đúng là tự luyến đỉnh cao.
Nhưng nhìn kỹ lại thì còn kém xa anh...Ừm...Từ trước đến giờ nhà họ Quan và nhà họ Diệp không có mâu thuẫn gì, Quan Tử Duy này về nước chưa lâu nhưng năng lực không tồi. Còn tại sao hắn ta lại giúp Tĩnh Thanh Mai làm việc bẩn thỉu đó thì....vẫn chưa tra ra.Tĩnh Thanh Mai là nhăm vào tôi, còn anh ta thì nhắm vào ai đây.... Chăng lẽ....Vũ Ngọc Trân?
Diệp Minh Viễn gật đầu.
Tĩnh Quế Nhu cảm thấy mơ hồ vô cùng. Quan Tử Duy sau này có xuất hiện nhưng cũng chưa từng giúp cô hãm hại nữ chính, ngược lại là khiến anh em nhà họ Diệp khốn đốn trên thương trường, chính là mấy chuyện làm ăn.
Nhưng sau lần này hắn ta lại liên quan đến Vũ Ngọc Trân nữa, còn ra tay giúp Tĩnh Thanh Mai.
Chẳng lẽ "Tĩnh Quế Nhu" với hắn không hợp tuổi nên hợp tác được? Còn chuyện hắn ngược lại hãm hại Vũ Ngọc Trân có thể là do cốt truyện thay đổi, "Tĩnh Quế Nhu" đã không còn mà cô lại không muốn đi trên con đường ăn no rủng mỡ tính kế hãm hại người ta cho nên đã giao công việc có mức độ phức tạp và nguy hiểm cao này lại cho hai đồng chí Quan Tử Duy - phụ trách Vũ Ngọc Trân, Tĩnh Thanh Mai - phụ trách Tĩnh Quế Nhu cô đây. Với mục tiêu là khiến anh em nhà họ Diệp đau khổ, mệt óc, căn não đấu trí.
Tĩnh Quế Nhu ngước nhìn lên. Diệp Minh Viễn bước ra, một tay gác lên nóc xe, ánh mắt nhìn cô vừa thương hại vừa có chút thỏa mãn lại như muốn nói [Cãi lời tôi là núi đè nghe chưa).
- Chịu lên xe chưa?
Tĩnh Quế Nhu cô có thể nói gì nữa đây. Đương nhiên là ngoan ngoãn an phận để anh ta đưa về rồi. Cái gì có thể chống đối nhưng cái này mà chống đối là ngu ngốc đấy.
Diệp Minh Viễn quay sang nhìn cô một cái rồi khởi động máy lái xe. Diệp Minh Viễn vốn định chờ cô ở cổng lớn của biệt thư. Lúc cô vừa ra khỏi phòng, anh cũng nhanh chóng mặc áo lấy chìa khóa xe, nhưng đến khi nghe những lời nói không tim không phổi của cô dưới lầu làm chon trái tim anh cảm thấy lạnh lẽo không thôi.
Trên xe lúc này bị bao trùm bởi không khí yên lặng quỷ dị đến đáng sợ. Chỉ có tiếng điều hòa thổi gió đều đều phía trên đầu. Cả hai người không ai nói với nhau câu gì. Diệp Minh Viễn luôn nhìn thẳng tập trung lái xe, còn
Tĩnh Quế Nhu thì chống tay nhìn ra những ánh đèn đường đang không ngừng lướt qua ngoài cửa sổ.
Chiếc xe dừng lại ngay dưới khu chung cư của ô. Tĩnh Quế Nhu ngồi trong xe ngước nhìn lên cửa sổ căn phòng ở tầng 4 vẫn tối om của cô. Chỉ mới hơn một tuần cô chưa về đây nhưng lại có cảm giác hình như đã trải qua mấy năm vậy.
Tĩnh Quế Nhu vẫn cứ ngồi trong xe như vậy nhưng có thể thấy trong ánh mắt đen láy to tròn của cô như có tâm sự. Diệp Minh Viễn cũng im lặng, hai tay anh vẫn đặt trên vô lăng vô thức nhịp nhịp ngón tay trỏ, ánh mắt nhìn xa xăm.
- Cái đó...cảm ơn anh
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tĩnh Quế Nhu phá vỡ bầu không khí ngượng ngùng giữa hai người. Diệp Minh Viễn hơi cuối đầu nhưng trên khóe miệng anh lại như ẩn như hiện một nụ cười bất lực.
Em còn gì muốn nói nữa không?..Chuyện ngày hôm qua, có phải có người giúp Tĩnh Thanh Mai không?Diệp Minh Viễn ngẩng đầu lên nhìn cô, đôi mắt như chứa cả bầu trời sao lúc này đang chăm chú nhìn cô làm cho
Tĩnh Quế Nhu có chút giật mình.
- Ừm, là quý tử nhà họ Quan. À mà, một người không quan tâm cái gì ngoài bánh như em thì có nói chắc em cũng chăng biết là ai. Nói chung tiềm lực nhà họ cũng không thua kém gì nhà họ Diệp.
Tĩnh Quế Nhu đang lục tìm trong trí nhớ về nhà họ Quan thì Diệp Minh Viễn bên này lại thấy cô suy tư cứ nghĩ là cô đang sợ chuyện ngày hôm qua sẽ lặp lại.
Yên tâm, chuyện này anh với anh hai đã xử lý, sẽ không có lần sau.Quan Tử Duy....Lúc này đột nhiên Tĩnh Quế Nhu thốt lên một cái tên làm cho Diệp Minh Viễn phải nhìn cô. Trong ánh mắt anh vừa có sửng sốt sau đó lại là nghi ngờ.
Em biết?Cái đó.... cái đó... nhà họ Quan có xuất hiện trên tạp chí mà.Có gia đình thượng lưu nào mà chưa từng xuất hiện trên mấy tạp chí nổi tiếng đúng không?
- Ừa, gia đình họ có xuất hiện một lần, là tôi đánh giá thấp em rồi.
Trong lòng Tĩnh Quế Nhu thở phào một cái.
(May quá, Bồ Tát Phật Tổ phù hộ)
Vậy anh nói người hỗ trợ Tĩnh Thanh Mai là Quan Tử Duy kia sao?Sao em lại nghĩ đến Quan Tử Duy mà không phải người khác?Đúng vậy, anh đang thắc mắc tại sao Tĩnh Quế Nhu lại ngay lâpj tức nhắc đến Quan Tử Duy mà không phải ai khác trong nhà họ Quan, phải biết nhà họ Quan cũng không phải chỉ có Quan Tử Duy mới là nhân vật lợi hại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chẳng lẽ cô biết hắn ta từ trước?
- Cái đó...khụ... trên tạp chí...anh ta là người ấn tượng nhất nên tôi nhớ lâu thôi.
Cái tạp chí gì đó thì cô chưa thấy, nhưng những lời miêu tả về nhân vật phản diện này của tác giả thì để lại ấn tượng cho cô thật. Cũng không tính là nói dối đi.
Đột nhiên nói đến đây cô cảm thấy khí lạnh trong xe hình như có xu hướng giảm xuống mấy độ. Thấy đôi mắt
Diệp Minh Viễn âm trầm nhìn mình, cô biết khí lạnh này từ đâu ra rồi. Cô sao lại quên cái con người này không chấp nhận được việc ai đẹp hơn mình, đúng là tự luyến đỉnh cao.
Nhưng nhìn kỹ lại thì còn kém xa anh...Ừm...Từ trước đến giờ nhà họ Quan và nhà họ Diệp không có mâu thuẫn gì, Quan Tử Duy này về nước chưa lâu nhưng năng lực không tồi. Còn tại sao hắn ta lại giúp Tĩnh Thanh Mai làm việc bẩn thỉu đó thì....vẫn chưa tra ra.Tĩnh Thanh Mai là nhăm vào tôi, còn anh ta thì nhắm vào ai đây.... Chăng lẽ....Vũ Ngọc Trân?
Diệp Minh Viễn gật đầu.
Tĩnh Quế Nhu cảm thấy mơ hồ vô cùng. Quan Tử Duy sau này có xuất hiện nhưng cũng chưa từng giúp cô hãm hại nữ chính, ngược lại là khiến anh em nhà họ Diệp khốn đốn trên thương trường, chính là mấy chuyện làm ăn.
Nhưng sau lần này hắn ta lại liên quan đến Vũ Ngọc Trân nữa, còn ra tay giúp Tĩnh Thanh Mai.
Chẳng lẽ "Tĩnh Quế Nhu" với hắn không hợp tuổi nên hợp tác được? Còn chuyện hắn ngược lại hãm hại Vũ Ngọc Trân có thể là do cốt truyện thay đổi, "Tĩnh Quế Nhu" đã không còn mà cô lại không muốn đi trên con đường ăn no rủng mỡ tính kế hãm hại người ta cho nên đã giao công việc có mức độ phức tạp và nguy hiểm cao này lại cho hai đồng chí Quan Tử Duy - phụ trách Vũ Ngọc Trân, Tĩnh Thanh Mai - phụ trách Tĩnh Quế Nhu cô đây. Với mục tiêu là khiến anh em nhà họ Diệp đau khổ, mệt óc, căn não đấu trí.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro