Nữ Phụ Pháo Hôi Nổi Điên, Xin Các Vai Chính Mau Chạy.
Chương 29
2024-10-31 10:59:02
Cộng đồng mạng thi nhau bình luận: "Ha ha! Thật sự xin lỗi anh Lý, nhưng mà cách anh mắng hài quá!"
"Xem livestream tám màn hình cùng lúc mà tôi thấy tội cho anh Lý với nhóm của Kỳ Duyên quá. Mỗi lần đều chậm hơn mấy đội khác tầm mười phút, lần nào cũng bị họ vượt mặt."
"Xem tám màn hình cùng lúc, làm thế nào mà xem kiểu này được vậy?"
Kỳ Duyên hoàn toàn không thấy bất ngờ, cô nghĩ: "Cái quái gì đây? Chẳng lẽ không thể để cho mình chút nấm nào sao?" Ngồi lâu tới mức mông đau nhức, cô vẫn phải tiếp tục bước đi trong bực bội.
Đừng hỏi tại sao cô biết tổ diễn viên chính đã trộm nấm. Bởi vì mỗi khu nấm đều có dấu đất mới, vừa nhìn là biết nấm vừa được hái xong.
Với số lượng người vào núi hôm nay, chuyện đã quá rõ ràng.
Khi đến lúc nhân viên nhắc nhở tập hợp, Kỳ Duyên mới lê bước đến địa điểm tập trung. Nhìn quanh, cô thấy nhóm nhân vật chính ai nấy đều có giỏ nấm đầy ắp, ngay cả dân làng đi cùng họ cũng bội thu.
Ngoại trừ Tống Minh Châu bị trẹo chân và Tống Minh Duệ lo lắng bên cạnh cô ta, tất cả đều cười rạng rỡ.
Kỳ Duyên không còn cảm xúc gì, tự nhủ bản thân phải quen với việc này. Dù sao, trong thế giới tiểu thuyết, chuyện vô lý lại chính là điều bình thường.
Tần Dật bên cạnh có vẻ hơi bất ngờ. Anh thậm chí bắt đầu nghi ngờ liệu có phải tổ chương trình đã bí mật hái hết nấm ở khu vực của anh và Kỳ Duyên để tạo hiệu ứng không.
Tuy nhiên, Đạo diễn Vương cảm thấy oan ức trong lòng: “Tôi coi hai người như nhân vật chính đấy, mà hai người lại nghĩ tôi chơi xấu?”
Đối mặt với ánh mắt đầy mỉa mai của nhóm nhân vật chính, Kỳ Duyên không kiềm được ngước nhìn lên trời. Vừa định nói vài câu để trút giận về cái thế giới phi lý này, thì bỗng một đống phân chim rơi trúng giữa trán cô.
Cô bật cười tức giận, quay sang hỏi Tần Dật: "Anh nhìn xem, trên mặt tôi có gì không?"
"Cứt chim. Nhưng không sao, đây gọi là ‘phúc từ trên trời rơi xuống’, báo hiệu cô sắp phát tài!" Tần Dật vừa nói vừa rút khăn tay ra, thản nhiên lau vết bẩn trên trán Kỳ Duyên.
Ngay lập tức, cộng đồng mạng không bỏ lỡ cơ hội tìm hiểu: "Chiếc khăn tay này là phiên bản giới hạn của thương hiệu XX, có giá 890.000 tệ. Vì đã ngừng sản xuất, giá trị hiện tại của nó đã lên tới 1,2 triệu tệ!"
Fan của Tần Dật choáng váng: "Không phải chứ? Gã đàn ông độc miệng như anh Tần mà lại an ủi Kỳ Duyên sao? Lại còn dùng cả khăn hàng hiệu để lau phân chim cho cô ấy?"
"Xem livestream tám màn hình cùng lúc mà tôi thấy tội cho anh Lý với nhóm của Kỳ Duyên quá. Mỗi lần đều chậm hơn mấy đội khác tầm mười phút, lần nào cũng bị họ vượt mặt."
"Xem tám màn hình cùng lúc, làm thế nào mà xem kiểu này được vậy?"
Kỳ Duyên hoàn toàn không thấy bất ngờ, cô nghĩ: "Cái quái gì đây? Chẳng lẽ không thể để cho mình chút nấm nào sao?" Ngồi lâu tới mức mông đau nhức, cô vẫn phải tiếp tục bước đi trong bực bội.
Đừng hỏi tại sao cô biết tổ diễn viên chính đã trộm nấm. Bởi vì mỗi khu nấm đều có dấu đất mới, vừa nhìn là biết nấm vừa được hái xong.
Với số lượng người vào núi hôm nay, chuyện đã quá rõ ràng.
Khi đến lúc nhân viên nhắc nhở tập hợp, Kỳ Duyên mới lê bước đến địa điểm tập trung. Nhìn quanh, cô thấy nhóm nhân vật chính ai nấy đều có giỏ nấm đầy ắp, ngay cả dân làng đi cùng họ cũng bội thu.
Ngoại trừ Tống Minh Châu bị trẹo chân và Tống Minh Duệ lo lắng bên cạnh cô ta, tất cả đều cười rạng rỡ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kỳ Duyên không còn cảm xúc gì, tự nhủ bản thân phải quen với việc này. Dù sao, trong thế giới tiểu thuyết, chuyện vô lý lại chính là điều bình thường.
Tần Dật bên cạnh có vẻ hơi bất ngờ. Anh thậm chí bắt đầu nghi ngờ liệu có phải tổ chương trình đã bí mật hái hết nấm ở khu vực của anh và Kỳ Duyên để tạo hiệu ứng không.
Tuy nhiên, Đạo diễn Vương cảm thấy oan ức trong lòng: “Tôi coi hai người như nhân vật chính đấy, mà hai người lại nghĩ tôi chơi xấu?”
Đối mặt với ánh mắt đầy mỉa mai của nhóm nhân vật chính, Kỳ Duyên không kiềm được ngước nhìn lên trời. Vừa định nói vài câu để trút giận về cái thế giới phi lý này, thì bỗng một đống phân chim rơi trúng giữa trán cô.
Cô bật cười tức giận, quay sang hỏi Tần Dật: "Anh nhìn xem, trên mặt tôi có gì không?"
"Cứt chim. Nhưng không sao, đây gọi là ‘phúc từ trên trời rơi xuống’, báo hiệu cô sắp phát tài!" Tần Dật vừa nói vừa rút khăn tay ra, thản nhiên lau vết bẩn trên trán Kỳ Duyên.
Ngay lập tức, cộng đồng mạng không bỏ lỡ cơ hội tìm hiểu: "Chiếc khăn tay này là phiên bản giới hạn của thương hiệu XX, có giá 890.000 tệ. Vì đã ngừng sản xuất, giá trị hiện tại của nó đã lên tới 1,2 triệu tệ!"
Fan của Tần Dật choáng váng: "Không phải chứ? Gã đàn ông độc miệng như anh Tần mà lại an ủi Kỳ Duyên sao? Lại còn dùng cả khăn hàng hiệu để lau phân chim cho cô ấy?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro