Nữ Phụ Pháo Hôi Mạnh Mẽ Phản Công

Tiểu Vương Tử 6...

Yêu Hoàng

2024-08-27 12:45:40

Tô Bắc Tinh lặng lẽ nhìn cô: “… Lần này thực sự sẽ là một trận đại chiến sao?”

Đối với năng lực bí ẩn của con gái mình, ông ta không muốn tìm hiểu kĩ càng, càng không muốn nghiên cứu sâu về nó, ông ta chỉ muốn biết câu trả lời từ cô.

Tô Noãn gật đầu.

Tô Bắc Tinh hít một hơi thật sâu: “Con… Sẽ chết sao?”

Tô Noãn lắc đầu: “Con không biết.”

Tâm trạng của Tô Bắc Tinh gần như sụp đổ trong nháy mắt… Ông ta lặng lẽ nhìn con gái của mình, trong đáy mắt tràn ngập cảm giác bất lực.

Cuối cùng, ông ta nói: “Vậy con nhất định phải hứa với ta là con sẽ sống sót trở về nhé, có được hay không?”

Tô Noãn lập tức sửng sốt!

Lúc này, khi cô nhìn người đàn ông trước mặt đã già hơn rất nhiều so với tuổi thật của ông ta, cô mới thật sự cảm thấy đây là lần đầu tiên cô có cảm giác như hai cha con.

Cô mím môi, gật đầu: “Được!”

Im lặng trong chốc lát, cô lại nói: “Con hứa sẽ tận lực bảo vệ tốt Đế quốc…”

Tô Bắc Tinh bỗng nhiên đưa tay che mắt, vẫy vẫy tay về phía cô!

Tô Noãn chỉ tạm biệt rồi đi ra ngoài…

Ngày hôm sau, một tin tức đặc biệt truyền đến Ma tộc, rồi cũng truyền đến tai Đế Lân: Bạch gia ở Đế quốc cầu hồn, Tổng thống Tô Bắc Tinh muốn gả Điện hạ cho Bạch Lưu Sương của Bạch gia.

Trong nháy mắt, sắc mặt của Đế Lân liền trở nên u ám.

Tô Bắc Tinh… Quả thật là lão già đó sinh ra là để đối đầu với hắn!

Hắn tức giận nghiến răng nghiến lợi, hắn hận không thể ngay lập tức điều động binh lính tấn công Tổng thống…Nhưng hắn biết điều này là không thể.

Giờ đây, mọi viên đạn và lực lượng của họ đều được dành riêng cho Trùng tộc.

Chính vì lý do này mà Tô Bắc Tinh mới dám khiêu khích với hắn một cách trắng trợn như vậy!

Đế Lân hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng vì vợ hắn, hắn phải tuân thủ các quy tắc mà gửi ngay tin nhắn hỏi thăm đến Đế quốc để yêu cầu một chuyến.

Ma tộc Tinh hệ không vui mừng được mấy ngày lại bị ném xuống vực sâu, tất cả đều tràn đầy tuyệt vọng.

Ma Thần, bọn họ đã làm sai cái gì, tại sao phải đối xử với bọn họ như vậy… Ma Thần Hoàng trước đây chỉ là một con sâu rượu mà thôi, tuy nhiên phải công nhận một điều rằng hắn là người rất đáng tin cậy, chuyện gì đã khiến hắn trở thành loại người như vậy được chứ!

Bọn họ đã từ bỏ hết mọi thứ để có thể bỏ chạy đến Đế quốc tinh hệ… Căn bản là hắn không có chút nào tự nhận thức được rằng mình là Ma Thần Hoàng sao!

Họ đã làm sai điều gì mà phải dọn dẹp một mớ hỗn độn do hai cha con này gây ra?

Đế Lân tức giận đi đến Đế quốc, nhìn đám thuộc hạ cũ đang nghênh đón hắn với nghi thức tiếp đón của người ngoài khiến sắc mặt hắn càng trở nên khó coi.

Đi theo các vị tướng quân đến nơi mà tổng thống ở, cơ thể của Đế Lân tỏa ra một lượng sát khí cực lớn, lãnh lẽo đến khiếp sợ, sau đó có một gã tướng quân nói nhỏ vào tai hắn.

“Tướng quân, ta tin ngài.”

Đế Lân giật mình, sau đó nghe đối phương nói thêm một câu nữa: “Ta luôn ủng hộ ngài và điện hạ có thể đến được với nhau vì thế xin ngài hãy… Cố lên!”

Vẻ mặt của Đế Lân cuối cùng cũng đã ôn hòa trở lại.

Tại nơi ở của tổng thống, Đế Lân cùng với Tô Bắc Tinh, hiện tại là Ma Thần Hoàng và Tổng thống của một Đế quốc, họ ngồi ở hai đầu bàn, mặt không chút biểu cảm.

Vốn dĩ Tô Bắc Tinh không có ý định gả con gái của mình cho Bạch Gia, tin tức này muốn được nhanh chóng truyền đến tai Ma tộc chỉ vì muốn Đế Lân nhượng bộ và chủ động tìm tới cửa.

“Nếu không phải là vì tiểu nha đầu của ta, ta sẽ không bao giờ muốn gặp ngươi!” Tô Bắc Tinh bình tĩnh nói.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đế Lân nghiến răng nghiến lợi nói: “Ngươi cho rằng ta cũng muốn gặp mặt ngươi sao?”

Tô Bắc Tinh im lặng nhìn hắn, bỗng nhiên ông ta mỉm cười: “Tốt lắm, coi như chúng ta cũng có được sự đồng thuận.”

Đế Lân lạnh lùng nhìn ông ta mà không nói một lời nào.

Tô Bắc Tinh trầm mặc một lúc lâu sau lại nói: “Quả thật là ta rất khâm phục ngươi. Nếu người không phải là người của Ma tộc… E rằng ta sợ sẽ không thể đối đãi được với ngươi như vậy.”

Đế Lân cười lạnh: “Ta thực sự rất hoài nghi.”

Tô Bắc Tinh cũng mỉm cười, giây tiếp theo vẻ mặt ông ta liền thay đổi.

“Ta cần người tiếp tục trở về lãnh đạo đoàn quân, Noãn Noãn có thể làm tốt nhưng chắc chắn sẽ không giỏi bằng ngươi…” Tô Bắc Tinh dừng lại một chút: “Ta sẽ minh oan cho ngươi, cũng sẽ cho mọi người một câu trả lời thích đáng thay ngươi vì những chuyện đã xảy ra…”

Đế Lân chậm rãi nhíu mày.

Tô Bắc Tinh tiếp tục nói: “Đế quốc cùng với Ma tộc đều không thể chống cự nổi việc chiến tranh liên tục giữa các vì sao, nhưng những bên Trùng tộc kia thật sự là không biết mệt, quân đội của Đế quốc phải giao cho ngươi chỉ huy mới được…”

Tô Bắc Tinh nhìn Đế Lân, trầm giọng nói: “Đi thẳng đến Trùng tộc, nếu như không có một sinh vật nào còn sinh sống thì những Trùng tộc đó chỉ là một đốm côn trùng mà thôi… Ta biết là ngươi không tin tưởng ta, nhưng ta sẽ không can thiệp vào chuyện của ngươi và Ma tộc, Tô Noãn sẽ đến Ma tộc để hỗ trợ ngươi bảo vệ nó, đồng thời Đế quốc hứa sẽ cung cấp cho Ma tộc đủ số lượng những cơ giáp mới…”

Sắc mặt Đế Lân càng ngày càng trầm lặng, nhìn thấy sắc mặt nghiêm túc của Tô Bắc Tinh, hắn trầm giọng nói: “Ta sẽ bảo vệ Đế quốc… Đế quốc sẽ cùng Ma tộc ngăn cản đoàn quân của Trùng tộc, nhưng ông phải là ngươi dẫn quân và một mình tiến sâu vào để tiêu diệt sạch gốc rễ của Trùng tộc.”

Tô Noãn khi biết Đế Lân đã đến Đế quốc tinh hệ liền đi đến gặp Tô Bắc Tinh, có 38 ở đây cô hiển nhiên biết rõ hai người kia đang nói về vấn đề gì.

Kế hoạch mà Tô Bắc Tinh đề cập đến cũng là những chuyện mà bọn họ đã cùng nhau thảo luận, đó là cơ hội tốt nhất để có thể kết thúc chiến tranh giữa các vì sao.

Nếu không, sẽ có một ngày nào đó, nhân loại sẽ bị lũ Trùng tộc đó ăn thịt và sản sinh ra một số lượng trùng con đáng kinh ngạc.

Cô đợi hai người bọn họ từ thư phòng đi ra, nhưng không có ai đến, điều cô chờ được lại là một tin chấn động của Đế quốc đã được truyền khỏi từ căn phòng của Tổng thống.

Đầu tiên là một bức thư tự nhận tội của Tổng thống Tô Bắc Tinh.

Tô Bắc Tinh đích thân công bố tin tức này, nội dung là về Ma Thần Hoàng của Ma tộc, sự phản bội của cựu chỉ huy đế soái Đế Lân, lời nói rất ngắn gọn xúc tích, những tội ác đều do ông ta đã tự áp đặt lên Đế Lân, Đế Lân vẫn luôn luôn ở bên cạnh Đế quốc cho đến giây phút cuối cùng, chưa bao giờ làm một điều nào phản bội Đế quốc.

Sau đó lại truyền đến một tin tức mới khác: Tô Bắc Tinh tuyên bố, sau khi trận chiến giữa các vì sao kết thúc, ông ta sẽ chính thức từ chức vị trí Tổng thống, còn ai sẽ thừa kế vị trí này sao khi ông ta thoái vị, sẽ được bầu cử theo luật lệ của Đế quốc.

Trên thực tế, trong thỏa thuận giữa Tô Bắc Tinh và Đế Lân còn có một điều khoản thứ ba, đó chính là để Đế Lân cưới Tô Noãn!

Tô Bắc Tinh nhìn Đế Lân đáp lại, kiên quyết nói: “Ta có thể hứa với ngươi chuyện này, nhưng hôn lễ phải được tổ chức sau khi chiến tranh giữa các vì sao kết thúc, nếu không ta sẽ không bao giờ để con gái của ta gả cho ngươi đâu!”

Đế Lân lạnh lùng nhìn Tô Bắc Tinh, sắc mặt không một chút biểu cảm: “Hy vọng ông có thể sống sót đến cuối cùng để có thể đến xem hôn lễ của chúng tôi!”

Tô Bắc Tinh nhàn nhạt cười nói: Ta sẽ không quấy rầy ngươi nữa!”

Hai người nhìn nhau, tựa như càng hiểu rõ nhau… Đời này, hai người họ sẽ không bao giờ có thể cùng đạt được sự hòa thuận như vậy.

Kết thúc, từ trong phòng của Tô Bắc Tinh đi ra, Đế Lân vừa đi ra đã nhìn thấy được bóng dáng của tiểu quyển mao lặng lẽ đứng chờ ở trước sân, bên cạnh còn có phó đội trưởng đang báo cáo với cô chuyện gì đó.

Hai mặt Đế Lân sáng rực lên, sau đó sải bước đi tới, hướng thẳng tới người mà mình đã nhớ nhung mấy ngày nay.

Cố Yến nhìn thấy Đế Lân liền trở nên khó chịu, sau đó tiến về phía trước chặn Tô Noãn đứng ở phía sau của mình, nhưng hắn vừa di chuyển thì cổ áo của hắn đã bị thắt chặt, Phượng Cửu Diên đang đứng đợi hắn ở bên ngoài đã ngay lập tức nắm lấy cổ áo của hắn rồi kéo ra phía sau.

Cố Yến quay đầu lại, nghiến răng nghiến lợi vùng vẫy, nhưng Phượng Cửu Diên vẫn tiếp tục kéo hắn ra bên ngoài mà không giải thích một câu nào.

Đế Lân lạnh lùng trợn mắt nhìn Cố Yến, sau đó nhanh chóng thu hồi lại ánh mắt của mình, nhìn sang riểu quyển mao trước mặt, ánh mắt hắn đong đầy tình cảm, hắn liên giơ tay lên… Ôm chặt tiểu quyển mao trong lòng.

“Đừng sợ.” Hắn dùng một tay vuốt ve đầu của Tô Noãn, nhẹ nhàng nói: “Mọi thứ đã có ta lo.”

Tô Noãn cũng dang tay ôm lấy hắn, lặng lẽ tựa vào ngực hắn gật đầu.

Chỉ cần là ở bên cạnh nhau, bọn họ sẽ không có việc gì phải sợ cả.

Tại lúc này, Cố Yến đè nén cơn thịnh nộ của mình, bị Phượng Cửu Diên kéo ra ra ngoài cổng, thấy xung quanh không có ai lập tức vung mạnh tay ra, mặt vô cảm nói: “Nổi điên cái gì vậy?”

Phượng Cửu Diên lười biếng nhướng mày: “Ta muốn ngươi đừng có xen vào chuyện của người khác nữa, ngươi còn độc thân, không thể gặp người khác được sao?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cố Yến bực tức, nực cười nói: “Ngươi có cần phải nói thẳng như vậy không? Bộ không phải ngươi cũng độc thân sao?”

Phượng Cửu Diên bĩu môi, trợn mắt nhìn hắn: “Thật sự rất là xin lỗi ngươi, là do ta tự nguyện chọn độc thân mà thôi, chỉ cần là ta mở miệng, những người muốn ở bên cạnh ta có thể đi vòng quanh quảng trường này hàng trăm lần đấy… Không giống như một số người, không còn cách nào khác ngoài độc thân!”

Nói xong, cô còn cố tình nói một cách gay gắt hơn: “Ta thậm chí còn không có đủ tiền để mua một căn nhà nữa… Nếu không độc thân thì ta có thể làm được gì nữa!”

Cố Yến đột nhiên nổi giận.

Nếu đây không phải là một người phụ nữ…

Càng nhìn thấy bộ dạng kiêu ngạo của Phượng Cửu Diên càng khiến cho người ta trở nên ngứa ngáy, Cố Yến liền trở nên lỗ mãn, lập tức kéo cô từ phía sau, nghiêng người bịt kín đôi môi đỏ mọng kiêu ngạo đó của cô.

Phượng Cửu Diên lập tức mở to mắt, cô đột nhiên mất đi cảm giác và mất ý thức đề phản ứng, sau đó cô nhìn thấy Cố Yến cũng bị choáng váng sau nụ hôn này… Hai người họ trừng mắt nhìn nhau.

Một lúc sau, Cố Yến ngay lập tức buông cô ra, quay đầu lại, không được tự nhiên ho khan vài tiếng: “Quả nhiên là không tệ như vậy…”

Nói xong, hắn quay người bỏ đi.

Phía sau hắn, Phượng Cửu Diện nhàn nhã nhướng mày.

Không tệ lắm à? Cứ như thể cô không cảm nhận được điều gì chắc?

Kể từ lúc tổng thống Tô Bắc Tinh liên tục đưa ra các minh chứng để thanh minh thì ngay sau đó, Tô Bắc Tinh và Ma Thần Hoàng đã cùng nhau đưa ra các tuyên bố: Lần này, Đế quốc và Ma tộc sẽ hợp lực lại để chống Trùng tộc, Ma Thần Hoàng Đế Lân sẽ là tổng chỉ huy của hai bên, Tô Bắc Tinh bảo vệ Đế quốc, còn Nguyên soái Đế quốc Tô Noãn sẽ hỗ trợ Ma thần bảo vệ Ma tộc.

Sau khi tin tức chính thức được công bố, mọi trang thông tin đều bị dừng lại trong chốc lát, gần như tất cả đều bị choáng ngợp.

Bất luận là Đế quốc hay Ma tộc, mọi người đều rất vui mừng sau khi nghe được tin tức này.

Khi đối mặt với một kẻ thù đáng gờm, mọi người đều muốn có một thêm đồng minh hỗ trợ chứ không phải là thêm một kẻ thù.

Tiếp theo, Đế quốc và Ma tộc sẽ cùng nhau tập hợp binh lính, chuẩn bị tư trang để ra trận, Đế Lân chọn một quân đội từ Đế quốc cùng với những hạm đội của Ma tộc để chuẩn biến chinh chiến trên mảnh đất của Trùng tộc, Tô Bắc Tinh sẽ phát huy tối đa quyền lực của mình, đồng thời, Nguyên soái của Đế quốc-Tô Noãn sẽ trực tiếp dẫn đầu một hạm đội của Ma tộc để di chuyển máy bay cùng với cơ giáp, cô sẽ cùng hợp lực với Nhị hoàng tử của Ma tộc…

Sau lần chia ly này, nếu muốn gặp lại nhau, chỉ có thể chờ đợi sau khi chiến tranh kết thúc.

Buổi tối hôm đó, Đế Lân không để ý đến sắc mặt đen kịt của Tô Bắc Tinh, hắn trực tiếp đi vào phòng ngủ của điện hạ, leo lên giường cô một cách dễ dàng.

Hắn ôm chặt tiểu quyển mao trong lòng, không ngừng hôn cô thấp giọng nhắc nhở: “Hãy nhớ bảo vệ tốt cho chính minh!”

Tô Noãn ngẩng đầu nhìn hắn, chậm rãi gật đầu: “Chàng cũng vậy nhé!”

Đế Lân cúi đầu hôn lên mí mắt cô, đè nén tất cả sự bất an và lo lắng trong lòng xuống.

“Hãy đợi ta quay trở về…”

Tô Noãn mỉm cười hôn hắn: “Được!”

Giây tiếp theo, cơ thể cô bỗng nhiên bị hắn lật người đè xuống dưới…

Đêm nay, cùng với nỗi buồn và lo lắng trước trận chiến là những cảm xúc tràn ngập sự yêu thương và cưng chiều vô đối… Đến rạng sáng hôm sau, Đế Lân mới tỉnh giấc.

Nhìn tiểu quyển mao đang ngủ ngon giấc bên cạnh, hắn mím môi cúi đầu, chậm rãi hôm vào giữa hai hàng lông mày của cô.

“Hãy đợi ta quay trở lại…”

Sau khi đã thay xong quần áo, trước lúc bước ra ngoài, hắn không nhịn được quay người lại, nhanh chân tiến tới nghiêng người hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô một lần nữa.

“Đợi đến lúc ta quay trở về, chúng ta sẽ kết hôn!”

Giây tiếp theo, hắn bước đi mà không hề ngoảnh mặt lại…

Tô Noãn từ từ mở mắt.

Đế soái đã dẫn quân đội đi chinh chiến ở Trùng tộc, sau đó, điện hạ cũng đã mang những chiến hạm đến Ma tộc… Đế quốc đã sẵn sàng ở trong tình trạng chuẩn bị chiến đấu cấp độ một với Trùng tộc… Cuối cùng cũnh đến!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nữ Phụ Pháo Hôi Mạnh Mẽ Phản Công

Số ký tự: 0