Chương 12
Chư Cát Hàm Ngư
2024-08-25 10:55:53
"Nếu cô tiết lộ Hạ Đóa Đóa giả mạo thân phận thiên kim thì cô ta chắc chắn sẽ hận chết cô!" Hệ thống đề xuất một cách nhiệt tình.
Sau cùng nó được thiết kế để hỗ trợ nhân vật phản diện gắn liền với hệ thống giá trị phản cảm, mục tiêu là để Thời Vi thực hiện những việc xấu xa!
Thời Vi lắc đầu, "Không! Việc này chắc chắn phải được tiết lộ nhưng không thể sớm như vậy. Xem nào, hiện giờ ngoài Hạ Đóa Đóa ra, tôi còn thu được giá trị phản cảm từ giới thượng lưu nữa! Họ chỉ ghét bỏ ta vì tôi là con nuôi, đúng không? Nếu tôi tiết lộ sự thật về thân phận thực sự, làm sao còn có thể tận dụng được nữa?"
Giờ đã có hệ thống giá trị phản cảm, với tư cách là đại nhân vật phản diện, cô nhất định phải khai thác hết giá trị phản cảm từ mọi nhân vật trong tiểu thuyết!
"Cô thật sự rất xấu xa!" Hệ thống khen ngợi, "Vậy bây giờ cô đã thu được một loạt giá trị phản cảm từ Hạ Đóa Đóa và Chu Mẫn, tại sao còn ở lại đây mà không về nhà?"
Nghe vậy, Thời Vi nhất thời cứng đờ.
Lúc này, cô đã đến trước cửa phòng.
Đây là căn phòng cô đã ở suốt bốn năm nhưng Thời Vi không cảm thấy bất kỳ sự thân thuộc nào.
Bốn năm trước, bà ngoại nuôi dưỡng Thời Vi qua đời! Chính vào lúc ấy, cha mẹ Hạ đến trước mặt cô và nói: "Thời Vi, chúng ta đến đón con về nhà."
Thời Vi từng nghĩ: [Cuối cùng, mình lại có một gia đình.]
Nhưng những năm tháng này đã dạy cô một bài học sâu sắc.
—— Cô mãi mãi chỉ là kẻ ngoại lai! Nhà họ Hạ không liên quan gì đến mình.
Từ khi đã tỉnh ngộ, cô không muốn lưu luyến tình thân không hề tồn tại ấy.
"Tôi đi thu dọn hành lý." Ánh mắt Thời Vi kiên định, "Ngôi nhà này, tôi sẽ không bao giờ quay trở lại."
Bốn năm là quãng thời gian dài nhưng bốn năm cũng thật ngắn ngủi.
Khi Thời Vi thu dọn xong đồ đạc của mình, chỉ gói gọn trong một vali nhỏ 20 inch.
Trong vali đựng những bức ảnh của cô với bà ngoại khi còn sống ở thị trấn, là kỷ niệm cuối cùng của Thời Vi! Ngoài ra còn có bằng tốt nghiệp của Đại học Bắc Kinh, trường đại học hàng đầu của Hoa Hạ, bà ngoại luôn tự hào vì Thời Vi có thể đỗ vào trường tốt như vậy.
Nhưng người nhà họ Hạ thậm chí không biết Thời Vi đã đỗ vào đại học Bắc Kinh.
Ngày Thời Vi nhận được thư báo trúng tuyển, nhà họ Hạ đang tổ chức tiệc mừng cho Hạ Đóa Đóa vì cô ta đỗ vào học viện điện ảnh Bắc Kinh.
Trong bữa tiệc, cha mẹ đã hỏi Thời Vi đỗ vào trường nào?! Cô định nói là Đại học Bắc Kinh nhưng Hạ Đóa Đóa đã kêu lên yêu cầu cha mẹ cắt bánh và chuyện này đã bị bỏ qua.
Bốn năm trôi qua, Thời Vi đã tốt nghiệp nhưng người nhà Hạ vẫn không biết cô học trường đại học gì.
Dù sao, trong mắt họ Thời Vi chỉ là một cô gái quê mùa, làm sao có thể vào được trường đại học tốt?
Sau khi thu dọn xong mọi thứ, Thời Vi cầm vali ra khỏi cửa, đụng phải Hạ Nguyên Châu trở về phòng.
Hạ Nguyên Châu thấy Thời Vi, dừng lại trách móc: "Thời Vi! Chị Đóa Đóa và Thịnh đại thiếu là thanh mai trúc mã nên khi thấy anh và Thịnh đại thiếu đính hôn, đương nhiên là không vui, nhất thời không kiềm chế được. Chị cần gì phải quá khích lên như vậy?"
Thời Vi cười lạnh: "Hạ Đóa Đóa muốn trở thành kẻ thứ ba mà chỉ là chuyện nhỏ! Còn tôi đáp trả cô ta vài câu là quá khích?"
Hạ Nguyên Châu bị nghẹn lời: "Chị-!!!"
[Giá trị phản cảm từ Hạ Nguyên Châu +49……]
Hạ Nguyên Châu cau mày.
Cậu ta cảm thấy Thời Vi đã thay đổi, trước kia dù cô tức giận cũng không bao giờ nói chuyện với như thế! Cô không phải luôn quan tâm đến bọn họ sao? Chỉ cần cao giọng một chút đã sợ làm người khác khó chịu, bao giờ lại trở nên thiếu lễ phép đến vậy?
"Thời Vi! Chị đang phát điên à?" Hạ Nguyên Châu nói không vòng vo, đi thẳng vào vấn đề: "Nếu không vì chị, chị Đóa Đóa đã không chia tay với Thịnh đại thiếu? Ban đầu người được định sẽ đính hôn với Thịnh đại thiếu chính là chị Đóa Đóa!"
Sau cùng nó được thiết kế để hỗ trợ nhân vật phản diện gắn liền với hệ thống giá trị phản cảm, mục tiêu là để Thời Vi thực hiện những việc xấu xa!
Thời Vi lắc đầu, "Không! Việc này chắc chắn phải được tiết lộ nhưng không thể sớm như vậy. Xem nào, hiện giờ ngoài Hạ Đóa Đóa ra, tôi còn thu được giá trị phản cảm từ giới thượng lưu nữa! Họ chỉ ghét bỏ ta vì tôi là con nuôi, đúng không? Nếu tôi tiết lộ sự thật về thân phận thực sự, làm sao còn có thể tận dụng được nữa?"
Giờ đã có hệ thống giá trị phản cảm, với tư cách là đại nhân vật phản diện, cô nhất định phải khai thác hết giá trị phản cảm từ mọi nhân vật trong tiểu thuyết!
"Cô thật sự rất xấu xa!" Hệ thống khen ngợi, "Vậy bây giờ cô đã thu được một loạt giá trị phản cảm từ Hạ Đóa Đóa và Chu Mẫn, tại sao còn ở lại đây mà không về nhà?"
Nghe vậy, Thời Vi nhất thời cứng đờ.
Lúc này, cô đã đến trước cửa phòng.
Đây là căn phòng cô đã ở suốt bốn năm nhưng Thời Vi không cảm thấy bất kỳ sự thân thuộc nào.
Bốn năm trước, bà ngoại nuôi dưỡng Thời Vi qua đời! Chính vào lúc ấy, cha mẹ Hạ đến trước mặt cô và nói: "Thời Vi, chúng ta đến đón con về nhà."
Thời Vi từng nghĩ: [Cuối cùng, mình lại có một gia đình.]
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng những năm tháng này đã dạy cô một bài học sâu sắc.
—— Cô mãi mãi chỉ là kẻ ngoại lai! Nhà họ Hạ không liên quan gì đến mình.
Từ khi đã tỉnh ngộ, cô không muốn lưu luyến tình thân không hề tồn tại ấy.
"Tôi đi thu dọn hành lý." Ánh mắt Thời Vi kiên định, "Ngôi nhà này, tôi sẽ không bao giờ quay trở lại."
Bốn năm là quãng thời gian dài nhưng bốn năm cũng thật ngắn ngủi.
Khi Thời Vi thu dọn xong đồ đạc của mình, chỉ gói gọn trong một vali nhỏ 20 inch.
Trong vali đựng những bức ảnh của cô với bà ngoại khi còn sống ở thị trấn, là kỷ niệm cuối cùng của Thời Vi! Ngoài ra còn có bằng tốt nghiệp của Đại học Bắc Kinh, trường đại học hàng đầu của Hoa Hạ, bà ngoại luôn tự hào vì Thời Vi có thể đỗ vào trường tốt như vậy.
Nhưng người nhà họ Hạ thậm chí không biết Thời Vi đã đỗ vào đại học Bắc Kinh.
Ngày Thời Vi nhận được thư báo trúng tuyển, nhà họ Hạ đang tổ chức tiệc mừng cho Hạ Đóa Đóa vì cô ta đỗ vào học viện điện ảnh Bắc Kinh.
Trong bữa tiệc, cha mẹ đã hỏi Thời Vi đỗ vào trường nào?! Cô định nói là Đại học Bắc Kinh nhưng Hạ Đóa Đóa đã kêu lên yêu cầu cha mẹ cắt bánh và chuyện này đã bị bỏ qua.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bốn năm trôi qua, Thời Vi đã tốt nghiệp nhưng người nhà Hạ vẫn không biết cô học trường đại học gì.
Dù sao, trong mắt họ Thời Vi chỉ là một cô gái quê mùa, làm sao có thể vào được trường đại học tốt?
Sau khi thu dọn xong mọi thứ, Thời Vi cầm vali ra khỏi cửa, đụng phải Hạ Nguyên Châu trở về phòng.
Hạ Nguyên Châu thấy Thời Vi, dừng lại trách móc: "Thời Vi! Chị Đóa Đóa và Thịnh đại thiếu là thanh mai trúc mã nên khi thấy anh và Thịnh đại thiếu đính hôn, đương nhiên là không vui, nhất thời không kiềm chế được. Chị cần gì phải quá khích lên như vậy?"
Thời Vi cười lạnh: "Hạ Đóa Đóa muốn trở thành kẻ thứ ba mà chỉ là chuyện nhỏ! Còn tôi đáp trả cô ta vài câu là quá khích?"
Hạ Nguyên Châu bị nghẹn lời: "Chị-!!!"
[Giá trị phản cảm từ Hạ Nguyên Châu +49……]
Hạ Nguyên Châu cau mày.
Cậu ta cảm thấy Thời Vi đã thay đổi, trước kia dù cô tức giận cũng không bao giờ nói chuyện với như thế! Cô không phải luôn quan tâm đến bọn họ sao? Chỉ cần cao giọng một chút đã sợ làm người khác khó chịu, bao giờ lại trở nên thiếu lễ phép đến vậy?
"Thời Vi! Chị đang phát điên à?" Hạ Nguyên Châu nói không vòng vo, đi thẳng vào vấn đề: "Nếu không vì chị, chị Đóa Đóa đã không chia tay với Thịnh đại thiếu? Ban đầu người được định sẽ đính hôn với Thịnh đại thiếu chính là chị Đóa Đóa!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro