Trả Tiền (H)
Hoàng Tâm Hỏa Long Quả
2024-11-12 07:55:03
Đừng nói Trần Mặc Hàn, đến cả 008 cũng sợ ngây người.
008: “Cái đó, cũng không gấp đến mức phải đòi thù lao ngay lúc này chứ…”
Ngược lại Tô niệm còn sợ người kia không nghe rõ, cô ngẩng đầu lên, tựa như muốn lập tức chui ra khỏi bàn. “Anh rể, tiền công chỉ 500 vạn thôi, rất xứng đáng mà.”
Trần Mặc Hàn bị hành động của cô dọa cho hết hồn, theo phản xạ ấn đầu cô xuống, kết quả không cần thận mà dùng lực quá mạnh, khiến cây gậy to lớn của mình đâm thằng vào trong cổ họng cô, lại một đợt khoái cảm ào tới.
Côn thịt gân guốc vừa chạm vào da thịt mềm mại thì dâm dịch và nước bọt đã hòa lại làm một, cây gậy run rẩy không ngừng, đến mức có thể nghe thấy tiếng “bạch bạch” bên trong.
Trong ánh sáng mờ ảo, gương mặt quyến rũ, kiều diễm của Tô Niệm bỗng xuất hiện trong đầu Trần Mặc Hàn, khuôn mặt nhỏ xinh trắng nõn ấy đang bị ngọc hành cường tráng thâm đen của hắn dập vào từng đợt..
Trần Mặc Hàn nắm chặt tay, yết hầu không ngừng nhấp nhô lên xuống. Hắn cố gắng kiềm chế bản thân, biểu cảm càng trở nên vặn vẹo khó coi.
Hắn cảm thấy mình thực sự không thể nào hiểu nổi suy nghĩ của Tô Niệm. Tài sản của Trần thị lên đến mười tỷ nhân dân tệ, cô ta lại còn phải tính toán 500 vạn này sao? Chẳng lẽ cô ta cho rằng Trần Mặc Hàn sẽ quỵt nợ? Thật không biết tốt xấu.
Điều này khiến hắn cho rằng những lo lắng và sợ hãi của mình khi nãy là quá dư thừa, đánh giá về Tô Niệm trong lòng hắn cũng thay đổi. Cô ta không những ngu dốt và thiếu hiểu biết mà còn có một tầm nhìn hạn hẹp.
Hắn ném cho cô ánh mắt đầy khinh bỉ và tức giận, sau đó thấp giọng nói:
“Số tài khoản!”
Tô niệm ngậm chặt quy đầu của người đàn ông trong khoang miệng, cần thận chăm sóc, cô vừa thở hổn hển vừa nói từng số một, mỗi lần mở miệng, đôi môi lại mấp máy, có lần còn chạm tới tận gốc của nhục bổng, nhưng vừa chạm vào liền rời đi.
Đọc xong một dãy số, đùng như cô dự đoán, mùi tanh ở đầu rùa càng thêm nồng hơn.
Trần Mặc Hàn cầm bút, tay khẽ run lên, chỉ là một dãy số mà có thể khiến một người có tài thư pháp như hắn phải viết nguệch ngoạc?
Dạ Miêu cảm ơn các bạn độc giả đã theo dõi , hy vọng các bạn sẽ tiếp tục ủng hộ nhóm dịch trong những sản phẩm tiếp theo. Nếu có đóng góp hay ý kiến gì, các bạn để lại bình luận bên dưới, tụi mình sẽ đọc và khắc phục sớm nhất. Một lần nữa, xin cảm ơn các bạn rất nhiều.
008: “Cái đó, cũng không gấp đến mức phải đòi thù lao ngay lúc này chứ…”
Ngược lại Tô niệm còn sợ người kia không nghe rõ, cô ngẩng đầu lên, tựa như muốn lập tức chui ra khỏi bàn. “Anh rể, tiền công chỉ 500 vạn thôi, rất xứng đáng mà.”
Trần Mặc Hàn bị hành động của cô dọa cho hết hồn, theo phản xạ ấn đầu cô xuống, kết quả không cần thận mà dùng lực quá mạnh, khiến cây gậy to lớn của mình đâm thằng vào trong cổ họng cô, lại một đợt khoái cảm ào tới.
Côn thịt gân guốc vừa chạm vào da thịt mềm mại thì dâm dịch và nước bọt đã hòa lại làm một, cây gậy run rẩy không ngừng, đến mức có thể nghe thấy tiếng “bạch bạch” bên trong.
Trong ánh sáng mờ ảo, gương mặt quyến rũ, kiều diễm của Tô Niệm bỗng xuất hiện trong đầu Trần Mặc Hàn, khuôn mặt nhỏ xinh trắng nõn ấy đang bị ngọc hành cường tráng thâm đen của hắn dập vào từng đợt..
Trần Mặc Hàn nắm chặt tay, yết hầu không ngừng nhấp nhô lên xuống. Hắn cố gắng kiềm chế bản thân, biểu cảm càng trở nên vặn vẹo khó coi.
Hắn cảm thấy mình thực sự không thể nào hiểu nổi suy nghĩ của Tô Niệm. Tài sản của Trần thị lên đến mười tỷ nhân dân tệ, cô ta lại còn phải tính toán 500 vạn này sao? Chẳng lẽ cô ta cho rằng Trần Mặc Hàn sẽ quỵt nợ? Thật không biết tốt xấu.
Điều này khiến hắn cho rằng những lo lắng và sợ hãi của mình khi nãy là quá dư thừa, đánh giá về Tô Niệm trong lòng hắn cũng thay đổi. Cô ta không những ngu dốt và thiếu hiểu biết mà còn có một tầm nhìn hạn hẹp.
Hắn ném cho cô ánh mắt đầy khinh bỉ và tức giận, sau đó thấp giọng nói:
“Số tài khoản!”
Tô niệm ngậm chặt quy đầu của người đàn ông trong khoang miệng, cần thận chăm sóc, cô vừa thở hổn hển vừa nói từng số một, mỗi lần mở miệng, đôi môi lại mấp máy, có lần còn chạm tới tận gốc của nhục bổng, nhưng vừa chạm vào liền rời đi.
Đọc xong một dãy số, đùng như cô dự đoán, mùi tanh ở đầu rùa càng thêm nồng hơn.
Trần Mặc Hàn cầm bút, tay khẽ run lên, chỉ là một dãy số mà có thể khiến một người có tài thư pháp như hắn phải viết nguệch ngoạc?
Dạ Miêu cảm ơn các bạn độc giả đã theo dõi , hy vọng các bạn sẽ tiếp tục ủng hộ nhóm dịch trong những sản phẩm tiếp theo. Nếu có đóng góp hay ý kiến gì, các bạn để lại bình luận bên dưới, tụi mình sẽ đọc và khắc phục sớm nhất. Một lần nữa, xin cảm ơn các bạn rất nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro